Chương 448 Vẫn là ngươi hạ thủ a
Chỉ là trong nháy mắt, tâm thần của Sử Việt Kim đã đại loạn, thần hồn triệt để thất thủ, cả người lâm vào thế giới luyện ngục do Tần Tử Lăng tạo ra.
Sử Việt Kim đột nhiên cứng đờ nguyên chỗ, biểu tình không ngừng biến hóa, trong miệng có đôi khi phát ra tiếng kêu thảm, có đôi khi là lời thú tội về những việc ác hắn đã làm, thỉnh cầu tha thứ...
Nhìn ái đồ như rơi vào trong ác mộng, không thể tỉnh lại, nghe hắn thỉnh thoảng vạch trần việc ác của mình, khắp cả người Bạch Vũ Liệt Dương phát lạnh, như rơi xuống hầm băng.
Không chỉ là bởi vì thủ đoạn của Tần Tử Lăng, còn bởi vì mình những chuyện ác của Sử Việt Kim, hắn nghe đến rùng mình, không dám tưởng tượng.
Sau một lát, tất cả kết thúc.
Cả người Sử Việt Kim nằm trên đất, thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, ánh mắt nhìn về phía Tần Tử Lăng tựa như ác ma bước ra từ địa ngục, tràn đầy sợ hãi.
- Liệt Dương, ta vốn còn muốn cho ngươi một chút mặt mũi, tha cho hắn một mạng, hiện tại xem ra không cần thiết, tự ngươi hạ thủ đi. Về sau nếu còn để ta biết, ngươi quản lý thuộc hạ không nghiêm, ta sẽ tìm ngươi mà hỏi!
Thần sắc Tần Tử Lăng băng lãnh nói.
- Vâng!
Bạch Vũ Liệt Dương lau một mồ hôi lạnh trên trán.
- Sư tôn, tha mạng! Tha mạng!
Sử Việt Kim rốt cục cũng tỉnh táo lại, vội vã từ dưới đất bò dậy tới, dập đầu cầu xin tha thứ với Bạch Vũ Liệt Dương.
- Nghiệt đồ! Ngươi so với ma giáo còn ác độc hơn, vi sư làm sao có thể tha cho ngươi?
Bạch Vũ Liệt Dương lớn tiếng gầm lên, một chưởng đánh lên trên lưng của hắn, kình lực bỗng nhiên phụt lên.
Sử Việt Kim trong nháy mắt ngã nhào xuống đất, trên ngực lủng một lỗ to.
- Bàng Trí Uyên, người này ta không thích, ngươi giúp ta trông chừng hắn, thu thập chứng cứ phạm tội của hắn, tìm thời điểm thích hợp, ngươi liên thủ với thứ sử đại nhân vặn cổ Bàng Trí Uyên. Nhưng việc này cũng không vội, biểu ca ta muốn trưởng thành còn cần một ít thời gian, ngươi cứ từ từ mà làm việc.
Tần Tử Lăng không thèm nhìn Sử Việt Kim, mà là suy nghĩ một chút rồi bàn giao nói.
- Ngươi muốn cho Sơn Hà làm đô đốc?
Hồi lâu không mở miệng, Kiếm Bạch Lâu nghe vậy, lông mi hơi hơi giương lên, hỏi.
- Tiêu gia luôn luôn ở chếch một góc, trên danh vọng không thể so cùng Thôi gia, hơn nữa Tiêu Thiến cũng không nên phân tâm quá nhiều vào triều sự. Biểu ca ta ngược lại thích hợp hơn, đại ngoại công ta cũng có thể ở đằng sau hỗ trợ hắn một ít.
Tần Tử Lăng nói.
- Thôi gia cùng Thôi Sơn Hà quả thực thích hợp hơn.
Kiếm Bạch Lâu nghe vậy gật đầu.
Tần Tử Lăng cười cười, sau đó chuyển hướng về phía Bạch Vũ Liệt Dương nói:
- Chuyện giữa ta và ngươi cũng không được tiết lộ ra ngoài. Còn tình huống của lão sư ta cùng Tiêu Thiến, cũng tận lực giấu kín.
