Chương 440 Phản hồi
Ha ha, Chúc tỷ, ngươi xem, ta nói không sai chứ, ngươi là phúc tinh của ta a!
Tần Tử Lăng thấy trong nháy mắt lại thêm một môn công pháp pháp nguyên, không khỏi đại hỉ nói.
- Kỳ thực công pháp pháp nguyên đối với người dưới tông sư sẽ rất khó để tìm ra, là bí tịch chân chính không truyền ra ngoài, nhưng đến tông sư, nhất là đối với loại người cường đại như ngươi, chỉ cần muốn, dù sao vẫn sẽ có biện pháp dành được, chẳng qua phải tốn chút sức lực mà thôi.
Chúc Tuệ Cần nói.
- Hắc hắc, Chúc tỷ ngươi nói như vậy, ta sẽ bị lạc hướng đó!
Tần Tử Lăng cười nói.
Chúc Tuệ Cần nghe vậy dở khóc dở cười nhìn Tần Tử Lăng một cái, sau đó lại chậm rãi nhắm mắt một lần nữa, vận công thổ nạp tu hành.
Tần Tử Lăng thấy thế nhếch miệng lên một nụ cười, sau đó cúi đầu cẩn thận đọc qua "Hắc Xà Huyền Thủy Quyết" mà Chúc Tuệ Cần đưa cho.
Hiện tại, thần hồn của hắn đã vô cùng cường đại, ký ức lực cũng càng kinh người, hầu như đã đạt đến trình độ đọc qua là không quên.
"Hắc Xà Huyền Thủy Quyết" này là của Chúc Tuệ Cần, hắn cần phải đưa lại cho nàng, đương nhiên phải tranh thủ thời gian ghi nhớ toàn bộ công pháp ở trong đầu.
Bất tri bất giác, chân trời xuất hiện một tia rạng đông.
Chúc Tuệ Cần phun ra một ngụm trọc khí thật dài, sau đó chậm rãi giương đôi mắt.
Cách đó không xa, Tần Tử Lăng ngồi xếp bằng, hai tay nắm lấy một khối Pháp Tinh Thạch mộc hệ to bằng nắm đấm, đang nhắm mắt tu hành.
Từng luồng pháp lực hệ mộc tinh khiết tràn ra từ bên trong Pháp Tinh Thạch, vờn quanh thân của hắn, phảng phất là một con lục long có hai cái sừng dài đang phun ra nuốt vào mây mù.
- Cái này...
Toàn thân của Chúc Tuệ Cần chấn động, đột nhiên trợn tròn con mắt, hầu như không thể tin được mắt mình.
Bên trong Pháp Tinh Thạch ẩn chứa rất nhiều năng lượng, có thể trực tiếp chuyển hóa thành pháp lực tinh thuần, chỉ có luyện khí tông sư mới có thể trực tiếp hấp thu năng lượng trong này, nhưng bây giờ Tần Tử Lăng mới chân nguyên, vậy mà không chỉ có thể hấp thu năng lượng của Pháp Tinh Thạch, hơn nữa quanh người hắn còn huyễn hóa ra một con lục long, cái này cực kỳ không tầm thường.
Bởi vì theo lời sư phụ của nàng nói, tu luyện "Hắc Xà Huyền Thủy Quyết", hắc xà cần dùng lôi pháp rèn luyện sau đó mới có thể hóa làm giao long, nói cách khác chỉ có tu luyện tới thối lôi cảnh, thì lúc tu luyện "Hắc Xà Huyền Thủy Quyết" mớ sinh ra huyễn cảnh hắc xà hóa giao long.
Theo lý mà nói, "Bích Xà Ất Mộc Quyết" cũng phải cần như vậy.
Nhưng bây giờ, lúc Tần Tử Lăng tu hành, cậy mà quanh thân của hắn lại huyễn hóa ra một con giao long lục sắc, cái này khiến cho Chúc Tuệ Cần vô cùng khiếp sợ…
Nhưng rất nhanh, Chúc Tuệ Cần liền khôi phục bình tĩnh.
