Chương 554 Giết ngược
Vậy cũng đúng, thịt muỗi cũng là thịt, huống chi đại đa số các ngươi đều là trung tông sư, chắc chắn mang theo không ít đồ tốt, thất lạc trong tiểu kết giới thật sự lãng phí đáng tiếc.
Tần Tử Lăng nghe vậy gật đầu, vẻ mặt thành thật phụ họa.
- Ha ha!
Mọi người nghe vậy đều cười rộ lên.
- Cười đã chưa?
Tần Tử Lăng hỏi.
- Lẽ nào ngươi không cảm thấy buồn cười sao?
Có người hỏi lại.
Tần Tử Lăng nghe vậy hơi sững sờ, sau đó nở nụ cười nói:
- Quả thật có chút buồn cười. Lúc đầu nghĩ các ngươi vào tiểu kết giới, sinh tử khó liệu, chỉ là những kẻ đáng thương phải bán mạng cho kẻ khác. Vì vậy, dù biết các ngươi là người của thái tử, ta không hề có ý định giết các ngươi trong tiểu kết giới. Kết quả, không ngờ các ngươi không biết cảm kích, lại còn làm chó săn nghiện, ở đây vẫn nhớ mãi không quên thái tử, còn muốn giết người cướp của. Được rồi, đã các ngươi không muốn sống, ta cũng không cần phải thương tiếc cho các ngươi.
- Được rồi, đừng nói nhiều với hắn nữa. Ba người các ngươi, lên giết hắn!
Một vị giống như thủ lĩnh, rốt cục không kiên nhẫn, chỉ vào ba người, nói.
Lời của vị thủ lĩnh này còn chưa dứt, đồng tử liền chợt rụt lại.
Chỉ thấy trước mặt hắn, vị tiểu tông sư mà hắn không để vào mắt, chân bỗng nhiên đạp mạnh trên mặt đất, đại địa rạn nứt, loạn thạch văng ra, một đạo nhân ảnh lao về phía hắn như thiểm điện.
Tốc độ cực nhanh quả là như điện xẹt, phá tan không khí, phía sau còn mang theo sóng khí.
Khí thế uy nghiêm trong nháy mắt cuốn sạch vị thủ lĩnh, khiến pháp lực trong cơ thể hắn bị chấn động, khó vận chuyển.
- Không tốt!
Tất cả mọi người sắc mặt đại biến.
Hai người đứng đầu đã sử dụng pháp bảo.
Nhưng khi pháp bảo vừa mới xuất hiện, liền có một đạo hắc quang lạnh lùng rạch qua trên không trung, hai người liền bị chém thành hai nửa.
Tiếp theo, Tần Tử Lăng đã giết đến trước mặt vị thủ lĩnh.
- Coong!
Liệt Thiên Đao trực tiếp đánh bay pháp bảo hình con dấu của đối phương, sau đó cách không chém tới vị thủ lĩnh đang cấp tốc lùi về sau.
- Tê lạp!
Đao mang sắc bén phá vỡ hư không, xuyên qua cương tráo hộ thể của thủ lĩnh, trực tiếp chém hắn thành hai nửa.
Chỉ trong nháy mắt, Tần Tử Lăng đã lợi dụng tư quay ngược lại chết ba vị trung tông sư.
Bảy vị tông sư còn lại thấy vậy lập tức sợ vỡ mật, hồn phi phách tán, không cần suy nghĩ liền nhấc lên pháp bảo muốn bỏ chạy.
Nhưng khi bọn họ vừa mới muốn nhấc pháp bảo bỏ chạy, đã có năm đạo kim quang từ thân Tần Tử Lăng lao ra.
Năm đạo kim quang hóa thành năm con Kim Thi.
Tứ Thủ giương cánh cuốn lên trận trận âm sát cuồng phong, gào thét bay vút qua bầu trời, hai trảo rơi xuống, móng vuốt sắc bén trực tiếp xuyên vào xương sọ, lập tức liền nắm lên hai người.
Viên Đại, Viên Nhị hiện tại cũng là Kim Thi cao giai, vọt thẳng tới, thừa dịp đối phương thất kinh, vô tâm ham chiến, một quả đấm cuồng bạo, đánh nát một người.
Ba vị còn lại đều là tiểu tông sư, một vị trong đó trực tiếp bị Ứng Báo một trảo vồ chết, hai vị khác thì bị Hùng Đại nhấc lên đại chùy, đập một cái đã lăn ra chết.
Toàn bộ chiến đấu vừa mới bắt đầu liền đã kết thúc, không một chút phản kháng hay bất ngờ gì.
Điều này cũng bình thường, Tần Tử Lăng thêm năm con Kim Thi hợp lực, ngay cả tiểu huyền sư cũng có thể giết chết.
Hơn nữa, đều thiện cận chiến ngạnh chiến, thái tử phái tới mười vị luyện khí tông sư, lại còn dám khinh thị Tần Tử Lăng, tùy ý vây quanh hắn, quả là ngại mạng mình sống quá dài.
Thái tử đáng thương, vốn dĩ lần này bỏ ra cái giá lớn, phái mười vị tông sư vào tiểu kết giới Phong Lôi, mong muốn tìm kiếm tài nguyên.
Nhưng không ngờ mới vừa vào tiểu kết giới Phong Lôi đã trực tiếp bị đoàn diệt.
Tần Tử Lăng khẳng định sẽ không thương cảm cho thái tử.
Trong nháy mắt hắn đã diệt sát mười vị tông sư, cũng không cảm thấy cao hứng lắm, tiện tay lột xuống nhẫn trữ vật của họ, sau đó thu nhập toàn bộ thi thể vào bên trong Dưỡng Thi Hoàn.
