← Quay lại trang sách

Chương 529 Oan gia ngõ hẹp

Chúng nó cũng đã chạm tới ngưỡng cửa của Kim Thi cao giai, nhưng ma huyết tinh của đại ma tướng cũng chỉ đủ dùng cho Tứ Thủ, số lượng dành cho đám Viên Đại cũng không nhiều, mà mà ma huyết tinh của tiểu ma tướng cùng trung ma tướng lại không có hiệu quả giúp bọn nó đột phá.

- Xem ra còn cần phải đến địa quật một chút, nhìn xem còn giết được con đại ma tướng nào không.Nhưng hiện tại việc này không vội, bây giờ ta phải sớm luyện tạng cùng luyện pháp nguyên, thực lực tự thân mới là căn bản!

Rất nhanh, Tần Tử Lăng thu hồi tiếc nuối trong lòng, xuất ra nửa phần huyết nguyên dị thú ngũ phẩm trung giai lấy được từ chỗ của Chử trường lão, múc một bát rồi uống vào từng ngụm từng ngụm.

...

Đảo mắt, đã là đầu mùa đông.

Một ngày này, Tần Tử Lăng cưỡi Huyết Thương Ưng bay khỏi Vân La Hồ, sau đó dọc theo đường ven biển hướng về phía đông bắc.

Tiến độ luyện tạng của hắn vẫn thuận lợi như trước, không có dấu hiệu ngưng trệ, nhưng tốc độ lại đang không ngừng chậm lại.

Cho nên cuối cùng thì Tần Tử Lăng vẫn quyết định lại đến Thương Lãng Đảo một chuyến, xem thử mua được đồ tốt gì không.

Nếu như không mua được đồ ở Thương Lãng Đảo, Tần Tử Lăng sẽ quyết định đến thủ đô một chuyến.

Thủ đô so với tứ đại thượng châu còn phồn hoa hơn, cao thủ tụ tập, có các loại phường thị cao cấp, thậm chí còn có các buổi đấu giá.

Hôm nay Thương Lãng Đảo đã trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều so với những lần Tần Tử Lăng từng tới.

Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy cao thủ đang cưỡi dị cầm hoặc ngự bảo bay xuống Thương Lãng Đảo.

- Di, hôm nay Thương Lãng Đảo có nhiều người lui đến như vậy, chẳng lẽ có hoạt động gì sao?

Tần Tử Lăng ở xa xa nhìn tới bầu trời Thương Lãng Đảo phát ra vẻ nhộn nhịp, gương mặt lộ một tia nghi hoặc.

Trong lòng nghĩ, Tần Tử Lăng điều khiển lấy Huyết Thương Ưng bay xuống bên ngoài Thương Lãng Thành.

Ngoài cửa Thương Lãng Thành, một đám người đang nộp lệ phí vào thành.

- Vị tiền bối này, có phải Thương Lãng Đảo đã xảy ra chuyện gì? Vì sao ta cảm giác người tới hôm nay rất đặc biệt a!

Tần Tử Lăng hỏi một vị lão giả tiên phong đạo cốt ở đằng trước.

- Xem ra tiểu hữu còn trẻ, cũng không đi lại nhiều, vậy mà không biết đại hội đấu giá hai năm một lần của Thiên Trụ Các ở Thương Lãng Thành.

Lão giả nói.

- Ừm!

Tần Tử Lăng nghe vậy, hai mắt không khỏi hơi hơi sáng ngời, hỏi:

- Xin hỏi tiền bối, chẳng lẽ đại hội đấu giá này có đồ vật gì tốt hay sao?

- Đó là đương nhiên. Giống như các loại linh đan cao cấp Ngũ Phủ Thăng Nguyên Đan, Bổ Tạng Đan, Nhuận Tạng Xích Huyết Đan mà các võ đạo tông sư luyện tạng hay dùng, nguyên do bởi vì khó luyện chế, vậy nên bình thường Thiên Trụ Các sẽ hiếm khi bán ra, mua được cũng phải dựa vào vận khí.

- Nhưng tất cả đều sẽ có ở đại hội đấu giá này, hơn nữa số lượng sẽ không ít.

- Còn có Mộc Hoàn Đan Thổ Hoàn Đan Liệt Dương Đan, các loại linh đan cao cấp đề thăng tu vi cho luyện khí tông sư cũng sẽ xuất hiện ở đây.

- Đương nhiên trừ những thứ linh đan này ra, còn có binh khí pháp bảo, công pháp đan phương, linh quả linh dược, huyết nguyên dị thú, huyết tinh huyết của ma tướng các loại cũng sẽ có, đương nhiên giá trị của những thứ này cũng không vừa, người bình thường mua không nổi, chỉ có những đại gia tộc, đại tông môn kia mới có thể mua được.

- Cho nên ngươi cứ nhìn ở tứ đại thượng châu, thậm chí thủ đô bên kia cũng có không ít đại gia tộc, đại tông môn phái người tới đây.

- Bây giờ thế đạo loạn lạc, các đại thế lực đều cấp tốc phát triển thực lực, cho nên đan dược là thứ bọn hắn không thể thiếu.

- Lát nữa, lúc đấu giá, tiểu hữu nhất định phải xem cho rõ, nếu như gặp phải người của đại gia tộc đấu giá, tốt nhất không nên chen vào, nếu không sẽ hao công tốn của. Đương nhiên nếu thân gia của tiểu hữu hùng hậu, vậy coi như lão phu chưa nói qua câu này.

