← Quay lại trang sách

Chương 497 Dời đi

Kiếm Bạch Lâu gật đầu, sau đó nhìn về phía Tần Tử Lăng nói:

- Ta đề nghị cho ngươi ba người để đưa đi, một vị là trưởng lão Phan Ba, năm nay bốn mươi sáu tuổi, hắn là người trẻ tuổi nhất trong bốn vị trưởng lão, cũng có thiên tư tốt nhất. Sáu năm trước được ngươi tặng cho Hóa Nguyên Đan, ngưng luyện chân nguyên, trở thành đại luyện khí sư, bây giờ đã tu luyện tới chân nguyên hậu kỳ.

- Người thứ hai là Mã Bá Tài. Hắn là nhi tử của một vị trưởng lão đã qua đời, ngươi giết Hận Thiên lão ma xem như là thay hắn báo thù giết cha. Mã Bá Tài năm nay ba mươi lăm tuổi, chân nguyên trung kỳ.

- Người thứ ba đương nhiên là Kim Nhất Thần a, nói đến, ngươi cũng coi như là nửa sư phụ của hắn, hắn làm người như thế nào, ngươi cũng biết. Lúc hắn bị điều đến Cửu Cao Quận làm quản câu, đã là chân nguyên trung kỳ, hai năm qua ngươi lại chiếu cố hắn không ít, phỏng chừng cũng nhanh chóng đột phá đến chân nguyên hậu kỳ.

- Ta đánh giá rất cao nhân cách của Kim Nhất Thần, nhưng hắn hiện tại đang đảm nhiệm chức quản câu của Cửu Cao Quận, sợ rằng không tiện rời Cửu Cao Quận.

Tần Tử Lăng nói.

- Nếu hắn muốn trở thành tông sư, một chức quản câu Cửu Cao Quận thì tính là cái gì? Về phần băn khoăn của ngươi, vi sư cũng hiểu. Cửu Cao Quận hợp với Phương Sóc Quận, vị trí quản câu vẫn còn dùng đến. Điểm này ngươi yên tâm, bằng vào thực lực hiện tại của ta, còn có quan hệ cùng Gia Cát Vận Kim, chỉ cần hắn lên tiếng là có thể tìm một đệ tử khác thích hợp để thay chỗ cho Kim Nhất Thần.

Kiếm Bạch Lâu nói.

- Nếu có thể tìm một người khác của Kim Kiếm Tông để thay thế Kim Nhất Thần thì rất tốt. Đầu óc của Kim Nhất Thần linh hoạt, nếu có thể bồi dưỡng thành luyện khí tông sư, nhánh luyện khí ở Vô Cực Môn có thể phát triển nhanh chóng, giúp ta đỡ lo hơn rất nhiều.

Tần Tử Lăng nghe vậy, mặt mang vẻ vui mừng nói.

- Vậy tạm thời tính như vậy. Hiện tại ta sẽ sai người gọi Phan Ba cùng Mã Bá Tài tới, hỏi ý kiến của bọn hắn một chút, ngươi cũng nhìn xem có hợp ý người không. Còn Kim Nhất Thần thì ngươi cũng đã quen, tất nhiên ngươi sẽ không có ý kiến gì, vậy thì chủ yếu vẫn là xem ý của hắn. Ngày mai Tử Lạc cùng Phương Duệ Bác sẽ đến Cửu Cao Quận để trao đổi với hắn.

Kiếm Bạch Lâu nói.

- Được!

Tần Tử Lăng gật đầu.

Rất nhanh, Kiếm Bạch Lâu liền sai người gọi hai người Phan Ba cùng Mã Bá Tài đến.

Phan Ba đối với Tần Tử Lăng thì có hơi quen thuộc, nốt ruồi trên cái cằm kia cũng xem như có chút ấn tượng.

Một đoạn thời gian không thấy, chân nguyên trên cơ thể Phan Ba càng ngày càng ngưng luyện, khí độ cũng trở nên trầm ổn.

Chỉ cần hắn chịu đến địa quật để ma luyện, chắc chắn sẽ có hi vọng dùng Thăng Long Quả để đột phá đến tông sư.

Mã Bá Tài có vẻ bề ngoài là một nam tử gầy yếu, nhưng cảm giác sâu bên trong người hắn lại mang đến cho Tần Tử Lăng một luồng khí tức sắc bén cùng cứng cỏi.

Cho nên Tần Tử Lăng vừa nhìn thấy Mã Bá Tài đã biết người này là người mà hắn muốn, cũng biết trong tâm tư của Kiếm Bạch Lâu, ngoài Tả Thông cùng Phong Tử Lạc thì những người khác đã không còn đặt trọng.

Kiếm Bạch Lâu gọi bọn hắn đến nói rõ một hồi, đương nhiên là chuyện liên quan đến Thăng Long Quả, hay luyện khí tông sư thì đều chỉ nói qua mơ hồ.

Thứ nhất chuyện liên quan đến Thăng Long Quả rất trọng đại, tin tức không thể rò rỉ ra; thứ hai cũng tránh cho việc bọn họ đặt nặng tâm tư lợi ích khi tiến vào Vô Cực Môn.

Dù sao không có một vị luyện khí sư nào có thể chống lại được sự mê hoặc của Thăng Long Quả cùng việc trở thành luyện khí tông sư.

- Tử Lăng trưởng lão đối với Kim Kiếm Tông chúng ta, chính là đại ân. Hắn hiện tại đã khai tông lập phái, cần nhân tài luyện khí làm thành viên nòng cốt, thân là đệ tử của Kim Kiếm Tông đương nhiên sẽ nghĩa bất dung từ, ra tay trợ giúp. Cho nên, chỉ cần tông chủ và sư bá đồng ý, đệ tử sẽ chuyển đến Vô Cực Môn, góp một phần sức mọn.

