← Quay lại trang sách

Chương 520 Đoạt Xá cảnh giới

Trách không được Lệ Mặc lão ma kia lại kẹt phân thần cảnh, nguyên lai không được đột phá được tam đại đồng tu.

- Khí huyết kình lực không tu luyện đến xương sọ, sẽ không thể đả thông thông đạo thiên nhân, thần hồn không được tư dưỡng đủ, muốn đột phá đương nhiên sẽ rất chậm chạp!

- Trước đây ta chủ yếu là dựa vào ký ức của Lệ Mặc lão ma, còn có tam hồn hợp nhất, như vậy mới có thể đột phá không ngừng, nhưng rốt cuộc vẫn không nói rõ liệu ta có thiên phú tu thần hay không.

- Nhưng bây giờ, ta luyện hóa đầu lâu tới đại viên mãn, đả thông thiên nhân chi đạo, vậy thì giống như khai khiếu, từ giờ khắc này trở đi, ta mới tính là chân chính bước lên tu thần chi đạo của chính mình, mới tính là thiên tài tu thần chân chính!

Trên mặt Tần Tử Lăng lộ ra nụ cười tự tin, bắt đầu dò xét những phương diện biến hóa khác.

Luyện cốt đại viên mãn, lại không tăng lên số lượng khí huyết kình lực, trái lại, bởi vì khí huyết kình lực phải liên tục chảy vào nê hoàn cung, năng lượng hữu hình không ngừng chuyển thành năng lượng thần hồn vô hình, tổng sản lượng của khí huyết kình lực đã giảm đi rất nhiều.

Nhưng không vì vậy mà hắn cảm thấy bản thân suy yếu, trái lại hắn cảm giác toàn thân đều đang tràn đầy sức bật, cái loại cảm giác này giống như người mập được giảm cân, biến hóa vô cùng vi diệu.

Mỗi một sợi khí huyết kình lực đều như bị trui luyện qua, không chỉ có như vậy, bây giờ Tần Tử Lăng có thể cảm ứng rõ mỗi một sợi khí huyết kình lực ở trong người mình, bởi vì khí huyết kình lực khi chảy qua nê hoàn cung, đều sẽ xuất hiện một đạo ấn ký thần hồn của Tần Tử Lăng.

Hiện tại, Tần Tử Lăng chỉ cần ý niệm khẽ động, khí huyết kình lực sẽ có thể ngưng tụ lại trong nháy mắt, bộc phát ra sức chiến đấu kinh khủng.

Có thể nói, mặc dù trước kia tổng sản lượng khí huyết kình lực rất lớn, nhưng giống như đám ô hợp, hiện tại tổng sản lượng khí huyết kình lực giảm đi, lại như được trải qua lần trui luyện, tạo ra khí huyết kình lực tinh nhuệ.

Sức chiến đấu trước và sau là hoàn toàn khác biệt.

Trừ biến hóa kình lực, Tần Tử Lăng phát hiện ra đồ văn ở trước ngực mình lại càng thêm phức tạp, tổng thể của đồ văn đã xuất hiện thêm hai bộ phận đồ văn nhỏ.

Tần Tử Lăng chưa từng thấy qua hai cái đồ văn này, nhưng hắn biết một cái đồ văn trong đó đại biểu cho ý nghĩa "biến hóa", cái còn lại đại biểu cho "cưỡi mây đạp gió".

- Long giỏi thay đổi hóa, có thể lớn có thể nhỏ, co được dãn được, có thể ẩn có thể hiện, có thể bay có thể lặn! Chẳng lẽ ta thật sự có huyết mạch chân long, luyện cốt đại viên mãn kích phát ra một ít huyết mạch chân long, sau đó có thêm hai loại thần thông hay sao?

Tần Tử Lăng nhìn thấy hai cái đồ văn này, không khỏi nhớ lại những lời mà Tần Tử Đường từng nói.

- Những tin đồn kia, là thật là giả đã không còn quan trọng, bây giờ ta suy nghĩ nhiều cũng vô ích, bằng không dùng thử hai đại thần thông này xem sao.

Rất nhanh, Tần Tử Lăng liền dập tắt liên tưởng trong đầu, bắt đầu dùng thử thần thông.

- Lớn! Lớn! Lớn!

Lúc bắt đầu thử thần thông, đầu tiên là Tần Tử Lăng nghĩ tới biến lớn.

Đồ văn đại biểu cho "biến hóa" sáng lên, thân thể Tần Tử Lăng cũng không ngừng biến lớn lên, đảo mắt vậy mà cao đến một trượng, nhưng sau đó Tần Tử Lăng lại tiếp tục dùng thì lại không biến lớn thêm được nữa.

Mà thần thông biến lớn này là biến lớn cơ thể thật, không phải là hư ảnh.

Giờ khắc này, Tần Tử Lăng cảm giác cơ thể của mình đang căng tràn đến cực độ, tràn đầy sức bật, sức chiến đấu tăng gấp bội.

- Nếu như lần trước ta cũng có thể trở nên cao lớn như vậy, nhất định có thể hành hung con đại ma tướng kia!

