Chương 496 Chuyển đầu
Từ trước đến nay, Phong Tử Lạc luôn mang biểu tình lạnh nhạt, nhưng bây giờ thấy thế lại không tự chủ được mà lộ ra vẻ cảm động, vừa muốn mở miệng nói chuyện, Kiếm Bạch Lâu đã không nhịn mà chụp lấy cái vai của Tần Tử Lăng, nói:
- Tử Lăng, bớt nhiều lời.
- Lão sư, ta biết người muốn nói cái gì, có phải người cảm thấy trong tương lai, đệ tử chân truyền được chuyển với Vô Cực Môn sẽ trở thành tông chủ tương lai của Kim Kiếm Tông, như vậy thì Vô Cực Môn sẽ có được nhiều lợi ích, đúng không?
- Chẳng lẽ không đúng sao?
- Đúng vậy a, nếu người cảm thấy thiệt thòi khi tông chủ tương lai của Kim Kiếm Tông là môn hạ của Vô Cực Môn, vậy cũng được, người trả Tả Thông lại cho ta.
- Không được!
- Người xem, nói tới nói lui, xem như ta là phá gia chi tử đi. Việc ta làm đều là làm công cho người khác, nhưng ít nhất cũng để ta kể khổ trước mặt sư huynh một tiếng a.
- Cái này...
Phong Tử Lạc nhìn Tần Tử Lăng cùng Kiếm Bạch Lâu đang lời qua tiếng lại, lúc này mới phát hiện ra dưới tảng băng vẫn còn một phần lớn đang chìm.
- Tiểu tử ngươi, cái gì cũng nói, nói rõ một chút, lần này ngươi muốn mang đi mấy người, bồi dưỡng cái gì?
Kiếm Bạch Lâu thấy nói không lại Tần Tử Lăng, chỉ đành hỏi qua chuyện khác.
Cũng không còn cách nào khác, chuyện này nói cho cùng, vẫn là Kim Kiếm Tông có được nhiều lợi ích hơn.
Đương nhiên, Kiếm Bạch Lâu cùng Tần Tử Lăng cũng cũng chỉ nói chơi, dù sao tu hành khô khan, hai người lại là cường giả một phương, bình thường đều âm trầm, tâm tư sâu sắc, bây giờ lâu ngày gặp lại cãi cọ một chút, tâm tư nổi ra một loại cảm giác như gặp phải kỳ phùng địch thủ.
Trên thực tế, trong lòng hai người đều biết rõ, lấy quan hệ thực tế của bọn họ, chính là người một nhà, căn bản không cần thiết phải tính toán nhiều như vậy.
- Ba người, đều phải trên chân nguyên cảnh, tốt nhất là chân nguyên trung hậu kỳ, ta muốn trong thời gian ngắn bồi dưỡng ra mấy mấy tên luyện khí tông sư, nếu có nhiều người hơn, ta cũng không dám đảm bảo bồi dưỡng đủ.
Tần Tử Lăng nói.
- Ngươi lại muốn trong thời gian ngắn bồi dưỡng ra một đám luyện khí tông sư.
Kiếm Bạch Lâu cùng Phong Tử Lạc nghe vậy đều hít vào một hơi lãnh khí.
- Cho nên, lão sư, Phong sư huynh, ta đây là đang bị thiếu máu.
Tần Tử Lăng thấy hai người hút vào một ngụm khí lạnh, vẻ mặt "đau lòng" nói.
- Nhờ phúc của ngươi, Kim Kiếm Tông vào mấy năm này đã bồi dưỡng được hơn mười vị đại luyện khí sư chân nguyên cảnh, muốn dời đi ba người chuyển vào Vô Cực Môn cũng tương đối dễ dàng, nhưng ngươi muốn trong thời gian ngắn bồi dưỡng bọn hắn trở thành luyện khí tông sư, hẳn là phải trả cái giá cao.
Lần này, Kiếm Bạch Lâu cũng không phản bác Tần Tử Lăng nữa, mà là mang vẻ mặt trịnh trọng nói.
Nội tình của Kim Kiếm Tông vẫn luôn như vậy, chỉ là những năm trước đây bởi vì Kiếm Bạch Lâu cùng Phong Tử Lạc đều bị trọng thương, không có cách nào thu được Hóa Nguyên Đan, trải nhiều năm qua, rất khó bồi dưỡng ra đại luyện khí sư chân nguyên cảnh, việc này làm cho Kim Kiếm Tông thiếu đại luyện khí sư trong một thời gian, trên thực tế đệ tử chân lực cảnh vẫn chiếm đa số.
Mấy năm gần đây, Tần Tử Lăng chia không ít Hóa Nguyên Đan cho Kim Kiếm Tông, trong đó có vài viên Hóa Nguyên Đan thượng phẩm. Về sau, Kiếm Bạch Lâu cũng trở thành luyện khí tông sư, có thể tự mình luyện chế Hóa Nguyên Đan.
Vừa hay ở bên trong Ô Dương Sơn Mạch lại thừa ra sáu nhánh Chân Nguyên Quả Thụ, nhờ đó có được nguồn cung cấp Chân Nguyên Quả để luyện đế Hóa Nguyên Đan.