Sau khi nghe xong, Phan Ba mở miệng tỏ thái độ nói.

- Đệ tử cùng Phan sư thúc giống nhau.

Mã Bá Tài theo sát tỏ thái độ nói.

- Tốt!

Kiếm Bạch Lâu gật đầu, sau đó nhìn về phía Tần Tử Lăng, hỏi:

- Ngươi thấy thế nào?

- Được!

Tần Tử Lăng gật đầu, sau đó thần sắc nghiêm túc nói:

- Có một việc, ta muốn sớm nhắc nhở các ngươi, đó chính là một khi các ngươi đến Vô Cực Môn, sau ba mươi ngày, ta sẽ mang các ngươi đến địa quật ở Võ Châu để sinh tử ma luyện. Ngày sau chắc chắn sẽ gặp hung hiểm vô cùng, các ngươi nếu như cảm thấy trước mắt không cần phải tiến hành sinh tử ma luyện, cũng có thể nói ra.

- Mỗi người đều có con đường tu hành của riêng mình, các ngươi hiện tại vẫn chưa phải là đệ tử của Vô Cực Môn, ta tôn trọng lựa chọn của các ngươi. Nhưng một khi các ngươi chuyển tới Vô Cực Môn, thì chính là môn hạ của ta, không có lý do đặc biệt khác thì nhất định phải phục tùng mệnh lệnh của chưởng giáo.

- Tu hành vốn là hành vi nghịch thiên, mà ta tu hành canh kim chi đạo, canh kim là sát phạt chi đạo, nếu ngay cả một chút sinh tử hiểm cũng không dám trải qua, tương lai sao có thể trở thành tông sư?

Phan Ba ngạo nghễ nói.

- Đệ tử cũng là cho rằng như thế!

Mã Bá Tài theo sát nói, giọng nói bình tĩnh, nhưng lộ ra một cỗ kiên định không thể lay động.

- Được!

Tần Tử Lăng gật đầu, lại nói:

- Vô Cực Môn là ta tạo dựng, do ta dẫn đầu, cho nên Phan Ba ngươi sau khi chuyển tới Vô Cực Môn, bối phận không thay đổi, nhưng bài vị chỉ có thể là sư đệ của ta. Còn Bá Tài, ngươi cũng tiếp tục dựa theo bối phận của Kim Kiếm Tông, xưng hô với ta là sư thúc.

- Rõ.

Phan Ba cùng Mã Bá Tài hơi hơi khom người trả lời.

...

Ngay hôm đó, Tần Tử Lăng trở lại Phương Sóc Quận.

Trong nhà, sau bữa cơm cùng phu thê Tả Nhạc, Tần Tử Lăng cùng Tiêu Thiến leo lên chóp nhà.

Tiêu Thiến lẳng lặng ngồi kề vai bên cạnh Tần Tử Lăng, nhìn một vầng minh nguyệt treo trên bầu trời, tâm tình của Tần Tử Lăng bình tĩnh đặc biệt.

- Bây giờ Phương Sóc Quận đã đi lên quỹ đạo, trong tối có Chúc tỷ tọa trấn Vân La Hồ, Thanh Hà Quận có Kim Kiếm Tông cùng Thôi gia, châu thành còn có Bạch Vũ Liệt Dương, chỉ cần giao phó tất cả sự vụ cho đại bá cùng Tả sư xử trí, sự tồn tại ở đây đã không quan trọng. Cho nên ta muốn theo ngươi đi đến Võ Châu, vào địa quật ma luyện.

Tiêu Thiến đột nhiên mở miệng, phá vỡ yên lặng.

- Ngươi là quận trưởng, rời khỏi Phương Sóc Quận sẽ không có vấn đề gì sao?

Tần Tử Lăng hỏi.

- Bây giờ thế đạo không thái bình, đừng nói cầm binh tạo phản, kẻ xưng vương cũng không ít, ta chỉ rời khỏi Phương Sóc Quận một thời gian thì tính là cái gì? Then chốt là thực lực bây giờ của Phương Sóc Quận đã không còn giống trước kia, lần trước lúc Kim Diễm Sơn đánh một trận, ta triển lộ thực lực tông sư, lão sư triển lộ cảnh giới tông sư. Sau lần đó, Thôi gia lại xuất hiện hai vị tông sư.

- Hiện tại ở toàn bộ Tây Vân Châu, ta không chủ động đi gây sự đã là hay lắm rồi, ai còn dám đối chỉ trỏ Phương Sóc Quận? Việc này ta chỉ nói một tiếng với Thứ sử, nói muốn bế quan tu hành một đoạn thời gian là có thể êm xuôi.

Tiêu Thiến trả lời.

- Đã như vậy, ngươi theo ta đi một chuyến đến Võ Châu cũng tốt!

Tần Tử Lăng gật đầu nói.

Nói xong, Tần Tử Lăng lấy ra Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo từ trong nhẫn trữ vật.

Một luồng hương thơm bay vào mũi của Tiêu Thiến, Tiêu Thiến lập tức cảm thấy trong huyết khí trong cơ thể đang rục rịch, gương mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, thoát miệng hỏi:

- Đây là cái gì?

- Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo.

Tần Tử Lăng trả lời.

- Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo là cái gì? Mang tên thất diệp lại chỉ có sáu lá?

Tiêu Thiến hỏi.

- Ta ăn mất một lá rồi, cho nên chỉ còn lại sáu lá. Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo này là linh dược độc hữu ở địa quật, dược hiệu có thể so với huyết nguyên của dị thú ngũ phẩm trung giai. Ngươi ăn xong sẽ có thể trở thành trung tông sư.

Tần Tử Lăng trả lời.