← Quay lại trang sách

Chương 635 Hỗ trợ đột phá

Trong tình huống này, vẫn là thôi đi.

Lại Ất Noãn trừng mắt nhìn Nguyễn Cường, rồi lắc đầu nói.

- Bây giờ Tịch Tổ Hồng đã thành Tiên Anh lão tổ, với quan hệ của ngươi và hắn, không làm đại yến Kim Đan thì tốt hơn.

Thượng Phác gật đầu phụ họa.

- Chẳng lẽ lão sư ta có xung đột cùng Tịch Tổ Hồn?

Tần Tử Lăng nghe vậy hơi biến sắc mặt.

- Không tính là xung đột, chỉ là có tỷ đấu qua một lần, có chơi có chịu mà thôi.

Lại Ất Noãn lắc đầu nói.

- Cái gì mà có chơi có chịu, cái khoáng mạch Pháp Tinh Thạch nhỏ kia rõ ràng là chúng ta phát hiện trước, lại là trên hòn đảo không người, Thái Đỉnh Môn dựa vào cái gì mà chặn ngang một tay, muốn tỷ đấu cùng chúng ta để quyết định quyền sở hữu.

- Cái này thì cũng thôi đi, mọi người nói tỷ đấu đến vừa thì dừng, nhưng Tịch Tổ Hồng lại ra ám chiêu, phá đan điền của sư huynh, nếu không phải nhờ Tử Lăng...

Nguyễn Cường tức giận bất bình nói.

- Được rồi!

- Chuyện này hiện tại không thích hợp để bàn!

Thượng Phác xua tay cắt đứt cuộc trò chuyện.

- Tịch Tổ Hồng hiện tại là Tiên Anh lão tổ, chuyện này thực sự không nên nhắc lại.

- Nếu truyền tới tai hắn, không biết sẽ gây ra đại họa gì!

Hoàng Phủ Ngưng Tuyết yếu ớt thở dài.

- Tịch Tổ Hồng bên kia có tin tức gì mới không?

Tần Tử Lăng hỏi, vẻ mặt bình tĩnh, dường như không bị ảnh hưởng bởi lời nói của Nguyễn Cường.

- Có người nói hắn vượt qua Tiên Anh Kiếp xong thì bế quan tu hành.

- Không ai biết hắn sẽ xuất quan khi nào.

- Nhưng một điều chắc chắn là, một khi hắn xuất quan, thế cục Huyền Minh Đại Lục sẽ đại biến.

Hoàng Phủ Ngưng Tuyết trả lời.

Tần Tử Lăng cười nhẹ, không tỏ thái độ gì.

Sau đó, ánh mắt hắn lướt qua Mai Thiên Hành và ba vị trưởng lão Đại Huyền Sư, nói:

- Tông chủ và ba vị trưởng lão vừa rồi chứng kiến lão sư ta độ Kim Đan Kiếp, chắc chắn đã có chút cảm ngộ.

- Vậy chúng ta hãy rèn sắt khi còn nóng, thế nào?

Mai Thiên Hành và ba vị trưởng lão Đại Huyền Sư nghe vậy, toàn thân chấn động, mắt lộ vẻ vui mừng, hỏi:

- Tần chưởng giáo có ý gì?

- Không sai, hiện tại ta sẽ đánh xuống Tử Tiêu Lôi Đình, giúp đỡ các ngươi một tay.

Tần Tử Lăng nói.

- Đa tạ Tần chưởng giáo!

Mai Thiên Hành và ba vị trưởng lão Đại Huyền Sư không khỏi đại hỉ, vội vàng cúi đầu cảm tạ.

Vừa rồi, họ xem Kim Đan Kiếp, thực sự rất có cảm ngộ.

Lúc này nếu có thể đánh xuống mấy đạo Tử Tiêu Lôi Đình, để họ tự mình cảm thụ, hiệu quả chắc chắn sẽ cực kỳ tốt.

- Nguyễn Cường, Kiến Mai, hai người các ngươi đi ra ngoài, phân phó không cho phép bất luận kẻ nào tự tiện xông vào Đại Diễn Phong!

Hoàng Phủ Ngưng Tuyết trầm giọng nói.

- Đệ tử tuân lệnh!

Hai người biến sắc, khom người lĩnh mệnh lui xuống.

Tần Tử Lăng nhìn thoáng qua Hoàng Phủ Ngưng Tuyết, trong mắt lóe lên một vệt vẻ tán thưởng.

Nguyễn Cường và Tần Kiến Mai sau khi rời đi, Hoàng Phủ Ngưng Tuyết lật bàn tay một cái, hiện ra một tứ phương dấu.

Dấu bay lên không, liên tục rơi xuống mấy cái pháp ấn ở bốn phía Đại Diễn Phong.

Rất nhanh, mây mù từ bốn phía Đại Diễn Phong bay lên, bao phủ cả tòa Đại Diễn Phong.

- Tần chưởng giáo, làm phiền ngươi!

Hoàng Phủ Ngưng Tuyết thu dấu, hơi hơi hành lễ với Tần Tử Lăng.

- Thái thượng trưởng lão khách khí.

Tần Tử Lăng hồi lễ.

Nói xong, Tần Tử Lăng chỉ vào bốn vị trí, phân phó Mai Thiên Hành cùng ba vị trưởng lão Đại Huyền Sư phải đứng vững.

Chờ Mai Thiên Hành cùng ba vị trưởng lão Đại Huyền Sư đã đứng vững, Tần Tử Lăng tay nâng Lôi Quyết, sau đó chỉ một chỉ lên trời.

Nhất thời, gió nổi mây phun.

