← Quay lại trang sách

Chương 457 Thư các số chín

Vâng.

Hai tay Tần Tử Lăng nâng lên bài tử.

Lão giả nho nhã lấy thẻ xong, lật nhìn một lần, hỏi:

- Ngươi học công pháp gì?

- Hàn Thiết Chưởng.

Tần Tử Lăng trả lời.

- Hàn Thiết Chưởng ở khu số chín của thư các, ngươi có thể đến xem, công pháp có thể chép lại, nhưng không thể mang đi.

Lão giả nho nhã trả lại bài tử cho Tần Tử Lăng.

- Tằng thúc tổ, xin hỏi Tần gia chúng ta có sưu tầm công pháp luyện tạng của Điệp Lãng Kình không?

Tần Tử Lăng thu hồi bài tử, cung kính hỏi.

- Điệp Lãng Kình?

Lão giả nho nhã có chút ngoài ý muốn ngẩng đầu nhìn Tần Tử Lăng một mắt, sau đó vẫn gật đầu nói:

- Có.

Tần Tử Lăng nghe vậy trong lòng không khỏi đại hỉ, liền vội vàng hỏi nói:

- Xin hỏi tằng thúc tổ, ta có thể đọc qua hai loại công pháp hay không?

Lão giả nho nhã nghe vậy ánh mắt đột nhiên ác liệt lên, một cỗ khí thế cường đại trong nháy mắt áp bách về phía Tần Tử Lăng, trầm giọng nói:

- Mỗi người chỉ có thể đọc qua một loại công pháp, muốn đọc qua loại công pháp thứ hai nhất định phải dùng điểm công lao để đổi lấy, nhưng lão phu cảnh cáo ngươi, đừng có bất kỳ tâm tư gì khác, bằng không sẽ xử theo gia pháp.

- Kim sinh thủy, vãn bối dùng Hàn Thiết Kình luyện phổi, sau đó bước kế tiếp phải luyện thận, nếu có thể biết công pháp luyện tạng thủy hệ, nhìn trộm được một ít bí quyết, tất nhiên có thể tạo ra một ít hiệu quả khác, cũng không dám có tâm tư gì khác.

Vẻ mặt Tần Tử Lăng thản nhiên bình tĩnh trả lời.

Nho nhã lão giả thấy vẻ mặt thản nhiên của Tần Tử Lăng, cũng không bày ra bộ dáng chấn nhiếp nữa, nghe lời giải thích này cũng xem như hợp lý, sắc mặt không khỏi chậm lại, sờ cằm một cái nói:

- Ừm, rất có ý tưởng, trách không được ngươi tuổi còn trẻ mà có tu vi như thế. Nhưng cách tu luyện kia sớm đã có người thử qua, nhưng có rất ít thành công, bởi vì là thuộc tính tu luyện kình lực đã được định trước, ngươi không thể bỗng nhiên sinh ra một loại kình lực khác.

- Cho nên võ đạo tiểu tông sư rất dễ luyện thành, bởi vì ban đầu đều lựa chọn công pháp luyện tạng phù hợp với thuộc tính kình lực, nhưng bước kế tiếp lại rất trắc trở, càng về sau, tuổi tác càng lớn lại càng khó tu luyện.

- Đương nhiên, tằng thúc tổ không phủ định cách làm của ngươi, võ đạo đột phá hầu hết đều cần phương pháp tu hành phá cách, nhưng cũng cần chuyên chú chuyên tâm, kiên quyết tiến thủ, không vì những thứ khác mà thay đổi.

- Những phương thức trước đây được tiền nhân tìm kiếm ra cũng không hẳn là lỗi thời, vậy nên ngươi cũng không cần phải lãng phí thời gian đột phá suy nghĩ, mà là cần phải đặt tâm tư vào việc luyện cốt, sớm ngày bắt đầu luyện tạng.

Tần Tử Lăng nghe vậy biểu tình trở nên có chút vi diệu, do dự một chút, vẫn là nói:

- Vãn bối vẫn muốn nếm thử một lần.

Lão giả nho nhã thấy lời nhắc nhở của mình bị đưa từ tai này qua tai kia, sắc mặt không khỏi hơi trầm xuống một cái.

- Tằng thúc tổ cũng nói, võ đạo là phải chuyên chú chuyên tâm, kiên quyết tiến thủ, không vì những thứ khác mà thay đổi. Mà võ đạo của vãn bối, là muốn học tất cả điểm mạnh của người khác, dung hợp quán thông, như vậy thì núi đồi cũng hóa ngọc thạch. Nếu như chỉ vì một lời của tiền bối mà vãn bối nghi ngờ chính mình, vậy còn đường phía sau ta sẽ có đạo tâm kiên định để tiếp tục đi tiếp. Cho nên chớ mong tằng thúc tổ quở trách.

Tần Tử Lăng phảng phất không thấy được biến hóa từ biểu tình của lão giả nho nhã, tiếp theo không nhanh không chậm nói.

Lao giả nho nhã hơi trầm xuống, tâm tình biến hóa cũng dần trở lại bình thường, ánh mắt nhìn Tần Tử Lăng cũng bắt đầu thay đổi đi.

- Nhìn bộ dáng ngụy biện của ngươi. Lão phu cũng không quản ngươi muốn đọc qua mấy loại công pháp, nhưng quy củ gia tộc không thể phá hỏng, nếu ngươi muốn đọc qua loại công pháp thứ hai, nhất định phải dùng công lao để đổi..

Lão giả nho nhã cười mắng một câu, nói.

- Xin hỏi tằng thúc tổ, muốn đọc qua môn công pháp thứ hai, cần bao nhiêu điểm công lao?

