← Quay lại trang sách

Chương 509 Lại đến Thương Lãng Đảo

Trở lại Phù Lao Quan, Tiêu Thiến cùng Phong Tử Lạc lập tức hồi phủ chữa thương, nghỉ ngơi.

Thương thế hai người đều rất nghiêm trọng, cũng may Tần Tử Lăng còn cất giấu hai viên Tứ Tượng Bổ Nguyên Đan.

Tứ Tượng Bổ Nguyên Đan này là thánh dược chữa thương của Thiên Mộc Tông, trước đây tông chủ của Bích Vân Tông là Thanh Tùng đã rời khỏi Tây Vân Châu để cầu thánh dược này.

Còn hai viên Tứ Tượng Bổ Nguyên Đan này là Tần Tử Lăng lấy được trên người của Thanh Hư, trưởng lão Thiên Mộc Tông.

Lúc Tiêu Thiến cùng Phong Tử Lạc chữa thương, nghỉ ngơi, Tần Tử Lăng đã đi tìm Tần Tử Đường.

Hắn không nói cho Tần Tử Đường biết chuyện gì đã xảy ra ở địa quật, chỉ nói cho nàng biết vài cái tên.

Có một số việc kỳ thực không biết lại tốt, nếu biết, trái lại dễ lộ sơ hở.

Tần Tử Đường là nữ tử thông minh, chỉ với một ít thông tin mà Tần Tử Lăng cung cấp, nàng đã có thể tự mình truy vấn.

Ngày thứ hai.

Phù Lao Quan, phủ đệ của Tần Tử Lăng.

- Tử Lăng, hôm nay ta muốn trở về Tây Vân Châu.

Phong Tử Lạc nói.

- Trị thương xong rồi sao?

Tần Tử Lăng hỏi.

- Đủ rồi, bây giờ chỉ xem vận khí như thế nào.

Vẻ mặt Phong Tử Lạc tự tin trả lời.

- Được, chúc sư huynh thuận lợi thành công.

Tần Tử Lăng nói.

Phong Tử Lạc duỗi tay cầm thật chặt tay của Tần Tử Lăng, cái gì cũng không nói, hồi lâu mới buông ra, sau đó leo lên Vân Báo Mã, phất phất tay, nghênh ngang mà đi.

- Phong sư huynh rốt cục cũng muốn trở thành luyện khí tông sư!

Không biết lúc nào, Tiêu Thiến cũng đi ra từ trong mật thất luyện công, đứng ngay bên người của Tần Tử Lăng, nhìn Phong Tử Lạc đang biến mất dần ở phía xa xa.

- Đúng vậy a!

Tần Tử Lăng cảm khái một câu, sau đó duỗi tay ôm lấy thân hình như rắn nước của Tiêu Thiến, nói:

- Lần trước ở địa quật, ngươi không trách ta chứ?

- Ta đánh một trận kia, khẳng định ngươi là người khẩn trương hơn bất kỳ ai!

Tiêu Thiến nói.

Tần Tử Lăng từ chối cho ý kiến cười cười, sau đó hỏi:

- Thương thế trên người thế nào rồi?

- Không có vấn đề gì, hiệu quả của Tứ Tượng Bổ Nguyên Đan rất tốt.

Tiêu Thiến trả lời.

- Không có để lại sẹo chứ?

Tần Tử Lăng hỏi.

- Không có.

Sắc mặt Tiêu Thiến trở nên hồng nhuận, sau đó đã khôi phục bình tĩnh.

- Cái này cho ngươi. Thừa dịp vẫn còn dư âm của lần ma luyện trước, tranh thủ luyện hóa xong phần phổi.

Tần Tử Lăng nói xong, đưa cho Tiêu Thiến một bình thuốc cùng nử phần huyết nguyên của dị thú ngũ phẩm trung giai.

- Đây là cái gì?

Tiêu Thiến hỏi.

- Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan, có người nói sau khi võ đạo tiểu tông sư ăn vào có thể luyện thành một loại khí tạng, nhưng dược lực rất hung mãnh, tiểu tông sư tuổi già, căn cơ không vững sẽ không chịu nổi.

- Ngươi là trung tông sư, không biết khi dùng một viên có thể giúp ngươi luyện thành một loại khí tạng hay không. Nhưng cho dù không thể, có thêm nửa phần huyết nguyên của dị thú ngũ phẩm trung giai này cũng xem như là đủ.

Tần Tử Lăng trả lời.

- Vậy còn ngươi thì sao?

Tiêu Thiến hỏi.

- Trọng tâm hiện tại của ta vẫn là luyện xương sọ, xương sọ ở phần sâu nhất rất đặc thù, hai thứ ta vừa đưa ngươi lại không có công dụng. Ngược lại Lục Hợp Hóa Cốt Đan có hiệu quả rất thần kỳ, đây cũng là lý do vì sao ta tiến vào địa quật săn giết nhiều ma tướng.

- Đợi ta luyện thành xương sọ, muốn thu hoạch Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan, huyết nguyên dị thú gì gì đó, hẳn không phải là vấn đề. Thực lực ngươi càng cường đại, mới có thể giúp ta càng nhiều.

Tần Tử Lăng trả lời.

Tiêu Thiến gật đầu, yên lặng nhận lấy linh đan cùng huyết nguyên.

Nàng rất hiểu chênh lệch giữa bản thân cùng Tần Tử Lăng, chỉ không ngừng đề thăng thực lực mới có thể miễn cưỡng đuổi kịp cước bộ của hắn, mới có thể thay hắn làm càng nhiều chuyện hơn, mới có thể trở thành một trợ thủ đắc lực vào những lúc nguy cấp.

