Chương 581 Triệu tập Trịnh sư huynh bọn họ đều tới nơi này
Xem ra Tần gia không có phần thắng chút nào!
Tần Tử Lăng trầm giọng nói.
- Thái tử hiện đang có quyền lực đỉnh cao, thế lực vô cùng lớn, Tần gia lại một mực xuống dốc, sao có thể thắng được! Chỉ dựa vào tổ địa, dựa vào địa thế hiểm trở để đánh một trận mà thôi.
Tần Hưng Bằng lộ vẻ bi phẫn nói.
- Vậy tại sao thái tử đến giờ mới đối phó Tần gia?
Tần Tử Lăng hỏi.
Hắn thực ra đã biết sự bất hòa giữa Tần gia và thái tử, nhưng thái tử luôn không dám trực tiếp ra tay với Tần gia.
Tần Tử Lăng cho rằng do các thế lực cản trở, nên không quá để ý.
Bây giờ xem ra, phải có biến cố nào đó xảy ra.
- Thái tử đã sớm muốn đối phó Tần gia, nhưng thiên cô tổ mẫu là đệ tử chân truyền Thiên Diễn Tông, có hy vọng đột phá trở thành Huyền sư.
- Một ngày thiên cô tổ mẫu vẫn chưa dẫn lôi thối thể, thái tử không dám động thủ. Hai tháng trước, thiên cô tổ mẫu Thối Lôi thất bại, thái tử không còn cố kỵ nữa.
- Trước đó, thái tử điều động nhân mã, mệnh nhiều phe nhân mã thay phiên kiện cáo Tần gia.
- Gần đây, Tần gia bị cáo buộc mưu hại, cấu kết ma môn, tàn hại sinh linh.
- Nhân mã được điều động ngày càng nhiều, chúng ta đánh giá thời gian thái tử đối phó Tần gia gần đến.
- Cô cô phái ta tới thông tri ngài.
Tần Hưng Bằng trả lời.
Tần Tử Lăng nghe xong, trầm ngâm suy nghĩ, nhận thấy tình hình càng ngày càng nghiêm trọng và Tần gia đang đứng trước nguy cơ lớn.
- Hiện tại cô cô của ngươi đang ở đâu?
Tần Tử Lăng hỏi.
- Tần gia người hiện tại đã rút lui về tổ địa, chuẩn bị tử thủ tổ địa, cô cô cũng ở tổ địa.
- Nàng muốn tự mình đến, nhưng tình thế của thái tử quá bức bách.
- Lúc này, một khi rời đi, sẽ khó thoát khỏi tai mắt và truy sát của thái tử.
- Ta mới đột phá trở thành tông sư, chưa gây chú ý quá nhiều.
Tần Hưng Bằng trả lời.
Nghe vậy, Tần Tử Lăng không khỏi nhớ lại lần thái tử phái người vào địa quật bắt Tần Tử Đường, sắc mặt âm trầm, trong mắt nổi lên sát khí.
- Tình thế bức bách! Hừ, thái tử này hành sự thật không bình thường, ác liệt. Nhân vật như vậy thật sự ngồi lên quân vị Đại Tề Quốc thì sẽ là đại họa cho bách tính!
- Còn không phải thế sao!
Tần Hưng Bằng căm giận nói, song quyền nắm chặt, hận không giết được thái tử.
Hắn không nhận ra lời nói của Tần Tử Lăng mang ý nghĩa sâu xa, mà chỉ nghĩ rằng Tần Tử Lăng cũng phẫn hận như mình.
Tiêu Thiến hiểu rõ Tần Tử Lăn nhất, cảm nhận được sát khí trong mắt hắn, không khỏi chấn động mạnh, thần sắc trở nên ngưng trọng.
- Tất nhiên nếu con cháu Tần gia đều đã về thủ tổ địa, vậy thân ta là con cháu nhà họ Tần cũng không thể ngoại lệ.
Tần Tử Lăng nói bình tĩnh, như thể đang nói một chuyện bình thường.
- Tiểu thúc, tuyệt đối không thể!
Tần Hưng Bằng kinh ngạc, vội vã nói.
- Có gì không thể! Không phải là thái tử sao? Thật sự cho rằng Tần gia dễ diệt vậy sao?
Tần Tử Lăng cười lạnh.
Không đợi Tần Hưng Bằng mở miệng, hắn đã nói với Tiêu Thiến:
- Ngươi sai người truyền lệnh, triệu tập đám Trịnh sư huynh tới đây.
- Được!
