← Quay lại trang sách

Chương 495 Nhìn thấu không nói toạc

Hắc hắc, có cái gì mà không được. Nói tới ta cũng là trưởng lão khách khanh của Kim Kiếm Tông, đệ tử ký danh của thái thượng trưởng lão, hơn nữa hiện tại, đệ tử xuất sắc nhất của Kim Kiếm Tông là Tả Thông, hắn chính là do mắc nối với Kim Kiếm Tông, một mình hắn có thể so với bao nhiêu đệ tử của Kim Kiếm Tông? Có thể nói, Vô Cực, Kim Kiếm chính là chung một gốc, có cái gì mà phân chính phụ?

- Nói tới, ta cũng chỉ bồi dưỡng cho bọn họ, một khi bọn họ trở thành tông sư, chẳng lẽ còn có thể quên mất gốc gác hay sao? Đây cũng xem như là hỗ trợ Kim Kiếm Tông, lão sư còn có lời gì cần nói với ta sao? Không đúng, nói như vậy không phải là ta dệt áo gấm thay người sao?

Tần Tử Lăng nói nói chụp lấy cái đầu của mình, một bộ giống như ăn phải mướp đắng.

- Khanh khách!

Tiêu Thiến cùng Hạ Nghiên thấy thế đều cười thành tiếng, cười đến hoa rơi lá rụng, thấy Tần Tử Lăng vẫn còn làm bộ, liền vội vàng đứng lên nói:

- Hiện tại ta sex đến Kim Kiếm Sơn thương lượng cùng lão sư, Thiến nhi, nàng phát ra chưởng môn lệnh, lệnh cho đệ tử đang lịch luyện bên ngoài lập tức quay trở về Phương Sóc Quận.

Nói xong, Tần Tử Lăng cũng không đợi Tiêu Thiến trả lời, đã thả người trên lưng của Liệt Diễm Ưng, giương cánh bay đi.

Tiêu Thiến nhìn bóng lưng rời đi vội vã của Tần Tử Lăng, trong mắt toát ra một vệt hoang mang, ngược lại Hạ Nghiên tựa hồ đã biết cái gì đó, bám vào bên tai nàng, nói thầm mấy câu.

Khuôn mặt Tiêu Thiến lập tức đỏ hồng lên.

...

- Sao nhanh như vậy mà ngươi đã trở lại rồi?

Phía sau Kim Kiếm Sơn, Kiếm Bạch Lâu thấy Tần Tử Lăng lại một lần nữa “trở về sớm hơn dự định”, vừa đi ra ngoài một hai tháng đã trở lại, khá là ngoài ý muốn mà hỏi.

- Nhìn dáng vẻ của lão sư, tựa hồ không muốn nhìn thấy ta a, uổng phí tâm tư của ta, vừa trở lại Phương Sóc Quận, ngay cả ngồi chưa nóng mông đã vội đến đây thỉnh an người.

Tần Tử Lăng nói.

- Bớt lắm lời, nói chính sự.

Kiếm Bạch Lâu rất trực tiếp nói.

- Lão sư, người không sợ mất mặt sao!

Tần Tử Lăng bĩu môi, sau đó nói:

- Được rồi, vậy chúng ta nói chính sự.

Kiếm Bạch Lâu cùng Phong Tử Lạc ngồi nghe Tần Tử Lăng nói mọi việc ở Võ Châu, gương mặt đều lộ ra vẻ ngưng trọng.

- Ta muốn mang đi vài người bên Kim Kiếm Tông, phẩm hạnh đoan chính, đương nhiên còn phải có thiên phú hơn người, để bọn hắn chuyển tới làm môn hạ của Vô Cực Môn.

Tần Tử Lăng nói.

- A!

Phong Tử Lạc ngồi tại chỗ, chợt nghe đến choáng váng, nửa ngày mới hết thẫn thờ.

Bất quá lão hồ ly Kiếm Bạch Lâu này lại lập tức hiểu ý đồ của Tần Tử Lăng, hai mắt lập tức sáng lên, nói:

- Thật?

- Lão sư, người có thể biểu hiện đau khổ một chút hay không, bằng không ta cảm giác bản thân đã bị người nhìn thấu hoàn toàn!

Tần Tử Lăng thấy thế nói.

- Ha ha, có cái gì mà nhìn thấu hay không. Kim Kiếm, Vô Cực là người một nhà thôi, người trong nhà còn phân rõ ràng như vậy làm gì?

Kiếm Bạch Lâu cười ha hả vỗ bả vai Tần Tử Lăng nói.

- Lão sư, đây chính là người nói. Vậy được, người trả Tả Thông cho ta!

Tần Tử Lăng nghe vậy nói.

- Không được, trừ Tả Thông cùng Phong Tử Lạc, những thứ khác, ngươi muốn thì cứ lấy!

Kiếm Bạch Lâu quả quyết cự tuyệt nói.

- Lão sư, đây là không giảng võ đức sao!

Tần Tử Lăng thoát miệng nói.

Kiếm Bạch Lâu hơi sững sờ, mặc dù không rõ lời này, nhưng vẫn lập tức nói:

- Lời thừa, vi sư là luyện khí tông sư, không phải võ giả, nói cái gì mà võ đức.

- Sư phụ, người thật sự đồng ý để cho vài đệ tử của Kim Kiếm Tông gia nhập vào Vô Cực Môn sao?

Lúc này, Phong Tử Lạc mới mở rộng dây thần kinh, cẩn thận từng li từng tí hỏi.