Cho nên vào mấy năm gần đây, Kim Kiếm Tông sau khi phá được khỏi xiềng xích thì lại phát triển cực kỳ dũng mãnh, bao gồm cả Phan Ba, Phương Duệ Bác cùng bốn vị trưởng lão, còn có Kim Nhất Thần, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi đã tạo ra được hơn mười vị luyện khí sư chân nguyên cảnh.
- Ngoài việc ta phải trả cái giá cao, chính bọn hắn cũng phải trả cái giá lớn.
Tần Tử Lăng trầm giọng nói.
- Ý ngươi là?
Kiếm Bạch Lâu hỏi.
- Trong thời gian ngắn muốn đột phá trở thành luyện khí tông sư, thiên phú, tu vi, tài nguyên tốt nhất còn có sinh tử ma luyện, thiếu một thứ cũng không được. Về phần thiên phú và tu vi, đây chính là lý do ta đến Kim Kiếm Tông, mà bản thân ta lại có tài nguyên dồi dào, các ngươi cũng biết, còn lại chính là sinh tử ma luyện.
- Đây là vì bọn hắn muốn trở thành tông sư, nhất là trong thời gian ngắn trở thành luyện khí tông sư thì càng cần phải chịu cảnh hung hiểm. Nếu như bọn hắn không chịu nổi việc này, vậy thì không thích hợp chuyển đến Vô Cực Môn.
Tần Tử Lăng trả lời.
- Con đường tu hành, không có người nào là không trải qua cảnh hung hiểm. Bằng không chỉ dựa vào tài nguyên mà tấn thăng cảnh giới, tương lai cũng không chịu nổi sóng gió. Nhất là chủ tu của bọn hắn canh kim sát phạt, càng phải trải qua sinh tử ma luyện mới có thể đột phá một cách cấp tốc.
- Hơn 20 năm trước, ta và Tử Lạc bị U Minh Giáo đánh lén, trải qua sinh tử, tìm được đường sống trong chỗ chết, về sau ròng rã hơn hai mươi năm mới vượt qua được, đây đều rất cực khổ gian nan. Lúc đó thoạt nhìn là chỗ thấp nhất của nhân sinh, phí hoài tháng năm, nhưng trên thực tế chính là những năm tháng ấy đã lắng đọng cùng ma luyện bản thân, lại có thêm sự trợ giúp của ngươi, ta và Tử Lạc mới có niềm tin bước tiếp trên con đường tu hành.
Kiếm Bạch Lâu nghe vậy, thần sắc nghiêm túc nói.
- Quả thực như vậy! Ta hiện tại cảm giác chỉ thiếu một chút nữa là có thể dùng Phỉ Kim Thú, dẫn canh kim sát khí vào cơ thể, luyện ra pháp nguyên, trở thành tông sư.
Phong Tử Lạc trầm giọng nói, ánh mắt lợi hại tự tin.
- Vậy Phong sư huynh có thể suy nghĩ theo ta đến địa quật ở Võ Châu để ma luyện một phen.
Tần Tử Lăng nghe vậy, trong lòng hơi động một chút, nói.
- Địa quật?
Phong Tử Lạc cùng Kiếm Bạch Lâu đều hơi sững sờ, mắt lộ ra một tia hỏi thăm.
Tần Tử Lăng giải thích rõ tình huống của địa quật một phen.
- Quả nhiên là đọc vạn quyển sách không bằng đi ngàn dặm đường a! Tứ đại thượng châu cùng thủ đô, chung vẫn không phải là nơi ta có thể tưởng tượng, không ngờ lại có loại nơi như địa quật. Địa quật rất ít khi xuất hiện Đại Ma Tướng, lại có ma khí thời thời khắc khắc công kích tinh thần của người tiến vào, đúng là một nơi thích hợp để sinh tử ma luyện.
Kiếm Bạch Lâu nghe xong, cảm khái nói.
- Đúng vậy a, càn quét địa ma, đối với con cháu của những đại gia tộc kia là một việc kham khổ, nhất là gặp phải Ma Tướng, một khi Ma Tướng tự bạo, không chỉ không có bất kỳ chỗ tốt nào, hơn nữa ngay cả tông sư cũng có thể chịu cảnh thụ thương.
- Nhưng đối với ta mà nói, chỉ cần bọn họ gặp phải Ma Tướng, kịp thời phát sinh tín hiệu, ta có thể chạy đến tiêu diệt, đồng thời còn có thể khiến cho Ma Tướng không có cơ hội tự bạo, vớt nhiều chỗ tốt. Còn nếu là ma binh cùng ma vệ, bọn họ có thể thoải mái xung phong liều chết để ma luyện.
Tần Tử Lăng nói.
- Không sai, dựa theo ngươi nói, ma binh là cấp bậc võ sư, ma vệ là đại võ sư, chúng nó kết thành đội xung phong liều chết, rất thích hợp để đại luyện khí sư ma luyện.
Kiếm Bạch Lâu gật đầu nói.
- Tử Lăng, nghe ngươi nói, ta cũng muốn theo ngươi đi một chuyến, như vậy ta có thể đột phá tông sư trong năm nay.
Phong Tử Lạc nói.
- Ngươi đi một chuyến cũng tốt.