← Quay lại trang sách

Chương 510 Rời đi

Thời gian lặng yên trôi qua.

Đảo mắt lại là mùa xuân ba tháng, trăm hoa đua nở.

Một năm này, Tần Tử Lăng đã hai mươi bảy tuổi.

Một năm thời gian qua, trừ cửa ải cuối năm là đoàn người Tần Tử Lăng phải về Tây Vân Châu để phụng bồi ngời thân, thời gian còn lại cơ bản đều bế quan tu hành ở Phù Lao Quan hoặc là tu luyện ở địa quật.

Đám người Trịnh Tinh Hán tu luyện trong thời gian này cũng xem như có tiến triển, nhưng cũng không thể tránh khỏi vài việc xảy ra ngoài ý muốn.

Hào môn công tử ca, pháp Lữ Thái Cường trong một lần ma luyện đã bị chém cụt một cánh tay, trở thành cụt công tử.

Hạ Đông Lâm, một trong số những đệ tử của Vô Cực Môn, có một chân bị thương vô cùng nghiêm trọng, cũng trở thành nam tử chân què như Vân Thái.

Nhị trang chủ Khúc Thần Long của Thủy Nguyệt Sơn Trang thì trở thành độc nhãn long.

Ngoài ba người này, còn có vài người bị mất đi vài “linh kiện”.

Nhưng chuyện đáng mừng nhất chính là, bởi vì có Tần Tử Lăng ở trong tối bảo vệ, chưa có nào bị giết ở địa quật.

Nếu như đổi thành một đội khác, nhiều lần xuất nhập vào địa quật như vậy, đồng thời còn khiêu chiến với cấp bậc ma binh cao, dùng bản thân làm mồi nhử để ma luyện, sợ rằng tỉ lệ tử thương trong năm qua đã vượt quá nửa.

Thực lực của Tiêu Thiến cũng tiến triển rất nhanh, hiện tại nàng đã luyện tới bộ phận thứ tư của khí tạng, là tì tạng.

Chỉ cần luyện thành khí tạng thứ tư, nàng sẽ có thể chính thức bắt đầu luyện khí tạng khó nhất, chính là trái tim.

Bởi vì không thiếu Lục Hợp Hóa Cốt Đan bản thăng cấp, Tần Tử Lăng cũng tiến triển rất thuận lợi.

Cái này nói tới phải nhờ có sáu người Tạ Vận Kim, không chỉ đưa Pháp Tinh Thạch tới cho hắn dùng, hơn nữa còn chuẩn bị sẵn mồi để dẫn dụ đám ma tướng.

Thời gian về sau, Tần Tử Lăng dùng lại cách cũ, lại liên thủ với Tiêu Thiến săn giết mười tám con tiểu ma tướng cùng năm con trung ma tướng, lại thêm đám người Trịnh Tinh Hán phát hiện thêm vài con tiểu ma tướng, về sau Tần Tử Lăng đã giết được hai mươi con tiểu ma tướng.

Có đầy đủ huyết tinh của ma tướng, đương nhiên Tần Tử Lăng sẽ không keo kiệt, san ra hơn nửa cho bốn con Kim Thi.

Thậm chí với ma huyết tinh của trung ma tướng, Tần Tử Lăng cũng san ba phần cho Tứ Thủ, Viên Đại cùng Viên Nhị, tạm thời hắn chỉ giữ cho mình ba phần.

Với cường độ tiêu hao tài nguyên như thế này, tu vi của Tứ Thủ, Viên Đại cùng Viên Nhị sẽ đề thăng rất nhanh, thậm chí Tứ Thủ đã có dấu hiệu đột phá Kim Thi cao giai, nhưng tựa hồ lại thiếu một cái gì đó.

Ứng Báo thì có căn cốt kém hơn Kim Thi một chút, nhưng dưới sự bồi dưỡng của Tần Tử Lăng, rốt cục cũng đột phá trở thành Kim Thi trung giai.

Có sự tương trợ của Lục Hợp Hóa Cốt Đan bản thăng cấp, tiến độ luyện xương sọ của Tần Tử Lăng đã rất nhanh.

Hiện tại, xương sọ của hắn đã luyện thành hai mươi sáu khối, chỉ còn lại ba khối cuối cùng.

Nhưng ba khối xương sọ này lại khó luyện vô cùng, hiệu quả của Lục Hợp Hóa Cốt Đan được luyện chế từ tiểu ma tướng đã trở nên nhỏ bé đến đáng thương.

Tần Tử Lăng cho rằng cần dùng ma tinh huyết của trung ma tướng làm chủ dược, lấy cốt tủy của dị thú cùng dược liệu có phẩm chất cao hơn để làm phụ thuốc, luyện chế ra Lục Hợp Hóa Cốt Đan cao cấp hơn mới có thể hoàn thành luyện hóa ba khối xương cuối cùng.

Ma huyết tinh của trung ma tướng, tiền bạc của Tần Tử Lăng cũng không thiếu, có thể bỏ ra mua cũng không thành vấn đề.

Nhưng cốt tủy dị thú có phẩm chất cao cùng linh dược trong tay, hắn lại không có nhiều, cần phải đến Thương Lãng Đảo để chọn mua.

Mà những phụ thuốc này, Tần Tử Lăng đã từng tìm hiểu qua, giá cả rất đắt đỏ, muốn mua được ba phần tài liệu, ít nhất phải tốn một ngàn năm trăm khối Pháp Tinh Thạch.

