Chương 459 Ngươi có tính toán gì không?
Ở đây có hai viên Lục Hợp Hóa Cốt Đan, có thể giúp ngươi luyện hóa xương cốt, là phân lượng trong một tháng này của ngươi, nếu như ngươi còn muốn nhiều hơn, cần phải dùng điểm công lao tương ứng để đổi lấy.
Tần Tử Đường nói.
- Cảm ơn viện thủ.
Tần Tử Lăng tiếp nhận hộp gấm, nói lời cảm tạ, sau đó hỏi:
- Còn muốn thỉnh giáo viện thủ, ta vẫn không biết làm sao để kiếm điểm công lao?
- Hoàn thành nhiệm vụ mà gia tộc phái xuống, hoặc là giúp gia tộc vào thâm sơn săn giết dị thú hái linh dược, hoặc là thay gia tộc trấn thủ biên quan, địa quật, càn quét địa ma, còn có nếu như ngươi ở bên ngoài may mắn đạt được công pháp bí tịch, nộp lên cho gia tộc, gia tộc dựa theo ước định cũng sẽ phân cho người điểm công lao. Ngược lại, chỉ cần có thể tạo ra lợi ích cho gia tộc phát triển, cơ bản đều có thể quy ra thành điểm công lao.
Tần Tử Đường trả lời.
- Địa quật? Địa ma?
Gương mặt Tần Tử Lăng lộ vẻ nghi hoặc.
- Ta ngược lại là quên ngươi đến từ Tây Vân Châu, kiến thức hữu hạn. Có thời gian, ngươi đi đến Tàng Kinh Các nhiều một chhút, nơi đó không chỉ có cất chứa các loại công pháp, còn cất chứa rất nhiều bí văn thường thức khác.
Tần Tử Đường nói.
Tần Tử Lăng nghe được trong giọng điệu của Tần Tử Đường, nàng căn bản không có ấn tượng tốt với hắn, cũng không biết là bởi vì hắn thuộc phái khác, hay là vì ngày đầu tiên không đến bái kiến nàng, lại gây cho nàng hiểu lầm nào đó.
Nhưng Tần Tử Lăng cũng lười quản, thấy Tần Tử Đường không chào đón mình, vậy hắn cũng chắp tay xin cáo lui.
Rời khỏi phủ đệ của viện thủ, đầu tiên là Tần Tử Lăng quay về trụ sở của mình, xuất ra "Lục Hợp Hóa Cốt Đan" cẩn thận nhìn một chút, sau đó liền ném một viên vào miệng, lại bắt đầu vận chuyển công pháp, thử luyện xương sọ.
Từng tia đan lực dung nhập vào b ên trong khí huyết kình lực, khí huyết kình lực thuận thế không ngừng cọ rửa xương sọ.
Lúc đầu thì gian nan thống khổ dị thường, sau đó lại dịu đi một chút.
Chỉ là đan lực kia chỉ tác dụng lên rất ít đối với Tần Tử Lăng, Tần Tử Lăng tiếp ném thêm một viên "Lục Hợp Hóa Cốt Đan" vào trong miệng.
Hai viên thuốc dung hợp lại, đan lực lớn hơn một chút, khiến cho quá trình luyện xương sọ càng thêm chậm và thuận lợi một ít.
Đại khái sau một canh giờ, Tần Tử Lăng dừng luyện cốt.
Hắn xoa xoa mồ hôi trán, nhìn một hộp gấp trước người đang trống không, ánh mắt lấp loé không yên.
- Cũng không biết Lục Hợp Hóa Cốt Đan này là luyện chế từ thứ gì, vậy có hiệu quả giúp ta luyện xương sọ, chỉ tiếc mỗi tháng chỉ có hai viên, còn chưa đủ ta nhét kẽ răng a! Cũng không biết kháng dược tính của đan dược này thế nào, nếu như kháng dược tính ít, mỗi lần luyện xương sọ, ta có thể ăn mười tám viên, như vậy có thể tiết kiệm được không ít thời gian luyện xương sọ.
- Bằng không theo dựa theo tốc độ này của ta, phải trải qua hai ba năm thời gian, mới có thể luyện thành toàn bộ xương sọ... Xem ra không thể thiếu ra chút khí lực, giúp Tần gia làm chút chuyện, kiếm lấy một ít điểm công lao. Hơn nữa ta thấy nội tình của vọng tộc cũng không nhỏ, trừ Lục Hợp Hóa Cốt Đan, khẳng định cũng không thiếu đồ tốt.
- Chỉ là nếu như kiếm quá nhiều điểm công lao trong thời gian ngắn, muốn không làm cho người chú ý cũng khó khăn a! Như vậy, một khi Tần gia xảy ra vấn đề, ta cũng sẽ bị quan sát gắt gao, chỗ trống để bay lượn cũng không có. Xem ra vẫn phải nghĩ biện pháp lấy được một ít đan phương, sau đó thu thập tài liệu luyện chế.
- Vừa hay Tây Vân Châu ở bên kia, ta cũng coi như là bồi dưỡng được một đám nhân, đúng là bọn họ cần phải phát triển từng bước, nhưng cũng cần ma luyện phát triển, vừa vặn có thể giúp ta thu thập tài liệu. Như vậy ta vừa có được tài liệu luyện chế, mà bọn họ cũng có thể sớm ngày ma luyện thành công, đến lúc đó có thể dùng Thăng Long Quả để đột phá.
Tần Tử Lăng suy nghĩ trong đầu, tay liên tục sờ lên cằm.
