Chương 589 Ta muốn tính toán một chút
Tần Kiến Mai không ngạc nhiên khi Tần Tử Lăng trẻ tuổi mà hiểu rõ quan hệ giữa các tông môn như vậy.
Dù sao, dưới ba mươi tuổi mà đã là đạo võ song tu, Võ Thánh và Huyền Sư, không thể dùng ánh mắt người thường mà đối đãi.
- Chỗ dựa sau lưng thái tử là ai? Là Kim Đan lão tổ của Thiên Diễn Tông sao?
Sắc mặt Tần Tử Lăng trầm xuống, đôi mắt lộ vẻ nghiêm trọng, hỏi vấn đề mấu chốt nhất.
Sắc mặt Tần Kiến Mai trở nên ngưng trọng.
- Chỗ dựa sau lưng thái tử là một vị lão tổ của Khương gia, cũng là trưởng lão Thiên Diễn Tông, Khương Thánh Vân.
- Hắn là thiên tài gần ba trăm năm qua khó có được một người của Thiên Diễn Tông, cũng là người có hy vọng nhất vượt qua lôi kiếp, trở thành Kim Đan lão tổ.
- Thậm chí, hai vị Kim Đan lão tổ hiện tại của Thiên Diễn Tông cũng chắc chắn rằng Khương Thánh Vân có tám chín phần mười sẽ vượt qua lôi kiếp. Vì vậy, 70 năm trước, khi tiền triều suy tàn, Khương gia mới chiếm được thiên hạ Đại Tề Quốc. Điều này cũng liên quan đến việc Khương Thánh Vân tạo ra gia tộc hưng thịnh, hắn mới có thể dùng ảnh hưởng của mình tại Thiên Diễn Tông, đẩy Khương gia lên vị trí hiện tại.
Nói đến đây, Tần Kiến Mai nhìn Tần Tử Lăng với ánh mắt chờ mong.
- Vậy tức là, Khương Thánh Vân hiện tại vẫn chưa phải là Kim Đan lão tổ!
Tần Tử Lăng nói, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Dù có Kim Lôi Tử trong tay, nhưng liệu có thể đối phó được Kim Đan lão tổ hay không vẫn chỉ là suy đoán.
Hắn chưa từng thực sự gặp Kim Đan lão tổ, chỉ là từ kinh nghiệm với dị thú lục phẩm trong kết giới mà đoán được thực lực của Kim Đan lão tổ.
Hơn nữa, Kim Đan lão tổ cũng có mạnh có yếu.
Hiện tại Khương Thánh Vân không phải Kim Đan lão tổ, chỉ là Huyền Sư, Tần Tử Lăng liền không có gì phải sợ.
- Mặc dù hiện tại Khương Thánh Vân còn chưa phải là Kim Đan lão tổ, nhưng người ta truyền rằng hắn đã có thể cùng Kim Đan lão tổ đấu một hai trận, xem như nửa bước Kim Đan! Kỳ thực Thiên Diễn Tông vốn còn có một vị...
Tần Kiến Mai nói đến đây, đột nhiên dừng lại, tự giễu lắc đầu nói:
- Nhìn ta này, lão hồ đồ, kéo những chuyện không liên quan làm gì! Vẫn là nói về Khương Thánh Vân đi.
- Hắn không biết vì sao, lại đặc biệt ưa thích đương kim thái tử. Ban đầu, cái chức thái tử này không đến phiên Khương Quảng Quyền, đương kim hoàng thượng cũng không ưa thích hắn, nhưng có người nói Khương Thánh Vân cố ý định Khương Quảng Quyền làm thái tử, hoàng thượng cũng đành phải lập hắn. Đương nhiên, những nội tình này thế tục không biết, họ chỉ cho rằng hoàng thượng ưa thích Khương Quảng Quyền nên lập hắn làm thái tử.