Tiêu Thiến gật đầu, sau đó rời phòng khách.
Rất nhanh, thị vệ cưỡi dị cầm từ quận thủ phủ phóng lên cao, có người còn cưỡi dị thú ngựa chạy ra khỏi thành.
Vì Tần Tử Lăng mang về nhiều tài nguyên, trong khoảng thời gian này, ngoài Tần Tử Lăng và Tiêu Thiến bế quan tu hành tại Vô Cực Điện, Trịnh Tinh Hán và những người khác cũng lưu lại Phương Sóc Quận, mỗi người đều bế quan tu hành, không đi xa.
- Tiểu thúc, ngài ngàn vạn lần không nên xử trí theo cảm tính. Thái tử bọn họ thực sự thế lớn, mặc dù...
Tần Hưng Bằng từ phòng khách nhìn ra phía ngoài, thấy từng con dị cầm phóng lên cao, đã vừa khiếp sợ vừa cảm động.
- Ngươi không cần nhiều lời! Ý ta đã quyết. Nếu thái tử muốn diệt Tần gia, vậy ta liền giết hắn!
Tần Tử Lăng xua tay cắt đứt lời nói của Tần Hưng Bằng.
Nghe vậy, Tần Hưng Bằng há hốc mồm, nhìn Tần Tử Lăng nửa ngày mà không nói được lời nào.
Hắn rất hoài nghi, liệu có phải vị tiểu thúc này đã bị kích thích đầu óc nên không còn bình thường nữa!
- Yên tâm đi, có tiểu thúc ở đây, nhất định có thể đảm bảo Tần gia bình yên vô sự!
Tần Tử Lăng vỗ vai Tần Hưng Bằng, nói.
Nói xong, Tần Tử Lăng đưa mắt nhìn về phía Võ Châu.
Tần Hưng Bằng quay đầu nhìn tiểu thúc của mình, biểu tình càng thêm kinh ngạc.
Hắn thực sự không hiểu, tiểu thúc lấy đâu ra tự tin như vậy!
Trong lúc Tần Hưng Bằng còn đang ngỡ ngàng, hai con Huyết Thương Ưng như hai đám mây đỏ từ xa cấp tốc bay tới.
Chúng nhanh chóng hạ xuống trước đại sảnh đại đình viện.
Trên lưng Huyết Thương Ưng nhảy xuống hai đại hán khôi ngô, khí huyết dâng trào như biển, khí thế như núi.
Ngay khi hai đại hán bước xuống, Tần Hưng Bằng cảm giác như có hai tòa núi lớn áp bách mà đến, không khỏi hút một hơi lạnh, đồng tử co lại, vẻ mặt trở nên ngưng trọng.
Hai đại hán này đã đạt đến cảnh giới trung tông sư.
Hai đại hán này không phải ai khác, chính là thị vệ thân tín của Tiêu Thiến, huynh đệ Thạch Hổ và Thạch Long.
Tần Tử Lăng thấy hai vị thị vệ trung thành này đến, liền gật đầu hài lòng.
Lúc đầu, Thạch Hổ và Thạch Long chỉ có cảnh giới tiểu tông sư, nhưng lần này, Tần Tử Lăng mang về những vật phẩm thực sự rất lợi hại.
Một giọt chất lỏng màu vàng óng cùng với dị thú ngũ phẩm thượng giai, thậm chí lục phẩm hạ giai, khiến việc bọn họ đột phá trở nên không khó khăn nữa.
- Thạch Hổ, Thạch Long bái kiến lão gia!
Thạch Hổ và Thạch Long vừa rời khỏi Huyết Thương Ưng, liền quỳ một chân trên đất bái kiến Tần Tử Lăng.
Tần Hưng Bằng khó khăn nuốt nuốt nước miếng, vẻ mặt kinh hãi và không dám tin tưởng.
Hai vị trung tông sư, lại muốn quỳ một chân trên đất bái kiến vị tiểu thúc của hắn, hơn nữa còn xưng lão gia!
Quả thực quá chấn động, quá không thể tưởng tượng nổi!
- Ừm, các ngươi trước trước tiên cứ chờ ở đây.
Tần Tử Lăng vung tay nói.
- Vâng!
Hai người đứng dậy, sau đó mang theo Huyết Thương Ưng, vẻ mặt nghiêm nghị đứng thẳng một bên.
Huynh đệ Thạch Long và Thạch Hổ vừa mới mang theo Huyết Thương Ưng đứng qua một bên, lại có một con Huyết Thương Ưng bay xuống.
