Chương 584 Ngươi nói hắn có đến không?
Lão sư, nói tiếng ong lời ve cũng không phải là thói quen tốt.
Tần Tử Lăng bay gần Kiếm Bạch Lâu, thuận đường vung tay lên, cuốn lấy mây mù nồng hơn lượn lờ quanh hai người, tách biệt họ khỏi mọi người.
- Ta chỉ muốn dạy bảo những người trẻ tuổi, để họ học hỏi từ ngươi mà thôi, tránh cho họ chịu thiệt sau này.
Kiếm Bạch Lâu vuốt râu nói, tỏ vẻ bề trên.
- Vậy lần sau ngài nói chuyện hãy chú ý dùng từ một chút. Nếu ta không đoán sai, ngài vừa rồi định nói rằng ta thích nấp trong bóng tối để âm mưu hại người đúng không?
Tần Tử Lăng nói.
- Đừng nói với ta là lần này ngươi không có ý đồ như vậy? Nếu ngươi không có tính toán này, thì dẫn nhiều người chúng ta tới đây làm gì? Còn không phải muốn tiếp tục trốn phía sau…
Kiếm Bạch Lâu trợn mắt nói.
- Phía sau thái tử có cao nhân Thiên Diễn Tông làm chỗ dựa, lá bài tẩy của hắn còn chưa lộ, ngài nghĩ ta nên gióng chóng khua chiên sao? Dù sao cũng phải nấp trong bóng tối quan sát thêm.
Tần Tử Lăng nói.
- Ngươi bây giờ rốt cuộc có thực lực gì?
Kiếm Bạch Lâu nghe vậy, thần sắc dần trở nên nghiêm túc.
- Chỉ cần không phải quá Đại Huyền Sư biến thái, đánh bại thậm chí trấn áp cũng không có vấn đề gì.
Tần Tử Lăng trả lời.
- Xì...!
Kiếm Bạch Lâu hít một hơi lãnh khí, đột nhiên nhận ra mình cũng giống như Tần Hưng Bằng, quá trẻ tuổi và ngây thơ rồi.
Hắn vốn cho rằng vị đệ tử ký danh này của mình, dù có tài giỏi đến đâu cũng chỉ có thể đấu ngang với Đại Huyền Sư, nhưng không ngờ hắn đã có khả năng đánh bại Đại Huyền Sư.
- Ngươi lo lắng phía sau thái tử có Kim Đan lão tổ?
Hồi lâu, Kiếm Bạch Lâu mới ổn định lại cảm xúc, hỏi.
- Nắm giữ Đại Tề Quốc chính là nắm giữ nguồn tài nguyên liên tục không ngừng. Vì vậy, ai ngồi trên ngai vàng của Đại Tề Quốc, tám chín phần mười sẽ phải liên quan đến tầng cao nhất của Thiên Diễn Tông và quyền lực cùng phân phối lợi ích của nhóm nhỏ người đó. Thậm chí, mỗi lần thay đổi triều đại, tám chín phần mười là do tầng chót nhất của Thiên Diễn Tông phân chia quyền lợi lại.
- Giám sát Đại Tề Quốc chính là Đại Huyền Sư, cho nên người đứng sau Đại Tề Quốc, ta nghi ngờ rằng dù không phải Kim Đan lão tổ, cũng hẳn là Đại Huyền Sư cực kỳ lợi hại đã bước một chân vào ngưỡng cửa Kim Đan.
Tần Tử Lăng trả lời.
- Nếu như đối phương thật sự có Kim Đan lão tổ ở sau lưng thì sao?
Kiếm Bạch Lâu nghe vậy trầm mặc hồi lâu, rồi mới lần thứ hai mở miệng hỏi.
- Đây dù sao chỉ là tranh đấu quyền thế trong thế tục, thông thường chỉ đến đại tông sư, Huyền Sư theo lý mà nói sẽ không ra tay. Nếu đối phương thật sự có Kim Đan lão tổ, khả năng lớn là họ sẽ không tự mình xuất thủ; đương nhiên, chúng ta cũng cần phải đề phòng, phòng trường hợp đối phương không biết xấu hổ, tự mình xuất thủ.
- Cho nên đệ tử còn phải giấu mình, xem xét tình thế. Trận chiến này ngay từ đầu chắc chắn vẫn cần lão sư dẫn đầu, mang theo đám Trịnh sư huynh xung phong, trước tiên đánh rơi uy phong của thái tử.
- Ha hả, đầu năm nay, có khi là tường đổ người đẩy. Chỉ cần uy phong của thái tử bị đánh rơi, những hoàng tử khác và thế lực khắp nơi sẽ thừa dịp tấn công hội đồng. Lúc đó, nhiều chuyện sẽ dễ dàng thao tác.
- Tất nhiên, nếu tình huống xấu nhất xuất hiện, buộc ta phải sử dụng tất cả các thủ đoạn, thì ai thắng ai thua cũng chưa biết được!
Tần Tử Lăng nói đến đây, hai mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn.
Kiếm Bạch Lâu nhìn Tần Tử Lăng, tim đập càng lúc càng nhanh hơn.
Hắn hiểu rất rõ vị ký danh đệ tử này.
Nếu Tần Tử Lăng đã nói ra những lời này, thì chắc chắn hắn đã có con bài chưa lật để đối phó với Kim Đan lão tổ!
Chưa đến ba mươi tuổi, người trẻ tuổi này lại có khả năng đối đầu với Kim Đan lão tổ, điều này thật sự là nghịch thiên!
- Ta càng ngày càng không thể nhìn thấu ngươi!
