Chương 500 Phù Lao Quan
Đảo mắt, thời gian lại qua ba mươi ngày.
Một ngày này, Tần Tử Lăng một thân một mình cưỡi Liệt Diễm Ưng bay thẳng đến Tần gia Võ Châu.
Lúc này bằng vào tám viên Lục Hợp Hóa Cốt Đan bản thăng cấp, Tần Tử Lăng đã luyện hóa được mười khối xương sọ.
Một viên Lục Hợp Hóa Cốt Đan bản thăng cấp hầu như có hiệu quả tương đương với một lá Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo, hơn nữa vẫn chưa thấy có dấu hiệu lờn thuốc, Tần Tử Lăng đoán chừng còn có thể ăn thêm mười viên.
Đương nhiên mỗi một viên Lục Hợp Hóa Cốt Đan cũng cần lượng lớn tài liệu để luyện thành.
Một khối tinh huyết của tiểu ma tướng ma, lại thêm năm phần cốt tủy trân quý cùng linh dược, mới có thể luyện chế ra hai viên Lục Hợp Hóa Cốt Đan bản thăng cấp.
Kiểu tài nguyên như thế này, cũng chỉ có loại “phá gia chi tử” như Tần Tử Lăng mới chịu nổi.
Đương nhiên loại Lục Hợp Hóa Cốt Đan bản thăng cấp này cũng chỉ có loại thân thể như Tần Tử Lăng mới chịu nổi, để cho đám Trịnh Tinh Hán ăn vào hẳn là bạo thể.
Xương sọ nhìn như chỉ tăng được mấy khối, nhưng bây giờ thực lực võ đạo của Tần Tử Lăng đã tăng trưởng không ít, thậm chí thần hồn trong Nê Hoàn Cung đã cường đại thêm một tia.
Lúc Tần Tử Lăng cưỡi Liệt Diễm Ưng bay thẳng đến Tần gia Võ Châu, Tiêu Thiến, Phong Tử Lạc cùng hai mươi người khác đã chia nhau ra mà đi, hoá trang thành thương đội, trực tiếp lao đến Phù Lao Sơn ở Võ Châu.
Địa quật Phù Lao Sơn, là một trong ba địa quật mà Tần gia Võ Châu trấn thủ, cũng là địa quật lớn nhất.
Có người nói địa vực của địa quật này rộng ngang với một nửa quận, hơn nữa còn nối với chín địa quật khác.
Có thể nói, địa quật này không chỉ rộng, mà còn thông tứ phương tám hướng, tình huống rất phức tạp.
Mà lần này, nơi Tần Tử Đường xin được trấn thủ chính là địa quật ở Phù Lao Sơn Võ Châu.
Sau khi Tiêu Thiến dùng qua Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo, hiện tại đã là trung tông sư, thậm chí phổi cũng đã luyện được một nửa, thực lực kinh người.
Trừ Tiêu Thiến, hai mươi mốt người Phong Tử Lạc, mỗi nguời chí ít cũng là luyện cốt trung kỳ hoặc là chân nguyên trung kỳ.
Đây cũng xem như là một thế lực, coi như phóng mắt đến toàn bộ Võ Châu cũng không thể khinh thường bọn họ được, đương nhiên là Tần Tử Lăng sẽ không để bọn họ đi lại ngang nhiên ở Võ Châu.
Cho nên chính hắn đã nói, đám người Tiêu Thiến phải đi đường bộ, yên lặng đến Phù Lao Sơn Võ Châu.
Tần phủ Võ Châu.
Hậu hoa viên, dinh phủ của Tần Tử Đường.
- Người của ta đã tới quản lý Phù Lao Quan, chỉ cần ta qua đó, quân nguyên trú sẽ tạm thời rút xuống, hoàn toàn do ta tiếp quản. Nhưng cụ thể là đi lúc nào, đều xem ý của ngươi.
Tần Tử Đường tiện tay ném thức ăn cho cá, nói.
- Người của ta đi đường bộ, tốc độ không nhanh như vậy, phỏng chừng phải bảy, tám ngày nữa mới đến Phù Lao Quan, trước lúc đó, chúng ta cứ tiếp quản Phù Lao Quan là được rồi.
Tần Tử Lăng trả lời.
- Có đôi khi cảm thấy ngươi rất giống lão nhân. Chẳng phải là vài tên thủ hạ thôi sao? Cần gì phải rắc rối như thế, còn chia thành hai đường, trực tiếp theo ngươi đến Võ Châu không được sao?
Tần Tử Đường nghe vậy không còn gì để nói.
Tần Tử Lăng cười cười từ chối cho ý kiến, không có cố ý giải thích.
- Bất quá nói về thủ hạ của ngươi, tên tiểu tử lần trước đến đây đưa tin! Tuổi tác còn trẻ hơn ngươi, nhưng khí huyết kình lực lại cực kỳ dâng trào, là tông sư mầm.
Tần Tử Đường thấy Tần Tử Lăng không phản bác, nói tiếp.
- Tỷ có nhãn lực, Bao Anh Tuấn quả thực rất khá.
Tần Tử Lăng nói.
Tần Tử Đường nghe được ba chữ "Bao Anh Tuấn", khóe miệng nhịn không được hơi nhếch lên, nhưng lại khôi phục vẻ bình thường, nói:
- Đúng rồi, ngươi còn gặp Tần Hưng Bảo a? Hắn nói cũng muốn đi đến Phù Lao Quan, xem ra tiểu tử này định theo ngươi.
