Chương 513 Chiến đại ma tướng
Lúc con đại ma tướng đang nuốt hai vị đại võ sư, thì vị tiểu tông sư kia lại nắm một thanh đại đao trong tay, đang không ngừng chém vào ma khí, sau đó chớp lấy một lần cơ hội mà chạy trốn thật nhanh.
Nhưng con đại ma tướng sau khi ăn hai vị đại võ sư lại giống như chưa đủ nghiền, cũng hơi không kiên nhẫn, trực tiếp bước dài về phía vị tiểu tông sư kia.
Đại ma tướng bước một cái đã năm ba trượng, đảo mắt một cái thì ngọn núi nhỏ đại ma tướng đã chắn trước mặt vị tiểu tông sư.
- Keng!
Bàn tay to lớn lộ ra nắm cái móng vuốt sắc bén, chộp xuống cái mũ của vị tiểu tông sư kia.
Khí huyết kình lực trên toàn thân của tiểu tông sư phải bạo phát, điên cuồng chém về phía ma trảo.
- Coong!
Đại đao của tiểu tông sư trực tiếp bị ma trảo đánh bay, sau đó ma trảo rơi xuống, giống như hai vị đại võ sư kia, vị tiểu võ sư cũng bị bỏ vào miệng.
- Răng rắc! Răng rắc!
Thanh âm nghiền ngẫm vang lên lần thứ hai trong địa quật, trên mặt đại ma tướng lộ ra một vệt hưởng thụ đầy quỷ dị.
Nói tới những cái này thì rườm rà, trên thực tế cũng giống như thời gian Tần Tử Lăng chạy từ xa đến trên ngọn núi kia, tất cả chỉ phát sin trong mười giây hô hấp.
- Trách không được một khi có đại ma tướng xuất hiện, thế lực các phương cần phải xuất động nhiều đại tông sư để vây giết, con đại ma tướng này quá cường đại hung tàn! Cũng may tạm thời con đại ma tướng này vẫn chưa họp quân, bằng không thật đúng là không có biện pháp giết nó.
Cho dù Tần Tử Lăng là người tài cao đảm lớn, nhìn một màn dưới núi kia, cũng phải sinh ra một loại cảm giác rợn tóc gáy.
- Sách sách, vậy mà vẫn còn một tên đang ẩn nấp!
Sau khi ăn xong vị tiểu tông sư, đại ma tướng quay đầu một cái, độc nhãn to lớn nhìn về phía Tần Tử Lăng đang ẩn thân trong đỉnh núi, trong miệng phát ra thanh âm quái dị.
Tần Tử Lăng đối với việc đai ma tướng phát hiện vị trí của mình cũng không cảm thấy bất ngờ chút nào.
Nơi này là địa quật, coi như hắn thu liễm khí tức tới cỡ nào, nhưng hoàn cảnh chung quanh vẫn không có cách nào để che giấu hắn hoàn toàn.
Huống hồ đối phương là đại ma tướng, hắn nhìn trộm ở khoảng cách gần như vậy, khẳng định khó có thể thoát được cảm giác của nó.
Tần Tử Lăng chậm rãi đứng lên, trong tay nắm Liệt Thiên Đao, đứng trên cao nhìn xuống đại ma tướng ở phía xa, khí huyết kình lực trên thân giống như cơn sóng thần đang không ngừng xé người hắn tuôn ra.
Bên trong đan điền, hai mươi con giao long ngũ hành nối tiếp nhau, không ngừng tăng tốc độ chuyển động lên, một cỗ chân nguyên chi lực đều đang hội tụ thành một cỗ, bất cứ khắc nào cũng có thể bùng nổ.
Trong nê hoàn cung, thần hồn ngồi nghiêm chỉnh, kim quang từ hai mắt sáng quắc, Âm Dương Thái Cực Đồ sau ót đang không ngừng chuyển động.
Lần này người mà hắn đối mặt là đại ma tướng, hơn nữa hắn còn muốn giữ xác của nó, không cho nó có cơ hội tự bạo, Tần Tử Lăng khẳng định không thể khinh thường cùng sơ sẩy.
Đây cũng là cơ hội để hắn ma luyện.
- Đúng thật là huyết khí tinh thuần mênh mông! Bản ma ăn ngươi, nói không chừng sẽ có cơ hội đột phá!
Nhìn thấy Tần Tử Lăng đứng trên đỉnh núi, khí huyết kình lực toàn thân bắn ra, giống như là một tòa huyết trì đang không ngừng sôi trào, độc nhãn của đại ma tướng lập tức lập tức tỏa ra kim quang nóng bỏng, không ngừng lộ ra vẻ tham lam.
- Muốn ăn ta, vậy phải xem ngươi có bản lĩnh đó hay không!
Tần Tử Lăng cười ngạo nghễ, hai tay nắm Liệt Thiên Đao, cả người bỗng nhiên nhảy lên, vậy mà chủ động công kích đại ma tướng, một đao hung hăng rơi từ trên cao xuống.
Liệt Thiên Đao phụt ra là đao mang cao bảy trượng, lúc chém xuống, phảng phất không gian đều phải bị bổ ra thành hai nửa, trong hư không xuất hiện một đạo vết rách, đường cong hai bên không ngừng cuốn ra cơn lốc.
- Có chút bản lĩnh!
Đại ma tướng thấy thế, độc nhãn khẽ híp một cái, đông đông đông! Dậm chân tiến lên, giơ lên cánh tay đao nghênh đón Liệt Thiên Đao đang chém tới.
