← Quay lại trang sách

Chương 530 Đấu giá

Rất nhanh, buổi đấu giá đã bắt đầu.

Quả nhiên giống như lão giả kia nói, trong buổi đấu giá có rất nhiều đồ tốt, như cái gì mà "Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan", "Bổ Tạng Đan", "Nhuận Tạng Xích Huyết Đan", các linh đan luyện tạng cao cấp đều có.

Bất quá giá cả không thấp, một viên "Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan" đã có giá khởi điểm là 150 khối Pháp Tinh Thạch, mỗi lần lên giá không thể thấp hơn 10 khối, cho nên ngay từ đầu thì buổi đấu giá đã rất kịch liệt, giá cả nhảy thẳng tới 200 khối Pháp Tinh Thạch mới dừng lại.

Bổ Tạng Đan, Nhuận Tạng Xích Huyết Đan thì thấp hơn một ít, nhưng giá khởi điểm cũng phải 50 khối Pháp Tinh Thạch, bình thường khi thành giá một viên cũng cần 60 đến 70 khối Pháp Tinh Thạch.

Hiện tại trong nhẫn chứa đồ của Tần Tử Lăng chỉ có hơn 600 khối Pháp Tinh Thạch phổ thông, chỉ đấu giá một viên Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan, còn có một vài viên Bổ Tạng Đan, Nhuận Tạng Xích Huyết Đan, còn những về phần những viên linh đan luyện khí kia, ngược lại không thu hút được hắn.

Bởi vì tạm thời hắn cũng không cần đến.

Đám Phan Ba, Kim Nhất Thần là đệ tử của Vô Cực Môn, nhưng hắn lại ban thưởng Pháp Tinh Thạch thượng phẩm, tiến độ tu luyện đã rất nhanh, cũng không cần thiết phải dùng linh đan để tăng tốc độ tu luyện, trừ phi về sau gặp phải bình cảnh, mới cần dùng linh đan để phá xích.

Đương nhiên, mấu chốt nhất vẫn là bởi vì hắn không thể để lộ ra Pháp Tinh Thạch thượng phẩm, bằng không dựa quan niệm "thà lấy nhầm còn hơn bỏ sót" của hắn, khẳng định sẽ trắng trợn càn quét một phen.

Sau khi tiêu xài hết số Pháp Tinh Thạch phổ thông, Tần Tử Lăng không gấp gáp rời khỏi buổi đấu giá, mà là lẳng lặng thưởng thức mọi người đấu giá, chờ thời gian thích hợp lúc mọi người gần đấu giá xong, mới đứng dậy, không nhanh không chậm rời khỏi Thiên Trụ Các, sau đó lại di chuyển như lần trước, bay về phía đông của hải vực bao la.

Hôm nay tầng mây trên đại dương rất dày, thỉnh thoảng có gió lớn thổi tới, cuốn lên sóng biển to lớn, tựa hồ đang biểu thị sắp có một trận phong ba.

Huyết Thương Ưng thỉnh thoảng xuyên vân mà đi, tự do bay lượn trên bầu trời biển rộng.

Tần Tử Lăng đứng tại trên lưng của Huyết Thương Ưng, trên mặt mang một vệt nụ cười thản nhiên, nhưng sát khí trong lòng đã bắt đầu khởi động.

Từ sau một khắc bay khỏi Thương Lãng Đảo, người của Xa gia vẫn luôn theo sát hắn ở nơi xa xa.

Mặc dù khoảng cách có xa, lại có tầng mây che lấp, nhưng làm sao có thể thoát khỏi cảm nhận của Tần Tử Lăng.

- Một vị võ đạo đại tông sư, hai vị luyện khí trung tông sư, ba vị võ đạo tiểu tông sư, đội hình này lớn thật a!

Trong lòng Tần Tử Lăng âm thầm cười nhạt, bên ngoài vẫn không có bất kì dị động gì, cũng không quay đầu lại, chủ thấy hắn tiếp tục điều khiển Huyết Thương Ưng bay về phía hải vực mênh mông.

Thời gian dần qua, đã không thể nhìn thấy Thương Lãng Đảo.

Ngoài hải vực mênh mông, trừ tầng mây dày đặc, còn lại đã không thấy bóng ai.

Sáu người luôn luôn theo đuôi sau lưng Tần Tử Lăng đã lao ra khỏi tầng mây, đột nhiên tăng tốc đuổi theo.

Xông lên đầu tiên là ba vị võ đạo tiểu tông sư, ở phía sau là Xa gia chủ, Xa Linh cùng vị sư đệ đồng môn kia của nàng.

Xa gia chủ mỉm cười trên khuôn mặt, đón gió đứng chắp tay, tay áo phiêu phiêu, là phong thái của cao thủ nắm chắc phần thắng.

Xa Linh cùng vị sư đệ đồng môn kia của nàng thì mang bộ dạng xem kịch vui, phảng phất Tần Tử Lăng đã là cá ở trong lưới, cá trong chậu.

Cái này cũng khó trách, chẳng qua chỉ là một vị chuẩn tông sư, coi như là nhân vật thiên tài, có vượt cấp mà chiến, cũng không thể vượt cấp đánh bại đại tông sư a!

Về phần tiếp ứng gì gì đó, đám người Xa gia chủ cũng đã nghĩ qua, chẳng là không để vào trong mắt, cũng tiện thể bắt hết một lưới, đáng tiếc trên biển rộng này lại trống không, làm gì còn ai khác?

