← Quay lại trang sách

Chương 524 Âm sát địa mạch

Đảo mắt, đã là cuối mùa thu.

Tiến độ luyện tạng của Tần Tử Lăng còn thuận lợi hơn một ít so với trong tưởng tượng của hắn.

Ngắn ngủi bốn tháng, bốn loại khí tạng kia đã luyện được ba mươi phần trăm, thậm chí trái tim đã luyện được gần hai mươi phần trăm.

Có thể nói, bây giờ nhìn hắn chỉ có cảnh giới của chuẩn tông sư, trên thực tế hắn đã luyện khí tạng đến cảnh giới tông sư, hơn nữa bởi vì bất kỳ cảnh giới võ đạo nào của hắn cũng luyên đến đại viên mãn, vậy nên khí huyết kình lực của hắn đã trở nên cực kỳ cường đại, lại còn kích phát được tam đại thần thông.

Bây giờ dựa vào thực lực võ đạo của Tần Tử Lăng, sợ rằng đã không kém với võ đạo đại tông sư, thậm chí có thể đánh bại đại tông sư.

Mà Tần Tử Lăng chỉ trong bốn tháng ngắn ngủi đã có tiến bộ nhanh như vậy, ngoài việc gặp may mắn khi liên tục đụng phải cơ duyên, một phần khác là bởi vì hắn có thuộc hạ làm được việc.

Hơn mười tông sư xông pha ra ngoài, đồng thời từng người lại đi chấp hành một mệnh lệnh riêng của Tần Tử Lăng, đây cũng là thứ mà đại gia tộc khó có thể làm được, ngay cả đại tông sư cũng không có quyền hạn này.

Những hào môn vọng tộc kia, con cháu, đệ tử, có thể trở thành tông sư, người nào mà chẳng dựa vào thế lực đằng sau hậu thuẫn, có người nào không bị lệ thuộc vào thế lực? Có người nào không có địa vị tôn quý? Gia chủ cùng môn chủ làm sao có thể sai khiến bọn họ đi ra ngoài làm việc?

Coi như truyền đạt mệnh lệnh, bọn hắn cũng sẽ có tính toán riêng, không ai chịu thật lòng đi làm việc.

Nhưng đám Trịnh Tinh Hán lại không giống vậy, bọn họ là do một tay của Tần Tử Lăng bồi dưỡng lên.

Có thể nói, không có Tần Tử Lăng, lấy bối cảnh cùng thân phận của bọn họ, đừng nói là tông sư, ngay cả đại võ sư, đại luyện khí sư cũng không thể chạm tới, thậm chí có vài người còn không lên nổi võ sư.

Cho nên, tông sư ở hào môn đều có thân phận tôn quý, sẽ tư cách nghểnh mặt lên chống đối, nhưng tại Vô Cực Môn, đám người Trịnh Tinh Hán ở trước mặt Tần Tử Lăng chỉ là đám thủ hạ.

Tần Tử Lăng mệnh lệnh một tiếng, mỗi người đều toàn lực ứng phó, thậm chí lấy mạng để cống hiến cũng sẽ không tiếc.

Cho nên, hơn mười tông sư tràn ra ngoài, Tần Tử Lăng cần tài nguyên, cơ bản có thể được cung ứng liên tục.

Điều này cũng giúp Tần Tử Lăng có thể đảm bảo đủ tài nguyên khi luyện tạng, mỗi ngày chỉ cần yên tâm tu hành là được.

Đương nhiên Tần Tử Lăng cũng sẽ không bạc đãi đám người Trịnh Tinh Hán.

Ngũ Tàng Quy Nguyên Đan, một lò của Tần Tử Lăng có thể luyện ra sáu viên, hơn nữa phẩm chất đều thuộc dạng tốt nhất, sau khi hắn ăn mười viên, hiệu quả bắt đầu dần dần yếu đi, vậy nên ban thưởng số còn lại xuống dưới.

Trong tay còn một ít đồ không dùng tới, hắn cũng xuất ra đưa cho bọn họ, để bọn họ cầm đi đổi tu hành tài nguyên.

Nhưng chung quy thì càng luyện tạng lại càng khó, thời gian dần qua, tốc độ luyện tạng vẫn phải chậm lại.

