Chương 549 Làm chuyện chính
Ngươi...
Thân thể mềm mại của Tiêu Thiến lại hơi run lần nữa, khuôn mặt lập tức đỏ hồng đến lỗ tai.
- Chúc mừng lão gia!
Hạ Nghiên nghe vậy, vội vã hạ thấp người chúc mừng, một bộ gương mặt kiều mị thì bây giờ cũng đỏ rực, một đôi mắt nhìn Tần Tử Lăng.
Nàng là nha đầu động phòng, đời này là nhất định phải đi theo Tiêu Thiến, cũng như "lấy chồng theo chồng gả cho chó thì theo chó".
Tần Tử Lăng đã từng là thương nhân, đương nhiên đã không ít lần lăn lộn bụi hoa, đương nhiên không phải loại non nớt.
Trước đây chỉ là vì tu hành nên bế tinh, bây giờ như được phá giải xiềng xích, đâu còn thu liễm như trước, huống hồ thân phận của Hạ Nghiên cũng đã sớm quyết định, cho nên thấy thế cũng tự nhiên sờ một cái, không hề khách khí.
- Thiếp thân đi chuẩn bị gian phòng cho lão gia cùng phu nhân.
Hạ Nghiên lay người một cái, sau đó vội vã xin cáo lui.
- Ngươi, ngươi không thể kiềm chế một chút sao?
Tiêu Thiến thấy Hạ Nghiên chạy đi chuẩn bị gian phòng, đôi má ửng hồng vội nhạt đi, ngắt tay của Tần Tử Lăng một cái.
- Chuyện giữa phu thê, không phải chuyện thiên kinh động địa gì? Có gì phải dấu!
Tần Tử Lăng nói xong cũng không quản Tiêu Thiến có phản đối hay không, hai tay đã bế nàng lên, đưa đến phòng nghỉ.
Sau đó mấy ngày, mỗi ngày Tần Tử Lăng đều trốn ở quận thủ phủ, không ra khỏi cửa.
Thẳng đến ngày thứ bảy, Tần Tử Lăng mới ngồi lên Huyết Thương Ưng rời khỏi quận thủ phủ, trở lại Vân La Hồ.
Ngồi trên lưng Huyết Thương Ưng, Tần Tử Lăng không chỉ không mệt mỏi sau bảy ngày đại chiến, trái lại thần thanh sảng khí, tinh thần sung mãn, thậm chí tu vi cũng loáng thoáng tăng lên một chút.
- Thân thể tốt là khỏe nhất! Đổi thành trước đây, hoạt động cao cường như vậy, hiện tại xác định phải đi vịn tường a! Bất quá Hợp Hoan Bí Tu của Cận Nguyên lão nhi quả thực có hiệu quả không tệ, trách không được hắn muốn có ý đồ với Chúc tỷ.
- Mấy ngày song tu này, ta cũng phải khống chế không ít lực đạo, cho nên tu vi hầu như không tăng lên nhiều, nhưng Tiêu Thiến cùng Hạ Nghiên lại đề thăng rất lớn a! Đáng tiếc mấy ngày nữa sẽ phải lên đường đến tiểu kết giới Phong Lôi, bằng không còn có thể ở lại với các nàng mấy ngày nữa, ngày ngày đều không biết xấu hổ mà cùng nhau hưởng lạc.
Ngồi trên lưng Huyết Thương Ưng, Tần Tử Lăng cảm tưởng lại mấy ngày qua, cảm khái nói.
Hậu hoa viên quận thủ phủ.
Tiêu Thiến cùng Hạ Nghiên nhìn về phía Tần Tử Lăng đang biến mất, rất lâu sau thì ánh mắt mới thu hồi lại
- Tiểu thư, công pháp song tu này thật đúng là thần kỳ. Nếu như có thể có hiệu quả như một hai ngày đầu, như vậy quả thật rất tốt, nói không chừng ta đều có hi vọng trở thành đại tông sư!
Hạ Nghiên nói.
- Nào có chuyện tốt như vậy, hơn nữa chúng ta đề thăng tu vi nhanh như vậy, cũng là bởi vì Tử Lăng đều để phần tốt cho chúng ta!
Tiêu Thiến nói.
Trong ba người, chỉ có Tiêu Thiến là có hiệu quả tối đa.
Bởi vì đây là lần đầu tiên âm nguyên cùng dương nguyên giao hòa, hơn nữa căn cơ của Tần Tử Lăng và Tiêu Thiến là vô cùng vững chắc, âm nguyên cùng dương nguyên đều thuộc dạng cường đại. Nhất là Tần Tử Lăng, bởi vì tu luyện ngũ hành chi pháp nên có thể dòm ngó một tia âm dương chi khí, nhòm ngó được bí mật âm dương thái cực đồ, lại có Hợp Hoan Bí Tu, quả là như cá gặp nước, ngay lần đầu đã phát huy được hiệu quả cực đại của công pháp.
Đồng thời lại để toàn bộ hiệu quả lại cho Tiêu Thiến, cho nên bây giờ Tiêu Thiến chỉ thiếu một chút nữa là có thể luyện được trái tim, khoảng cách đột phá đại tông sư chỉ còn nửa bước.
Đến với Hạ Nghiên, Tần Tử Lăng đã không phải là lần đầu, lại thêm bản thân Hạ Nghiên lại có nội tình kém hơn so với Tiêu Thiến, cho nên hiệu quả nhận được lại kém xa Tiêu Thiến, nhưng mặc dù như vậy, hiện tại Hạ Nghiên cũng đã là võ đạo trung tông sư.
