← Quay lại trang sách

Chương 573 Mưa gió sắp đến

Võ Châu, đại thính nghị sự Tần gia.

Tộc trưởng Tần gia Tần Tại Tín, phụ thân của hắn Tần Long Viễn, tọa trấn Tàng Kinh Các Tần Long Trăn, tọa trấn Phù Lao Quan Tần Tử Đường, cùng với thiên kiêu Tần gia Tần Hưng Tuấn, Tần Tử Giao và các nhân vật trọng yếu cùng tộc lão Tần gia đều tụ tập ở đây.

Bầu không khí kìm nén, ngưng trọng.

Tộc trưởng Tần Tại Tín, người có vẻ bề ngoài chỉ khoảng năm sáu mươi tuổi, cho người khác cảm giác uy nghiêm, hôm nay trông già đi nhiều, lưng cũng hơi còng xuống, dường như không chịu nổi gánh nặng trên vai.

- Thái tử và Tần gia vốn có thù hận, hơn nữa hắn đã mơ ước Long Đàm Tần gia từ lâu, chỉ vì cô tổ mẫu còn sống, lại thêm những năm trước đây chính hắn cũng chưa nắm vững quyền lực, cho nên mới không động đến Tần gia.

- Những năm gần đây, thái tử dần nắm quyền, trước đây không lâu còn mượn cớ Xa Vinh Thư bị Thi Ma Tông giết chết để cho Khánh Viễn bá tước làm đại đô đốc Tây Nam, tổng đốc binh mã bốn châu tây nam, bây giờ thế lực càng lớn mạnh.

- Bây giờ cô tổ mẫu Thối Lôi thất bại, với tính cách của thái tử, hắn tất nhiên sẽ động đến Tần gia, nên chúng ta phải nhanh chóng đưa ra quyết định.

- Ta đã bàn bạc với mấy vị trưởng bối trong tộc, cả tộc sẽ rút khỏi châu thành, di chuyển đến tổ địa Tần Thành.

- Tần Thành là tổ địa, tổ tiên đã mượn lực lượng từ Long Đàm bố trí đại trận. Chúng ta nếu thủ vững tổ địa, thái tử cũng khó mà công phá dễ dàng. Chỉ tiếc, thời gian quá gấp gáp, Hưng Tuấn và Tử Giao vẫn chưa hoàn toàn luyện thành tứ đại khí tạng. Nếu bọn họ có thể vào Long Đàm, hấp thu long khí, kích phát huyết mạch, một lần hành động đột phá thành đại tông sư, có thể sử dụng viễn cổ huyết mạch chi lực, phát huy uy lực đại trận lớn hơn. Trừ phi có Huyền Sư xuất thủ, bằng không rất khó công phá tổ địa.

Tần Tại Tín nói.

- Tổ địa chung quy là ở chếch một góc, Tần gia cố thủ nơi đó, không có khả năng phát triển lớn hơn. Tổ tiên mới rời Tần Sơn, đến châu thành phát triển. Tần gia tại châu thành có gia nghiệp lớn, đó là kết quả của bao đời nỗ lực. Nếu buông bỏ, đồng nghĩa với việc dâng cơ nghiệp mấy đời của Tần gia cho người khác. Không có cơ nghiệp châu thành, làm sao chúng ta bồi dưỡng con cháu? Dù có thể tạm thời bảo vệ tổ địa, nhưng không bao lâu sau, không cần Thái tử phái người tới trấn áp, Tần gia cũng sẽ tự mình suy bại.

Một nam tử thon gầy nói, tuổi tác không chênh lệch nhiều so với Tần Tại Tín.

Nam tử này là một võ đạo trung tông sư, khí huyết dâng trào không thua gì Tần Tại Tín.

Nam tử vừa dứt lời, phòng khách rơi vào im lặng ngắn ngủi.

- Vậy ý ngươi là không buông bỏ cơ nghiệp châu thành?

Tần Tại Tín phá vỡ im lặng, cau mày hỏi.

- Vẫn là nghĩ cách thần phục thái tử thôi! Cánh tay không thể xoay ngược bắp đùi, huống chi Tần gia hiện đang đi xuống dốc.

Nam tử thon gầy nói.

- Ngươi nghĩ thái tử sẽ chấp nhận sao?

Tần Tại Tín lắc đầu nói.

- Nghe nói thái tử có tình cảm với Tử Đường, có lẽ...

Nam tử thon gầy nói đến đây dừng lại.

Người trong phòng đều biến sắc.

Có vài người hiện lên vẻ đồng tình, một số khác thì lộ ra vẻ khuất nhục, oán giận.

- Tại Viêm, ngươi lặp lại lần nữa xem, có tin ta bạt tai ngươi không?

Tần Long Trăn, người trấn thủ Tàng Kinh Các, sắc mặt tái xanh nói.

Nam tử thon gầy kia tên là Tần Tại Viêm, theo bối phận, phải gọi Tần Long Trăn là thúc.

- Tằng thúc tổ!

Tần Tử Đường lên tiếng khi thấy Tần Long Trăn tức giận, sau đó vẻ mặt bình tĩnh, giương mắt nhìn về phía Tần Tại Viêm nói:

- Nếu có thể hy sinh một mình ta để đổi lại sự bình an cho gia tộc, ta chắc chắn nguyện ý. Tuy nhiên, Tại Viêm tộc lão không nên quên tâm tính của thái tử.

