Chương 484 Ta muốn lấy tất
Huyết nhục của dị thú ngũ phẩm trung giai Phỉ Kim Thú, huyết nguyên của dị thú ngũ phẩm hạ giai, ta cũng ăn không ít, nhưng luận hiệu quả luyện xương sọ thì lại cách xa với Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo.
Còn có dị thú tứ phẩm thượng giai bị ngao luyện thành bí dược luyện cốt, cũng bị ta ăn sạch, luận giá trị thì những thứ này đều không hề thua kém so với Lục Hợp Hóa Cốt Đan, nhưng về phương diện luyện xương sọ, lại không thể so sánh với Lục Hợp Hóa Cốt Đan cùng Thất Diệp Địa Linh Chu Quả.
Ma khí bên trong địa quật có thể trực tiếp công kích vào đại não của người khác, mà Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo là linh dược được địa quật dựng dục, một mặt khác, Lục Hợp Hóa Cốt Đan lại có một thành phần của bán cổ tinh huyết từ địa ma, mà địa ma lại tồn tại ở địa quật.
Xem ra không quản là Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo hay Lục Hợp Hóa Cốt Đan có hiệu quả luyện cốt thần kỳ, xét đến đều có quan hệ với địa quật a! Xem ra nếu ta muốn sớm luyện thành xương sọ, e rằng phải tìm kiếm cơ duyên trong địa quật.
Kinh hỉ một phen, Tần Tử Lăng cẩn thận suy tư cân nhắc, càng cân nhắc lại càng hiểu rõ hơn về luyện xương sọ.
Mấy ngày kế tiếp, Tần Tử Lăng vẫn luôn bế quan không ra.
Mỗi ngày dùng một lá Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo, mỗi một chiếc lá đều có hiệu quả luyện cốt không giống nhau.
Có lá giúp hắn luyện được ba khối xương sọ, có lá lại giống với lá ban đầu, chỉ luyện được nửa khối.
Nhưng không quản là bao nhiêu, tiến độ cực nhanh này đối với Tần Tử Lăng mà nói đã là cưỡi tên lửa, đây là thứ hắn vẫn không thể tưởng tượng ra được.
Sau khi trở về Tần gia Võ Châu vào ngày thứ tám, Tần Tử Lăng đã triệt để luyện thành bốn khối rưỡi xương sọ.
Dựa theo tốc độ này, chỉ cần chừng hai tháng, Tần Tử Lăng liền có thể hoàn thành luyện toàn bộ xương sọ.
Chỉ là đáng tiếc, khi Tần Tử Lăng bắt đầu ăn những chiếc lá trên gốc Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo còn lại, phát hiện không còn nhiều công hiệu luyện cốt nữa, chỉ là trợ giúp tăng lên một ít chân nguyên.
So với tác dụng của Pháp Tinh Thạch thượng phẩm thì tất nhiên là hắn sẽ không cần phải lãng phí Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo.
Thấy Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo không còn nhiều hiệu quả với mình, vào ngày thứ chín, Tần Tử Lăng quyết định xuất quan.
Tần Tử Lăng mới vừa xuất quan, liền có tỳ nữ nói hắn biết hôm qua viện thủ phái người tới mời hắn qua đó một chuyến, ngược lại thì Tần Hưng Bảo lại không tìm đến hắn, hiển nhiên sau khi lấy được huyết nguyên của Bích Mộc Huyền Tê còn có bí dược luyện cốt Kỳ Nanh Thú, mấy ngày nay đương nhiên là hắn sẽ phải bế quan sâu.
Tần Tử Lăng nghe nói Tần Tử Đường tìm hắn, tất nhiên phải tranh thủ chạy qua phủ viện thủ.
Quản gia mang Tần Tử Lăng đến hậu hoa viên.
- Ngươi tới rồi!
Hậu hoa viên, Tần Tử Đường đứng trên hành lang cạnh hồ nước, nhàn nhã vẩy một ít thức ăn cho cá, có đủ mọi loại màu sắc đang tranh nhau nhảy múa dưới nước.
- Tỷ, ngươi cũng rất có nhã hứng a!
Tần Tử Lăng mỉm cười nói.
- Đây là nhờ phúc của ngươi, bằng không sao ta có thể nhàn nhã như thế!
Tần Tử Đường nói.
- Chúc mừng tỷ tỷ!
Tần Tử Lăng nghe vậy nhìn chăm chú nhìn Tần Tử Đường một cái, sau đó chắp tay chúc mừng.
- Thật không hiểu nổi ngươi, rõ ràng chỉ có tu vi luyện cốt hậu kỳ, vậy mà ánh mắt như thế. Chuyện ta đột phá, kỳ thực vẫn chưa có ai nghe qua, ta không hiển lộ, bọn họ cũng không phát hiện, ngược lại ngươi chỉ liếc mắt một cái đã biết.
Tần Tử Đường nói, tiện tay đưa thức ăn cho cá đến cho Tần Tử Lăng.
Tần Tử Lăng nhận lấy, cũng học giống như Tần Tử Đường, một bên thỉnh thoảng vẩy xuống một ít, một bên thuận miệng nói:
- Đó là bởi vì bọn họ không biết ngươi có một gốc Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo.
