Chương 481 Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo
Thất, Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo, lại, lại có ba cây!
Sau đó, Tần Hưng Bảo đi lên cũng nhịn không được mà kinh hô thành tiếng, thanh âm có hơi run rẩy cùng cà lâm.
- Ngắt lấy Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo có vấn đề gì không?
Tần Tử Lăng hỏi.
- Không có vấn đề gì, chỉ cần mang theo rễ cùng thổ nhưỡng cất hết vào nhẫn trữ vật, có thể sống qua vài năm cũng không thành vất đề.
Tần Tử Đường trả lời, thanh âm có chút khàn giọng.
- Viện thủ, một gốc cây Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo đủ để ngươi đột phá trung tông sư sao?
Tần Tử Lăng hỏi.
- Đây là do ngươi phát hiện.
Trong lòng Tần Tử Đường run lên một cái, nhưng rất nhanh, vẫn mang vẻ mặt bình tĩnh.
- Viện thủ, từ sau khi tiến vào Uy Võ Viện, mặc dù ngươi biểu hiện rất lãnh đạm, nhưng ta biết ngươi đã rất chiếu cố ta. Hơn nữa trước đây không lâu,, chúng ta cũng coi như là trải qua sinh tử cùng nhau.
Tần Tử Lăng nói.
- Đó là chức trách của ta, trước đây không lâu ngươi cũng đã xuất thủ cứu ta.
Tần Tử Đường nói.
- Viện thủ, tính khí này của ngươi phải đổi một chút, bằng không về sau sẽ phải chịu thiệt thòi, không có bằng hữu.
Tần Tử Lăng rất thẳng tính nhìn Tần Tử Đường một cái, sau đó nói nói.
Ngoài dự liệu của Tần Tử Lăng là, vậy mà Tần Tử Đường không có xấu hổ, mà là vẻ mặt bình tĩnh gật đầu nói:
- Ngươi nói đúng, ngươi chia cho ta một gốc, ta sẽ đột phá, quả thực ta rất cần một cây Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo.
- Dạng này mới đúng chứ. Nói đến thì chúng ta chính là tỷ đệ đồng tộc a!
Tần Tử Lăng mỉm cười nói, sau đó tiến lên cẩn thận từng li từng tí đào lên ba cây Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo.
Nhìn bóng lưng Tần Tử Lăng, viền mắt Tần Tử Đường hơi có chút ướt át, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường.
Đào lên ba cây Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo, Tần Tử Lăng phân một gốc cho Tần Tử Đường, sau đó nhìn về phía Tần Hưng Bảo, nói ra:
- Mặc dù nói người gặp có phần, nhưng ngươi mới vừa đột phá đến luyện cốt hậu kỳ, hiện tại vẫn chưa cần dùng đến cây Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo, ta sẽ không chia cho ngươi, chờ đến lúc ngươi luyện cốt xong, chuẩn bị luyện tạng thì lại nói.
Tần Hưng Bảo căn bản chưa từng nghĩ tới hắn cũng có một cây Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo, thấy Tần Tử Lăng nói như thế, đúng thật là có một loại cảm giác cảm động, vội vã nói:
- Nhìn tiểu thúc nói kìa. Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo vốn chính là do ngươi phát hiện, làm gì có phần của ta. Lại nói, ngươi cho ta một phần huyết nguyên của Bích Mộc Huyền Tê Huyết Nguyên, ta vẫn còn nửa vại chưa ăn đây.
- Cái gì, Tử Lăng cho ngươi một phần huyết nguyên Bích Mộc Huyền Tê?
Tần Tử Đường nghe vậy, vẻ mặt giật mình nói.
- Cái miệng rộng này của ngươi, về sau phải quản chế một phen!
Tần Tử Lăng tức giận trừng Tần Hưng Bảo một cái.
- Hắc hắc, tiểu thúc yên tâm, cái gì nên nói cái gì không nên nói, trong lòng ta biết. Viện thủ là người một nhà, vậy nên ta mới nói.
Tần Hưng Bảo liền vội vàng nói nói.
Quả nhiên, Tần Tử Đường nghe vậy nhìn Tần Hưng Bảo với ánh mắt ôn nhu hơn nhiều, nhưng đợi đến lúc ánh mắt của nàng chuyển đến Tần Tử Lăng, lại có chút vẻ sắc bén.
- Khụ khụ, viện thủ đương nhiên là người một nhà. Ta chỉ là lo lắng cái miệng của gia hỏa này nói lung tung, đợi lúc trở về lại lỡ miệng, vậy coi như gặp phiền phức lớn rồi.
Tần Tử Lăng thấy thế liền vội vàng giải thích nói.
- Thật sao?
Thần sắc Tần Tử Đường vắng vẻ hỏi ngược một câu.
- Đương nhiên! Nếu ngươi không tin, ta lại phân cho ngươi một gốc Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo.
Tần Tử Lăng vội vã nói.
- Quên đi, một gốc Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo là đủ rồi, ăn nhiều cũng không có tác dụng gì!
Tần Tử Đường nhàn nhạt nói, bất quá vốn là khuôn mặt lạnh tanh tựa hồ lại mỉm cười.
Nhưng lần này Tần Hưng Bảo đã có kinh nghiệm, thấy thế lập tức quay đầu không nhìn.
Cái bụng của hắn của đang đau inh ỏi đây!!
- Trở về thôi, lần đi địa quật này cũng xem như kết thúc mỹ mãn, ngươi nói có phải không, Hưng Bảo?