Nhưng ngay lúc này, đột nhiên có hai đạo ánh sáng màu lục lao ra từ trên thân Tần Tử Lăng.
Hai đạo lục quang này, một đạo hóa thành một cây đại thụ chọc trời, một đạo hóa thành đại đao màu bích lục.
Chính là Thanh Mộc Huyền Châm cùng Bích Lạc Huyền Đao.
Đại ma tướng thấy Tần Tử Lăng chặt xuống một đao toàn lực, lại vẫn có thể tế xuất ra hai kiện pháp bảo, trong lòng không khỏi hơi hơi cả kinh, nhưng ánh mắt của nó lại càng thêm sôi sục, nét tham lam lại càng đậm thêm.
Đại ma tướng có trí tuệ tương đối cao, nó rõ ra, thực lực Nhân Tộc càng mạnh, huyết nhục của bọn họ sẽ có thể tăng lên thực lực cho bọn nó.
Nhất là khí huyết kình lực cùng chân nguyên lại cùng được bắn ra từ người của Tần Tử Lăng, trên thân mơ hồ tản mát ra một cỗ khí tức viễn cổ, khí tức kia khiến cho huyết nhục bên trong người của đại ma tướng không tự chủ được mà sôi trào lên, khiến cho dục vọng trong nó càng thêm mãnh liệt.
- Gào!
Đại ma tướng nổi giận gầm lên một tiếng.
Ma Khí quanh thân nổi lên cuồn cuộn, đảo mắt đã hội tụ thành một cái ma nhận cùng một cái móng vuốt.
Móng to chụp vào Thanh Mộc Huyền Châm đang hóa thành đại thụ chọc trời, ma nhận bổ về phía Bích Lạc Huyền Đao.
Đồng thời, theo rống tiếng vang lên, càng có sóng âm kèm theo ma lực truyền đến nê hoàn cung của Tần Tử Lăng.
Sóng âm vô hình phát sau mà đến trước, trước mắt Tần Tử Lăng xuất hiện một con cự ma có thể nhấc trời nhấc đất, nhấc chân một cái đã có thể dẫm lên trên đầu hắn, lúc bàn chân khổng lồ của nó đặt xuống đất, bốn phía lập tức trở thành một mảnh đen kịt, lực lượng kinh khủng áp đỉnh mà xuống, tựa hồ có thể giẫm đổ bất cứ thứ gì.
Nhưng vào ngày lúc này, thần hồn ngồi bên trong nê hoàn cung lại mở sáng đôi mắt, kim quang bắn ra, sau đó Thái Cực Đồ ở sau ót bắn ra hai đạo ánh sáng một đen một trắng, chọc một cái vào cự ma khổng ma, làm cho cự ma khổng lo hóa thành hư vô.
Độc nhãn của đại ma tướng nhìn thấy cảnh này thì hơi ngốc trệ một cái, theo đó lại hiện lên vẻ kinh ngạc cùng ngoài ý muốn.
Vừa lúc đó, Liệt Thiên Đao rơi xuống.
Đại ma tướng không kịp suy nghĩ nhiều, hai cánh tay liên tục đưa lên, một tay đỡ đao, một tay bày ra công kích.
Tần Tử Lăng thấy thế quát lạnh một tiếng, người ở giữa không trung, cả người vậy mà như là rồng bay lượn trên bầu trời, lắc mình một cái đã tránh được một đao của đại ma tướng, chỉ trong nháy mắt sau đó, Liệt Thiên Đao lại cắt ngang một cái, không chỉ tránh khỏi công kích của đại ma tướng, đồng thời còn hồi mã thương, chém cho đại ma tướng không kịp trở tay, đồng thời có một đạo đao mang đen nhánh đang xé rách hư không, cắt về phía cái cổ của đại ma tướng.
Nhưng Tần Tử Lăng biến chiêu nhanh, đại ma tướng cũng biến chiêu nhanh.
Cánh tay đao lớn như cánh cửa đột nhiên dựng thẳng lên, ngăn cản ở trước cái cổ của đại ma tướng.
- Coong! Coong!
Đao mang cắt ngang qua cánh tay đao, nổ lên tinh hỏa bao phủ ở chung quanh.
Liệt Thiên Đao không công mà lui, có lực lượng kinh khủng đập vào Liệt Thiên Đao, truyền đến cánh tay cầm đao của Tần Tử Lăng, khiến cho hai cánh tay của hắn cảm thấy hơi tê tê, cả người bổ nhào ra sau, xoay người rơi về phía giữa sườn núi.
Cả người của Tần Tử Lăng còn đang xoay người trước khi rơi xuống đất.
- Oanh!
Đại thụ chọc trời hung hăng đánh tan móng vuốt to lớn, hóa thành ma khí điên cuồng tản ra xung quanh, nhưng đại thụ chọc trời cũng bị bay ngược về phía sau một tí, mơ hồ đã hiện ra bản thể của Thanh Mộc Huyền Châm.
Bích Lạc Huyền Đao cùng ma nhận giao kích mấy lần trên không trung, ma nhận cũng hóa thành ma khí cuồn cuộn tản ra xung quanh, lúc Bích Lạc Huyền Đao chuẩn bị tiếp tục giết tới, lại có ma khí cuồn cuộn ngưng tụ thành ma nhận tiếp tục đón kích.