Lão giả này hiển nhiên là người hay nói, lại thêm Tần Tử Lăng vừa mở miệng đã là một tiếng tiền bối, khá có lễ phép, cho nên lão giả rất vui lòng mà trả lời, thậm chí sau cùng còn hảo tâm nhắc nhở Tần Tử Lăng.

- Tiền bối nhìn ta giống người có thân gia hùng hậu sao?

Tần Tử Lăng cười hỏi.

Lão giả nhìn Tần Tử Lăng một chút, lại liếc mắt nhìn Huyết Thương Ưng bên cạnh, vuốt vuốt chòm râu cười lắc đầu.

Huyết Thương Ưng là dị cầm tam phẩm, tại Tây Vân Châu thì còn có thể xưng là dị cầm nhất đẳng, người cưỡi nó ắt là nhân vật quan trọng.

Nhưng thả tại đây chỉ có thể xem là rất phổ thông.

Tần Tử Lăng thấy lão giả cười lắc đầu, cũng cười theo cười, sau đó theo dòng người giao nộp lệ phí mà vào thành.

- Phụ thân, ngươi nhìn thân ảnh của người nọ, có giống với tên tặc tử chúng ta từng gặp ở Thiên Trụ Các không?

Bên đường phố, một tòa lâu cực kỳ huy hoàng, dường như là tửu lâu thiên cung lộng lẫy, một vị nữ tử đứng gần cửa sổ chỉ về phía Tần Tử Lăng.

Cô gái này không phải ai khác mà chính là trưởng lão Đan Hà Cung, đích nữ gia chủ Xa gia ở Võ Châu, Xa Linh.

- Chính là hắn, không nhầm được! Một người có thể dùng ngoại vật ẩn giấu dung mạo, nhưng đứng trước mặt cường giả, có rất nhiều thứ khó có thể làm giả được.

Xa gia chủ hướng đầu về phía Tần Tử Lăng, nhìn xa xa một cái, vẻ mặt khẳng định nói.

- Thật đúng là đạp phá thiết hài vô mịch xử, một chuyến đến đây đúng là không uổng phí công phu a! Tặc tử này vậy mà vẫn dám nghênh ngang xuất hiện ở Thương Lãng Thành, muốn chết!

Xa Linh nói.

- Sao vậy, sư tỷ có cừu oán với người kia sao?

Một vị nam tử chừng ba mươi tuổi, trên mặt mọc ra không ít tàn nhang, nhưng một thân pháp lực lại rất là hùng hậu, còn là luyện khí trung tông sư, nhìn về bóng lưng Tần Tử Lăng ở nơi xa, đôi mắt hơi hơi co rụt lại hỏi.

- Không sai.

Xa Linh gật đầu, sau đó vẫy vẫy tay nói với một vị võ đạo tiểu tông sư:

- Đi theo người kia, đừng để mất dấu hắn.

- Vâng!

Vị võ đạo tiểu tông sư kia tuân lệnh rời đi rất nhanh.

- Thật đúng là oan gia ngõ hẹp a!

Xa xa, Tần Tử Lăng ẩn sâu dưới lớp áo choàng nhếch miệng lên lướt một cái, trong đầu có chút chờ mong.

Không có cách khác, mặc dù ở ngoài sáng thì Thiên Trụ Các vẫn có thể đảm bảo việc giết người cướp của, nhưng Tần Tử Lăng vẫn khó có thể chắc rằng bọn họ có thái độ như thế nào.

Chỗ Pháp Tinh Thạch thượng phẩm kia vẫn không nên lấy ra thì hơn, bằng không vạn nhất người của Thiên Trụ Các cũng động lòng tham đối với hắn, chuyện kia sẽ có hơi đầu.

Nhưng không lấy ra Pháp Tinh Thạch thượng phẩm, bằng vào "tiền gửi ngân hàng" trong nhẫn chứa đồ của hắn, sợ rằng sẽ không mua được bao nhiêu đồ ở hội đấu giá.

...

Tầng hầm của phòng đấu giá tại Thiên Trụ Các.

Ngọn đèn rực rỡ, không gian không khoát, giống với cái rạp hình tròn.

Trung gian là phòng đấu giá, bốn phía là một nấc thang tiếp đến là nấc thang chạy thẳng lên khán đài hình tròn.

Khán đài còn có phòng khách quý được che bởi màn lưới, khiến cho ngoại nhân không thể thấy tình huống bên trong.

Bất quá phòng khách quý cũng không có nhiều phòng, ít nhất cũng là người của đại thế lực trên tứ đại thượng châu mới có thể sử dụng, dạng giống như Tần Tử Lăng, trừ phi bằng lòng xuất ra hai mươi khối Pháp Tinh Thạch, bằng không sẽ không có tư cách hưởng dụng.

Dù sao thì hai mươi khối Pháp Tinh Thạch cũng là một cái giá lớn đối với luyện khí trung tông sư.

Cho nên lúc bình thường, không ai sẽ nguyện ý vung phí như vậy.

Bất quá Tần Tử Lăng lại không thèm quan tâm chút Pháp Tinh Thạch đó.

Dù sao đấu giá trước mặt nhiều người như vậy, sau đó bị người khác chú ý, dẫn tới vài vấn đề, cho nên hắn vẫn muốn chi ra hai mươi khối Pháp Tinh Thạch để lấy phòng khách quý.

Cách làm này của Tần Tử Lăng lại khiến cho rất nhiều người ở Thiên Trụ Các cảm thấy rất kinh ngạc.

Dạng tu vi giống như Tần Tử Lăng, vậy mà nguyện ý vung ra một số tiền lớn như vậy để vào phòng khách quý.