← Quay lại trang sách

Chương 454 Gia chủ

Ha hả, cái gì mà trung tông sư, đại tông sư, chúng ta nên nói tới, trước tiên tiến tới Tần phủ rồi nói sau.

Tần Tử Lăng cười nói.

- Hắc hắc, cũng là, cũng là.

Tần Hưng Bảo cười cười, sau đó cùng Tần Tử Lăng ruổi ngựa bước lên cầu treo.

Trên người Tần Tử Lăng có mang theo hàm thân phận của Tần Điền Trù, hắn chỉ cần đưa ra, thủ vệ nhìn thấy không dám thờ ơ, lập tức khách khí dẫn Tần Tử Lăng tới phòng khách, sau đó lại sai người đi báo tin.

Rất nhanh, có một vị lão giả bộ dáng quản sự ngồi xe ngựa chạy tới nghênh tiếp Tần Tử Lăng.

- Tộc thúc, vậy ta đây đi trước. Ta ở tại Anh Võ Viện, sau khi tộc thúc thu xếp còn mọi thứ, ngươi nhớ phải đến tìm ta.

Thấy quản sự tới đón tiếp Tần Tử Lăng, Tần Hưng Bảo nói với Tần Tử Lăng.

Những con cháu của chi khác, một khi bị đánh giá là cấp bậc ất đẳng, thì Tần gia Võ Châu sẽ cho xếp cho bọn họ một tòa nhà ở Tần phủ, làm chỗ sinh hoạt tu hành ở Võ Châu.

Nhiều tòa nhà tạo thành một tiểu viện, phân biệt khác nhau, mệnh danh là "Khổng Võ Viện", "Anh Võ Viện" cùng "Uy Võ Viện".

Ba đại viện, cũng chính là ất đẳng, giáp đẳng cùng con cháu trọng điểm, về phần đệ tử hạch tâm, bình thường đều có riêng một tòa nhà.

Tần Hưng Bảo hai mươi chín tuổi đột phá thành là đại võ sư luyện cốt, bị Tần gia xếp thành con cháu giáp đẳng, cho nên hắn cũng có một tòa nhà ở Tần Phủ.

- Ta sẽ đi tìm ngươi sau.

Tần Tử Lăng mỉm cười gật đầu nói.

Đối với vị cháu trai hiệp nghĩa có lòng này, Tần Tử Lăng vẫn khá là thích.

Tần Tử Lăng cưỡi Vân Báo Mã, đi cùng xe ngựa dọc theo quan đạo, một đường chạy đến một tòa nhà chiếm trăm mẫu diện tích.

Tần Tử Lăng xuống ngựa, theo quản sự vào cửa xuyên qua một khúc hành lang, từng khu lâm viên, cảnh vật tĩnh mịch, vẻ xanh biếc dồi dào, tất cả đều tập hợp trong tiểu viện.

- Ngài chờ ở đây, tiểu nhân đi vào bẩm báo một tiếng.

Đến cửa tiểu viện, quản sự khom người nói.

- Không cần bẩm báo, vào đi.

Một đạo thanh âm uy nghiêm từ trong viện truyền tới.

Thế là quản sự mang theo Tần Tử Lăng bước vào cửa.

Đập vào mắt là bố cục thanh u lâm viên của đình viện.

Ở giữa đình viện, bên dưới một cây đại thụ, một vị lão giả tóc bạc hoa râm nằm trên ghế mây, một vị nữ tử trẻ tuổi ở bên cạnh đung đưa nhẹ nhàng chiếc ghế.

Kế bên lão giả, còn có một vị nam tử có vẻ ngoài thoạt nhìn cũng chỉ năm sáu chục tuổi.

Nam tử này tùy ý ngồi ở bên cạnh, liền cho người khác cảm giác khí độ nhất phái uyên đình, khí huyết trên người lại càng dâng trào như biển, thâm bất khả trắc.

Tần Tử Lăng vừa tiến tới, nam tử kia liền ngẩng đầu nhìn về phía Tần Tử Lăng.