- Vâng.
Bạch Vũ Liệt Dương hơi hơi khom người nói.
- Chuyện kế tiếp, ngươi cứ tự mình sắp xếp đi.
Tần Tử Lăng gật đầu nói.
Bạch Vũ Liệt Dương khom người lĩnh mệnh, sau đó mở ra cửa của đại điện.
Sáu vị trưởng lão đại võ sư luyện cốt hậu kỳ bước vào đại điện, thấy Sử Việt Kim nằm chết trên mặt đất, một chưởng phía sau rõ ràng cho thấy là môn chủ của bọn họ ra tay, mỗi người đều cả kinh không thôi.
Bạch Vũ Liệt Dương tại Kim Liệt Môn có quyền uy tuyệt đối, hắn chỉ tốn một ít thời gian là đã công bố hành vi phạm tội của Sử Việt Kim, lại nói muốn chỉnh đốn quy củ của tông môn, chấn nhiếp đến mức những trưởng lão kia không dám nói chuyện, thậm chí những tên trưởng lão bình thường hay làm chuyện ác cũng phải đổ mồi hôi lạnh.
Đương nhiên bên trong sáu tên trưởng lão này, cũng có hạng người chính trực, bình thường đã sớm không quen với hành vi của Sử Việt Kim, nhưng Bạch Vũ Liệt Dương phóng túng không quản, có đôi khi bọn họ cũng không biết phải làm sao.
Bây giờ Bạch Vũ Liệt Dương đột nhiên tỉnh ngộ lại, muốn chỉnh đốn môn quy, mặc dù bọn họ bị thủ đoạn lôi đình của Bạch Vũ Liệt Dương chấn nhiếp, trong lòng vẫn rất là cao hứng.
Sau đó, Bạch Vũ Liệt Dương cố ý thiết yến chiêu đãi đoàn người Kiếm Bạch Lâu, bên trong tiệc rượu cũng mở miệng đền tội với Thôi Sơn Hà, cùng tỷ muội Vân Lam.
Người không biết chuyện, đương nhiên cho là Bạch Vũ Liệt Dương thấy đối phương có hai vị nhân vật cấp tông sư, mà Sử Việt Kim lại có hành vi không chính đáng, cho nên mới thay đổi thái độ lúc trước, ngược lại cũng không cảm thấy nghi ngờ gì.
Chỉ có thứ bọn họ không ngờ là, vậy mà Bạch Vũ Liệt Dương lại tự mình xuất thủ đánh chết Sử Việt Kim!
Sau tiệc rượu này, Bạch Vũ Liệt Dương lại tự mình dẫn đám người Kiếm Bạch Lâu tham quan Kim Diễm Phong một phen.
Lúc tham quan, Tần Tử Lăng liền phát hiện một tên nội gián của U Minh Giáo.
Tên nội gian này chỉ có tu vi hóa kình, lấy tu vi thần hồn bây giờ của Tần Tử Lăng, chỉ qua vài khắc là hắn đã có thể lấy được danh sách những tên nội gián..
Những người này xử lý như thế nào, đương nhiên không cần Tần Tử Lăng quan tâm.
Rất nhanh, đoàn người Tần Tử Lăng rời khỏi Kim Diễm Sơn, trở về Phương Sóc Quận.
Trở lại Phương Sóc Quận, Tần Tử Lăng liền triệt để ngủ đông.
Thời gian như thoi đưa.
Đảo mắt, thời gian trôi qua một năm.
Một năm này, Tần Tử Lăng đã hai mươi sáu tuổi.
Một năm này, Tây Vân Châu xảy ra bốn đại sự rung động toàn bộ Tây Vân Châu.
Việc thứ nhất là Kiếm Bạch Lâu ở Kim Diễm Sơn đang ngủ đông, lại không ngờ hiển hiện ra tu vi tông sư.
