← Quay lại trang sách

Chương 632 Ngài biết Cửu Huyền Sơn sao?

Hiện tại may mắn là, tin tức về trận chiến ở Phù Lao Quan không bị truyền đi.

- Còn trận chiến ở Tần Thành, biểu hiện của ngươi mặc dù kinh diễm, nhưng đối với Tịch Tổ Hồng mà nói vẫn chỉ là một tiểu nhân vật dưới Kim Đan.

- Hắn cuồng ngạo, không thèm quan tâm đến ngươi.

- Cho nên ngươi vẫn còn có thời gian để chuẩn bị.

- Trong những năm tới, chúng ta chỉ có thể nhẫn nhục chịu đựng.

Lại Ất Noãn nói.

- Vậy chuyện Tần gia thay Khương gia thì sao?

Tần Tại Tín do dự hỏi.

- Chuyện đó thì không sao.

- Trận chiến ở Tần Thành đã làm thiên hạ đều biết, Tần gia quật khởi đã thành định cục.

- Quả thực Khương gia quản lý Đại Tề Quốc rất kém cỏi, nên Thiên Diễn Tông quyết định thay đổi hoàng thất.

- Để Tần gia làm chủ Đại Tề Quốc là điều bình thường.

- Đương nhiên, trước khi Tử Lăng có đủ thực lực để đối đầu với Tịch Tổ Hồng, Ty Thiên Giám vẫn phải do Thiên Diễn Tông khống chế, nếu không sẽ rất không ổn.

Lại Ất Noãn nói.

- Thúc công, ngài không cần quá lo lắng.

- Ngài biết một ít nội tình nên mới băn khoăn như thế, nhưng thực tế, trong mắt Địa Tiên, ta chỉ là một con kiến hôi, sẽ không đặc biệt quan tâm đến ta.

- Tuy nhiên, cần phải chú ý cẩn thận.

Tần Tử Lăng nói.

- Quả thực như vậy.

Lại Ất Noãn gật đầu, sau đó thần sắc đột nhiên trở nên trang nghiêm.

- Tử Lăng, hôm nay chúng ta đến đây, ngoài việc trao đổi về Tần gia làm chủ Đại Tề Quốc và chuyện của Tịch Tổ Hồng, còn có một chuyện quan trọng cần thương lượng với ngươi.

- Lão sư, ngài nói đi.

- Hai vị thái thượng trưởng lão cùng tông chủ nói, nếu ngươi bằng lòng bái nhập làm môn hạ của Thiên Diễn Tông, vị trí tông chủ có thể giao cho ngươi.

Lại Ất Noãn nói.

Lời của Lại Ất Noãn khiến toàn bộ đại điện trở nên yên tĩnh.

Tất cả ánh mắt đều tập trung vào Tần Tử Lăng.

Thiên Diễn Tông, đối với Tần Tại Tín, Kiếm Bạch Lâu và những người khác, từng là thế lực lớn nắm trong tay quyền sinh sát.

Trước đây, bái nhập làm môn hạ Thiên Diễn Tông là một vinh dự vô thượng.

Nhưng bây giờ, Thiên Diễn Tông lại mời Tần Tử Lăng ngồi lên vị trí tông chủ, điều mà trước kia không ai dám nghĩ tới.

- Lão sư, ngài trở về nói với hai vị thái thượng trưởng lão và tông chủ, ta và Thiên Diễn Tông có mối liên hệ sâu xa, Thiên Diễn Tông gặp nạn, ta sẽ không ngồi nhìn.

- Nhưng việc bái nhập Thiên Diễn Tông và ngồi vào vị trí tông chủ thì coi như thôi.

Tần Tử Lăng không cần nghĩ ngợi đã từ chối lời mời.

Hắn biết hiện tại Vô Cực Môn đã có quy mô sơ khởi, hơn nữa trong tay hắn có rất nhiều tài nguyên.