- Hắn thích đi thì đi thôi, thêm một người cũng không vấn đề gì.
Tần Tử Lăng nói.
- Khẩu khí này của ngươi không nhỏ, bây giờ dầu gì Tần Hưng Bảo cũng là đại võ sư luyện cốt hậu kỳ, tính ở tuổi này cũng xem như có căn cơ, hiện tại coi như thả ở Tần gia cũng tín là một hạt giống tốt, đến miệng ngươi thì nói thêm một người cũng không vấn đề.
Tần Tử Đường nghe vậy, tức giận trừng mắt Tần Tử Lăng một cái.
Tần Tử Lăng cười cười từ chối cho ý kiến, sau đó đổi đề tài nói:
- Đúng rồi, tỷ. Có biện pháp nào giúp ta lấy được năm loại cốt tủy của dị thú tứ phẩm thượng giai không, còn có năm trăm phần Kim Dực Thảo, Bích Linh Quả, Hắc Thủy Liên, Phượng Huyết Hoa, Địa Long Quả? Ngươi có thể kiếm được cho ta bao nhiêu phần?
Đám người Bao Anh Tuấn nhất định phải luyện cốt đến cực hạn, sau đó mới có thể dùng Thăng Long Quả đột phá đến tông sư cảnh.
Hiệu quả luyện cốt của Lục Hợp Hóa Cốt Đan rất tốt, tính lờn thuốc cũng tốt, Tần Tử Lăng lại có thể tự mình luyện chế, đương nhiên là lựa chọn tốt nhất.
Tần Tử Đường nghe vậy có chút giật mình nhìn Tần Tử Lăng, một hồi lâu mới nói:
- Tồn kho Tần gia cũng không thiếu, hơn nữa gia nghiệp Tần gia lớn, cốt tủy cấp bậc này, cho dù là hết hàng, nhưng bổ sung cũng dễ. Nhưng trong tay ta không còn bao nhiêu điểm công lao để hối đoái.
- Sao có thể để cho tỷ ngươi xuất tiền túi nữa! Lần này để ta trả.
Tần Tử Lăng nghe vậy liền vội vàng nói.
Nói xong, Tần Tử Lăng lấy ra một cái túi trong nhẫn trữ vật, đưa cho Tần Tử Đường, nói:
- Ở đây có một ít kim phiếu ngân phiếu và hai quyển công pháp, ngươi xem có thể đổi được bao nhiêu thì đổi.
Tần gia là hào tộc thế tục, cốt tủy của dị thú tứ phẩm cũng không tính là tài nguyên cao cấp gì, đương nhiên có thể dùng ngân phiếu để hối đoái.
Hai quyển công pháp là Vân Vũ Quyết đoạt từ Ngụy tiên sinh cùng Xích Mãng Bính Hỏa Công mua ở Thương Lãng Đảo.
Công pháp đương nhiên không thể tùy tiện truyền ra bên ngoài, nhất là công pháp pháp nguyên, đối với nhân sĩ luyện khí giới ở Đại Tề Quốc chính là không thể truyền ra ngoài..
Nhưng Tần gia Võ Châu là bản tông gia tộc của Tần Tử Lăng, ngược lại không phải là truyền ra ngoại giới, Tần Tử Lăng đương nhiên có thể tùy ý đem ra đổi.
Mặc dù Tần Tử Đường đã sớm biết Tần Tử Lăng là "đại phú hào", nhưng lúc tiếp nhận cái túi, mở ra xem vẫn bị hoa mắt bởi sắp kim phiếu.
Không có cách khác, đánh cướp hơn mười vị tông sư, còn có trên trăm vị đại võ sư, đại luyện khí sư, dù là chỉ lấy ra một phần nhỏ cũng đủ để đè chết nàng.
- Đây là ngươi muốn dời hết toàn bộ cốt tủy của dị thú tứ phẩm cùng linh dược của Tần gia vào túi ngươi sao?
Tần Tử Đường nói.
- Hắc hắc!
Tần Tử Lăng cười cười.
Tần Tử Đường nhìn Tần Tử Lăng, một hồi lâu mới nói:
- Phỏng chừng chỗ vàng bạc này là đủ rồi, hai quyển công pháp kia của ngươi, nếu muốn đưa lên, có thể đổi thành điểm công lao cho ngươi.
- Điểm công lao tính cho tỷ đi, nếu ta cần gì, cứ để cho tỷ đổi là được.
Tần Tử Lăng nói.
- Dựa vào tu vi của ngươi, lấy ra hai quyển công pháp này đúng là rất phiền phức, để cho ta giữ cũng được.
Tần Tử Đường nói.
- Cảm ơn tỷ.
Tần Tử Lăng nói.
- Được rồi, ngày mai ngươi lại tới chỗ của ta, ta lấy đồ về cho ngươi.
Tần Tử Đường nói.
...
Hai ngày sau đó, Tần Tử Lăng cùng Tần Tử Đường lên đường đi đến Phù Lao Quan, cùng đi còn có Tần Hưng Bảo cùng ba vị tùy tùng thân tín của nàng.
Lúc đám người Tần Tử Lăng đến Phù Lao Quan, phủ đệ của Tạ Thượng Khôn.
- Được, được! Bọn họ đây là muốn chết, lại dám rời thành chạy đến Phù Lao Quan.
Con mắt Tạ Thượng Khôn tóe ra sát khí, nói.