Tần Tử Lăng vỗ vỗ Tần Hưng Bảo bả vai, lúc nói tới cuối câu lại tăng thêm giọng điệu.
- Đương nhiên, đương nhiên, tiểu thúc nói mỹ mãn, thì đó nhất định là mỹ mãn!
Tần Hưng Bảo có loại cảm giác khí lạnh tỏa ra toàn thân, trong lòng hối hận đến cùng cực a.
Hắn có thể chơi với hài tử thì được, có thể chơi lại tiểu thúc sao!
Tiểu thúc tinh khôn giống quỷ, hắn có thể không nhìn ra được sao?
Tần Tử Đường nhìn hai thúc tử có chuyển động giống nhau thì lại có cảm giác vi diệu, muốn cười nhưng lại lo lắng cho hình tượng của mình, cơ thể hơi run run lên.
...
Ba người chia làm ba hướng, viên “hỏa tinh thần” treo sáng trên không trung, một đường dẫn tới lối ra.
- Sau khi rời khỏi đây, ngươi có kế hoạch gì? Có cần ta hỗ trợ gì không. Ngươi không bộ lộc tài năng ở trong tộc, kỳ thực cũng tốt, ngược lại có ta ở đây, rất nhiều chuyện ta đều có thể an bài, ta an bài không được, cũng có thể mời tằng thúc tổ ta ra mặt.
Trên đường đi, Tần Tử Đường nói.
Nàng với tằng thúc tổ của nàng cũng giống nhau, cũng nhớ lại những lời trước đây cô tổ từng nói.
- Tằng thúc tổ của ngươi?
Gương mặt Tần Tử Lăng mang một tia nghi hoặc.
- Chính là lão nhân gia nằm ở tầng nămm của Tàng Kinh Các..
Tần Tử Đường trả lời.
- Nguyên lai hắn là tằng thúc tổ của ngươi a!
Vẻ mặt Tần Tử Lăng có hơi ngoài ý muốn nói.
- Một nhánh của ta trải qua mấy đời chỉ có ba vị tông sư, tằng thúc tổ, tiên phụ cùng ta. Tiên phụ đi sớm, ta là do tằng thúc tổ bồi dưỡng trưởng thành.
Tần Tử Đường nói, trong mắt toát ra ôn nhu hiếm thấy.
- Tần gia đến cùng có bao nhiêu vị tông sư?
Tần Tử Lăng do dự một chút, hỏi vấn đề vẫn luôn ở trong đầu hắn.
- Bản tông Tần gia Võ Châu, còn có tôn tử bên ngoài tự tách thành một mạch, lần này lúc tục tu tộc phổ, thống kê qua một lần, có ba mươi lăm vị tông sư, trong đó bốn vị trung tông sư, còn có một vị luyện khí đại tông sư. Nếu không phải hai mươi năm trước, nhất mạch của gia chủ đời trước kia gặp chuyện ngoài ý muốn, thực lực Tần gia sẽ còn cường đại hơn một mảng lớn, bây giờ ít nhiều cũng có chút suy tàn.
Nói đến đây, Tần Tử Đường không khỏi lại nghĩ tới lời cô tổ từng nói, nhớ tới một khi nàng thối lôi thất bại, khóe sâu chỗ đôi mắt lóe lên vẻ lo âu.
Tuy Tần Tử Lăng đã sớm ngờ được nội tình Tần gia Võ Châu cường đại, nhưng nghe được lời nói của Tần Tử Đường, vẫn có loại cảm giác rung động.
Mà đây là dưới tình hình Tần gia đang suy bại, nếu như thời kỳ toàn thịnh, Tần gia cường đại đến cỡ nào chứ?
Từ Tần gia, Tần Tử Lăng lại không khỏi liên tưởng đến phủ thái tử.
Tần gia đã cường đại như thế, phủ thái tử kia thì sao? Đây chính là thái tử của Đại Tề Quốc a!
- Xem ra con đườn ta phải đi vẫn còn rất dài a!
Tần Tử Lăng âm thầm suy nghĩ.
- Luyện khí đại tông sư có phải là vị đạo cô tham gia tế điển vào lần trước không?
Tần Tử Lăng hỏi.
- Không sai, nàng cùng cao tổ phụ của ta và ngươi đều cùng thế hệ, cũng là người lớn tuổi nhất ở Tần gia chúng ta, nàng lúc trẻ đã bị một vị cao nhân ở Thiên Diễn Tông nhìn trúng, mang đến sơn môn tu hành.
Tần Tử Đường trả lời.
- Thiên Diễn Tông?
Trong lòng Tần Tử Lăng hơi chấn động một chút, trầm giọng nói:
- Viện thủ có thể nói một chút về Thiên Diễn Tông không?
- Thiên Diễn Tông thần bí khó lường, cao cao tại thượng, cao cô tổ cũng rất ít nói đến, coi như ta biết được vài chuyện, nhưng đây so với nội tình của Thiên Diễn Tông chỉ giống như một cọng lông. Nhưng có một thứ có thể khẳng định, giám chính của Ty Thiên Giám chính là đệ tử của Thiên Diễn Tông, các luyện khí tông của Đại Tề Quốc đều một lòng nghe hiệu lệnh của Thiên Diễn Tông, thậm chí ngay cả triều đình cũng phải bị bọn họ giám sát, những thứ khác thì chỉ nghe đồn mà thôi, nói cho ngươi cũng vô ích.
Tần Tử Đường nói.
Tần Tử Lăng nghe vậy, yên lặng không nói.