- Tử Lạc a, ngươi có thiên phú luyện khí rất cao, nhưng ngươi là chưởng gia một tông, đầu óc kiểu này chỉ biết tu hành, khẳng định sẽ không hiểu! Còn cần hiểu thế cục lâu dài. Ngươi nhìn Tử Lăng cũng là chưởng giáo một tông, có cái gì mà hắn chưa tính qua?

- Hắn thấy yêu cầu luyện khí quá cao, đệ tử luyện khí rất khó để bồi dưỡng ra trong thời gian ngắn, vì vậy nghĩ tới việc đến Kim Kiếm Môn đào vài đệ tử, sau đó phát triển nhánh luyện khí ở Vô Cực Môn.

Kiếm Bạch Lâu nhìn Phong Tử Lạc thấm thía nói.

Phong Tử Lạc nghe được, trong lòng phải nhảy lên một cái, nếu sư phụ ngươi còn biết hắn đến đào người của Kim Kiếm Môn sao lại còn cao hứng như thế, đây khác nào chiếm lấy lợi ích của Kim Kiếm Tông?

- Vi sư nhìn vẻ mặt này của ngươi, liền biết ngươi vẫn chưa hiểu.

Kiếm Bạch Lâu thấy vẻ mặt “mơ màng” của ái đồ, bên trong lại còn một tia không phục, tức giận nói.

- Tử Lăng sư đệ có đại ân với Kim Kiếm Tông ta, không có hắn sẽ không có Kim Kiếm Tông ta hôm nay, hắn muốn người, đệ tử tuyệt đối sẽ không cự tuyệt. Nhưng đệ tử quả thực không rõ, vì sao sư phụ lại cao hứng như thế!

Phong Tử Lạc là một người thẳng thắng, nghe vậy nói rõ.

- Ngươi cũng biết không có Tử Lăng sẽ không có Kim Kiếm Tông hôm nay a! Vậy Tử Lăng có phải là đệ tử chân truyền của Kim Kiếm Tông không?

Kiếm Bạch Lâu mắt nhắm mắt mở nhìn ái đồ, hỏi.

Phong Tử Lạc lắc đầu.

- Nhưng Tử Lăng lại vì Kim Kiếm Tông mà làm ra chuyện còn vượt xa đệ tử chân truyền của Kim Kiếm Tông, thậm chí hắn còn cống hiến nhiều hơn so với chưởng giáo như ngươi và thái thượng trưởng lão như ta. Cho nên, hắn có phải là đệ tử chân truyền của Kim Kiếm Tông hay không đã không còn trọng yếu, điểm mấu chốt là hắn có bản lĩnh, còn có một nhân cách không tệ, hắn không quên gốc, có tâm tư bảo vệ Kim Kiếm Tông.

Kiếm Bạch Lâu nói tiếp.

- Đệ tử đã hiểu. Coi như đệ tử Kim Kiếm Tông ta chuyển vào Vô Cực Môn, bọn họ khẳng định vẫn sẽ nhớ tới quan hệ với Kim Kiếm Tông. Lấy thực lực hiện tại cùng tài nguyên trong tay của Tử Lăng, nếu đệ tử Kim Kiếm Tông được bồi dưỡng ở Vô Cực Môn, nhất định sẽ tốt hơn ở Kim Kiếm Tông, nói không chừng còn có thể đột phá trở thành luyện khí tông sư.

- Mà những tông sư này là bước ra từ Kim Kiếm Tông, tương lai tất nhiên sẽ tận lực trợ giúp Kim Kiếm Tông, bọn hắn sẽ có thể cống hiến cho Kim Kiếm Tông nhiều hơn, hơn nữa chúng ta lại không cần đầu tư tài nguyên vào bọn hắn. Cái này, há chẳng phải là Vô Cực Môn đang bồi dưỡng miễn phí cho Kim Kiếm Tông ta sao?

Phong Tử Lạc nói nói, mạch suy nghĩ càng ngày càng rõ ràng.

- Tử Lạc a, có vài thứ có thể nhìn thấu nhưng không nên nói toạc ra!

Kiếm Bạch Lâu thấy học trò cưng của mình nói nói, không đợi hắn nói ra bốn chữ “tiêu tiền như nước” đã vội chặn họng trước.

- Đúng vậy a, sư huynh, ngươi vừa nói như vậy, ta cảm giác mình rất ngốc a!

Tần Tử Lăng nhìn Phong Tử Lạc, cũng không biết nói thế nào.

Vị sư huynh này thích hợp làm chưởng môn sao? Xem ra vẫn phải sớm giúp Tả Thông thượng vị, để cho Phong Tử Lạc thoái vị làm trưởng lão đi.

- Khụ khụ, sao ngươi có thể là kẻ ngốc được? Người tinh minh như ngươi, khẳng định đã sớm suy tính rõ mọi chuyện!

Phong Tử Lạc liền vội vàng nói nói, gương mặt bối rối.

- Sư huynh, có đôi khi tình nghĩa huynh đệ có thể khiến cho người ta bị mê hoặc. Lão sư cũng nói, Kim Kiếm, Vô Cực là một nhà, lấy quan hệ của hai chúng ta, sao ta có thể phân lợi hại được? Nếu muốn tính, thì cũng chỉ để tính với ngoại nhân. Ngươi nói có phải hay không?

Tần Tử Lăng nói, một bộ vì huynh đệ mà không tiếc cả mạng sống.