← Quay lại trang sách

Chương 555 Dị thú ngũ phẩm thượng giai

Nơi này, phong lôi so với khu vực gần cửa vào rõ ràng mạnh mẽ và uy lực hơn rất nhiều.

Ở cửa vào, khả năng xuất hiện những cơn gió lốc đủ sức xoắn nát ngọn núi nhỏ vẫn tương đối thấp, còn nơi này, xác suất xuất hiện tăng lên rõ rệt.

Vị kia vừa vào đã bị gió lốc cuốn lấy, có thể nói vận khí thực sự quá kém, nhưng ở đây, xác suất gặp phải gió lốc nguy hiểm lại tăng lớn.

Do điều này, Tần Tử Lăng đứng trước một dãy núi nguy nga, liên miên gần nghìn dặm. Hắn nhìn dãy núi nguy nga trước mắt, rồi nhanh chóng nhún người nhảy lên, tiến vào quần sơn, càng đi vào sâu bên trong hơn, nơi mà trong thời gian dài hầu như không ai dám đặt chân tới.

Trong núi sâu, sét đánh!

Một đạo lôi điện lớn như cánh tay đột nhiên từ trên trời rơi xuống, một bóng người như quỷ mị bay vút qua, tránh được đạo lôi điện này.

Nơi lôi điện rơi xuống có một tảng đá lớn, lập tức bị nổ tung.

Tần Tử Lăng nhìn cảnh này, da đầu có chút tê dại, thầm may mắn vì thần hồn cường đại, ngũ giác cực kỳ nhạy cảm, có thể sớm cảm ứng được sự biến động năng lượng trong không gian, bằng không vừa rồi đã bị đánh trúng, coi như tu vi của hắn cũng phải bị thương.

Khi Tần Tử Lăng đang thầm may mắn, đột nhiên cảm thấy một cỗ khí tức cực kỳ hung hãn từ phía sau xa xa đánh tới.

Hắn nhanh chóng xoay người.

Chỉ thấy ở đỉnh núi đối diện, có một con hổ lớn mọc ra hai cánh màu trắng trên lưng, mắt đỏ khát máu nhìn hắn, khí tức cường đại từ thân nó phát ra.

- Đây chắc chắn là dị thú ngũ phẩm thượng giai!

Tần Tử Lăng khẽ co rút đồng tử, không sợ hãi mà ngược lại vui mừng.

Đối với tam đại sơn mạch của Đại Tề Quốc, theo tu vi ngày càng cao và kiến thức ngày càng nhiều, Tần Tử Lăng ngày càng kiêng kỵ việc thâm nhập vào trong núi săn giết dị thú.

Điều này không chỉ bởi vì chiến lực của hắn và cảnh giới của hắn không tương xứng, mà còn vì nhiều thủ đoạn của hắn không thể lộ ra ngoài ánh sáng.

Trước đây, khi tu vi còn thấp, hắn chỉ săn giết những dị thú phổ thông.

Dù trong dãy núi có cường giả tọa trấn, khả năng chúng quan tâm đến hắn cũng không lớn.

Nhưng nếu hắn nhiều lần tiến nhập trong dãy núi để săn giết dị thú ngũ phẩm trung giai, thậm chí dị thú ngũ phẩm thượng giai, thì việc thu hút sự chú ý của cường giả là chuyện không thể tránh khỏi.

Do đó, Tần Tử Lăng luôn không có ý định tiến vào sơn mạch để tìm kiếm và săn giết dị thú ngũ phẩm thượng giai.

Trên thực tế, huyết nhục của dị thú ngũ phẩm thượng giai là vật đại bổ đối với võ giả luyện tạng.

Nhưng gặp dị thú ngũ phẩm thượng giai ở nơi này thì hoàn toàn khác.

Tần Tử Lăng không cần phải kiêng kỵ gì cả, ngược lại còn muốn thể hiện thực lực và thủ đoạn lợi hại của mình.

Dực Hổ giương cánh kích động, cuốn lên những trận cuồng phong, gào thét bay vút qua sơn cốc.

Dực Hổ còn chưa bay tới, đã há mồm gầm lên giận dữ về phía Tần Tử Lăng, liền có một đạo phong nhận từ trong miệng nó lao ra, cắt tới Tần Tử Lăng.

Tần Tử Lăng thấy Dực Hổ đánh giết tới, tự nhiên sẽ không lãng phí thời gian.

Thần hồn trong nê hoàn cung bỗng nhiên mở ra hai mắt, Thái Cực Đồ sau ót chuyển động, vọt ra hai đạo ánh sáng một trắng một đen.

Hai đạo ánh sáng này không thể thấy bằng mắt thường, nhưng thần hồn lại có thể cảm giác được.

Dị thú ngũ phẩm thượng giai có khí huyết cực kỳ cường đại, thần hồn cùng khí huyết mạnh mẽ, tất nhiên là mạnh mẽ không thể phá hủy.

Nhưng Tần Tử Lăng đã đạt đến cảnh giới đoạt xá, muốn phá hủy thần hồn của nó thì khó, nhưng muốn dao động thần hồn của nó thì vẫn rất dễ dàng.

Trong nhất thời, hai mắt của Dực Hổ léo ra vẻ khiếp sợ.

Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, Tần Tử Lăng đã sớm tung người mà lên, Liệt Thiên Đao trong tay chém tới nó.

Đồng thời, Tứ Thủ cũng được hắn thả ra, đánh giết về phía Dực Hổ.

- Gào!

Dực Hổ đột nhiên thức tỉnh, ngửa mặt lên trời gào thét.

Nhưng đã muộn.