Bởi vì, phàm là chuyện gì liêm quan đến Tần Tử Lăng, căn bản không thể dùng lý thường để nói, bằng không lấy tuổi tác cùng cảnh giới tu vi của hắn, thì làm sao có thể giết được hai vị trung tông sư cùng một vị tiểu tông sư?
- Trời sáng mau quá. Nơi đây cũng đã là địa giới của Thương Khánh Châu, hôm nay chúng ta sẽ rời khỏi Thái Lao Sơn, một đường đi quan đạo trở về Phương Sóc Quận.
Rất nhanh, Tần Tử Lăng cũng chậm rãi mở ra hai mắt, thu hồi Pháp Tinh Thạch mộc hệ đang cầm trong tay, mặt mỉm cười nói.
Một giờ tu hành ngắn ngủi mười con giao long bên trong đan điền của hắn đã mạnh lên không ít.
- Được.
Chúc Tuệ Cần khẽ gật đầu, không hỏi hắn chuyện tu hành, cũng không hỏi vì sao có thể huyễn hóa ra lục long.
- Đúng rồi, cái này là cho ngươi.
Tần Tử Lăng đứng lên, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra công pháp pháp nguyên cảnh của "Hắc Xà Huyền Thủy Quyết", trả lại cho Chúc Tuệ Cần.
- Tối hôm qua, ngươi đã sao chép một phần hả?
Chúc Tuệ Cần hỏi.
- Đều nhớ ở chỗ này.
Tần Tử Lăng chỉ chỉ cái đầu của mình, mỉm cười nói.
Chúc Tuệ Cần hơi sững sờ, sau đó gật đầu, thu hồi công pháp.
...
Sau sáu ngày.
Tần Tử Lăng mang theo Chúc Tuệ Cần trở lại Phương Sóc Quận.
Trở lại Phương Sóc Quận, Tần Tử Lăng gặp qua mẫu thân còn có đám người Tả Nhạc sau đó, sau đó là thời gian hắn ở Vân La Hồ, hoặc ru rú trong nhà.
Chúc Tuệ Cần cũng bị hắn mang đến ở Vân La Hồ, đồng thời còn dùng một cái thân phận giả.
Giờ này, chuyện phán quan Cận Nguyên cùng Thanh Hư bị giết cũng đã bị phát hiện, có thể nói việc này đang gây náo động một phen, dù là Tần Tử Lăng đã chuyển họa lên đầu Kim Thi Tông cùng U Minh Giáo, nhưng Chúc Tuệ Cần cũng có một chút liên hệ đến Cận Nguyên, nhỡ khi lộ mặt, rất khó cam đoan sẽ không gây ra chú ý.
Biện pháp bảo đảm nhất, vẫn là để cho Chúc Tuệ Cần cũng biến mất theo, tạo thành suy nghĩ nàng cũng bị giết.
Chờ thực lực của Tần Tử Lăng hoặc của nàng, đủ để có thể chống lại áp lực ở khắp mọi mặt, lúc đó hiện thân cũng không muộn.
Một ngày này, ánh nắng tươi sáng.
Tần Tử Lăng ngồi xếp bằng ở bên trong đại điện.
Trong tay của hắn cầm một quả Thăng Long Quả, trước người là Ứng Báo với không ít kim ban trên người.
- Thăng Long Quả này đối với đột phá thần hồn cũng không có tác dụng gì, không biết đối với đột phá cương thi có tác dụng hay không? Theo lý mà nói, thi lực cũng là một loại sức mạnh, chỉ là bởi vì cùng có liên quan đến tử vong, thế cho nên có vẻ vô cùng quỷ dị âm u, để cho người sống sinh ra bài xích, trên bản chất, nó kỳ thực chắc cũng là một chủng loại giống như ngũ hành chi lực.
