← Quay lại trang sách

Chương 501 Tập kích

Đây đúng là một cơ hội tuyệt hảo. Chỉ cần bọn chúng dám vào địa quật, chúng ta sẽ có thể giết người mà không cần kiêng kỵ.

Một tên võ đạo tiểu tông sư nói, đây cũng là một trong những người có mặt trên cô đảo.

- Hắc hắc, có người nói thái tử luôn nhớ mãi không quên với Tần Tử Đường, nhiều lần muốn ôm nàng ta về giường. Lần này nếu như nàng cũng tiến vào địa quật, chúng ta cũng có thể mượn cơ hội này bắt nàng, dâng lên cho thái tử.

Gương mặt Tạ Thượng Khôn lộ ra vẻ âm hiểm.

- Nếu thiếu gia có thể bắt được Tần Tử Đường, tất nhiên là thái tử sẽ thưởng lớn cho ngài, khẳng định là địa vị của thiếu gia sẽ được nâng cao.

Một vị lão giả hơi hơi khom người nói, mang trên mặt là vẻ nịnh hót cùng lấy lòng.

- Hiện tại Tần Tử Đường là trung tông sư, thực lực kinh người, nếu nàng cũng vào địa quật, lấy thực lực của những người này, chúng ta muốn đánh chết nàng là không có vấn đề gì, nhưng muốn bắt sống nàng cũng rất trắc trở.

Tạ Vận Kim nghe vậy hơi cau mày nói.

- Đổi thành trước đây, muốn bắt sống quả thực rất trắc trở. Nhưng Vận Kim thúc thúc khẳng định không biết, tối hôm qua ta vừa đột phá thànhh trung tông sư!

Tạ Thượng Khôn nói đến phía sau, gương mặt lộ vẻ đắc ý ngửa lên trời cười ha ha, càng cười càng lớn tiếng, khí huyết kình lực trên thân cũng càng ngày càng cường đại, như là biển rộng nhấc lên cơn sóng thần, vậy mà còn cường đại hơn so với Tạ Vận Kim.

- Vậy mà ngươi đã đột phá!

Tạ Vận Kim vừa kinh hỉ lại có chút chua chát.

Nói đến thiên phú võ đạo, Tạ Vận Kim cho rằng bản thân không hề thấp hơn Tạ Thượng Khôn, hơn nữa làm việc cũng ổn trọng hơn nhiều.

Nhưng hắn phải đến tuổi lục tuần gặp phải kỳ ngộ mới có thể đột phá thành trung tông sư.

Không giống Tạ Thượng Khôn là con cháu đích truyền của Tạ gia, là thiên kiêu Tạ gia, từ nhỏ đã được gia tộc bồi dưỡng toàn lực.

Bây giờ mới hai mươi bảy tuổi, liền đột phá trở thành võ đạo trung tông sư, hiển nhiên gia tộc đã bồi dưỡng lớn cho hắn trong khoảng thời gian này.

- Không sai, ta vốn đang chuẩn bị đột phá, trước đó vài ngày, phụ thân lại cho ta một viên Ngũ Phủ Quy Nguyên Đan, bế quan luyện hóa, rốt cục cũng đột phá trở thành võ đạo trung tông sư. Nói tới, cái này còn phải cám ơn đám người Tần Tử Đường, nếu không phải bọn họ khiến ta phải nhục nhã như vậy, ta cũng sẽ không hạ quyết tâm dùng Ngũ Phủ Quy Nguyên Đan nhanh như thế.

Tạ Thượng Khôn nói.

- Tuổi trẻ chính là tốt nhất!

Tạ Vận Kim nghe vậy, trong lòng âm thầm cảm khái một câu, hắn kỳ thực cũng ngầm sưu tầm một viên Ngũ Phủ Quy Nguyên Đan, là một lần ngoài ý muốn có được, nhưng tuổi tác đã lớn, căn cơ lại không vững chắc bằng Tạ Thương Khôn.

Dược lực của Ngũ Phủ Quy Nguyên Đan hung mãnh, nếu không đến tuyệt cảnh, hắn tuyệt đối sẽ không dùng.

- Chúc mừng thiếu gia!

- Chúc mừng Thượng Khôn trưởng lão!

Trong lúc Tạ Vận Kim vẫn còn cảm khái, bốn người còn lại đã nhao nhao tiến lên chúc mừng.

Bốn người này đều là những tiểu tông sư từng xuất hiện trên cô đảo.

Trong đó có hai người là tông sư được mạch của Tạ Thượng Khôn bồi dưỡng thành, cũng là thị vệ thiếp thân của hắn, cho nên đều xưng hắn là thiếu gia.

Còn có hai người là con cháu của gia tộc giống như Tạ Vận Kim, nhưng thực lực địa vị đều không bằng Tạ Vận Kim, không dám lên mặt gọi thẳng tên Tạ Thượng Khôn, cho nên xưng hắn là trưởng lão.

Luận thế lực thì Tạ gia lớn hơn một ít so với Tần gia, những năm trước đây lại đặt cược vào tranh vị chi chiến, thế lực lại càng thêm bành trướng, mà chủ mạch của Tần gia lại hao tổn vào lúc đó, mấy năm nay thế nhỏ cũng dần nhỏ đi, dựa vào Tần Kiến Mai của Thiên Diễn Tông chống lưng, như vậy mới ổn định lại được tuyến đầu.

Cho nên, về phương diện số lượng tông sư, không quản là bồi dưỡng hay chiêu mộ, Tạ gia đều có số lượng tông sư nhiều hơn Tần gia.