Không lâu trước đây, hắn thậm chí còn tìm được cánh cổng thông đến Ttểu kết giới Phong Lôi.

Hắn căn bản không cần phải bái nhập Thiên Diễn Tông và chịu sự ước thúc của Thiên Diễn Tông.

Mọi người thấy Tần Tử Lăng từ chối lời mời của Thiên Diễn Tông, tâm tình mỗi người đều rất phức tạp, không biết là nên vui mừng hay thất vọng.

- Lão sư, ngài biết Cửu Huyền Sơn không?

Tần Tử Lăng lại chuyển chủ đề.

- Cửu Huyền Sơn?

Lại Ất Noãn nghe vậy hơi cau mày, nói:

- Cường đại lắm sao?

- Hẳn là rất cường đại, không thua kém tám thế lực lớn.

Tần Tử Lăng trả lời.

- Huyền Minh Đại Lục cường đại nhất cũng chỉ có tám thế lực lớn, còn Cửu Huyền Sơn là ở hải ngoại.

- Vi sư mấy năm nay cũng chỉ dạo chơi gần biển, những nơi xa hơn thì chưa từng đặt chân đến, nên chưa từng nghe qua Cửu Huyền Sơn.

- Có lẽ hai vị thái thượng trưởng lão biết.

- Họ là tu sĩ Kim Đan, đi nhiều nơi, có lẽ sẽ nghe qua danh tự này.

Lại Ất Noãn nói.

- Đã như vậy, qua một thời gian ngắn nữa ta sẽ đi một chuyến đến Thiên Diễn Tông, trực tiếp thỉnh giáo hai vị thái thượng trưởng lão.

Tần Tử Lăng nói.

- Cũng tốt.

Lại Ất Noãn gật đầu.

- Trong thời gian này, nếu ngươi cần tài nguyên tu hành gì, cũng có thể nói với hai vị thái thượng trưởng lão.

Tần Tử Lăng gật đầu, đột nhiên nghĩ tới một việc, hỏi:

- Đúng rồi, lão sư, ngài biết Ly La Giáo không?

- Ly La Giáo thì ta nghe nói qua, là một tông môn luyện khí trên một hòn đảo ở phía bắc hải vực của Huyền Minh Đại Lục.

- Ly La Giáo có thực lực tương đương với tứ đại tông môn của Đại Tề Quốc, trong giáo có Huyền Sư tọa trấn, thường lui tới với Huyền Minh Đại Lục.

- Sao ngươi lại đột nhiên hỏi đến Ly La Giáo rồi?

- Không có gì, chỉ là đột nhiên nghĩ tới.

- Thanh Hà Quận có một ngọn núi tên Bàn Ly Sơn, dưới núi có một đầu đầu Ly Long Mạch.

- Mỗi ba mươi năm, người của Ly La Giáo sẽ mang mười con Hóa Ly đến đây, sau đó lấy huyết mạch mở ra Ly Long Mạch, thả Hóa Ly tiến vào long mạch để hấp thụ long khí rồi tiến hóa.

Tần Tử Lăng trả lời.

- Thì ra là thế.

- Tuy nhiên, long thiện biến hóa, có thể ẩn giấu hoặc hiện ra, long mạch lại càng thần bí khó lường.

- Một khi ẩn giấu, dù cho là Địa Tiên cũng không thể tìm được.

- Hơn nữa, ngay cả khi Long mạch hiện ra lối vào, thường cũng có hạn định của không gian pháp tắc.

- Giống như cái tiểu kết giới Phong Lôi kia, cũng không phải ai muốn tiến vào là có thể vào.

Lại Ất Noãn nói.

Tần Tử Lăng nghe vậy chỉ mỉm cười mà không bình luận gì thêm.

Đến cuối buổi trò chuyện, Tần Tử Lăng quả nhiên tự mình xuống bếp chuẩn bị một bàn thức ăn ngon lành.

Sau khi cơm nước no nê, Lại Ất Noãn quay trở về sơn môn, còn Tần Kiến Mai cùng bốn vị trưởng bối của Tần gia được giữ lại.