Tần Tử Lăng nắm quả đấm một cái, rất là tự luyến nhìn bắp thịt đang căng tràn của mình, trong lòng âm thầm đắc ý.

Bất quá rất đáng tiếc, thời gian duy trì của thần thông lại rất ngắn, sau đó ánh sáng của đồ văn ảm đạm xuống, cả người biến về nguyên hình.

Sau đó, Tần Tử Lăng cảm giác được bắp thịt toàn thân đau nhức, phảng phất vừa mới bị thổi phồng lên cực độ.

- Khốn kiếp, thời gian biến thân thực sự quá ngắn, hơn nữa di chứng rất khó chịu, đây quả thực là thần thông gân gà a!

*Gân gà: mang ý nghĩa như bỏ đi thì tiếc mà ăn vào thì chả ra gì.

Tần Tử Lăng nhéo nhéo cánh tay đau nhức, vẻ mặt không khỏi uể oải.

NHưng rất nhanh, Tần Tử Lăng lại chụp vào cái đầu của mình.

- Thực sự là thông minh một đời hồ đồ nhất thời! Tại sao ta lại biến hình toàn thân? Ta có thể chỉ biến thân một phần thôi?

Sau đó, vẻ mặt Tần Tử Lăng hưng phấn mà giơ vuốt lên trời, hét lớn một tiếng:

- Nhìn Long Trảo Thủ của ta!

Tiếng quát vừa vang lên, bàn tay của hắn vậy mà đột nhiên biến lớn, khí huyết kình lực cuồn cuộn bung ra, trên không trung hiện ra một cái long trảo đầy lân giáp, long trảo này phải dài hai ba trượng.

Nhìn một màn này, Tần Tử Lăng cũng có chút trợn mắt hốc mồm.

Một trảo này đánh xuống, e rằng một núi nhỏ cũng bị đè vụn a!

Bất quá cũng không thể duy trì hình dạng của long trảo lâu, rất nhanh đã biến về nguyên hình, như thường lệ thì cánh tay hóa long trảo cũng đau nhức dữ dội, nhưng lại không ảnh hưởng những bộ phận khác.

- Sách sách, thần thông tốt, thần thông tốt a!

Vẻ mặt Tần Tử Lăng kinh hỉ nói, rất muốn thử Thiên Tàn Cước trong truyền thuyết, nhưng cuối cùng vẫn sợ cái loại cảm giác đau nhức vô lực kia, giơ chân lên lại buông xuống.

Sau đó, cố nén cảm giác thân thể đau nhức suy yếu, Tần Tử Lăng bắt đầu dùng "cưỡi mây đạp gió".

Nói tới đồ văn này cũng kỳ quái, quả thực giống trời sinh, Tần Tử Lăng chỉ thúc giục cần đồ văn, khí huyết kình lực trong cơ thể lại không ngừng vận chuyển, hình thành một cái vòng xoáy, thủy linh khí từ bốn phía lập lúc tụ lại, hình thành một đám mây mù nâng Tần Tử Lăng lên, bay lên trên không trung, chỉ là tốc độ tương đối chậm.

- Tốc độ này có chút chậm a, dùng để du sơn ngoạn thủy, giả làm thế ngoại cao nhân, khoe khoang thì còn có thể, dùng để chạy trối chết thì khẳng định không được.

Tần Tử Lăng nhíu mày, có chút thất vọng đối với thần thông "cưỡi mây đạp gió" này.

Bất quá hắn cũng biết, thần thông là dựa vào huyết mạch thân thể mà sản sinh, huyết mạch trong thân thể càng cường đại, thần thông sẽ càng cường đại.

Hiện tại, huyết mạch trong thân thể của hắn vẫn còn kém xa vạn dặm so với chân long thời viễn cổ, tốc độ của “cưỡi mây vượt gió” chậm như rùa cũng là chuyện bình thường.

- Đáng tiếc, huyết mạch thân thể còn chưa đủ mạnh, bằng không khi đánh không lại, ta mây mù một cái, liền có thể bay đi!

Tần Tử Lăng lắc đầu liên tục, đang chuẩn bị thu lại thần thông cưỡi mây đạp gió, nhưng đột nhiên trong lòng hơi động một chút.

- Cách hoạt động của cưỡi mây đạp gió, chính là lấy khí huyết kình lực tự thân rồi vận chuyển theo một phương pháp đặc biệt, hội tụ thủy linh khí từ bốn phía.

- Mà tốc độ di chuyển lại phụ thuộc vào tu vi thần thông của bản thân, hơn nữa lại có quan hệ với thủy linh khí ở xung quanh.

- Tu vi thần thông tự thân, bây giờ ta không thể trở nên mạnh mẽ một cách cấp tốc, nhưng thủy linh khí trong trời đất này là vô cùng vô tận, tuy nhiên lại mỏng manh vẩn đục, nhưng chỉ cần ta luyện hóa thủy chân khí đến mức tinh thuần, vậy một khi ta phóng xuất thủy chân lực tự thân, chẳng phải sẽ có thể kiểm soát được chất lượng của thủy linh khí ở chung quanh sao?