Rất nhanh liền có từng đạo lôi đình tử sắc hình long xà đánh xuống phủ đầu Mai Thiên Hành cùng ba vị trưởng lão Đại Huyền Sư.

Mỗi một đạo lôi đình tử sắc hình long xà có thể so với đạo lôi đình thứ nhất của nhị cửu thiên kiếp.

Mai Thiên Hành có công lực thâm hậu, trong đầu mặc dù rất giật mình, cũng vẫn có thể ứng phó mà không chút hoang mang nào.

Ba vị trưởng lão Đại Huyền Sư thì bị cả kinh tê cả da đầu, cuống quít toàn lực thi triển huyền bảo để ứng đối.

Lôi đình rơi xuống, tiếng nổ vang rền.

Mai Thiên Hành dùng kiếm pháp tinh diệu của mình để đón đỡ, mỗi nhát kiếm đều chứa đựng công lực thâm hậu, khiến tử sắc lôi đình không thể làm tổn thương được hắn.

Ba vị trưởng lão Đại Huyền Sư tuy hơi chật vật, nhưng nhờ vào huyền bảo của mình mà cũng dần dần ổn định, đón nhận từng đạo lôi đình.

Thấy bốn người đều có thể tiếp được đạo Tử Tiêu Lôi Đình thứ nhất, Tần Tử Lăng liền hét lớn:

- Các ngươi cẩn thận, lôi đình tiếp theo có uy lực lớn hơn rất nhiều.

- Ầm ầm!

Những đạo lôi đình càng lớn và chói mắt hơn xuất hiện theo lời Tần Tử Lăng, giáng xuống lần thứ hai từ trên trời.

Đạo Tử Tiêu Lôi Đình này có uy lực tăng đột biến, so sánh được với đạo lôi đình thứ ba trong nhị cửu thiên kiếp.

Không chỉ vậy, các đạo Tử Tiêu Lôi Đình liên tục rơi xuống, hầu như không cho Mai Thiên Hành và ba vị trưởng lão Đại Huyền Sư có thời gian nghỉ ngơi.

Rất nhanh, thần sắc Mai Thiên Hành trở nên cực kỳ ngưng trọng, ba vị trưởng lão Đại Huyền Sư thì tóc tai bù xù, toàn thân không ngừng vận hành pháp lực, xuyên vào huyền bảo, một cỗ huyết sắc trào lên khuôn mặt.

Hoàng Phủ Ngưng Tuyết cùng Thượng Phác nhìn từng đạo Tử Tiêu Lôi Đình liên tục rơi xuống, thấy Tần Tử Lăng thi pháp, chân đạp cương bộ, một bộ nhàn nhã dạo bước, tiện tay bóp nát bốn người, không khỏi đều trợn tròn mắt, tê cả da đầu.

Chỉ với một chiêu lôi pháp này, tu sĩ Kim Đan trở xuống căn bản không thể đấu với hắn.

Trong khi Hoàng Phủ Ngưng Tuyết và Thượng Phác còn đang khiếp sợ, Tần Tử Lăng đã dần dần nâng cao uy lực của Tử Tiêu Lôi Đình.

Rất nhanh, ba vị trưởng lão Đại Huyền Sư không chịu nổi nên đã bị loại bỏ.

Mai Thiên Hành kiên trì được một đoạn thời gian, nhưng cũng nhanh chóng hao hết pháp lực, kinh mạch đan điền bị tổn thương nghiêm trọng, đành bất đắc dĩ kêu ngừng.

Tần Tử Lăng thu hồi lôi pháp, vẫn giữ tư thế phong nhẹ vân đạm, hoàn toàn không nhìn ra chút mệt mỏi nào.

Hơn mười ngày qua, mỗi ngày Tần Tử Lăng đều ôm quả bóng lớn Pháp Huyết Tinh, toàn lực tu luyện pháp lực, khiến pháp lực hùng hậu hơn rất nhiều so với trận đánh ở Phù Lao Quan.

- Tần chưởng giáo có lôi pháp cao minh, pháp lực hùng hậu, thực sự để cho người khác phải thán phục!

Thượng Phác, vốn có chút ngăn cách với Tần Tử Lăng, tiến lên chắp tay bày tỏ sự kính phục.

Hắn đã nhận ra rằng trong trận đánh ở Phù Lao Quan, dù Tần Tử Lăng không thi triển võ đạo hay long trảo, chỉ bằng lôi pháp này, Khương Thánh Vân cũng không phải là đối thủ của hắn.

Một khi Tần Tử Lăng vượt qua thiên kiếp, trở thành tu sĩ Kim Đan, chỉ bằng vào luyện khí đạo, ngay cả Thượng Phác, một tu sĩ song tu Kim Đan, cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn.

- Thái thượng trưởng lão quá khen.

Tần Tử Lăng chắp tay khiêm tốn nói.

- Đa tạ Tần chưởng giáo chỉ giáo!

Ngay sau khi Tần Tử Lăng khiêm tốn đáp lời, Mai Thiên Hành và ba vị trưởng lão tiến lên, cúi người chào thật sâu với ánh mắt cảm kích pha lẫn kính sợ.

- Tông chủ, ba vị trưởng lão không cần khách khí với ta, nếu như trong lòng có cảm ngộ, xin mời tự mình tìm hiểu.

Tần Tử Lăng mỉm cười nói.

- Được, như vậy chúng ta liền không khách khí với Tần chưởng giáo.

Mai Thiên Hành và ba người không khách khí, chắp tay rời đi nhanh chóng.

Sau khi Mai Thiên Hành và ba vị trưởng lão rời đi, Lại Ất Noãn cũng rất mau rời đi để lĩnh hội thiên kiếp tốt hơn và chữa thương để củng cố cảnh giới.