Sau đó, rất nhanh Tần Tử Lăng rời khỏi hiện trường, như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra.
Sau một canh giờ, Tần Tử Lăng xuất hiện trên một đỉnh núi nhỏ.
Trong giờ này, hắn gặp mấy lần phong bạo, còn có mấy chục đạo lôi đình.
Thần hồn cường đại giúp hắn cảm giác mọi thứ rõ ràng, giúp hắn dễ dàng tránh được.
Bất quá, một giờ qua, Tần Tử Lăng vẫn không thu hoạch được gì.
- Nơi này là thế giới phong lôi, khắp nơi có lôi đình chi uy. Thần hồn của ta căn bản không thể thả ra ngoài dò đường, hơn nữa nơi đây tràn đầy hung hiểm, đám Tứ Thủ cũng không thể tùy tiện thả ra ngoài. Một là chúng nó gặp nguy hiểm, hai là giấu ở Dưỡng Thi Hoàn, một khi ta gặp phải nguy hiểm, chúng nó mới kịp xuất thủ viện trợ. Nhưng như vậy thì ta không thể càn quét địa vực này. Tiểu kết giới Phong Lôi này quá rộng lớn, muốn tìm Lôi Tốn Thạch như mò kim đáy bể. Xem ra ta phải thay đổi chiến lược.
Tần Tử Lăng nghĩ ngợi trong lòng, hai mắt nhìn xa xa về phía đường chân trời, nơi lôi đình rậm rạp.
Nơi đó có lôi đình to lớn không gì sánh nổi, đánh mãi không dứt, nhìn từ xa, dường như có Lôi Công đang liên tục đánh lôi điện xuống.
- Nếu là Lôi Tốn Thạch, rất có thể sẽ xuất hiện tại nơi phong bạo lôi đình dày đặc nhất. Bất quá, những nơi đó cũng nhất định là hung hiểm nhất. Ngược lại có gần hai tháng, ta không cần vội vàng mạo hiểm ở đó. Ta có thể bắt đầu thử từ nơi lôi đình phong bạo yếu hơn một chút, đồng thời tìm kiếm những cơ duyên khác để nhanh chóng đề thăng tu vi.
Tần Tử Lăng suy nghĩ trong lòng, lại nhìn quét địa phương khác, muốn xem lôi đình phong bạo nơi nào tương đối yếu.
Rất nhanh, Tần Tử Lăng khóa được một chỗ.
Tuy nhiên, hắn không gấp gáp đi vào, mà trước tiên lấy ra nhẫn trữ vật của mười vị luyện khí tông sư, kiểm kê tài nguyên của bọn họ, xem có linh đan diệu dược thích hợp luyện tạng hay không.
Chỉ đáng tiếc, mười vị tông sư mang theo người chủ yếu là Pháp Tinh Thạch bổ sung pháp lực, linh đan khôi phục pháp lực nhanh chóng còn có linh đan chữa thương.
- Những thứ này ta cũng không thiếu.
Tần Tử Lăng lắc đầu, thu hồi tài nguyên, hướng đến nơi phong lôi tương đối dày đặc cách hơn mười dặm.
Nơi đây phong lôi dày đặc, bay trên không trung còn lâu mới an toàn bằng đi trên mặt đất.
Hai ngày sau, Tần Tử Lăng xuất hiện ở dưới chân một đầu sơn mạch cách cửa vào khoảng chín trăm dặm.
Hai ngày qua, Tần Tử Lăng chỉ tìm được một ít linh dược linh tinh và giết một con dị thú ngũ phẩm trung giai, ngoài ra không có thu hoạch gì đáng kể.
Dù đã ra vào một số nơi có phong lôi tương đối dày đặc, hắn vẫn không tìm thấy Lôi Tốn Thạch.
Điều này khiến Tần Tử Lăng hoài nghi liệu suy đoán của mình có sai lầm hay không.
Sau đó, Tần Tử Lăng quy nguyên nhân này do vị trí quá gần cửa vào.
Dù sao khu vực gần cửa vào đã từng có rất nhiều người đi qua.
Rất nhiều người cũng có cùng suy nghĩ như hắn, vì vậy những nơi hắn đến phỏng chừng đã bị người khác thăm dò qua.
Các luyện khí tông sư đều có thần hồn cường đại, tu vi cao thâm, năng lực thăm dò của họ hoàn toàn không thể so sánh với người bình thường.
Khoảng cách nghìn dặm từ cửa vào, diện tích đã rất lớn, người bình thường dù sống cả trăm đời cũng không thể đi khắp được.
Nhưng qua nhiều năm, cứ mỗi sáu mươi năm lại có hai ba trăm luyện khí tông sư tiến đến, tản ra thăm dò hai tháng.
Đến thời đại của Tần Tử Lăng, rất nhiều nơi đã bị thăm dò kỹ lưỡng.
Với suy luận này, sáng nay Tần Tử Lăng quyết định cấp tốc đẩy mạnh, không còn thăm dò tại khu vực gần cửa vào nữa.
Cũng chính bởi vì lý do này, khi rất nhiều người còn đang thăm dò ở khu vực gần cửa vào trong phạm vi hai ba trăm dặm, thì Tần Tử Lăng đã xuất hiện ở nơi cách cửa vào chín trăm dặm.
Nếu ngoài ngàn dặm được xem như cấm khu bởi các luyện khí tông sư, thì hiện tại Tần Tử Lăng đã đến gần ranh giới của cấm khu.