Chương 519 Lần thứ hai ngủ đông
Người cần mặt cây cần vỏ, vi phụ nói như thế nào cũng là gia chủ Xa gia, một đời đại tông sư, hơn nữa ngươi cũng không phải không biết địa vị của Thiên Trụ Các, có một số việc không thể làm quá trắng trợn, không thể làm quá rõ ràng. Chỉ là thiên toán vạn toán, nhưng lại không ngờ tới tiểu tử kia lại còn có đồng bọn tiếp ứng.,
Xa gia chủ nói.
- Tiểu tặc này thực sự quá gian trá, đáng ghét, ngày sau nếu để ta gặp lại hắn, ta,sẽ khiến hắn chết không được mà sống cũng không xong!
Xa Linh nghiến răng nghiến lợi nói, vốn là dáng dấp đoan chính nhưng khuôn mặt lại vô cùng đáng ghét.
- Tiểu tặc này cũng có mấy phần bản lĩnh, bằng không hắn có viện trợ cũng không thể giữ lại ba người bọn họ. Cho nên nếu lần sau ngươi gặp tiểu tặc này, vẫn là nên hành sự cẩn thận.
Xa gia chủ nói.
- Phụ thân yên tâm, thái thượng trưởng lão rất coi trọng ta, trước đó vài ngày đã chỉ điểm ta không ít, bây giờ ta đã dòm ngó dò được một tia ngũ hành lôi pháp, phỏng chừng mấy năm nữa là có thể đột phá trở thành đại tông sư, bằng vào hắn thì vẫn chưa đủ để uy hiếp ta!
Xa Linh nói.
- Vậy thì tốt, vậy thì tốt!
Xa gia chủ nghe vậy, gương mặt lộ vẻ vui mừng nói, phảng phất quên mất vừa rồi đã tốn mất ba vị tông sư.
- Chỉ là đáng tiếc, lần này không thể lấy được đan phương của Ngũ Tàng Quy Nguyên Đan, bằng không ta ngược lại có thể giúp gia tộc luyện chế một ít đan dược, như vậy cũng có thể giúp gia tộc bồi dưỡng thêm mấy vị trung tông sư.
Xa Linh nói.
- Không sao cả, không có đan phương, cùng lắm thì dùng Pháp Tinh Thạch mua trực tiếp Ngũ Tàng Quy Nguyên Đan từ Thiên Trụ Các. Mấu chốt vẫn là ở ngươi, chỉ cần ngươi có thể chiếm được hảo cảm của thái thượng trưởng lão, sớm ngày trở thành luyện khí đại tông sư, vậy địa vị của Xa gia chúng ta bên phía thái tử sẽ được củng cố thêm. Một khi hắn leo lên đế vị, Xa gia chúng ta chính là Tòng Long Chi Thần, về sau có thể chiếm được không ít chỗ tốt.
Xa gia chủ nói.
...
Cuộc hội thoại của phụ tử Xa gia, Tần Tử Lăng đương nhiên không thể nào biết được.
Hắn cưỡi Hắc Minh Điêu bay nhanh một đường, không bao lâu đã từ biển rộng mênh mông bay vào Đại Tề Quốc.
Hắc Minh Điêu chỉ là dị cầm nhị phẩm, không thể so được với Liệt Diễm Ưng của Tần gia.
Đoạn đường bay này, nửa đường phải nghỉ ngơi mấy lần, mãi đến giờ Ngọ ngày thứ hai, Tần Tử Lăng mới trở lại Phương Sóc Quận.
Trở lại Phương Sóc Quận, một ngày tại An Hà Thôn ở Tần phủ, phụng bồi cùng mẫu thân, lại gặp đám người Tả Nhạc, ngày thứ hai, một mình Tần Tử Lăng đi đến Vân La Hồ, tiếp tục tiềm tu.
Hai tháng sau, mùa hè nóng bức.
Vân La Hồ, đảo giữa hồ, đại điện Vô Cực.
Tần Tử Lăng nhắm mắt ngồi xếp bằng, một cỗ khí huyết kình lực mãnh liệt không ngừng trào ra từ trên thân thể của hắn, trong phạm vi 10m xung quanh hắn tạo thành một cái vòng xoáy khí lưu kinh khủng, tựa hồ có thể thôn phệ cùng xoắn nát tất cả.
Biến hóa quanh người hắn chỉ là tương đối, biến hóa trong cơ thể hắn mới càng thêm mãnh liệt cùng khủng bố.
Khí huyết kình lực cuồn cuộn giống như sông lớn không ngừng đánh thẳng vào thiên linh cái của hắn.
Mà bởi vì như vậy nên tứ chi của hắn cùng cả người của hắn đều bị hút khô lại, phảng phất không còn giọt máu.
Mồ hôi lớn bằng hạt đậu liên tục xuất hiện trên đầu của Tần Tử Lăng.
Bắp thịt trên mặt của Tần Tử Lăng không ngừng vặn vẹo, có vẻ là rất đau khổ.
Đây là khối xương sọ cuối cùng mà Tần Tử Lăng phải trùng kích, thiên linh cái.