- Hắn lòng dạ nhỏ mọn, trời sinh tính tàn nhẫn, có thù tất báo. Ngươi nghĩ rằng hắn thật sự có tình cảm với ta sao? Không, hắn chỉ ghi hận vì ta từng cự tuyệt hắn. Nếu ta tự nguyện dâng mình, hắn sẽ chỉ càng ngông cuồng hơn, đắc ý hơn, và sẽ dằn vặt đủ kiểu, nhục nhã ta!

- Hơn nữa, hắn vẫn sẽ tiếp tục trấn áp Tần gia, bởi vì hắn không chỉ muốn báo thù việc chúng ta đối địch với hắn trước đây, mà còn vì hắn biết rõ gia chủ đời trước và mấy vị tộc lão của chúng ta không phải chết trong tay Đại Ma Tướng, mà là chết do đám người Tạ gia hãm hại.

- Phía sau Tạ gia, Xa gia, Cam gia là ai, Tại Viêm tộc lão hẳn rất rõ ràng? Với mối thâm cừu này, Tần gia dù có nguyện ý dâng mình, ngươi nghĩ thái tử có thể an tâm sao?

- Còn nữa, ngoài việc muốn tiêu diệt Tần gia, thái tử càng muốn chiếm đoạt Long Đàm của chúng ta. Tất nhiên, chúng ta có thể hai tay dâng lên cho thái tử, nhưng nếu làm vậy, Tần gia sẽ triệt để mất đi hy vọng quật khởi, sẽ suy sụp còn nhanh hơn so với việc mất đi cơ nghiệp ở châu thành. Đến lúc đó, chúng ta sẽ thực sự trở thành cá nằm trên thớt, không có bất kỳ khả năng phản kháng nào. Hắn muốn giết chúng ta thế nào cũng được.

- Nếu theo gia chủ nói, rút về tổ địa. Thái tử dù muốn diệt Tần gia, cũng phải cân nhắc kỹ lưỡng, chí ít chúng ta có thể làm hắn tổn thất một chút. Nếu may mắn, có thể kiên trì đến khi Hưng Tuấn và Tử Giao vào Long Đàm, đột phá thành đại tông sư, Tần gia sẽ có cơ hội thủ vững tổ địa lâu dài. Bây giờ địa vị thái tử chưa tới mức không thể rung chuyển, ai biết ngày nào đó có thể bị hạ bệ? Hơn nữa, Tần gia càng giữ tổ địa lâu, uy vọng thái tử càng bị tổn hại, các thế lực khác sẽ có động tĩnh, chúng ta có thể có cơ hội chuyển nguy thành an.

Tần Tử Đường nói.

Tần Tử Đường hiện là võ đạo trung tông sư, lời nói của nàng có trọng lượng rất lớn trong Tần gia, và những lời nàng nói đều có lý.

Sau khi nàng dứt lời, toàn bộ đại thính nghị sự lại rơi vào im lặng, mọi người đều trầm tư.

- Việc này cứ định như vậy! Thừa dịp thái tử còn chưa tìm được lý do thích hợp để ra tay, Tần gia rút khỏi châu thành, cố thủ tổ địa. Từ khi cô tổ mẫu nói phải chuẩn bị dẫn lôi thối thể, chúng ta đã phòng ngừa chu đáo, bí mật đưa một số mầm non của Tần gia ra khắp nơi để mai danh ẩn tích, ngủ đông. Cho dù không giữ được tổ địa, nhưng chỉ cần huyết mạch Tần gia không đoạn tuyệt, luôn có ngày đoạt lại tổ địa!

Ánh mắt cia chủ Tần Tại Tín chậm rãi đảo qua mọi người, đột nhiên rất trực lưng, khí thế cường đại phóng lên cao, lộ ra vô cùng dứt khoát.

- Không sai, chỉ cần huyết mạch Tần gia không đoạn tuyệt, Tần gia sẽ không diệt vong, Tần gia sẽ đoạt lại tổ địa!

Một lão giả chụp bàn quát lên, râu tóc đều dựng đứng như thép nguội.

- Thái tử muốn diệt Tần gia, chúng ta sẽ làm hắn thương cân động cốt, tuyệt đối không uất ức đưa đầu cho hắn chặt, càng không để tộc lão bị lăng nhục!

Một lão giả khác chụp án nói, hai mắt giận dữ nhìn.

- Dù bốn khí tạng của ta chưa hoàn toàn luyện thành, khi đại quân thái tử tới, ta cũng sẽ vào Long Đàm đánh cược một lần, cùng lắm thì chết!

Tần Hưng Tuấn ngạo nghễ nói.

Mọi người đều gật đầu đồng tình, trong mắt họ hiện lên vẻ quyết tâm và hy vọng cho tương lai của Tần gia.

- Không sai, cùng lắm thì chết, ta đi cùng ngươi!

Tần Tử Giao ngang nhiên nói.

- Thái tử muốn diệt Tần gia, vậy thì tới đi!

Một nam tử râu quai nón hét lớn.

Bầu không khí trong đại thính nghị sự trở nên sôi nổi và đầy quyết tâm.

Tần Tại Viêm nhìn thấy nhiều tộc nhân tràn đầy ý chí chiến đấu, trên mặt lộ ra nụ cười khổ, nhưng cuối cùng cũng gật đầu nói:

- Nếu không thể thần phục, vậy chỉ còn cách rút lui về tổ địa, chuẩn bị đánh một trận.

Ngày hôm sau

Người Tần gia ở Võ Châu bắt đầu lần lượt rút lui, vận chuyển các vật phẩm quan trọng.