- Ngươi nên rèn sắt khi còn nóng a, ta cần phải đi một chuyến đến Tùy Châu, tiếp tục mua sắm tài nguyên ở Thương Lãng Đảo.

Tần Tử Lăng nói.

- Được!

Tiêu Thiến gật đầu, lại xoay người về mật thất luyện công.

Sau đó, Tần Tử Lăng cũng gọi hai người Trịnh Tinh Hán cùng Bao Anh Tuấn tới, đại thể dặn dò một phen, sau đó liền rời khỏi Phù Lao Quan.

Trịnh Tinh Hán làm việc ổn trọng, có phong phạm của đại tướng, mà Bao Anh Tuấn giảo hoạt nhiều tính toán, tâm tư linh hoạt, là quân sư tốt.

Hai người là sự bổ trợ tốt nhất cho nhau.

Tầm nửa ngày sau, một con Hắc Minh Điêu bay xuống bên ngoài Thương Lãng Thành.

Hắc Minh Điêu là dị cầm nhị phẩm.

Hắc Minh Điêu rơi xuống đất, một thân ảnh màu đen bay xuống khỏi thân của dị cầm, trên thân của bóng đen mơ hồ tản mát ra một tia chân nguyên thổ hệ.

Bóng đen này chính là Tần Tử Lăng.

Dịch Dung Thuật rất khó trốn khỏi ánh nhìn của tông sư, trái lại nên dùng vật thật để che giấu thì tốt hơn.

Hắc Minh Điêu là hắn cố ý mua lại từ trong phường thị.

Thế lực có thể thuần dưỡng Liệt Diễm Ưng ở Đại Tề Quốc cũng không nhiều, Võ Châu Tần gia là một trong số đó, cho nên xuất phát từ cẩn thận suy nghĩ, Tần Tử Lăng vẫn cho rằng không nên cưỡi Liệt Diễm Ưng tới đây.

Lần này, Tần Tử Lăng có thể vận dụng tiền lớn hơn lần trước rất nhiều.

Một lần trước, sau khi Tần Tử Lăng mua Xích Mãng Bính Hỏa Công, chính bản thân hắn lại không thể lấy Pháp Tinh Thạch ra đổi, mà lần này có hơn 340 khối, hơn nữa còn có năm sáu trăm khối tinh huyết của ma vệ cùng một ít vật chất không cần.

Trước đây vài ngày, Tần Tử Lăng đã phân thủ hạ bán ra bán cố tinh huyết cùng mấy thứ đồ không cần thiết, số lượng Pháp Tinh Thạch thu lại được cũng trên 440 khối.

Lại sau đó, Tần Tử Lăng bắt đầu phân nhóm thu mua lượng lớn tài liệu luyện chế Lục Hợp Hóa Cốt Đan bản thăng cấp, cũng mua sắm tài liệu luyện đan Lục Hợp Hóa Cốt Đan bản phổ thông, dù sao coi như thông qua Tần Tử Đường, liên tiếp mua được lượng lớn tài nguyên ở Tần gia, nhưng tóm lại vẫn dễ gây chú ý.

Trừ tài liệu cần đề luyện đan, Tần Tử Lăng còn cố ý mua lò luyện đan loại tốt.

Tần Tử Lăng cần rất nhiều Lục Hợp Hóa Cốt Đan, mà luyện đan lại quá tốn thời gian, cho nên Tần Tử Lăng đã suy nghĩ nhất tâm tam dụng, đồng thời dùng cả ba cái lò luyện đan, cùng lắm thì tỉ lệ thành đan sẽ thấp hơn một ít.

Đương nhiên khi luyện Lục Hợp Hóa Cốt Đan bản thăng cấp thì Tần Tử Lăng sẽ không dám nhất tâm tam dụng, bởi tài liệu luyện chế bản thăng cấp không những trân quý, hơn nữa độ khó luyện chế cũng rất lớn, nếu hắn không cẩn thận thì tỉ lệ thành đan cũng sẽ thấp đến đáng thương.

Tần Tử Lăng cứ như vậy trắng trợn quét sạch một phen, trong đó tài liệu luyện chế bản thăng cấp chiếm mười phần, bản phổ thông chiếm tám mươi phần, nhưng vẫn còn lại 140 khối Pháp Tinh Thạch.

- Đáng tiếc chỉ với đống Pháp Tinh Thạch đó căn bản không đủ mua đan phương của Ngũ Tàng Quy Nguyên Đan cùng Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan! Bất quá coi như có đủ Pháp Tinh Thạch để mua đan phương, cũng không có Pháp Tinh Thạch để mua tài liệu luyện đan.

Tần Tử Lăng quét mắt nhìn nhẫn trữ vật của chính mình, âm thầm có chút tiếc nuối.

Một khi hắn cùng đám người Trịnh Tinh Hán đột phá đến tông sư cảnh, cũng rất cần Ngũ Tàng Quy Nguyên Đan cùng Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan để đề thăng tu vi.

Bất quá Tần Tử Lăng cũng biết chuyện này không gấp được, thấy số lượng tài liệu mua vào cũng vừa đủ, liền cưỡi Hắc Minh Điêu rời khỏi Thương Lãng Đảo.

Chuyện nửa đường đánh cướp có tỷ lệ rất nhỏ, đường về của Tần Tử Lăng cũng rất thuận lợi.

Vừa về tới Phù Lao Quan, Tần Tử Lăng liền đóng cửa luyện chế Lục Hợp Hóa Cốt Đan bản thăng cấp.