- Đến cảnh giới hiện tại cùng tuổi tác của ta, lấy được Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo cũng không nhất định có thể đột phá. Giọng điệu vừa rồi của ngươi lại có phần khẳng định, hiển nhiên là đã nhìn ra, mà không phải là suy đoán ra.
Tần Tử Đường nói.
- Tỷ, có vài lời không thể nói toạc ra, bằng không ta sẽ kiêu ngạo.
Tần Tử Lăng nói.
Tần Tử Đường nghe vậy, khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng tựa hồ nổi lên một tia chấn động, nhưng rất nhanh lại khôi phục lãnh đạm.
- Ta đã chuẩn bị cho người một phần của năm loại dị thú tứ phẩm thượng giai khác nhau. Kim Dực Thảo, Bích Linh Quả, Hắc Thủy Liên, Phượng Huyết Hoa, Địa Long Quả, tất cả gồm năm loại linh dược, ta cũng đã chuẩn bị một ít cho ngươi, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có hai trăm phần, bên trong khố phòng của gia tộc cũng không còn nhiều, ngoại giới cũng cần phải tìm kiếm một phen, hơn nữa giá cả khẳng định không thấp.
Tần Tử Đường nói.
- Đa tạ tỷ, việc này đã tiết kiệm rất nhiều thời gian cho ta, bao nhiêu tiền ngươi quy ra một lần, ta trả cho ngươi.
Tần Tử Lăng nghe vậy đại hỉ nói.
Những thứ này đều là tài liệu để luyện chế "Lục Hợp Hóa Cốt Đan", nếu như đổi thành Tần Tử Lăng tự mình đi thu thập, khẳng định phải hao phí không ít thời gian, nhưng thông qua Tần Tử Đường thì dễ dàng hơn rất nhiều.
- Không cần, những thứ này đều dùng điểm công lao của ta để đổi. Hiện tại bằng vào tu vi ta, tài nguyên để cho ta tu luyện đã không còn nhiều, mà những tư nguyên này, điểm công lao trong tay ta có thể đổi rất nhiều. Còn tài nguyên có tác dụng với ta, thì điểm công lao của ta cũng dư sức để đổi.
Tần Tử Đường lúc lắc tay nói.
- Đến tu vi bây giờ của tỷ, muốn tăng lên quả thực không dễ, tài nguyên bình thường chỉ có thể duy trì tu vi.
Tần Tử Lăng nói.
- Đúng vậy a, cho nên lần này bước vào cảnh giới trung tông sư, ta trái lại đã mất đi mục tiêu tiến lên.
Tần Tử Đường nói.
- Tại sao có thể nói là mất đi mục tiêu, không phải còn có đại tông sư sao?
Tần Tử Lăng nói, lúc đầu hắn còn muốn nói đến Võ Thánh, nhưng ngẫm lại nói như vậy trước mặt Tần Tử Đường thì sẽ không thực tế, nên chỉ dừng lại ở đại tông sư.
- Có người nói ít nhất phải luyện thành tứ địa khí tạng ở tuổi sáu mươi, mới có hy vọng đột phá trở thàn đại tông sư. Ta năm nay đã qua độ tuổi hiểu mệnh, nhờ có phúc của ngươi, mới luyện thành gan cùng thận, bây giờ mới luyện phổi, sau đó còn phải luyện tì tạng, cuối cùng luyện đến tim, luyện xong ngũ tạng mới có thể xem như là đại tông sư.
Thời gian mười năm, hy vọng này quá xa vời. Ta hiện tại cũng không cầu cái gì, chỉ cầu có thể luyện thành phổi, sau đó giữ lại trạng thái đỉnh phong này trong vài năm, không bị suy yếu quá nhanh, như vậy mới có thể làm thêm chuyện cho gia tộc,đây cũng khiến ta hài lòng rồi.
Vẻ mặt Tần Tử Đường bình tĩnh nói.
- Võ giả tu hành là dũng mãnh cắm đầu tiến tới, còn sống thì vẫn còn hy vọng, huống chi tỷ ngươi còn có mười năm! Cũng không thể nói sau sáu mươi tuổi thì không còn hi vọng đột phá đại tông sư…
- Bây giờ ngươi sinh ra tâm tính như vậy, như vậy mới triệt đi hy vọng đột phá a, hơn nữa ngươi muốn luyện thành phổi, bảo trì thực lực trong thời gian ngắn cũng không dễ dàng.
Tần Tử Lăng nghe vậy nói.
- Trách không được ngươi tuổi còn trẻ mà đã có tu vi như thế, chỉ bằng vào phần tâm tính này, ta đã không thể so sánh với ngươi. Nhưng ngươi yên tâm, ta đây chỉ là nói rõ hiện thực, nhưng trong đầu sẽ không bao giờ từ bỏ hy vọng.
Tần Tử Đường nói.
- Xem ra là ta quá lo lắng, tỷ thông minh như vậy, tâm chí kiên định, sao có thể không nhìn thấu được những thứ này!
Tần Tử Lăng nói.