← Quay lại trang sách

Chương 450 Tục tu tộc phổ

Nói cũng đúng, chẳng qua là ta không nghĩ tới, cách nhiều đời như vậy, ta lại sống ở nơi xa xôi, Tần gia vẫn có thể tìm tới cửa.

Tần Tử Lăng nói.

Trong kiếp trước của hắn, tộc quyền vẫn là một thứ gì đó to lớn, ảnh hưởng sâu sắc tới tâm trí của hắn.

Gia tộc trường thịnh bất suy sẽ giữ lại từ đường, gia phổ, tộc quyền, thông qua những thứ này để cường hóa ý thức gia tộc, gắn bó gia tộc đoàn kết, trở thành một cỗ lực lượng.

Cho nên lúc Thiệu Nga giảng giải, Tần Tử Lăng vẫn cảm thấy dễ hiểu.

- Nói đến, lúc thiếu gia ra đời vẫn chỉ mới cách năm đời, còn chưa tới bảy đời, không tính là nhiều đời được.

Thiệu Nga nói.

Tần Tử Lăng nghe vậy nao nao, lập tức mới nhớ tới, vào kiếp trước của hắn, đại tông muôn đời không cạn, tiểu tông thì năm đời đã cạn, nhưng tại Đại Tề Quốc, đại tông vẫn muôn đời không cạn, nhưng tiểu tông lại là bảy đời sẽ cạn, không phải năm đời mà cạn.

Cho nên dựa theo quy củ này, cho dù cao tổ của Tần Tử Lăng chỉ thuộc về tiểu tông, Tần Tử Lăng với những huynh đệ hậu duệ của cao tổ vẫn còn quan hệ, vẫn còn thiếu hai đời nữa mới gọi là “thân tận”.

- Nhưng ta nghe ra ý của đám người kia, sở dĩ lần này bọn họ có thể tìm đến bên này, chủ yếu là một người có địa vị cao ở Tần gia có quan hệ sâu sắc với tổ thượng của ngài. Cho nên xét theo tộc phổ, coi như thiếu gia cách năm đời, lại nằm chếch một góc như Phương Sóc Quận, bọn họ cũng sẽ không chối từ mà từ vạn dặm xa xôi tìm tới cửa.

Thiệu Nga theo sát bổ sung nói.

- Thì ra là thế, bất kể như thế nào, nếu như tộc nhân vạn dặm xa xôi tìm tới cửa, ta vẫn phải đi gặp mặt một lần, hơn nữa gần đây ta cũng muốn ra ngoài một chuyến. Trước tiên nói chuyện cùng tộc nhân, nếu như thích hợp, ta sẽ đi Tần gia Võ Châu một chuyến.

Tần Tử Lăng gật đầu nói một cái.

Nói xong, Tần Tử Lăng cùng Thiệu Nga bước ra khỏi đại điện, cưỡi lên Huyết Thương Ưng bay một đường về phía Tần phủ.

Tần Tử Lăng còn chưa tới phủ, liền nhìn thấy trước của Tần phủ đã đậu một chiếc xe ngựa sang trọng.

Trên đầu của bốn con ngựa đều có một cái sừng, tông mao huyết hồng, dị thú tam phẩm, Huyết Vân Mã.

Bên trên màn xe ngựa có thêu một đồ án.

Đường nét đồ án là một tấm khiên, trái phải của khiên là một cặp vuốt rồng, nhô ra đầu rồng uy mãnh

Trung tâm tấm thuẫn là một chữ Tần.

Một vị phu xe đang cầm lược cắt tỉa tông mao của Huyết Vân Mã, không ngờ lại có tu vi hóa kình.

Cưỡi ở trên lưng Huyết Thương Ưng, trong lòng Tần Tử Lăng không khỏi thầm than một cái, sau đó liền vỗ vỗ cái đầu của Huyết Thương Ưng, bay xuống hậu viện của Tần phủ.

Tần phủ sau khi được cải biến, phủ đệ khí phái hơn rất nhiều so với trước đây, cũng chiếm diện tích lớn hơn.

Hậu viện được trang trí thành nơi dị thú sinh hoạt.

Sau khi sắp xếp cho Huyết Thương Ưng, Tần Tử Lăng đi tới trước tiền viện.

Phòng chính, Thôi Quân đang cùng một vị lão giả mặc thanh y có khí chất nho nhã, ý thái phiêu dật, đây đúng là người của danh gia vọng tộc.

Tu vi của lão giả cũng không cao, chỉ có hóa kình võ sư, nhưng bên cạnh hắn là một đôi nam nữ tuổi trung niên, nam là luyện cốt hậu kỳ, nữ có tu vi chân nguyên trung kỳ.

Trừ một đôi nam nữ trung niên này ra, phía sau thanh y lão giả còn có hai người tỳ nữ tú lệ xinh đẹp, tỳ nữ có tu vi vận kình.

Mặc dù hiện tại dưới trướng của Tần Tử Lăng có mấy vị tông sư, thực lực của chính hắn lại càng khủng bố, nhưng nhìn thấy một chân chạy việc cho Tần gia Võ Châu chỉ có tu vi hóa kình, lại có phái đoàn lớn như vậy đi theo, trong lòng vẫn rất là giật mình.

- Điền Trù đại ca, hắn chính là nhi tử của tiên phu Điền Mạnh, Tần Tử Lăng.

Nhìn thấy Tần Tử Lăng tiến đến, đầu tiên là Thôi Quân đầu nnói với thanh y lão giả một câu, sau đó mới vẫy vẫy tay về phía Tần Tử Lăng nói:

- Tử Lăng, ngươi nhanh tới bái kiến bá phụ.