- Khương Thánh Vân ưa thích Khương Quảng Quyền như vậy, một khi thái tử bị nhục, hắn có can thiệp không?
Tần Tử Lăng nhíu mày hỏi.
- Luyện khí giới có quy củ của luyện khí giới, thế tục có quy củ của thế tục. Thái tử và Tần gia là tranh đấu quyền thế thế tục, hơn nữa còn là thái tử muốn diệt Tần gia trước, Khương Thánh Vân không tiện can thiệp. Nếu hắn can thiệp, Tần gia đã không còn từ lâu. Vì hắn không thể tùy tiện can thiệp, mà ta là lão tổ Tần gia, thái tử muốn diệt Tần gia, ta phải cứu gia tộc, xuất thủ là hợp lý. Thêm vào đó, thái tử không chắc ta có thể trở thành Huyền Sư, nên mới chậm chạp không dám động thủ. Đương nhiên, tranh đấu quyền thế thế tục cũng là một cách rèn luyện cho thái tử, Khương Thánh Vân cũng thấy rõ điều này.
Tần Kiến Mai trả lời.
- Vậy nếu ta giết thái tử thì sao?
Tần Tử Lăng hỏi tiếp.
Biểu tình của Tần Kiến Mai cứng lại, một lúc sau mới nói:
- Điều đó rất khó nói, tốt nhất là không nên giết hắn. Sau chuyện này, cũng không cần nỗ lực giết hắn. Thiên hạ không có tường nào mà gió không lọt qua được, hơn nữa Kim Đan lão tổ có nhiều thủ đoạn, họ muốn truy tra thì luôn có thể tìm ra manh mối. Nếu thật sự truy xét đến ngươi, ngươi sẽ bị coi là phá hoại quy củ, dù sao hắn là thái tử, ngươi là Huyền Sư, ngươi dùng thân phận Huyền Sư để giết thái tử là phá hoại quy củ. Lúc đó Khương Thánh Vân có thể vận dụng lực lượng Thiên Diễn Tông để truy sát ngươi, đương nhiên cũng sẽ diệt Tần gia.
- Vậy cũng đúng, nếu Huyền Sư có thể tùy ý giết hoàng thượng, thái tử gì đó, Đại Tề Quốc sẽ thay đổi triều đại vào mỗi ngày.
Tần Tử Lăng gật đầu, nhíu mày càng chặt hơn.
Hắn sớm đã nghĩ đến việc thái tử liên quan đến sự ổn định của giang sơn xã tắc Đại Tề Quốc, được Thiên Diễn Tông công nhận.
Khẳng định sẽ không thể tập sát dễ dàng được.
Nếu thái tử và hoàng đế có thể bị giết dễ dàng, Thiên Diễn Tông còn gì là mặt mũi?
Về sau Thiên Diễn Tông thì làm sao lập triều đình, làm sao giám sát xã tắc?
Thiên Diễn Tông chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ!
Cho nên Tần Tử Lăng rõ ràng có thể tập sát thái tử, nhưng không dám hành động mạo hiểm.
Đương nhiên, thái tử và hoàng đế không phải không thể giết, mà cần tuân theo quy củ!
Quyền thế thế tục cần dùng phương thức thế tục của tiến hành, đây là một loại ăn ý, cân bằng và tự nhiên trong tời đất.
- Lúc đầu ta muốn đánh bại thái tử vào hôm nay, để hắn mất hết uy nghiêm, rơi vào kết cục tường đổ người đẩy, không cần chúng ta xuất thủ, hắn cũng sẽ xong đời. Nhưng nghe cao cô tổ mẫu phân tích, có Khương Thánh Vân ở dây, mặc dù Khương Quảng Quyền bị nhục, uy nghiêm bị quét sạch, hắn vẫn có thể giữ thái tử vị.