- Thúc công, khi Tử Đường tỷ xuất quan khỏi Long Đàm, ngài hãy cùng nàng tới Phương Sóc Quận để tiềm tu.

- Trong thời gian đó, các công việc của gia tộc tạm thời giao cho hai vị tằng thúc tổ quản lý.

Tần Tử Lăng nói.

- Được.

Tần Tại Tín nghe vậy, mặt lộ vẻ kích động.

Hắn biết, Tần Tử Lăng đang chuẩn bị truyền lại bí pháp luyện tủy cho hắn và Tần Tử Đường.

- Tử Giao và Hưng Tuấn thì sao?

Sau phút giây kích động, Tần Tại Tín do dự hỏi.

- Bọn họ cần rèn luyện thêm vài năm nữa.

Tần Tử Lăng nói bình thản.

Hai người này đều là thiên tài của Tần gia, tính khí có chút ngạo mạn.

Lần trước gặp phải tình huống khẩn cấp, Tần Tử Lăng đã giúp đỡ họ.

Bây giờ, hắn không muốn truyền lại bí pháp luyện tạng quá sớm cho bọn họ.

- Được!

Dù có chút thất vọng, Tần Tại Tín vẫn nghiêm nghị trả lời.

Sau đó, Tần Tử Lăng cùng bốn vị trưởng bối của Tần gia thảo luận một số việc liên quan đến gia tộc, rồi đứng dậy tiễn bốn vị trưởng bối rời đi.

Đêm khuya.

Tần Tử Lăng đứng một mình nhắm mắt dưới chân núi Bàn Ly Sơn, thuộc Thanh Hà Quận.

- Tìm được rồi!

Đột nhiên Tần Tử Lăng mở mắt, lộ vẻ vui mừng.

Dưới chân hắn, bùn đất dường như tan chảy, dần trở nên như nước.

Cả người hắn chìm xuống dưới, biến mất không thấy gì nữa.

Sử dụng huyết mạch thần thông, Thổ Độn, Tần Tử Lăng đi xuyên qua đại địa bên dưới.

Bùn đất và nham thạch xung quanh chạm vào huyết mạch thần thông của hắn, liền biến thành nước, cho phép hắn dễ dàng xuyên qua.

Càng đi xuống sâu, tốc độ của Tần Tử Lăng càng chậm lại, cảm giác ngày càng cật lực.

Giữa lúc hắn gần như không thể duy trì, đột nhiên cảm thấy nhẹ nhàng.

Trước mắt hắn hiện ra một huyệt động.

Trong huyệt động, một con Ly Long nhỏ dài bốn, năm trượng, toàn thân óng ánh trong suốt, mây mù quanh quẩn, râu dài phiêu động, tản ra khí tức nhu hòa và cường đại, nhưng không có linh tính.

Trong cơ thể Ly Long nhỏ này có một đầu huyết tuyến đỏ tươi.

Huyết tuyến này nhìn thì nhỏ bé, nhưng lại cho Tần Tử Lăng cảm giác như một dòng sông máu đang lẳng lặng chảy xuôi.

Khí tức nhu hòa và cường đại tỏa ra từ huyết hà này.

- Hẳn là tinh huyết của Hóa Ly thấm vào mạch nước ngầm của Bàn Ly Sơn, sau đó sẽ biến thành một đầu long mạch.

- Bình thường nó ẩn giấu sâu trong lòng đất, không có dấu vết để tìm kiếm.

- Mỗi ba mươi năm lại phát ra khí tức Ly Long, diễn hóa thế giới.

- Hậu duệ Ly Long mượn huyết mạch mở ra cửa vào, đưa Hóa Ly vào long mạch, hấp thụ một ít long khí để tiến hóa.

Tần Tử Lăng nhìn vào huyết tuyến trong cơ thể Ly Long, trong mắt lóe ra vẻ suy tư.