Tần Tử Lăng thấy lão giả nho nhã bị hắn thuyết phụ, theo sát mà hỏi.

- Một trăm điểm! Hắc hắc, muốn tích lũy một trăm điểm công lao, vậy cũng cần phải tốn rất nhiều thời gian a, tiểu tử, ngươi cũng không nên giữa đường bỏ việc a!

Lão giả nho nhã nói xong lời cuối cùng, cố ý nhấn mạnh, hiển nhiên là tuy hắn không thể phủ nhận lý do mà Tần Tử Lăng đưa ra, nhưng đối với việc hắn không tiếp thu đề nghị của mình, trong lòng vẫn có vài điểm ý kiến.

- Có phải là mỗi một trăm điểm công lao là có thể đổi một môn công pháp luyện tạng? Hơn nữa nơi đây có công pháp pháp nguyên hay không? Nếu có, có phải cũng cần một trăm điểm công lao để đổi lấy?

Tần Tử Lăng thấy lão giả nho nhã chịu mở lời, liền lấy can đảm hỏi.

Hiện tại hắn là tam đạo đồng nhất, mặc dù còn chênh lệch một ít so với đại tông sư, nhưng dựa vào thực lực đã có thể đánh chết trung tông sư đang tìm hiểu lôi pháp như Thanh Hư, nếu như phóng ra Kim Thi cùng ma đầu âm hồn, hẳn là có thể đánh bại đại tông sư.

Cho nên mặc dù không biết kiếm một trăm điểm công lao sẽ khó khăn bao nhiêu, nhưng Tần Tử Lăng cũng không lo lắng chút nào.

- Có, chỉ cần ngươi có đủ điểm công lao, ngươi muốn đổi cái gì cũng có!

Lão giả nho nhã nghe vậy, râu mép cũng bắt đầu run run lên.

- Khụ khụ, tằng thúc tổ, vãn bối hỏi một vấn đề cuối cùng.

Tần Tử Lăng thấy râu mép của lão giả nho nhã cũng bắt đầu run run lên, do dự một chút, vẫn là mở miệng hỏi.

Lão giả nho nhã nghe vậy, râu mép run run lại càng dao động mạnh hơn, cuối cùng vẫn hít sâu một hơi, nói:

- Ngươi hỏi đi, hỏi xong thì cút về thư các số chín.

- Công pháp luyện tạng, vãn bối có thể truyền cho người của ta không?

Tần Tử Lăng hỏi.

Mặc dù Tần Tử Lăng rất tâm cơ, nhưng đây chẳng qua là đối với địch nhân mà thôi.

Tần gia Võ Châu là bản tông, hắn được liệt vào tộc phổ Tần gia, lại được chỗ tốt từ Tần gia, đương cũng không thể tính toán với Tần gia, làm một tiểu nhân.

Đây là nguyên tắc làm người của Tần Tử Lăng.

Thấy Tần Tử Lăng hỏi vấn đề này, thần sắc của lão giả nho nhã dần dần trở nên nghiêm túc.

- Ngụ ý của tông sư là có thể khai tông lập phái. Cho nên một khi trong môn phái có đệ tử trở thành là tông sư, liền có thể rời khỏi sơn môn tìm đến một nơi khác, lập một nhánh khác.

- Kỳ thực hào môn vọng tộc cũng giống vậy, một khi có con cháu trở thành tông sư, liền có thể thành lập một chi thế lực, công pháp sở học của ngươi thì đương nhiên là ngươi có thể truyền thừa lại, nhưng phải là thủ hạ hoặc cháu của ngươi...

- Mà công pháp nơi đây, không chỉ là tử tôn Tần gia có thể học, gia tướng hộ vệ của Tần gia, nếu như lập được công lao cũng có thể học được, nhưng bọn hắn không phải con cháu nhà họ Tần, bọn họ không thể truyền đi công pháp cao thâm của Tần gia.

- Đương nhiên, mặc dù có thế lực của chính mình, có tổ miếu, nhưng căn bản thì bản tông vẫn ở nơi đây, bản tông gặp nạn, các ngươi ở ngoại địa phát triển nhưng lúc bản tông cần phải rút về viện trợ.

Tần Tử Lăng nghe xong lời nói này, tảng đá trong lòng triệt để rơi xuống.

Bọn người Trịnh Tinh Hán đều tính là thủ hạ của hắn, hắn học công pháp luyện tạng của "Hàn Thiết Công" sau đó mới truyền cho bọn họ, như vậy sẽ không tính là vi phạm tộc quy.

Về phần tông sư hay không tông sư, Tần Tử Lăng cũng không cổ hủ, hiện tại thì thực lực võ đạo của hắn đã có thể trấn áp tiểu tông sư, ngược lại không cần thiết phải đợi hắn đột phá tông sư mới truyền cho đám người Trịnh Tinh Hán.

- Đa tạ tằng thúc tổ giải thích nghi hoặc. Uống nước nhớ nguồn, vãn bối đã nhận được chỗ tốt của gia tộc, gia tộc gặp nạn, chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Tần Tử Lăng chắp tay nói.

- Uống nước nhớ nguồn, nói hay lắm! Ngươi cũng yên tâm, có Tần gia Võ Châu ở đây, một nhánh gia tộc của các ngươi ở bên ngoài cũng sẽ có chỗ dựa, các ngươi gặp nạn, bản tông cũng sẽ xuất đầu vì các ngươi. Được rồi, nếu không có vấn đề gì, đi đến thư các số chín đi.

Lão giả nho nhã nói xong, phất phất tay nói.

- Vâng!

Tần Tử Lăng hơi hơi khom người, sau đó tiến vào tầng năm của Tàng Kinh Các.