Hai đạo ánh mắt lợi hại xuyên suốt nhau, như điện như kiếm, phảng phất có thể trực tiếp nhìn thấu tâm linh của người ta, làm cho người bị nhìn phải kinh hoảng một phen.

Đồng thời còn có một cỗ khí thế uy nghiêm như núi như biển ép tới Tần Tử Lăng.

- Vãn bối Tần Tử Lăng gặp qua tằng bá tổ cùng gia chủ.

Tần Tử Lăng cúi rạp người nói, tựa hồ cũng không có chịu ảnh hưởng gì.

Trước khi đến tiểu viện, quản sự đã nói cho Tần Tử Lăng, thân phận của hai người trong nhà này, theo thứ tự là đương đại gia chủ Tần Tại Tín cùng phụ thân gia chủ Tần Long Viễn.

- Đối mặt với cường giả, trấn định như thường, không có chút nao núng hoảng loạn nào, có thể thấy được ngươi là hạng người có tâm tính kiên nghị bình tĩnh. Đây không phải là mà thứ dựa vào ăn huyết nhục dị thú cùng linh dược là có thể tạo ra.

Không sai, xem ra ngươi gần hai mươi sáu tuổi đã tu luyện tới luyện cốt hậu kỳ, tuyệt đối cũng không phải dựa vào cơ duyên, ta e phần lớn là dựa vào tâm tính cũng thiên phú của ngươi.

Nam tử có khí độ uy nghiêm thu hồi khí thế trên người, gương mặt mang vẻ tán thưởng gật đầu nói.

- Vãn bối không dám nhận khích lệ của gia chủ.

Tần Tử Lăng chắp tay lần thứ hai nói.

Nam tử có khí độ uy nghiêm này chính là đương đại gia chủ của Tần gia Tần Tại Tín, cao hơn Tần Tử Lăng hai thế hệ.

- Hài tử, ngươi qua đây để cho ta xem kỹ một chút.

Lúc này, lão giả tóc trắng nằm trên ghế mây chậm rãi ngồi dậy, vẫy vẫy tay về phía Tần Tử Lăng, nói.

- Vâng.

Tần Tử Lăng cung kính hồi một tiếng, sau đó vội vã đến gần lão giả tóc trắng, cũng chính là Tần Long Viễn.

Tần Long Viễn nói lên đến cũng là võ đạo tiểu tông sư cảnh, nhưng bởi vì tuổi tác già nua, khí huyết đã suy bại nghiêm trọng, khắp khuôn mặt là nếp uốn, hai mắt cũng có chút vẩn đục.

Tần Tử Lăng sau khi đến gần, Tần Long Viễn nhìn chằm chằm gương mặt Tần Tử Lăng quan sát hồi lâu, mới cảm khái nói:

- Khuôn mặt của ngươi rất giống cao tổ phụ ngươi, rất tuấn lãng. Nói đến, lần từ biệt lần đó cũng cách tám mươi tám năm. Người đã già, dễ nhớ đến chuyện lúc trẻ a.

Ta còn nhớ rõ, ta khi còn bé liền thích đi theo cao tổ phụ, như một cái đuôi dính trên mông. Hắn cao hơn ta một thế hệ, nhưng số tuổi lại chỉ lớn hơn năm tuổi. Lúc đó tằng bá tổ, là ta, rất nhỏ yếu, bình thường bị mấy huynh đệ khác bắt nạt, đều là cao tổ phụ ngươi ra mặt giúp ta.

Đáng tiếc hắn không có thiên phú tu hành gì, trời sinh tính cách lại tương đối hiếu thắng, lúc mạch của chúng ta bên này vẫn chỉ là chi thứ, địa vị bình thường ở Tần gia, hắn không có thiên phú tu hành gì, gia tộc đương nhiên không thể bỏ sức bồi dưỡng hắn, hắn liền lựa chọn ly khai, đi xa Tây Vân Châu, muốn ở nơi đó, một mình mở ra một mảnh thiên địa.