Chỉ là hiệu quả song tu càng ngày càng kém, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Tần Tử Lăng lại quyết đi rời khỏi quận thủ phủ.
Dù sao mấy ngày nữa đã phải tiến vào tiểu kết giới Phong Lôi, hắn cũng phải kiềm chế lại.
Sau năm ngày, Tần Tử Lăng một thân một mình điều khiển Huyết Thương Ưng rời khỏi Phương Sóc Quận, một đường đi về phía thủ đô.
Đến thủ đô rồi, Tần Tử Lăng tự mình ngự kiếm bay thẳng bầu trời trên thủ đô, đến cổng thành Ty Thiên Giám mới thu kiếm hạ xuống.
Hạ xuống công thành Ty Thiên Giám, sau đó lấy ra Thiên Diễn Lệnh, thủ vệ thả hắn đi vào ngay lập tức, tiếp theo lại có người dẫn hắn đến một khu quảng trường.
Trên quảng trường, đã tụ tập năm mươi, sáu mươi người, một mắt quét qua đều là luyện khí tông sư, đại đa số đều là trung tông sư, chỉ có phần nhỏ là tiểu tông sư.
- Thiên Diễn Tông đúng là Thiên Diễn Tông a, tùy tùy tiện tiện triệu tập cũng gom được nhiều luyện khí tông sư như vậy.
Tần Tử Lăng đảo mắt qua mọi người, trong lòng không khỏi âm thầm thán phục.
Thấy có người lại tới, tất cả mọi người đều nhìn lại Tần Tử Lăng.
Đương nhiên Tần Tử Lăng chỉ hiển lộ ra khí tức của tiểu tông sư.
Những tên trung tông sư kia thấy Tần Tử Lăng chỉ là luyện khí tiểu tông sư liền thu hồi ánh mắt về, chỉ có những tên tiểu tông sư mới nhìn hắn bằng ánh mắt sáng ngời, trong đó có một tiểu tông sư cao gầy mặt rỗ lập tức tiến lên chắp tay với Tần Tử Lăng, nói:
- Không biết đạo hữu tới từ châu quận nào, từ tông môn nào?
- Tây Vân Châu, Kim Kiếm Tông.
Tần Tử Lăng chắp tay trả lời.
- Tây Vân Châu, Kim Kiếm Tông?
Tiểu tông sư cao gầy mặt rỗ nghe vậy, đầu tiên là nao nao, sau đó lại lộ ra biểu tình dã hiểu:
- Nguyên lai đạo hữu tới từ Kim Kiếm Tông a, ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu a!
- Ngưỡng mộ đã lâu cái gì a! Tây Vân Châu ngoài Huyền Vụ Cốc hơi có chút danh khí, ta đã bao giờ nghe qua Kim Kiếm Tông?
Một vị luyện khí trung tông sư có sắc mặt vàng như nến, một bộ dáng ốm yếu dáng, không chút khách khí nào mà trào phúng nói.
Tiểu tông sư cao gầy mặt rỗ nghe vậy, biểu tình lập tức có chút lúng túng mất tự nhiên, ngược lại là Tần Tử Lăng cũng rất thản nhiên, trong lòng thầm nghĩ:
- Xem ra lần này có không ít người mang theo oán khí a! Bất quá cũng không trách được, hung hiểm lớn như vậy, Thiên Diễn Tông lại không phái đệ tử bản phái đi làm, ngược lại ép bọn họ đi, không oán mới lạ.
- Tần sư thúc, Lại sư thúc tổ mời ngươi qua đây một chuyến.
Ngay vào lúc này, một vị luyện khí tông sư mặc quan phục của Ty Thiên Giám đi tới trước mặt Tần Tử Lăng, chắp tay nói.
Mọi người nghe vậy, đều thay đổi sắc mặt, trong mắt toát ra vẻ khiếp sợ cùng ngoài ý muốn.
Bọn họ làm thế nào cũng không nghĩ tới, Tần Tử Lăng rõ ràng đến từ Tây Vân Châu, Kim Kiếm Tông, hơn nữa cũng chỉ là một vị tiểu tông sư, kết quả vậy mà có quan hệ với Thiên Diễn Tông, hơn nữa nhìn cách xưng hô của vị quan viên này, hiển nhiên bối phận của hắn ở Ty Thiên Giám cũng không thấp.
Mà vị trung tông sư vừa mở miệng trào phúng kia lại khiếp sợ không thôi, trong mắt tràn đầy hối hận cùng kinh hoảng.
Bản thân hắn thì không sợ, vì cơ bản lần tiến vào tiểu kết giới Phong Lôi này là cửu tử nhất sinh, hắn không thèm quan tâm mạng sống bản thân ra sao, nhưng vấn đề là hắn không phải cô độc, hắn còn có sư môn, còn có người nhà.
- Vị đạo hữu này, xin thứ lỗi, vừa rồi ta không có...
Trung tông sư rất nhanh liền tiến lên khom người xin lỗi.
- Không sao cả, không sao cả, lời ngươi vừa nói quả thực cũng không sai, ngươi không cần lo lắng ta sẽ mang thù. Ta và các ngươi giống nhau, cũng là người muốn tiến vào tiểu kết giới Phong Lôi, lần này sinh tử khó liệu, ai còn lo lắng chút chuyện nhỏ này a.
Tần Tử Lăng mỉm cười xua tay nói.
- Đa tạ đạo hữu đại nhân đại lượng.
Lúc này trung tông sư mới thở dài một hơi, chắp tay nói lời cảm tạ.