Trừ phi Tần Tử Lăng xuất ra Pháp Tinh Thạch lấy được từ chiến khư, bằng không nhất thời không thể gom được mớ Pháp Tinh Thạch. kia

Một ngày này, ánh nắng tươi sáng, hoa dại khắp núi nở rộ.

Một thương đội hai mươi mốt người đi ra từ Phù Lao Quan, một đường đi về phía Tây Vân Châu.

Tần Tử Lăng đứng trên tường thành, nhìn theo thương đội đang rời đi, tâm tình khá là phức tạp.

Tám năm trước, hắn vẫn chỉ là tiểu nhân vật xuất hiện từ thôn quê hẻo lánh, chưa từng nghĩ qua đến tình cảnh như ngày hôm nay.

Hiện tại, Tần Tử Lăng đã có được thế lực của riêng mình, những thành viên nòng cốt đều xuất phát từ những người thân thiết với hắn nhất.

- Những thủ hạ này của ngươi, mặc dù không phải thuộc dạng có thiên phú hơn người, thậm chí có một vài người chỉ có thể coi là trung đẳng. Nhưng đều thuộc dạng người có ý chí kiên định, nhất là trải qua lần ma luyện ở địa quật trong nửa năm nay, ta có thể cảm giác được, tinh thần khí của bọn họ đã cô đọng lại một chỗ, về sau cho dù gặp lại hiểm cảnh lớn hơn nữa, bọn họ vẫn có thể bước tiếp.

- Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong tương lai, những người này đều sẽ trở thành võ đạo tông sư, luyện khí tông sư. Nhất mạch của ngươi, chỉ bằng vào những người này, tương lai sợ rằng cũng sẽ nhất mạch cường đại nhất của Tần gia, đây là còn chưa tính về ngươi cùng Tiêu Thiến.

Nhìn theo bóng lưng của đám người Tiêu Thiến đang rời xa, Tần Tử Đường nhịn không được cảm khái nói.

Tần Tử Lăng nghe vậy chỉ là cười cười.

Những người này sao chỉ dừng lại ở tông sư?

Những người này sẽ sớm đột phá tông sư cảnh trong hai ba năm nữa.

Bởi vì hắn có Thăng Long Quả!

Bực thiên địa kỳ quả này, không chỉ có hiệu quá cao đối với tu sĩ dưới tông sư cảnh, thậm chí đối với nhân vật tông sư cảnh, loại kỳ quả này vẫn mang lại hiệu quả to lớn để đốt phá.

Cho nên, đợi những người này trở về, cô đọng chiến lực một phen, sau đó dùng Thăng Long Quả, liền có thể đột phá trở thành tông sư, ngươi vẫn chưa thể đột phá, chỉ cần lại lắng đọng một năm nữa, sau đó dùng Thăng Long Quả, cũng có thể lập tức đột phá trở thành tông sư.

Giống như loại đại tài tưởng thành muộn như Trịnh Tinh Hán, lúc tới địa quật ma luyện cũng đã là chuẩn tông sư, lần này trở về đột phá, có Thăng Long Quả tương trợ, nếu như vận khí tốt một chút, nói không chừng trong một hai năm nữa là có thể đột phá thêm một bước nữa.

Thiên phú cao như Bao Anh Tuấn cũng có khả năng này!

Đương nhiên với những thứ này, trước mắt thì Tần Tử Lăng sẽ không nói cho Tần Tử Đường.

Nàng với hắn mặc dù là sinh tử chi giao, nhưng dù sao nàng cũng là tộc lão của Tần gia Võ Châu, bất kỳ chuyện gì, nàng khẳng định phải đặt lợi ích của gia tộc lên đầu.

Mà Tần gia Võ Châu lại có liên hệ với thái tử Đại Tề Quốc.

Thái tử Đại Tề Quốc đó, tương lai là quốc quân, thế lực khó có thể tưởng tượng sẽ lớn đến cỡ nào, Tần Tử Lăng khẳng định phải chừa cho mình một con đường lui, không thể đặt toàn bộ tâm tư vào Tần gia.

Huống chi, Tần gia Võ Châu còn có thế lực khác đang chống lưng ở đằng sau, Tần Tử Lăng làm việc càng phải cẩn thận một chút.

- Bất quá các ngươi nhiều lần ra vào địa quật như vậy, đồng thời duy trì liên tục nửa năm thời gian, vậy mà không có người nào tử vong, đây quả thực là chuyện khó có thể tưởng tượng. Tần gia chúng ta, mỗi năm đều có không ít con cháu vẫn lạc ở bên trong địa quật, nhất là Phù Lao Quan này, địa vực bao la, số lượng ma binh cứ xuất hiện từng đợt từng đợt, cho nên hàng năm đều phải pháp đệ tử xuống càn quét, nhân số tử vong cũng là nhiều nhất.

Tần Tử Đường nói tiếp, trong giọng nói bao hàm một ít lời nói bóng nói gió.

- Tỷ, gia chủ đời trước của Tần gia chúng ta có phải là võ đạo đại tông sư không?

Tần Tử Lăng lại phảng phất không nghe ra được ẩn ý trong lời nói của Tần Tử Đường, ngược lại hỏi về gia chủ đời trước.

Tần Tử Đường nghiêng đầu hơi hơi trừng Tần Tử Lăng một cái, nhưng sau đó lại khôi phục như bình thường, gật đầu trả lời:

- Đúng thế.