Chuyện thứ hai là do đệ tử Kim Liệt Môn đồn đãi, quận trưởng Tiêu Thiến của Phương Sóc Quận đã có thực lực của võ đạo tông sư.
Chuyện thứ ba là tông chủ Thanh Tùng cùng hai vị trưởng lão của Bích Vân Tông đột nhiên biến mất không có manh mối
Mà chuyện cuối cùng thì mới phát sinh gần đây, dẫn đến oanh động cực mạnh.
Gia chủ Thôi gia là Thôi Sơn Hà đột phá trở thành võ đạo tông sư, mà lúc đột phá hắn chỉ ba mươi chín tuổi
Ba mươi chín tuổi đột phá võ đạo tông sư, tại Đại Tề Quốc cũng không tính là oanh động gì, nhưng tại Tây Vân Châu đã coi trăm năm mới xuất hiện một vị võ đạo tông sư trẻ tuổi.
Cái này cũng có nghĩa là, chỉ cần không có bất ngờ gì xảy ra, Thôi Sơn Hà trong tương lai có khả năng rất lớn đẻ trở thành trung tông sư.
Thanh Tùng biến mất, Kiếm Bạch Lâu đột phá trở thành luyện khí tông sư, Thôi Sơn Hà trở thành võ đạo tông sư, tiền đồ vô lượng, đương nhiên còn có thực lực Tiêu Thiến có thể so với võ đạo tông sư, những chuyện xảy ra trong một năm này, khiến cho toàn bộ bố cục của Tây Vân Châu xảy ra biến hóa lớn
Nhất là bên phía Thanh Hà Quận, Bích Vân Tông chỉ trong một năm ngắn ngủi, suy tàn còn nhanh hơn so với Kim Kiếm Tông năm đó.
Năm đó Kim Kiếm Tông, chí ít còn có Kiếm Bạch Lâu tọa trấn. Nhưng Bích Vân Tông bây giờ, trước đó là mất bốn vị cao thủ ở Thanh Hà Quận, trong đó bao gồm cả một vị phó tông chủ. Tiếp theo lúc đánh U Minh Giáo, Thanh Tùng cùng nhiều vị trưởng lão bị thương nặng, hiện tại Thanh Tùng cùng hai vị trưởng lão lại còn mất tung mất tích.
Có thể nói, hiện tại, Bích Vân Tông cơ bản không có cao thủ tọa trấn, triệt để mất đi vị thế ở Thanh Hà Quận.
Bích Vân Tông triệt để xuống dốc, Kim Kiếm Tông cùng Thôi gia quật khởi, cả hai lại là minh hữu, lại tăng thêm Tiêu gia của Phương Sóc Quận nằm chếch sang một bên.
Kể từ đó, tại Thanh Hà Quận cùng Phương Sóc Quận, đã không có bất kỳ thế lực nào có thể theo chân bọn họ, coi như phóng mắt toàn bộ Tây Vân Châu, cũng rất khó để tìm ra thế lực có căn cơ vững chắc như bọn họ.
Coi như là đệ nhất luyện khí đại tông môn của Tây Vân Châu, Huyền Vụ Cốc cũng không so được
Tiêu gia, Thôi gia cùng phủ đô đốc có vấn đề, lại có quan hệ tốt với phủ Thứ Sử, một số thế lực của Tây Vân Châu cũng bắt đầu bị ảnh hưởng, mà Thôi Sơn Hà tuổi còn trẻ đã đột phá tông sư, địa vị đô đốc ở Tây Vân Châu cũng bắt đầu chuyển biến.
Thái độ của phủ thứ sử đối với phủ đô đốc cũng bắt đầu cường ngạnh lên, thậm chí Thôi Sơn Hà còn tổ chức khánh yến tông sư, thứ sử đại nhân Vệ Quýnh Khoan cũng tự mình đến chúc mừng, sau đó, Vệ Quýnh Khoan cùng Thôi Sơn Hà cùng Thôi lão thái gia đi vào thư phòng, cả ba nói chuyện một hồi lâu.
...