Trên lưng Huyết Thương Ưng là một vị nam tử cụt một tay, chính là Lữ Thái Cường, người từng tự cho mình siêu phàm.
Lữ Thái Cường cùng huynh đệ Thạch Hổ đều ở quận thành tu hành, nên là những người chạy tới đầu tiền.
Lữ Thái Cường cũng là trung tông sư, nhưng khí tức trên người hắn còn kinh người hơn Thạch Hổ và Thạch Long.
- Gặp qua đại sư huynh!
Lữ Thái Cường khom người, đơn tay hành lễ.
- Lữ sư huynh cũng chờ ở đây giúp ta.
Tần Tử Lăng trầm giọng nói.
- Được.
Lữ Thái Cường thấy thần sắc Tần Tử Lăng nghiêm túc, biết có chuyện lớn sắp phát sinh, lập tức cung kính lĩnh mệnh, sau đó cũng đứng thẳng một bên.
Tần Hưng Bằng thấy Lữ Thái Cường, một nhân vật như vậy cũng phải nghe lệnh Tần Tử Lăng, không khỏi cảm thấy yết hầu khô chát, trong lòng ngập tràn thắc mắc và sự kính nể đối với vị tiểu thúc này.
Tần Tử Lăng quả thực không phải là người tầm thường mà hắn từng nghĩ, mà là một nhân vật vô cùng đáng gờm, có khả năng đối đầu với thái tử.
Lữ Thái Cường vừa tới, không lâu sau, bầu trời phía tây xuất hiện từng mảnh đám mây màu đỏ.
Những " đám mây màu đỏ" đảo mắt đã phiêu tới, dĩ nhiên là từng con Huyết Thương Ưng.
Trên lưng của mỗi con Huyết Thương Ưng đều có một vị võ đạo tông sư, tổng cộng có mười bốn người.
Trong số đó, mười người là trung tông sư, chỉ có bốn người còn là tiểu tông sư.
Một vài vị trung tông sư cho Tần Hưng Bằng cảm giác khí huyết kình lực hùng hồn, thậm chí còn vượt qua tộc trưởng Tần gia.
- Gặp qua đại sư huynh!
- Bái kiến chưởng giáo lão gia!
Mười bốn người này từ Huyết Thương Ưng hạ xuống, có người chắp tay hành lễ, miệng xưng đại sư huynh, có người thì quỳ một chân trên đất bái kiến, miệng xưng chưởng giáo lão gia.
Lúc này Tần Hưng Bằng đã triệt để nhìn mà trợn tròn hai con mắt.
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới, vị tiểu thúc này của mình, chỉ cần ra một mệnh lệnh, vậy mà trong thời gian ngắn liền triệu tập gần hai mươi vị võ đạo tông sư, hơn nữa đều là trung tông sư, thậm chí có ba vị còn cho hắn cảm giác không thua kém gì tộc trưởng Tần gia.
Điều này có nghĩa là bọn họ đã bắt đầu luyện tạng.
Luyện tâm tạng cũng là rất đáng ngạc nhiên rồi, nhưng vấn đề là trong số đó có hai người, một người nhìn tráng niên, đánh giá khoảng ba mươi sáu ba mươi bảy tuổi, một người khác nhỏ gầy và có vẻ lấm la lấm lét, nhìn như còn chưa tới ba mươi tuổi.
Tuổi tác như vậy, nhất là người sau, ngay cả hai vị thiên kiêu của Tần gia cũng không sánh bằng a! Nếu hai vị thiên kiêu Tần gia cũng bắt đầu luyện tạng, sớm có thể vào Long Đàm, tình thế của Tần gia hiện tại cũng sẽ tốt hơn nhiều.
Trong lúc Tần Hưng Bằng còn đang trợn mắt, từ xa xa lại có mấy đám mây trắng mang theo kim quang bay tới.
Rất nhanh, những đám "mây trắng" phiêu tới, rõ ràng là từng con Kim Quan Hạc.
Trên mỗi con Kim Quan Hạc đều đang đứng một vị tiên phong đạo cốt, có cả nam và nữ, thình lình đều là luyện khí tông sư.
Trong số đó có một vị lão nhân mập lùn tóc râu bạc trắng, làm cho Tần Hưng Bằng cảm giác thâm bất khả trắc, mơ hồ còn sản sinh một tia cảm giác giống như đối diện với thiên cô tổ mẫu.
- Không phải là luyện khí đại tông sư đó chứ!
Trong lòng Tần Hưng Bằng nhảy lên một cái.