← Quay lại trang sách

Chương 512 Đại Ma Tướng

Không sai!

Tần Tử Đường cũng không hề tỏ vẻ ngoài ý muốn khi nghe được lời của Tần Tử Lăng, nghe vậy nàng chỉ gật đầu, chỗ sâu trong đôi mắt hiện lên một vệt bi phẫn.

- Nguyên lai là như vậy!

Trong lòng của Tần Tử Lăng âm thầm cảm khái một câu, sau đó nói:

- Tần gia không phải còn có một vị lão tổ ở Thiên Diễn Tông sao? Lẽ nào không có động tĩnh gì sao?

- Tần gia toàn quân bị diệt, không có chứng cứ, cao cô tổ thì có thể làm gì? Huống hồ Tần gia chúng ta có người tại Thiên Diễn Tông, lẽ nào Tạ gia bọn họ không có người sao?

- Rất nhiều hào môn vọng tộc, một khi có con cái có thiên phú luyện khí, đều sẽ nghĩ biện pháp đưa đến Thiên Diễn Tông, coi như không vào được Thiên Diễn Tông, cũng sẽ đưa, đến các tông môn luyện khí khác.

- Mặc dù khi những tử đệ này tiến vào luyện khí tông môn, dựa theo quy định của Thiên Diễn Tông sẽ không thể tùy ý nhúng tay vào trận đấu quyền thế trong thế, nhưng huyết thống thân tình, các loại quyền lực móc nối đan xen vào, làm gì nói có chuyện không nhúng tay là không nhúng tay, nói chặt đứt là chặt đứt, chẳng qua rất nhiều chuyện đều làm trong bóng tối, không thể đặt ngoài sáng mà thôi.

Tần Tử Đường than tức giận nói.

Tần Tử Lăng nghe vậy trong đầu hơi chấn động một chút, vẻ mặt nghiêm túc nói:

- Nói như thế, hoàng thất đương triều cũng có người tại Thiên Diễn Tông! Lục hoàng tử có thể leo lên ngôi vị thái tử, sợ rằng bên trong Thiên Diễn Tông có người làm chủ dựa lớn cho hắn!

- Có người thì khẳng định là có, thế nhưng cụ thể là ai, đến cấp bậc như bọn họ, căn bản,đã không phải là chuyện để chúng ta bàn tới, cao cô tổ cũng không thể nói với chúng ta mấy thứ này.

Tần Tử Đường nói.

Nói xong lời này, hai người đều rơi vào trầm mặc, bầu không khí có chút trầm trọng.

- Lần này đám Tiêu Thiến trở về, Tần Hưng Bảo hiện tại đã trở thành đệ tử hạch tâm trong gia tộc, mấy ngày trước cũng đã có tông lão đến nhận bồi dưỡng hắn. Lấy thiên phú, tu vi cùng tâm chí của hắn, lại thêm gia tộc dốc lòng bồi dưỡng, phỏng chừng trong năm nay sẽ có hi vọng trở thành tông sư. Còn ngươi thì sao? Sau này ngươi có tính toán gì không?

Hồi lâu, Tần Tử Đường phá vỡ yên lặng.

- Ta chuẩn bị ở lại địa quật sau ba mươi ngày, sau đó trở về Tây Vân Châu.

- Ba mươi ngày này, ta có thể sẽ luôn ở lại địa quật, cũng có thể sẽ ra ngoài một hai lần.

Tần Tử Lăng trả lời.

- Ở lại địa quật trong ba mươi ngày?

Tần Tử Đường nghe vậy hơi hơi cả kinh.

- Ma khí của địa quật không ma hóa được ta.

Tần Tử Lăng nhàn nhạt nói.

- Được rồi, ngươi cứ cẩn thận một chút là được. Đúng rồi, ngươi chuẩn bị khi nào thì vào lại địa quật?

Tần Tử Đường hỏi.

- Ngay bây giờ!

Tần Tử Lăng trả lời.

Bốn con Kim Thi muốn tăng thực lực lên vẫn còn cần rất nhiều huyết ma tinh, cho nên Tần Tử Lăng muốn cản quét địa quật thêm hai mươi ngày, nhìn xem có thu hoạch gì tốt không.

- Cũng tốt!

Tần Tử Đường gật đầu nói.

Sau khi tiến nhập vào địa quật, Tần Tử Lăng kiểm tra phương hướng một phen, sau đó cưỡi Tứ Thủ bay ngược với hướng cửa ra, nhanh như một tia chớp.

Tốc độ của Tứ Thủ ngày càng nhanh, như là một tia chớp vàng xẹt qua giữa thế giới u tối địa quật.,

Cũng không lâu lắm, Tần Tử Lăng đã đến nơi mình cần đến, không bắt đầu rung động dữ dội với “màn hình” đen trước mặt.

“Màn hình” đen này hợp với bầu trời, triệt để ngăn chặn con đường phía trước.

Lịch luyện tại Phù Lao Quan nửa năm, trừ hắc ám hiểm cảnh là Tần Tử Lăng không dám tiến vào, còn lại những ngóc ngách khác đều bị Tần Tử Lăn đi qua, hắn cũng biết được địa quật này cũng có giới hạn, và giới hạn chính là bốn bức “màn đen” này

Đây cũng là thông đạo của địa quật ở Phù Lao Quan liên kết với địa quật ở nơi khác.

- Không biết thông đạo này thông tới chỗ nào?

Trong lòng Tần Tử Lăng lẩm bẩm một câu, nhưng vẫn không chút do dự đặt chân đi vào.

Mắt tối sầm lại, tiếp theo hơi hơi sáng ngời, Tần Tử Lăng phát hiện mình đang xuất hiện trong một khu địa quật khác.