- Ngươi tuổi trẻ, nền tảng cũng vững chắc, bây giờ nếu là trung tông sư, thực lực hẳn sẽ không kém hơn Tần Tử Đường. Như vậy, chúng ta sáu người liên thủ, không có gì bất ngờ xảy ra, hẳn là có thể bắt sống Tần Tử Đường. Còn tên Tần Tử Lăng kia, nhất định phải làm cho hắn sống không bằng chết, tốt nhất là dằn vặt một phen!

Rất nhanh, Tạ Vận Kim nói, nói đến phía sau, mặt mo của hắn vặn vẹo có chút dữ tợn.

Trận chiến kia, bị một tên vô danh tiểu tốt xoay như chong chóng, đối với hắn mà nói, quả thực vô cùng nhục nhã.

- Không sai! Lần này coi như không thể bắt sống Tần Tử Đường, nhưng nhất định phải bắt được tiểu tử kia!

Tạ Thượng Khôn nghiến răng nghiến lợi nói.

...

Đối với mưu đồ của đám người Tạ Vận Kim, Tần Tử Lăng đương nhiên không biết.

Đang lúc Tần Tử Đường bàn giao công việc với tộc lão trấn thủ ở Phù Lao Quan, Tần Tử Lăng đã một thân một mình dẫn thủ hạ tiến vào địa quật.

Ma vệ giết vào lần trước, tinh huyết của tiểu ma vệ đã bị hắn bán ở Thương Lãng Đão, còn tinh huyết của đại ma vệ đã bị hắn luyện thành Lục Hợp Hóa Cốt Đan.

Hiện tại hắn không có Tần Tử Đường giúp hắn mua đồ nữa, một khối bán cố tinh huyết cũng không có, cho nên Tần Tử Lăng cũng đang rất nhàn rỗi, muốn thừa dịp đám Tiêu Thiến chưa tới, tìm cách lấy một ít tinh huyết của ma vệ, sau đó lại luyện một lò Lục Hợp Hóa Cốt Đan cho đám người Trịnh Tinh Hán để dự trù sẵn.

Tần Hưng Bảo cũng muốn đi cùng Tần Tử Lăng xuống dưới.

Nhưng lần này Tần Tử Lăng lại muốn tốc chiến tốc thắng, không tiện dẫn theo “lực chiến thấp” như hắn đi xuống dưới.

Địa quật là một mảnh mờ mịt, không có cách nào có thể thấy rõ độ bao la của nó.

Nhưng dùng vào mắt thường cũng có thể thấy được địa quật của Phù Lao Quan còn cao lớn đồ sộ hơn nhiều so với Khôn Lao Quan.

Bầu trời u ám cũng cao hơn rất nhiều.

Chỉ có một mình, Tần Tử Lăng không có cố kỵ gì nữa.

Hắn thả bốm con Kim Thi cùng ba tên âm hồn ma đầu ra, bản thân cũng lười thăm dò trên mặt đất, trực tiếp cưỡi Tứ Thủ bay vút lên, từng đạo thần hồn cũng được thả ra, lấy hắn làm trung tâm, trực tiếp trải thảm càn quét.

Như vậy, hiệu suất càn quét của Tần Tử Lăng còn kinh khủng hơn với lần đi với đám Tần Hưng Bảo.

Chỉ trong nửa ngày, Tần Tử Lăng đã săn giết được bốn mươi năm con ma vệ.

Nói thật, Tần Tử Lăng còn chưa cần phải xuất thủ, chỉ cần Kim Thi cùng ma đầu âm hồn là đã có thể càn quét một phen.

Chỉ tiếc, số lượng ma tướng ở địa quật lại rất ít, hơn nữa còn biết che giấu bản thân, cần thời gian cùng vận khí mới có thể gặp được.

Nửa ngày này, Tần Tử Lăng vẫn không săn giết được con tiểu ma tướng nào.

Nhưng cũng không có vấn đề gì, chuyến xuống địa quật này của Tần Tử Lăng vốn là muốn dò đường sẵn tiện săn giết vài con ma vệ, cũng muốn tìm hiểu tình huống của địa quật ở Phù Lao Sơn.

Hiện tại hắn đã có lý giải sơ bộ, lại thu hoạch hơn bốn mươi khối tinh huyết của ma vệ, Tần Tử Lăng thấy cũng nên dừng lại, rất nhanh liền thông qua lối ra của địa quật, trở về Phù Lao Quan.

Thành trì Phù Lao Quan còn đồ sộ hơn nhiều so với Khôn Hành Quan.

Tần Tử Đường cấp cho Tần Tử Lăng một tòa phủ đệ độc lập sát cạnh cổng thànhh.

Sau khi Tần Tử Lăng trở về Phù Lao Quan, liền trở lại phủ đệ của mình, thông báo với Tần Hưng Bảo vài câu, liền đóng cửa luyện chế Lục Hợp Hóa Cốt Đan.

Mới vừa luyện xong một lò, luyện được bốn mươi viên Lục Hợp Hóa Cốt Đan, Tần Tử Lăng liền cảm ứng được ngọc phù của Tiêu Thiến.

- Tới cũng rất đúng lúc a!

Tần Tử Lăng cảm khái một câu, sau đó rời khỏi phòng luyện đan.

- Tiểu thúc, người xuất quan rồi sao. Cô cô mới vừa rồi còn sai người tới hỏi người có ở đây không.

Tần Hưng Bảo thấy Tần Tử Lăng đi ra từ trong phòng luyện đan, vội vàng tiến lên nói.

- Thật sao? Vừa hay người của ta cũng đã đến đây, ta đang muốn đến thông báo với nàng một tiếng.

Tần Tử Lăng nói.