- Nếu hắn tiếp tục giữ thái tử vị, tương lai sớm muộn cũng sẽ trở thành hoàng đế, điều này không tốt. Chỉ có ngàn ngày làm tặc, không có ngàn ngày đề phòng tặc. Tần gia đã xung đột với thái tử đến mức này, hơn nữa thái tử lòng dạ hẹp hòi, tính hung tàn, sao có thể giữ lại hắn để chờ hắn làm hoàng đế?
Tần Tử Lăng tiếp tục nói.
- Ngươi muốn giết hắn?
Tần Kiến Mai trong lòng giật mình, nói:
- Việc này cần thận trọng. Mặc dù thái tử công đánh Tần gia, nếu bị giết, Khương Thánh Vân không tiện nhúng tay. Nhưng thân phận thái tử không thể coi thường, nếu Khương Thánh Vân tự mình xuất thủ, Thiên Diễn Tông cũng sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt cho hắn!
- Thiên Diễn Tông tự xưng là danh môn chính phái, giám sát thiên hạ, chắc chắn phải nói lý lẽ.
Tần Tử Lăng nói.
- Đúng là nói lý lẽ, nhưng dựa trên cơ sở thực lực. Giống như tứ đại tông môn, Thiên Diễn Tông phải giảng lý lẽ với họ. Nhưng đối với các môn phái nhỏ, Thiên Diễn Tông chỉ cần một cái Thiên Diễn Lệnh, làm sao có thể giảng lý lẽ? Nếu Khương Thánh Vân giận quá mà tiêu diệt ngươi và Tần gia, ván đã đóng thuyền, Thiên Diễn Tông liệu có nghiêm phạt Khương Thánh Vân hay tự kiểm điểm? Nhiều lắm chỉ nói Khương Thánh Vân tức giận do hậu duệ bị giết, nhất thời không kiểm soát được cảm xúc mà thôi.
Tần Kiến Mai cười khổ.
- Nói tới nói lui, vẫn cần thực lực. Chỉ cần ta có thực lực chống lại Khương Thánh Vân, chuyện này có thể kéo dài đúng không?
Tần Tử Lăng hỏi.
Tần Kiến Mai gật đầu:
- Đúng vậy. Thực lực là quan trọng nhất. Nếu ngươi có thể chống lại Khương Thánh Vân, tình thế sẽ khác. Chúng ta sẽ có cơ hội.
- Đó là đương nhiên. Dù sao ta cũng coi như là đệ tử chân truyền của Thiên Diễn Tông, bây giờ lại được ngươi tặng cho chất lỏng màu vàng óng, có hy vọng trở thành Huyền Sư, sau này cũng sẽ là trưởng lão của Thiên Diễn Tông. Thái tử muốn diệt Tần gia chúng ta, không có lý gì mà con cháu nhà họ Tần chúng ta lại không thể giết hắn. Ngươi là con cháu Tần gia, nếu ngươi thật sự có thể ngăn cản... Khụ khụ...
Nói đến đây, Tần Kiến Mai mới đột ngột ngẩng đầu nhìn Tần Tử Lăng, đôi mắt lão tròn xoe vì sự kinh ngạc và kích động, thậm chí bị nước bọt sặc, không nhịn được mà ho khan.
- Hắc hắc, vãn bối thích nhất là làm việc theo quy củ và giảng đạo lý!
Tần Tử Lăng cười, hướng Tần Kiến Mai nhếch miệng, để lộ hai hàng răng trắng tinh chỉnh tề.
Tần Kiến Mai nhìn Tần Tử Lăng, trong lòng vừa khiếp sợ vừa kích động, không khỏi có hàn khí từ cột sống len lén bò lên.
Nàng cho rằng Tần Tử Lăng là võ đạo song tu, đạt tới Tiểu Võ Thánh và Tiểu Huyền Sư đã là rất lợi hại rồi, không thể tưởng tượng nổi, không dám nghĩ xa hơn.
Đến bây giờ, nàng mới nhận ra mình đã đánh giá thấp hắn rất nhiều.