Tần Tử Lăng nhớ kỹ vị trí của mình, sau đó bắt đầu du đãng xung quanh địa quật xa lạ.

Đảo mắt, hai mươi tám ngày trôi qua.

Tần Tử Lăng từ càn quét một địa quật cùng một địa quật khác, cuối cùng lại trở về địa quật ở Phù Lao Quan.

Trong hai mươi tám ngày này, Tần Tử Lăng đã giết bảy tiểu ma tướng cùng một trung ma tướng, số lượng không nhiều, nhưng linh dược chỉ mọc riêng ở địa quật lại có thu hoạch ngoài ý muốn.

Trân quý nhất là hai cây Thất Diệp Địa Linh Chu Thảo, còn lại là Cửu U Quả cùng Địa Tuyền Liên, hai loại linh dược này có giá trị ngang với huyết nguyên của dị thú ngũ phẩm trung giai.

- Quả nhiên càn quét địa quật vẫn là chuyện khổ sai a!

Tần Tử Lăng ngẫm lại bản thân càn quét địa quật khổ sở như thế nào, không khỏi lắc đầu một cái.

Cũng may người khác không biết suy nghĩ của Tần Tử Lăng, bằng không đã nhảy lên một cái, mắng hắn là con người tham lam.

Bởi vì phần lớn tông sư khi càn quét địa quật sẽ không có thu hoạch như hắn, cho dù tính là cả đời cũng không đến mức đó.

Lắc đầu, Tần Tử Lăng đang chuẩn bị bước qua "màn hình" màu đen kia trở lại địa quật ở Phù Lao Quan, đột nhiên cảm thấy xa xa có năng lượng cường đại đang dao động.

Dao động khí tức kia liền khiến Tần Tử Lăng cảm giác được tim mình đang đập rõ nhanh.

- Đại ma tướng!

Hai mắt Tần Tử Lăng bỗng nhiên sáng ngời, trong mắt lộ ra một vệt chờ mong cùng vẻ ngưng trọng.

Hắn sở dĩ lựa chọn tiếp tục ở lại địa quật ba mươi ngày, thật ra là ôm hy vọng tìm được một con đại ma tướng.

Trực giác nói cho hắn biết, chỉ cần có được huyết tinh của đại ma tướng, Tứ Thủ sẽ có thể đột phá trở thành Kim Thi cao giai, Viên Đại cùng Viên Nhị nếu có thể ăn được một ít, cũng có thể đặt chân đến cánh cửa Kim Thi cao giai.

Chỉ tiếc dù sao số lượng của đại ma tướng vẫn quá ít, phỏng chừng một hai mươi năm mới có thể xuất hiện một con.

Cho nên đối với thu hoạch trong hai mươi tám ngày này, Tần Tử Lăng chỉ là cảm khái lắc đầu, cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn.

Kết quả, hắn vạn vạn không nghĩ tới, ngay lúc hắn chuẩn bị từ bỏ, vậy mà cảm thấy một tia dao động khí tức của đại ma tướng.

Rất nhanh, Tần Tử Lăng thu liễm khí tức, hướng về phía năng lượng đang dao động, đồng thời Tứ Thủ, Ứng Báo còn có ba tên ma đầu âm hồn cũng được thả ra.

Chỉ hơn mười cái hô hấp, Tần Tử Lăng xuất hiện ở bên trên một ngọn núi cao trăm trượng.

Bên dưới ngọn núi, là một mảnh đất bằng bát ngát.

Ở giữa mảnh đất bát ngát này, có một khu vực u tối đến cùng cực.

Cách khu vực u tối không xa, một con đại ma tướng một mắt đang đứng đó.

Đại ma tướng này cao bốn trượng, chính là một con quái vật lớn, đứng ở nơi đó như là một toà núi nhỏ.

Hai cánh tay của đại ma tướng như là hai miếng cửa lớn, sau lưng của nó có năm cây gai xương dài như trường mâu.

Toàn thân của nó đều là vảy đen, bốn phía có ma khí lăn lộn, nhìn tới là sự cường đại cùng hung hãn, khiến cho người khác vừa nhìn vào đã sợ vỡ mật, căn bản không có chút dũng khí nào để chống lại.

Ở đằng trước của đại ma tướng, có ba người đang điên cuồng chạy trốn.

Ba người kia, một vị là tiểu tông sư, hai vị là đại võ sư luyện cốt hậu kỳ.

Ba người đều có vóc người khôi ngô cao lớn, nhưng đứng trước mặt đại ma tướng lại giống như tiểu nhân vật.

- Lại có đại ma tướng! Nhất định là đám Vận Kim trưởng lão chết ở trong tay nó!

Có người vừa chạy, một bên thét ra thanh âm chói tai.

Đứng trên ngọn núi, Tần Tử Lăng nghe được lời này, biểu tình nổi lên một tia biến hóa vi diệu.

Mà lúc này, con đại ma tướng đột nhiên hét lớn một tiếng, quanh thân có ma khí cuồn cuộn, vậy mà biến hóa ra ba cái móng to đen nhánh, chộp về phía ba người đang điên cuồng chạy trốn.

Chỉ xuất thủ một cái, hai vị đại võ sư luyện cốt hậu kỳ kia đã bị nó nắm ở trong tay.

Đại ma tướng mở ra hàm răng như lợi kiếm, chuẩn bị nuốt vào con mồi.

Ma khí ngưng tụ thành móng to lại đang cầm nắm lấy hai vị đại võ sư luyện cốt nhét vào trong miệng của đại ma tướng.

- Răng rắc! Răng rắc!

Hai tiếng vụn vỡ vang lên, vậy mà ngay cả xương cũng không nôn ra, con đại ma tướng cứ thế mà nuốt hai vị đại võ sư vào bụng.