- Xem ra cần phải tìm một ít tài nguyên tu hành cao cấp hơn mới được a! Đáng tiếc Thiên Trụ Các không bán ra Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan, bằng không ta lại luyện thêm mấy lô, khẳng định có thể đề thăng ngũ tạng thêm một đoạn.

Một ngày này, Tần Tử Lăng luyện tạng xong như thường ngày, sờ lên cằm, mặt lộ vẻ suy tư.

Hắn đang suy tư có nên đến Thương Lãng Đảo một chuyến nữa hay không, hay là trực tiếp tiến đến sơn mạch, nhưng chưa đợi mạch suy nghĩ của hắn có quyết định thì Tần Tử Lăng đã cảm thấy khí tức của Trịnh Tinh Hán.

Tần Tử Lăng giơ tay ra tạo hình trảo về phía cửa điện, cửa đại điện từ từ mở ra, đứng ở bên ngoài, chính là Trịnh Tinh Hán đang chậm rãi đi đến.

Trịnh Tinh Hán thấy cửa điện mở ra, cũng không có phi thân nhảy vào cửa lớn, mà là đi tớitừng bước, đến khi đứng cách Tần Tử Lăng mấy thước, mới khom người chắp tay nói:

- Gặp qua chưởng môn đại sư huynh.

- Trịnh sư huynh, mời ngồi.

Tần Tử Lăng chỉ chỉ mấy cái ghế gỗ bên dưới đại điện, nói.

Mặc dù Trịnh Tinh Hán xưng hô hắn là đại sư huynh, nhưng Tần Tử Lăng vẫn niệm tình đồng môn ngày xưa, xưng hắn là Trịnh sư huynh.

- Tạ ơn chưởng môn đại sư huynh.

Trịnh Tinh Hán cám ơn xong, theo lời ngồi xuống.

- Chuyến này đại sư huynh tới gặp ta, có chuyện gì vậy?

Tần Tử Lăng hỏi.

- Đệ tử của ta phát hiện một đầu âm sát địa mạch tương đối lớn ở Hợp Nhai Quận.

Trịnh Tinh Hán trả lời.

Bây giờ đám người Trịnh Tinh Hán đã là tông sư, tất nhiên phải thu nhận một vài tên đệ tử.

- Ừm!

Tần Tử Lăng nghe vậy, gương mặt không khỏi lộ ra vẻ vui mừng.

Lần trước tại địa quật, Tần Tử Lăng đã chuẩn bị đủ ma huyết tinh cho đám cương thi, thậm chí có một khối là ma huyết tinh của đại ma tướng.

Cho nên vào mấy ngày nay, bốn con Kim Thi vào mỗi ngày đều chỉ hút ma tinh huyết, thực lực tiến bộ rất nhanh, nhất là Tứ Thủ, chỉ thiếu chút xíu nữa là có thể đột phá trở thành Kim Thi cao giai.

Nhưng tùy theo, Dưỡng Thi Hoàn bên trong Âm Sát chi khí tiêu hao cũng càng lúc càng nhanh, bây giờ đã có tiêu hao hầu như không còn dấu hiệu, thế cho nên liên lụy Tứ Thủ chúng nó tu hành tiến độ.

Tần Tử Lăng sớm đã phái người đi tìm, chỉ là bình thường đều tìm được âm sát địa mạch có địa hình nhỏ bé, căn bản không chịu nổi sức ăn của đám Kim Thi.

- Chưởng môn đại sư huynh có thể đến đó nhìn xem? Bây giờ tình thế của Hợp Nhai Quận rất hỗn loạn phức tạp, không chỉ hướng tây nam có La Điện Quốc đang nhăm nhe xâm chiếm, mặt đông bắc lại có Nam Định Châu cũng thường xuyên dẫn người của Thi Ma Tông đến Hợp Nhai Quận hoạt động, ta lo lắng trong thời gian dài sẽ bị người khác phát hiện.

Trịnh Tinh Hán nói.

- Ừm, nếu đã là âm sát địa mạch tương đối lớn, vậy ta nhất định phải đích thân đến đó một chuyến, chọn ngày chi bằng hôm nay, ta cùng ngươi lập tức di chuyển.

Tần Tử Lăng nói.

Nói xong, Tần Tử Lăng cùng Trịnh Tinh Hán rời khỏi đại điện, sau đó cưỡi lên Huyết Thương Ưng, một đường bay đến Hợp Nhai Quận.