Hồi lâu, Kiếm Bạch Lâu tâm tình phức tạp nói.
- Hắc hắc, lão sư, ta thật sự không dám nhận lời này.
Tần Tử Lăng mỉm cười nói.
Kiếm Bạch Lâu trợn mắt nhìn Tần Tử Lăng, sau đó ngửa đầu nhìn trời. Có một đệ tử như vậy, áp lực của Kiếm Bạch Lâu rất lớn!
...
Khi Tần Tử Lăng và đám người của hắn bị mây mù bao phủ, nhanh chóng di chuyển dọc theo Tiềm Long Sơn hướng về Tần Thành, thì thái tử và nhân mã của hắn cũng đang tiến gần tới Tần Thành.
- Đó có phải là hộ thành đại trận trong truyền thuyết của Tần gia, quả nhiên có chút vốn liếng. Trách không được Tần gia có thể truyền thừa dài lâu như thế mà không sụp đổ, bất quá hôm nay Tần gia nhất định sẽ bại vong trong tay điện hạ.
Ngồi trong xe kéo, vẻ mặt Ngũ Kim Hà thích ý uống một ngụm rượu, nói.
- Ha ha!
Thái tử nghe vậy đắc ý ngửa mặt lên trời cười lớn, một hồi lâu mới ngừng lại, trong mắt lộ ra vẻ tham lam nói:
- Hộ thành đại trận Tần gia càng lợi hại càng chứng tỏ rằng truyền thuyết về tổ địa Long Đàm của Tần gia là thật.
- Điện hạ kiến giải độc đáo!
Ngũ Kim Hà mỉm cười nói:
- Điện hạ bây giờ dù là khí huyết kình lực hay khí huyết chi hải đều đã tu luyện đến cực hạn. Vậy nê đã không có khả năng tiếp tục đề thăng, trừ phi trui luyện cốt tủy, trở thành Võ Thánh.
- Tục truyền rằng chân long huyết khí có thể trui luyện cốt tủy, giúp võ đạo đại tông sư tăng tỉ lệ đột phá Võ Thánh. Nếu tổ địa Long Đàm của Tần gia thực sự có chân long huyết khí, điện hạ tất nhiên có hy vọng trở thành Võ Thánh. Một khi điện hạ trở thành Võ Thánh, còn ai dám không phục điện hạ nữa!
- Ha ha!
Thái tử nghe vậy lại ngửa mặt lên trời cười lớn, đầy đắc ý.
Trong khi thái tử đang cười, sắc mặt Ngũ Kim Hà đột nhiên thay đổi, hai mắt như kiếm nhìn xa về phía bầu trời.
- Làm sao vậy?
Thái tử dừng tiếng cười, hỏi.
- Không có gì, vừa rồi tựa hồ cảm giác có người đang nhìn trộm ta, nhưng không phát hiện được gì, có lẽ là ảo giác của ta.
Ngũ Kim Hà lắc đầu, trong mắt lóe lên vẻ nghi hoặc.
Ngũ Kim Hà vừa nói xong, trên bầu trời có một đám mây đang từ từ di chuyển về phía Tiềm Long Sơn.
Bên trong đám mây, một luồng thần hồn vặn vẹo, mơ hồ hiện ra tướng mạo của Tần Tử Lăng.
- Lại có Huyền Sư tọa trấn, may mắn thần hồn của ta đã đạt đến cảnh giới Hiển Thánh, có thể hội tụ theo ngũ hành, ẩn thân trong đó, để hắn không nhìn ra đầu mối. Nếu không che giấu được, với nhãn lực của Huyền Sư, thần hồn cũng vô pháp che giấu.
Tần Tử Lăng thầm nghĩ.
Xa xa, trên bầu trời Tiềm Long Sơn, trong mắt Tần Tử Lăng lóe lên vẻ ngoài ý muốn cùng vẻ suy tư.
Thần hồn đó là hắn sớm đã thả ra ngoài, cho nên khi Tần Hưng Bằng nghe được tiếng chuông, Tần Tử Lăng đã sớm tra xét được vị trí binh mã của thái tử.
Bây giờ thần hồn của hắn đã đạt đến cảnh giới Hiển Thánh, có thể mượn ngũ hành để ẩn thân, cũng như triệu tập ngũ hành chi lực Hiển Thánh để trực tiếp trấn áp địch nhân, thật sự rất huyền diệu.
Trên tường thành của Tần Thành.
- Cô cô, ngươi nhìn, Hưng Bằng đã trở về, nhưng tiểu thúc không tới.
Tần Hưng Bảo chỉ về phía Tiềm Long Sơn, nơi một bóng dáng như là hỏa diễm bay tới trên lưng Liệt Diễm Ưng, tâm tình phức tạp không nói ra được.
Có phần may mắn, nhưng cũng có một loại thất vọng rất khó diễn tả.
- Ta thấy rồi!
Tần Tử Đường gỡ sợi tóc bị gió thổi loạn, vẻ mặt bình tĩnh trả lời, nhưng trong đôi mắt lại hiện lên vẻ phức tạp không gì sánh được.
Không cho Tần Tử Lăng biết được sự tình của Tần gia vốn là quyết định của nàng và tằng thúc tổ, cũng là để Tần gia lưu lại một phần hy vọng.
Đây là quyết định lý trí nhất.
Nhưng khi nước đã đến chân, thấy Tần Tử Lăng thực sự không đến, Tần Tử Đường không biết vì sao trong lòng luôn cảm giác như có cái gì đó đang ngăn lại, rất khó chịu.