May mắn, Tần Tử Đường không biết Tần Tử Lăng đã tùy tùy tiện tiện nuốt hai viên "Lục Hợp Hóa Cốt Đan" vào trong miệng như ăn kẹo, còn có ý nghĩ lúc này của hắn, bằng không nàng sẽ phải cả kinh nhảy nhót lung tung.
Phải biết, "Lục Hợp Hóa Cốt Đan" này, lấy tu vi của đại võ sư luyện cốt hậu kỳ, một viên vào trong bụng cũng cần phải luyện hóa cả bảy, tám ngày mới có thể hấp thu, sau đó mới có thể bắt đầu dùng viên thứ hai.
Đổi thành luyện cốt trung kỳ, chí ít qua một tháng mới có thể dùng thêm một viên, một năm không thể vượt qua mười viên.
Kết quả Tần Tử Lăng thì rõ hay, vậy mà nghĩ một lần muốn nuốt mười tám viên.
Tần Tử Lăng sờ lên cằm lại tiếp tục suy nghĩ một lát, liền đứng dậy đi đến Tàng Kinh Các.
Xưa nay hắn làm việc cẩn thận, muốn tính trước làm sau.
Hiện tại kiến thức về Tần gia Võ Châu, tứ đại thượng châu cùng thủ đô, tất cả hắn đều thiếu, chuyện vừa rồi nghĩ qua, đương nhiên cũng không vội, chờ hắn thăm dò rõ ràng tình huống nơi đây, lại từ từ mưu tính cũng không muộn.
Hắn không tranh đoạt thân phận đệ tử hạch tâm, kỳ thực cũng là vì nguyên do này..
Một khi tình huống rõ ràng, nên bại lộ một ít thực lực, hắn đương nhiên sẽ không che giấu.
Nhưng bây giờ còn hơi sớm.
Đi Tàng Kinh Các, sau đó Tần Tử Lăng lại không đến thẳng tầng năm, mà là bắt đầu từ lầu một tìm kiếm đọc qua thư tịch.
Thần hồn của hắn cường đại, không chỉ đọc sách rất nhanh, hơn nữa hầu như là thuộc dạng đã gặp thì không quên được, hơn nữa còn có thể nhất tâm đa dụng.
Cho nên hắn có thể xem qua toàn bộ tri thức ở lầu một một cách nhanh chóng, hơn nữa còn có thể vừa phân tâm phân loại từng thứ, lại vừa có thể phân tâm thôi diễn cùng dung hợp.
Những ngày kế tiếp, hầu như mỗi ngày thì Tần Tử Lăng đều ngâm vào trong Tàng Kinh Các mãi cho đến đêm khuya cuối giờ hợi mới rời khỏi, mỗi quản sự trông coi Tàng Kinh Các nhìn thấy Tần Tử Lăng đi tới thì ánh mắt lại giống như đang nhìn quái vật.
Thư tịch trong Tàng Kinh Các này, là Tần gia tích lũy nhiều đời, những thứ có giá trị chân chính đều tập trung ở tầng bốn tầng năm, ba tầng bên dưới đều là thư tịch pha tạp và cơ sở, bình thường đều rất hiếm người đọc qua, mà con cháu trọng điểm và đệ tử hạch tâm lại càng không thèm dòm ngó đến, chỉ mảy may quan tâm đến công pháp luyện tạng hoặc công pháp pháp nguyên, làm gì có ai rảnh đi đọc như những thư tịch cơ sở như Tần Tử Lăng.
Thậm chí ở tầng bốn, tầng năm, bọn họ cũng rất ít khi tìm tới, cơ bản nếu không phải chuyên tâm tu hành ở "Uy Võ Viện", thì chính là ra ngoài làm nhiệm vụ, tìm kiếm cơ duyên, để sớm ngày đột phá thành tông sư.
Dáng vẻ này của Tần Tử Lăng, cả ngày mất ăn mất ngủ ngâm mình ở trong Tàng Kinh Các, ngay cả tu hành cũng không thấy, đây không phải là bỏ gốc lấy ngọn sao?
Trong lúc đó, Tần Hưng Bảo cũng tới tìm Tần Tử Lăng mấy lần, thấy hắn mỗi ngày đều ngâm mình trong Tàng Kinh Các cũng nói không ra lời.
Chỉ có Tần Tử Lăng biết, những thứ này nhìn như tri thức bác tạp, kỳ thực chính là căn cơ của tất cả công pháp cao siêu.
Tựa như kiếp trước của hắn, tất cả khoa học kỹ thuật cao tân đều không thể thoát khỏi khoa học cơ sở.
Thậm chí có một ít khoa học kỹ thuật cao đoan lạc hậu, chính là bởi vì không xuất phát từ khoa học sở, chính là bởi vì rất nhiều người chỉ tính cái lợi trước mắt, không nguyện ý bỏ thời gian ở cơ sở, luôn nghĩ đi đường tắt.
Nhưng không có vững chắc căn cơ, làm sao có thể vừa bay đã ngút trời?
Thời gian ngày lại ngày trôi qua.
Một chút xíu tri thức cơ sở, tựa như một giọt nước chút xíu, theo Tần Tử Lăng đọc qua từng ngày, dần dần hội tụ thành một dòng suối nhỏ đang chảy, sau đó lại dần dần hội hợp thành một con sông lớn, đại giang.
Rất nhiều thứ trước đây hắn còn mơ hồ, bây giờ lại thông hiểu không ít.
Tu vi cảnh giới không hề đề thăng, nhưng thần hồn, luyện khí, võ đạo, tựa hồ thành một khối, không hề có sự độc lập.
Tần Tử Lăng lại càng hiểu rõ con đường mà hắn đang đi, cũng càng ngày càng kiên định.