Chương 426 Lưu lạc
Ngay lúc còn đang kinh hỉ, Tần Tử Lăng không dám để lỡ thời gian, quyết định thật nhanh, thần hồn của hắn bước ra khỏi cơ thể, như là thần tiên giáng lâm.
Chiến khư có đông đảo cường giả, vô cùng hung hiểm, Tần Tử Lăng nhất định phải tốc chiến tốc thắng, để tránh khỏi dẫn tới cường giả mạnh hơn, một khi bị bao vây, sẽ khó lòng mà thoát thân, đồng thời cũng phải nhanh giết địch một chút, để có thời gian bồi dưỡng cho Ám Thiên cùng với 14 ma đầu khác.
Cho nên có bao nhiêu thủ đoạn, hắn đều xài bấy nhiêu.
Đằng sau thần hồn, Thái Cực Đồ biến mất, hiển hiện ra hàng tỉ tỉ kim quang, là Thái Dương Hằng Tinh.
Thái Dương Hằng Tinh ở sau gáy chuyển động, từng đạo cột sáng bắ, về phía ma đầu chiến hồn, bên ngoài cột sáng mơ hồ còn có thể thấy đạo hỏa diễm.
Đồng thời, Tần Tử Lăng cũng không có nhàn rỗi, lấy ra Liệt Thiên Đao, khí huyết toàn thân bắt đầu khởi động, như biển lửa sôi trào, bỗng nhiên tung người mà lên, lướt về phía ma đầu chiến hồn.
thần hồn cùng võ đạo cùng nhau bộc phá, lại có Ám Thiên kiềm chế, ma đồng chiến hồn kia lập tức không chịu nổi.
Một đoàn âm hồn tinh thuần bắn ra từ trên người nó, Ám Thiên lại giống như cá voi hút nước, hút hết tâm hồn tinh thuần vào trong miệng, thân thể lại trở nên càng thật cao lớn, mà những âm hồn quỷ đầu dự trữ bên trong 14 cây phiên kỳ cũng không có nhàn rỗi, mỗi cái quỷ đầu đều lộ ra một quỷ trảo, mạnh mẽ chộp lấy một đoàn âm hồn tinh thần, sau đó vội vã kéo vào bên trong phiêu kỳ.
Ban đầu chiến hồn cấp tông sư có năng lượng âm hồn tinh thần cỡ nào, chỉ vừa hấp thu một chút, phía trên phiên kỳ đã phát ra khí tức càng âm lãnh cường đại.
Nhìn Ám Thiên càng trở nên cường đại, còn có mười bốn ma đầu còn lại cũng tiến hóa đến thực lực luyện khí sư chân lực hậu kỳ trong thời gian ngắn, trên mặt Tần Tử Lăng lại vui vẻ mừng rỡ bao nhiêu, trái lại càng thêm ngưng trọng.
Lúc này mới vẻn vẹn chỉ là bắt đầu, cũng đã gặp phải một ma đầu chiến hồn cấp bậc tông sư, có thể tưởng tượng được, tiếp tục đi tới phía trước sẽ gặp hung hiểm cỡ nào.
Sự thực cũng đúng như Tần Tử Lăng sở liệu, đi thêm một đoạn thì hai người cũng gặp thêm sáu đợt sóng triều âm hồn.
Cũng may, bên trong sóng triều âm hồn chỉ giấu hai vị ma đầu chiến hồn cấp bậc tông sư, hai đợt còn lại không có ma đầu chiến hồn cấp bậc tông sư.
Cho nên, sau khi gặp phải sáu đợt sóng triều âm hồn, thực lực của Tần Tử Lăng không chỉ không yếu đi, trái lại được tăng cường rất nhiều.
Nhưng như vậy cũng không phải là chuyện tốt, sắc mặt của Tần Tử Lăng cùng Chúc Tuệ Cần đều rất khó coi.