Tần Tử Lăng bước nhanh đến phía trước, sau đó khom người chắp tay với thanh y lão giả, nói:

- Tử Lăng gặp qua bá phụ!

- Không tệ, không tệ, khí độ bất phàm, tuấn tú lịch sự. Không nghĩ tới cao tổ ngươi đến Phương Sóc Quận một chuyến, lại có thể bồi dưỡng ra được một hậu duệ ưu tú như ngươi.

Tần Điền Trù quan sát trên dưới Tần Tử Lăng một hồi lâu, vẻ mặt mừng rỡ vuốt vuốt râu nói.

- Bá phụ quá khen.

Tần Tử Lăng chắp tay khiêm tốn nói.

- Nhà ngươi bây giờ là nhất mạch đơn truyền, ngươi là chủ nhân một nhà, cũng nên ngồi xuống nói chuyện đi.

Tần Điền Trù mỉm cười nói nói, tạo cho người khác một loại cảm giác như giố xuân, không hề có tư thế kiêu ngạo của vọng tộc.

- Vâng.

Tần Tử Lăng khiêm tốn trả lời một câu, sau đó mới ngồi xuống.

- Quốc hữu có lịch sử, địa có chí, gia có phổ, lần này lại đến tục tu tộc phổ của Tần gia, đây là sự kiện ba mươi năm mới xảy ra một lần. Sáu mươi năm trước, từng có tộc nhân đến Phương Sóc Quận, ghi một nhánh con cháu cùng cao tổ của ngươi vào tộc phổ, lúc đó cao tổ của ngươi đã thành gia, đồng thời có một nhi tử, cũng chính là tổ phụ của ngươi, chỉ là lúc đó, hắn vẫn chỉ là một đứa bé.

Về sau lại qua ba mươi năm, theo lý mà nói, Tần gia cần phải lại đến Phương Sóc Quận để tục tu tộc phổ. Nhưng bởi vì cao tổ phụ của ngươi vẫn chỉ là một nhánh nhỏ, thiên tư cũng bình thường, cũng không có bao nhiêu thành tựu, đàn ông không nhiều, niên đại cũng cách xa, lại thêm nhánh cầm quyền Tần gia vào lúc đó lại là chi mạch khác, bên mạch của chúng ta chỉ có thể coi là nhánh nhỏ, cũng không ai quan tâm đến nhánh của cao tổ phụ ngươi, vậy nên không người đến tục tu. Lẽ dĩ nhiên là tên của phụ thân ngươi cũng không được liệt vào tộc phổ, về phần ngươi lại càng không có nguyên do để vào.

- Hai mươi năm trước, thúc phụ ta làm chủ Võ Châu Tần gia, được tôn sùng là gia chủ Tần gia Võ Châu. Thúc phụ tổ phụ ta, cũng chính là tằng tổ phụ ta, so với cao tổ phụ của ngươi là cùng cha khác mẹ, huynh đệ thân bằng. Cho nên, tính tới bây giơ, ngươi vẫn thuộc một nhánh của chủ mạch Tần gia Võ Châu, mà lại nói đến, ngươi ở cái tuổi này, bối phận trong gia tộc cũng xem như là cao. Nhưng rốt cuộc cũng chỉ có một mình ngươi. Ta đã nghe qua thông tin những nhánh khác của chủ mạch, có nhà nào mà không trên trăm người, vậy mà….

Nói đến phía sau, Tần Điền Trù nhịn không được lắc đầu.

Tần Tử Lăng ngược lại thì bị các mối quan hệ như thúc tổ phụ, tổ phụ, cao tổ phụ, còn có cái gì mà nhất mạch gia tộc, khiến cho đầu óc của hắn sửng sốt một chút, một hồi lâu mới vuốt lại được mạch suy nghĩ.

- Trách không được lúc tổ phụ cùng phụ thân mất, gia phổ bị hủy, mẫu thân cũng không hề nhắc tới chuyện của Tần gia Võ Châu. Nguyên lai là lúc tổ phụ còn là một đứa bé, Tần gia đã tự mình đến tu tục gia phổ một lần, về sau bởi vì thấy cao tổ phụ có thiên tư bình thường, không có thành tích, đàn ông không nhiều, hậu đại không có nhân vật xuất sắc, lại ở chỗ xa xôi, Tần gia Võ Châu bên kia mới để cho bọn họ tự sinh tự diệt, không quan tâm đến nữa.

- Lần này nếu không phải do Tần gia Võ Châu đổi chủ, cao tổ phụ cũng xem như có quan hệ gần gũi với gia chủ Tần gia, nhưng cũng không hẳn là vậy. Vị bá phụ này sở dĩ khách khí như vậy, theo ta nghĩ, lại nói rõ rõ ràng ràng, sợ rằng ngoài việc có quan hệ máu mủ, chắc cũng là vì thấy bây giờ Tần gia ta có thực lực, mới để mắt đến.

- Bằng không lúc Tần gia ta có dấu hiệu suy tàn, sinh hoạt quá nghèo khó, ta tuổi đã cao vẫn chỉ là võ đồ, phỏng chừng nhiều lắm thì vị bá phụ này sẽ ghi tên ta vào tộc phủ, sau đó trực tiếp đi, lại chờ qua ba mươi năm nữa, liệu có người đến đây nữa hay không, cũng rất khó nói.

Tần Tử Lăng vuốt vuốt mạch suy nghĩ, sau đó lại chắp tay với Tần Điền Trù nói:

- Thì ra là thế, đáng tiếc tổ phụ cùng phụ thân đều đã không còn ở đây, bằng không nếu bọn hắn biết gia chủ phái người tìm tới, ghi tên bọn họ vào tộc phổ, tất nhiên sẽ vô cùng vui vẻ.