Nếu thật sự là có, tuyệt đối sẽ không thể thoát khỏi cảm nhận của Xa gia chủ.

Một vị đại tông sư, chút tự tin vẫn phải có.

Trừ phi đối phương cũng là đại tông sư.

Nhưng cái này lại không có khả năng.

Một vị đại tông sư tiếp ứng một vị chuẩn tông sư, đây không phải là khiến thiên hạ chê cười sao?

Tần Tử Lăng rất nhanh liền “phát hiện" phía sau đang có sáu vị tông sư đang truy sát đến, nhất thời “thất kinh", liều mạng thôi động Huyết Thương Ưng chui vào trong mấy tầng mây, thấy vậy, đám người Xa Linh cười ha ha lên.

- Thằng ngu này, hắn còn cho rằng trốn vào trong tầng mây là chúng ta sẽ không nhìn thấy hắn sao?

Vẻ mặt Xa Linh trào phúng, vẻ mặt khoái ý nói.

Lần trước khi ở Thiên Trụ Các, Xa Linh bị Tần Tử Lăng nhanh chân đến trước mua đi đan phương, điều này vẫn khiến nàng canh cánh trong lòng, nhất là khi còn khiến Xa gia tổn thất vài vị hảo thủ, càng làm cho Xa Linh nổi giận đùng đùng.

Sau đó, lại có không ít người của Xa gia tiến đến Thương Lãng Đảo do thám, đáng tiếc Tần Tử Lăng lại giống như bốc hơi khỏi thế gian, không còn xuất hiện.

Không nghĩ tới hôm nay cuối cùng cũng bắt được con chuột nhỏ này.

Ba vị tiểu tông sư của Xa gia rất hiểu tính cách của đại tiểu thư, biết lần trước nàng chịu thiệt một phen, trong lòng hẳn rất muốn giết chết Tần Tử Lăng.

Cho nên ba vị tiểu tông sư tranh thủ thời gian đi vòng qua trên trời, tạo thành hình quạt ngăn lối đi của Tần Tử Lăng.

Tần Tử Lăng thấy lối đi bị chặn, chỉ đành ngừng giữa không trung.

- Chạy đi, sao ngươi không chạy đi?

Xa Linh đứng trên dị cầm, gương mặt mang vẻ hài hước mà nhìn xem Tần Tử Lăng, nói.

- Chạy không được a!

Tần Tử Lăng lấy gương mặt "khóc tang" mà nói.

- Ha ha, xem ra ngươi cũng không quá ngốc!

Xa Linh đắc ý cười nói.

- Ngươi không phải là muốn đan phương Ngũ Tàng Quy Nguyên Đan sao? Ta có, ta có, đưa cho ngươi là xong rồi?

Tần Tử Lăng nói.

- Cho thể diện mà không cần, hiện tại mới biết cho, ngươi cảm thấy còn có cơ hội hả?

Xa Linh cười lạnh hỏi lại.

- Phỏng chừng hình như là không được!

Tần Tử Lăng nói.

- Lần trước, người của ta có phải là bị ngươi cùng đồng bọn của ngươi giết chết?

Xa gia chủ thấy thế hơi cau mày hỏi.

- Đồng bọn của ta? Ngươi nghĩ kiểu gì vậy? Ý ngươi là những người kia của Thiên Trụ Các sao? Điều này sao có thể, bọn họ cũng đều là tông sư a, việc gì phải có liên hệ đến ta!

Tần Tử Lăng đầu tiên là mang vẻ mặt kinh ngạc, tiếp theo lại lấy vẻ mặt oan uổng nói.

Xa gia chủ thấy biểu tình của Tần Tử Lăng cũng không giống giả bộ, mấu chốt là tu vi của hắn xác thực chỉ là chuẩn tông sư, chỉ với điều này đã có thể đảm bảo hắn không thể thoát khỏi cảm giác của đại tông sư.

- Không phải ngươi thì là ai?

Xa gia chủ lại cau mày lần nữa.

- Xa gia chủ, ta đây cũng không biết! Ngươi xem, nếu không phải ta ra tay, vậy đây chỉ là một đợt hiểu lầm, bây giờ có thể thả tiểu nhân đi rồi chưa?

Tần Tử Lăng tội nghiệp hỏi.

Xa gia chủ không trả lời Tần Tử Lăng, chỉ là hơi không kiên nhẫn quơ tay ra hiệu cho ba vị tiểu tông sư ở sau lưng, sau đó sờ sờ vào đầu của dị cầm, chuẩn bị quay đầu rời đi.

Tiểu nhân vật bực này, hắn đường đường là gia chủ Xa gia vậy mà phải cùng hai vị trưởng lão của Đan Hà Cung, mang theo ba vị tiểu tông sư cố ý bám đuôi một đoạn đường dài mới dám ra tay, quả là sỉ nhục thân phận của hắn!

- Đừng để cho thi thể rơi vào biển, đỡ phải tìm nhẫn trữ vật.

Xa Linh đột nhiên cũng cảm giác được mọi chuyện trước mắt thật tẻ nhạt, phất phất tay, thuận miệng bàn giao nói.

Vừa lúc đó, phía dưới biển rộng đột nhiên nhấc lên cơn sóng thần.

Trên đỉnh đầu sóng, là ba tên ma đầu âm hồn.

Mỗi một tên ma đầu âm hồn đều nắm một cây trường mâu đen thụt.

Cây trường mâu này là gai xương trên lưng của đại ma tướng, cứng rắn sắc bén vô cùng, hơn nữa khi đâm qua còn mang theo ma khí.