Nhất là Chúc Tuệ Cần, sắc mặt trắng bệch không còn giọt máu.
Nàng quả thật không dám tưởng tượng, nếu một mình nàng bước vào đây, phỏng chừng sẽ không sống qua một khắc thời gian.
Thậm chí Chúc Tuệ Cần cũng hoài nghi, nếu đổi thành trung tông sư đến đây, sợ rằng cũng đi mà không có về.
Trừ phi trung tông sư cũng có nhiều thủ đoạn như Tần Tử Lăng/
Nhưng điều này làm sao có thể?
Võ đạo, luyện khí đạo, tu thần đạo, còn có thủ đoạn khống thi cùng khống quỷ cao cấp hơn Thi Ma Tông cùng U Minh Giáo rất nhiều.
- Tử Lăng, hay là bây giờ chúng ta quay trở về đi? Ngươi có thực lực như vậy, có ngươi hộ thuẫn, những cừu gia kia cũng không dám làm gì ta, chỉ cần tu luyện thêm một đoạn thời gian, vẫn có hi vọng trở thành tông sư, đến lúc sẽ có nhiều đất dụng võ.
Sau khi tiêu diệt sáu đợt sóng triều âm hồn, Chúc Tuệ Cần đề nghị nói.
Nàng đã cảm giác được, ma đầu chiến hồn ở sâu bên trong càng ngày càng lợi hạ, hơn nữa giữa đường còn bắt đầu xuất hiện dị thú còn lợi hại hơn so với U Linh Lang, thậm chí còn mạnh hơn cả nàng, nhưng nàng không nguyện ý nhìn thấy Tần Tử Lăng vẫn lạc ở đây.
- Chúc tỷ lo lắng cho ta?
Tần Tử Lăng hỏi.
- Đúng vậy, ta cảm thấy dựa vào thực lực của ngươi, hoàn toàn không cần thiết phải mạo hiểm đến nơi này.
Chúc Tuệ Cần trả lời.
- Ngươi sai rồi, chính bởi vì ta có thực lực này, ta càng phải đi vào nơi hung hiểm. Nguyên do bởi vì chiến khư này có thể nói là cơ duyên của riêng mình ta, nếu ta sợ hung hiểm mà lùi bước, thành tựu cả đời sẽ không bao giờ chạm tới đỉnh phong.
- Nếu Chúc tỷ lo sợ thì ta sẽ hộ tống tỷ ra ngoài trước rồi bản thân sẽ quay trở lại đây.
- Nếu ngươi đã quyết định muốn tiếp tục ở lại, những lời đằng sau, ngươi cũng không cần nói nữa!
Chúc Tuệ Cần nói.
- Tốt!
Vẻ mặt Tần Tử Lăng bình tĩnh gật đầu.
Sau đó, hai người dưới sự bảo vệ của bốn con cương thi, tiếp tục di chuyển trong bóng tối.
Một ngày sau.
Bên dưới một ngọn núi bị chẻ đôi, tựa hồ có thần binh lợi kiếm đã từng xuất động ở đây, Tần Tử Lăng cùng Chúc Tuệ Cần đều đang thở hổn hển ở đây.
Trên thân hai người đều có vết máu chảy ra.
Ngay mới vừa rồi, hai người Tần Tử Lăng cùng Chúc Tuệ Cần gặp phỉa năm con Xích Nhãn Địa Mãng.
Xích Nhãn Địa Mãng này vốn chỉ là dị thú tứ phẩm cao giai, nhưng hai người vừa gặp phải đám Xích Nhãn Địa Mãng có dấu hiệu ra bứu thịt ở trên đầu, tựa hồ đang muốn hóa giao long, suy đoán ra, thực lực hẳn đã tới dị thú ngũ phẩm hạ giai.