- Thăng Long Quả đối với võ đạo cùng luyện khí đạo của ta đều có hiệu quả đột phá, có lẽ đối với cương thi cũng có tác dụng đột phá. Bất quá không quản là hữu hiệu hay vô hiệu, dẫu sao lần này ta cũng có không ít Thăng Long Quả, đành thử một lần, cùng lắm thì tổn thất một quả. Nếu thành công, bốn con cương thi kia của sẽ có thể đột phá lần nữa trong thời gian ngắn.
Tần Tử Lăng nhìn một chút Thăng Long Quả ở trong tay, lại nhìn Ứng Báo một chút, cuối cùng vẫn nhét Thăng Long Quả vào trong miệng của nó.
- Ngươi có thể trở thành Kim Thi hay không, cứ xem tạo hóa lần này của ngươi!
Tần Tử Lăng nhìn Ứng Báo đang nuốt chửng Thăng Long Quả, lẩm bà lẩm bẩm nói.
Sau khi nuốt vào, khí tức trên người nó bắt đầu nổi lên biến hóa lớn, thi lực mênh mông ở trong người bắt đầu khởi động, thậm chí có từng tia âm sát hắc khí từ trên thân nó tràn ra, kim ban trên người nó cũng đang bắt đầu gia tăng, ngay cả dùng mắt thường cũng có thể thấy.
- Quả nhiên là hữu dụng!
Tần Tử Lăng thấy thế không khỏi đại hỉ, đang chuẩn bị quan sát kỹ, lại cảm thấy ở ngoài đại điện kia, một cỗ khí tức quen thuộc đang phiêu diêu trên không trung.
- Lão sư tới rất đúng lúc.
Tần Tử Lăng cười lắc đầu, thu hồi Ứng Báo vào Dưỡng Thi Hoàn, sau đó đứng dậy nghênh đón.
Một con Kim Quan Hạc to lớn rơi vào trước đại điện, Kiếm Bạch Lâu mập mạp vỗ về chòm râu dài màu trắng, từ trên lưng Kim Quan rơi xuống.
- Sao ngươi lại trở về nhanh như vậy? Ngươi không nói chuyến này đi chậm thì mấy tháng, lâu thì một năm hai năm hay sao?
Kiếm Bạch Lâu nhìn Tần Tử Lăng đang đi ra, hỏi.
- Đây còn không phải là vì nhớ người sao?
Tần Tử Lăng cười nói.
- Nói đàng hoàng.
Kiếm Bạch Lâu vừa cùng Tần Tử Lăng đi vào bên trong đại điện, một bên nói.
Tần Tử Lăng không để bụng cười cười, đầu tiên là đóng cửa đại điện, lại mời Kiếm Bạch Lâu ngồi xuống, sau đó mới mang vẻ mặt đắc ý cùng thần bí lấy ra một quả Thăng Long Quả đặt trước mặt Kiếm Bạch Lâu.
- Đây là trái gì?
Kiếm Bạch Lâu cảm giác được năng lực huyền diệu bên trong Thăng Long Quả, thân thể mập lùn nhịn không được hơi hơi rung một chút.
- Thăng Long Quả!.
Tần Tử Lăng trả lời.
- Thăng Long Quả?
Gương mặt Kiếm Bạch Lâulộ vẻ nghi hoặc, hiển nhiên chưa từng nghe qua danh tự này.
- Có thể để cho đại luyện khí sư cùng đại võ sư đột phá đến tông sư, là thiên địa dị quả. Coi như là tiểu tông sư cũng có thể đề thăng một cảnh giới nhỏ bằng vào thứ quả này, trung tông sư có thể có thêm một phần cơ hội để đột phá trở thành đại tông sư.
Tần Tử Lăng giải thích nói.
- Cái gì?
Tuy bây giờ Kiếm Bạch Lâu coi như là tông sư, trăm tuổi, không biết gặp qua bao nhiêu sóng to gió lớn, nhưng cũng phải khiếp sợ đến mức đột nhiên đứng lên, râu mép trắng bốc run rẩy không ngừng.