Không nghĩ tới lần đó vừa đi, chính là hai người âm dương cách biệt. Nhưng nhanh thôi, ta cũng sẽ đi theo hắn. Lão thiên này vẫn còn mở mắt, để cho ta trước khi đi có thể nhìn thấy ngươi, đến lúc đó ta chôn xuống đất, vừa hay ta có thể báo cho cao tổ phụ ngươi một tin tốt, nói cho hắn biết, hậu duệ của hắn là một đồ tôn kiệt xuất.

- Phụ thân, đang yên đang lành, người nói những điềm xấu này làm gì?

Tần Tại Tín liền vội vàng nói nói.

- Đúng vậy a, đúng vậy, sắc mặt tằng bá tổ hồng nhuận, khí huyết dâng trào, nhất định có thể sống lâu... Thiên tuế.

Tần Tử Lăng đi theo phụ họa nói.

Chỉ nói là nói đến từ sống lâu, đột nhiên nghĩ đến vị tằng tổ bá này cũng chỉ kém hơn cao tổ phụ của mình năm tuổi, hiện tại hắn cũng đã qua trăm tuổi, liền vội vã sửa lại miệng.

- Ha ha, ngươi hài tử này, biết nói chuyện lắm. Hạng người luyện võ như chúng ta, trừ phi có thể luyện tủy thành công, nghịch chuyển hậu thiên làm tiên thiên, một lần thêm được thọ trăm năm, bằng không dù là tu luyện tới đại tông sư, sống đến cái tuổi 150 160 thì đã muốn chống trời. Tằng bá tổ năm nay đã 102 tuổi, mặc dù thân thể nhìn tới vẫn rất khỏe mạnh, võ lực còn một ít, nhưng thọ nguyên không còn đến mấy chục năm.

Tần Long Viễn rộng rãi mà cười nói.

Tiếp theo, Tần Long Viễn lại lôi kéo Tần Tử Lăng đi vào hồi ức xưa cũ của hắn một phen.

Lại sau đó, Tần Long Viễn tựa hồ có chút mệt mỏi, lệnh hạ nhân mang theo Tần Tử Lăng đi ra ngoài.

- Hài tử Tử Lăng này ta thích, ngươi nhìn xem có thể an bài cho hắn một danh phận đệ tử hạch tâm được không?

Sau khi Tần Tử Lăng lui xuống, Tần Long Viễn nói với Tần Tại Tín.

- Hai mươi sáu tuổi đã là luyện cốt hậu kỳ, thiên phú này nói cao quả thực đã tương đối cao. Nhưng người cũng biết là chúng ta đang bồi dưỡng Hưng Tuấn, còn có mấy tử tôn khác trong mạch, mấy năm nay đã hao phí đại lượng các loại tư nguyên, mấy chi nhỏ khác mặc dù là không có ý kiến gì, nhưng…

Tần Tại Tín cau mày nói.

- Bọn họ đúng là không cam lòng để ngươi ngồi vị trí này. Nhưng tu vi trung tông sư của ngươi quả thực còn chưa đủ để kẻ dưới phải phục tùng, nếu không phải cô tổ mẫu của ngươi cố ý nâng đỡ, thì bây giờ cũng không tới phiên ngươi ngồi ở vị trí gia chủ này. Nhưng nói cho cùng thì cô tổ mẫu của ngươi cũng chỉ là ngoại lực, mạch của chúng ta muốn ngồi vững chắc, vẫn là phải dựa vào chúng ta.

Hơn nữa cô tổ mẫu ngươi đã trì trệ tại cảnh giới đại tông sư đã lâu, phỏng chừng mấy năm nữa sẽ bắt đầu tu luyện dẫn lôi thối thể. Nếu như nàng thành công đương nhiên là vạn sự đại cát, nếu như thất bại, Tần gia chúng ta chỉ sợ cũng gặp phải tình trạng loạn trong giặc ngoài, cho nên phải bồi dưỡng cho đám Hưng Tuấn, không quản mấy mạch khác phản đối như thế nào, ngươi cũng phải tăng cường độ bồi dưỡng. Còn Tử Lăng, ngươi tận lực tranh thủ xem một chút đi.

Tần Long Viễn nói.