Năm con dị thú ngũ phẩm hạ giai, đó chính là tương đương với năm vị tiểu tông sư, may là Tần Tử Lăng có thực lực cường đại, thực lực Chúc Tuệ Cần cũng không yếu, lại có Tứ Thủ, Ám Thiên, chém giết một phen mới có thể tạo thành cảnh tượng kinh hoàng như vừa rồi, trong lòng hai người vẫn còn một chút run rẩy.
- Xích Nhãn Địa Mãng theo như ngươi nói chỉ là dị thú tứ phẩm cao giai, trên đầu sẽ không có bướu thịt dài. Nhưng bây giờ, trên đầu chúng nó lại xuất hiện bướu thịt dài, xem ra nơi này quả thật có Thăng Long Quả!
Tần Tử Lăng như có suy nghĩ mà nói.
- Thăng Long Quả!
Chúc Tuệ Cần nghe vậy hai mắt không khỏi bỗng nhiên sáng ngời, nhưng nhớ tới lời Tần Tử Lăng vừa nói, lại nhớ năm con Xích Nhãn Đĩa Mãng bị đưa vào Dưỡng Thi Hoàn, cảm thấy vừa sợ vừa vui.
Nói xong, hai người nghỉ ngơi một chút, tiếp tục đi tới.
Ngày thứ hai, tình huống bọn họ gặp phải còn hung hiểm hơn.
Bọn họ lần đầu tiên gặp phải một chiến hồn cấp bậc trung tông sư.
Chiến hồn là âm hồn, có thể tụ có thể tán, công kích vật lý cơ bản không có bao nhiêu tác dụng vói bọn nó.
Chỉ có huyết khí cương dương cực hạn mới có thể sản sinh thương tổn với bọn nó.
Cho nên để đánh một trận chiến này, Tần Tử Lăng, Chúc Tuệ Cần cùng Ám Thiên là chủ công, còn Tứ Thủ, Viên Đại cùng Viên Nhị chỉ có thể phát huy được một sit tác dụng, tác dụng lớn nhất là trong thời khắc mấu chốt có thể ngăn cản thế tiến công của địch, thời gian còn lại chủ yếu là không ngừng quấy rối chiến hồn, tạo cơ hội cho Ám Thiên cùng mười bốn ma đầu khác hấp thu chiến hồn.
Bây giờ thực lực của Ám Thiên đại tăng, kỳ thực thực lực mười bốn ma đầu này cũng đã có thể so với chuẩn tông sư, lại thêm Tần Tử Lăng có chiến lực kinh khủng, Chúc Tuệ Cần cũng có chiến lực của chuẩn tông sư.
Lấy bọn họ làm chủ công, thêm Tứ Thủ phối hợp, vẫn có cơ hội chế trụ chiến hồn trong một thời gian.
Nhưng ngay lúc Tần Tử Lăng đang cùng chiến hồn chém giết, vậy mà dẫn tới một con Độc Giác Thanh Khuê Mãng, là dị thú ngũ phẩm.
Năm đó, huyết nguyên mà Bồ Cảnh Nhan cất giữ chính là của Độc Giác Thanh Khuê Mãng, theo lý mà nói, Độc Giác Thanh Khuê Mãng bình thường là dị thú ngũ phẩm hạ giai.
Nhưng bên dưới bụng của con Độc Giác Thanh Khuê Mãng này lộ ra móng vuốt dài, thực lực có thể so với Phỉ Kim Thú mà Tần Tử Lăng liên thủ với đám người Kiếm Bạch Lâu mới có thể giết được, quả thật một trận kia giết đến long trời lở đất, rất là hung tàn kịch liệt.
Rốt cục kinh động cường giả ở chỗ sâu hơn.
Có sóng triều âm hồn cuồn cuộn đang gào thét từ bên trong chỗ sâu của thế giới hắc ám, không ngừng trào dâng ra.
Lại có một cỗ khí huyết cường đại, mênh mông giống như hỏa trụ từ chỗ sâu đang phóng lên cao.