Luyện thành một khối này sẽ coi như là luyện cốt đại viên mãn.
Nhưng khối xương sọ này lại khó luyện cực kỳ.
Chỉ vì luyện một khối xương này, mà hắn đã luyện hóa liên tục bảy ngày bảy đêm, cũng chịu đựng cực khổ trong suốt bảy ngày này, đây là điều mà người bình thường không thể chịu nổi.
Nhiều lần, Tần Tử Lăng cũng muốn từ bỏ, nhưng cuối cùng vẫn cắn răng kiên trì.
Hắn biết một khi buông bỏ, những trả giá trước đây của hắn, bản thân chịu đựng đau nhức nhiều ngày sẽ trở thành công cốc.
Mà đời này của hắn sẽ không bao giờ còn có thể luyện cốt đến cảnh giới đại viên mãn!
- Ta nhất định phải thành công! Không thành công thì thành nhân!
Trong lòng Tần Tử Lăng điên cuồng hò hét, đồ văn trước ngực kia vào giờ khắc này lại đột nhiên chiếu sáng, khí huyết kình lực tuôn ra, lần nữa trùng kích vào thiên linh cái.
Giờ khắc này, dựa vào mắt thường đã có thể nhận ra trái tim đang bị khô héo một cách cấp tốc
Đây là Tần Tử Lăng được ăn cả ngã về không, phấn đấu lần cuối.
- Oanh! Oanh! Oanh!
Khí huyết kình lực mênh mônh không ngừng đánh thẳng vào thiên linh cái, giống như đại hồng thủy đang cố gắng phá bức tường thành cao vạn trượng.
Toàn thân Tần Tử Lăng đều đang run lên, thậm chí cũng không có biện pháp duy trì tư thế ngồi ngay ngắn nữa, cả người lung la lung lay, phảng phất lúc nào cũng có thể ngã xuống.
Cũng không biết qua bao lâu, Tần Tử Lăng cảm giác ý thức của hắn dần xa vời, chỉ là dựa vào một chấp niệm trong lòng mà liên tục dẫn động khí huyết kình lực trùng kích vào thiên linh cái.
Một tiếng vang thật lớn.
Đột nhiên, Tần Tử Lăng cảm giác cả người rộng mở trong sáng, thần thanh khí sảng, trời cao đất rộng.
Hắn "nhìn" thấy có một cỗ khí huyết thông suốt đang tràn vào nê hoàn cung.
Khí huyết hữu hình đang không ngừng tư dưỡng thần hồn vô hình.
Mà thần hồn vô hình lại không ngừng trui luyện khí huyết, để lại từng cái ấn ký thần niệm, khiến cho khí huyết hữu hình mang theo ý chí tinh thần của Tần Tử Lăng, tất cả ngưng luyện vô cùng sống động.
Thần hồn được khí huyết tư dưỡng lại đang không ngừng tăng lên.
Đột nhiên thần hồn "nổ" ra, hóa thành vô số đạo thần hồn tràn vào nê hoàn cung.
Mỗi một đạo thần hồn tựa hồ chính là một cá thể độc lập, nhưng bất kỳ phần nào trên mỗi đạo thần hồn đều có liên hệ với nhau, chỉ cần tâm niệm của Tần Tử Lăng vừa động, vô số đạo thần hồn sẽ hội tụ vào một chỗ, trở thành một thần hồn duy nhất.
Theo những biến hóa này phát sinh, Tần Tử Lăng "nhìn" thấy tinh không mênh mông, thấy được vô số ngôi sao mang theo tinh hỏa xẹt qua tinh không, thấy được tinh hà cao cao rộng lớn, hắn còn "nhìn" thấy đại địa vô tận, thấy được rất nhiều chủng tộc thượng cổ cường đại đang đại chiến, có cự long cưỡi mây đạp gió, có Hỏa Phượng Hoàng phần thiên chử hải, có cự vượn vươn tay có thể hái sao...
Rất nhiều dị tượng nhao nhao xuất hiện, lại có từng tia huyền bí không ngừng tràn vào trong đầu của Tần Tử Lăng.
Hồi lâu, Tần Tử Lăng mới giật mình tỉnh lại bên trong ảo cảnh kia.
- Người có đầu tròn làm màn che, hình như trời, mà nê hoàn cung là nơi ở của thần linh, cũng chính là thiên cung.
- Ta giải khai thiên linh cái, chính là đả thông đường tới nê hoàn cung, cũng chính là thông đạo dẫn tới thiên cung, do đó xem như là thần nhân hợp nhất, cũng có thể nói là thiên nhân hợp nhất.
- Thần nhân có thể hợp nhất, mới có thể xưng đoạt xá, bằng không chỉ có thể xưng là phụ thể.
- Nơi này có thiên, có người, vẫn còn thiếu.
- Nê hoàn cung là thiên, thân ta làm người, như vậy chẳng phải đan điền là chính là...?
- Thiên nhân hợp nhất, có thể nói là hợp đạo.
- Thiên địa bất diệt, ta cũng không diệt, thiên địa vĩnh hằng, ta sẽ vĩnh hằng...