Móng vuốt sắc bén của Tứ Thủ cào vào trên lưng nó, mà Liệt Thiên Đao của Tần Tử Lăng đã chặt một đao lên cổ của Dực Hổ.

Dực Hổ bị mất mạng!

- Cuối cùng cũng có thu hoạch, hôm nay bắt đầu có thể ăn thịt hổ, nấu hổ cốt thang!

Tần Tử Lăng thấy mình đánh chết một con dị thú ngũ phẩm thượng giai rất dứt khoát, không khỏi hoan hỉ.

Lúc hoan hỉ, Tần Tử Lăng bắt đầu nhìn quét bốn phía và rất nhanh phát hiện dưới sơn cốc có một con suối nhỏ.

Hắn trực tiếp dùng Liệt Thiên Đao nâng Dực Hổ lên, rồi thả người xuống, đi tới bờ suối và bắt đầu xử lý Dực Hổ.

Da lông của Dực Hổ là một vật liệu tốt, có thể mang về đặc chế thành giáp da hộ thân, với lực phòng ngự rất mạnh.

Hai cánh, móng vuốt, và răng nanh của nó cũng là những vật liệu quý.

Tần Tử Lăng cẩn thận cất giữ tất cả.

Máu trong buồng tim lẫn vào cốt tủy của Dực Hổ được hắn ngao luyện thành một phần huyết nguyên, giữ lại để dùng mỗi ngày.

Sau khi lấy hết phần cần thiết, hắn nấu toàn bộ thịt và xương của Dực Hổ, thả thêm vào một ít linh dược hái được trong tiểu kết giới Phong Lôi.

Sau khi nấu nướng xong, Tần Tử Lăng phân chia hơn nửa số thịt và xương hổ vào các nhẫn trữ vật.

Do thân thể Dực Hổ quá lớn, nhẫn trữ vật lớn nhất mà hắn thu được cũng chỉ khoảng hai ba thước vuông, không đủ để chứa toàn bộ, nên phải tách ra cất giữ.

Khi đã cất giữ xong, Tần Tử Lăng bắt đầu ăn miếng thịt lớn và uống từng ngụm canh lớn.

Thịt và xương của dị thú ngũ phẩm thượng giai rất bổ dưỡng, sau khi ăn vào, khí huyết và kình lực trong cơ thể hắn trở nên vô cùng mãnh liệt.

Nhân cơ hội này, Tần Tử Lăng vận chuyển công pháp luyện tạng và phát hiện tốc độ luyện tạng rõ ràng nhanh hơn một chút.

- Không tệ, không tệ, coi như không tìm được Lôi Tốn Thạch, giết được nhiều con dị thú ngũ phẩm thượng giai cũng đáng a.

Tần Tử Lăng cảm giác được tốc độ luyện tạng rõ ràng nhanh hơn, không khỏi đại hỉ.

Hiện tại hắn đã luyện tạng đến hậu kỳ, tốc độ chậm lại rất nhiều, gần như đã đạt đến cực hạn.

Nhưng hôm nay tốc độ lại tăng lên lần nữa, điều này khiến Tần Tử Lăng thấy hy vọng trở thành đại tông sư không còn xa nữa.

Một khi trở thành đại tông sư, thực lực của hắn tất nhiên sẽ có có thể tăng lên về lượng và chất.

Điều này sẽ giúp hắn tự bảo vệ bản thân tốt hơn trong tiểu kết giới.

Quan trọng nhất là, sau khi trở thành đại tông sư, hắn mới có thể chính thức bắt đầu luyện tủy.

Trong tiểu kết giới Phong Lôi, có nơi được cho là chiến địa giữa Bạch Hổ thượng cổ và Lôi Long thượng cổ, phong lôi dày đặc, là nơi tốt nhất để tìm hiểu "Bí Pháp Luyện Tủy Long Hổ Lôi Ẩm".

Nếu bỏ lỡ cơ hội này, sau này sẽ rất khó tìm lại được một nơi thích hợp như vậy.

Đây cũng là lý do Tần Tử Lăng quyết định tiến vào tiểu kết giới Phong Lôi.

Trong mấy ngày sau đó, mỗi ngày Tần Tử Lăng đều ăn canh xương và uống huyết nguyên của dị thú hổ ngũ phẩm thượng giai.

Căn cơ của hắn rất vững chắc, lại đồng thời tu luyện tam đạo, khả năng tiêu hóa và hấp thụ năng lượng rất mạnh.

Trong vòng năm ngày, hắn đã ăn hết toàn bộ Dực Hổ và nhờ đó hoàn toàn luyện thành tì tạng, phổi, và gan, trở thành võ đạo trung tông sư, chỉ còn lại trái tim chưa luyện thành.

Trái tim vốn dĩ là bộ phận khó luyện nhất, càng luyện về sau càng giống như là một cái giếng không đáy.

Bao nhiêu khí huyết kình lực đổ vào cũng không thể luyện thành một phần nào.

Sau khi ăn hết Dực Hổ, trái tim của Tần Tử Lăng đã luyện được khoảng tám mươi phần trăm.

Khi Tần Tử Lăng ăn hết Dực Hổ, chỉ một ngày sau, hắn lại gặp mộ con dị thú ngũ phẩm thượng giai.

Trong khu vực rộng lớn như vậy, trong mấy ngày ngắn ngủi mà gặp liên tiếp hai con dị thú ngũ phẩm thượng giai, điều này khiến Tần Tử Lăng hiểu vì sao khu vực ngoài ngàn dặm lại bị xem là cấm khu.

Nơi này không chỉ phong lôi dày đặc và nguy hiểm, mà còn có sự hiện diện của những dị thú cường đại.