Chương 642 Minh Đan Thi
Nguyên lai là một con Thiên Thi đang độ thiên kiếp!
- Xúi quẩy, xúi quẩy!
Thủy yêu ở giữa lắc đầu liên tục nói.
- Xúi quẩy!
- Xúi quẩy!
Hai thủy yêu còn lại cũng lắc đầu, sau đó cuốn lên một cơn sóng thần và chui vào biển rộng, rất nhanh đã biến mất.
Xa xa, Tần Tử Lăng "nhìn" thấy ba vị thủy yêu đầu người thân mãng biến mất vào biển rộng, không khỏi kinh hãi.
Ba vị thủy yêu này mang đến cho hắn một cảm giác pháp lực dâng trào như biển, mạnh hơn Thượng Phác gấp mười lần.
- Trách không được Thượng Phác nói ngoài vạn dặm hải vực vô cùng hung hiểm, tùy tiện xuất hiện đã lòi ra ba con thủy yêu mạnh như thế.
Ai biết dưới đáy biển còn bao nhiêu thủy yêu mạnh hơn.
May mắn, khi Tiêu Thiến muốn độ kiếp, hắn đã không lựa chọn tại biên giới vạn dặm hải vực, nếu không mà gặp phải thủy yêu lợi hại thì phiền phức lớn rồi.
Nhưng kỳ lạ là, bên trong vạn dặm hải vực của Huyền Minh Đại Lục lại không có thủy yêu tác oai tác quái.
Chẳng lẽ các tộc trong lục địa và thủy tộc trong biển có ước định gì đó?
Tần Tử Lăng tự hỏi sau cơn kinh hãi.
Minh Hỏa Tử Lôi có uy lực mặc dù lớn, nhưng may mắn Tứ Thủ chỉ đang độ nhị cửu thiên kiếp.
Với điều kiện của Tứ Thủ, việc vượt qua thiên kiếp khá thuận lợi, và trong người kết thành một viên minh đan màu đen.
Khi minh đan màu đen vừa kết thành, minh đan nhất chuyển, từng đạo minh đan chi lực lao ra, nhanh chóng dập tắt ngọn lửa minh hỏa còn đang thiêu đốt.
Không giống như Tiêu Thiến độ tam cửu thiên kiếp, phải vượt qua thêm chín đạo lôi đình, một đạo có uy lực chồng lên một đạo.
Nếu không có kim sắc Lôi Kiếp Dịch, Tiêu Thiến sẽ khó mà vượt qua được.
- Bái kiến chủ nhân, đa tạ chủ nhân bồi dưỡng!
Trên đảo đá ngầm, một nam tử mặc áo đen, vóc dáng cao gầy, mũi ưng, viền mắt hãm sâu, trán có ba bướu thịt, quỳ một chân trước mặt Tần Tử Lăng.
Nam tử này chính là Tứ Thủ.
Thiên Thi vượt qua thiên kiếp liền có thể biến hóa thành người.
- Không tệ, không tệ!
Tần Tử Lăng mừng rỡ nhìn Tứ Thủ quỳ trước mặt mình.
Thiên kiếp càng khó độ, một khi vượt qua, thực lực tự nhiên cũng càng mạnh.
Giống như Tiêu Thiến, độ tam cửu Nhân Tiên Kiếp, một khi vượt qua và ổn định lại cảnh giới, chiến lực của nàng liền có thể thẳng bức đến Kim Đan hậu kỳ.
Chỉ cần cho nàng một chút thời gian, nàng liền có thể sánh vai Kim Đan hậu kỳ.
Minh Đan Kiếp cũng rất khó khăn, nhất là minh hỏa không ngừng thiêu đốt thi lực của Thiên Thi.
Nếu không có đại cơ duyên, Thiên Thi không thể duy trì đến đạo lôi đình thứ mười tám, xác suất thành công có thể nói là xa vời.
Tứ Thủ có thể thuận lợi vượt qua, cho thấy thực lực của nó không thể coi thường.
Hiện tại, Tứ Thủ cho Tần Tử Lăng cảm giác chiến lực của nó đã đứng chung hàng cùng Thượng Phác.
Thượng Phác là tu sĩ song Kim Đan, pháp lực hùng hậu, thực lực đã thẳng bức đến tu sĩ Kim Đan trung kỳ.
Điều này có nghĩa là Tứ Thủ không kém bao nhiêu với tu sĩ Kim Đan trung kỳ.
Mấy ngày sau, Tần Tử Lăng liên tiếp chuyển địa điểm nhiều lần.
Những nơi này đều là các khu vực nằm ở biên giới hải vực vạn dặm.
Viên Đại, Viên Nhị và Hùng Đại lần lượt vượt qua thiên kiếp.
Viên Đại và các Thiên Thi khác thì gặp nguy hiểm hơn nhiều so với Tứ Thủ.
Thân thể khổng lồ của Hùng Đại suýt bị minh hỏa đốt cháy sạch, chỉ còn lại khung xương.
Đến thời khắc cuối cùng khi lôi đình giáng xuống, cơ thể của nó suýt tản ra.
May mắn thay, Viên Đại cùng hai Thiên Thi khác đã vượt qua thiên kiếp, trong người kết thành Minh Đan.
Sau khi chứng kiến Hùng Đại gặp nguy hiểm khi độ kiếp, Tần Tử Lăng quyết định tạm thời không cho Ứng Báo độ kiếp.
Ban đầu, Ứng Báo chỉ cần rèn luyện thêm một thời gian nữa là có thể xúc động thiên kiếp.
Nhưng bây giờ, Tần Tử Lăng cho rằng, dù Ứng Báo có thể xúc động thiên kiếp, nội tình của nó cũng không đủ để vượt qua mà không gặp nguy hiểm đến tính mạng.
Vì vậy, cần tiếp tục rèn luyện thêm một năm nữa trong tiểu kết giới Phong Lôi.
Sau khi Viên Đại và ba Thiên Thi khác vượt qua thiên kiếp, Tần Tử Lăng không ở lại bên ngoài lâu mà lập tức quay trở về Đại Tần Quốc.
Sau khi trở về, Tần Tử Lăng tiếp tục tiềm tu, đồng thời phân ra thần hồn vào tiểu kết giới Phong Lôi để tập trung thăm dò khu vực Lôi Sơn.
Trong quá trình thăm dò, Tần Tử Lăng tìm được mười hai viên Kim Lôi Tử.
Những viên Kim Lôi Tử này đều bị đất đá vùi lấp, có viên chôn sâu trong lòng đất, hiển nhiên là từ đỉnh núi lăn xuống và bị phong trần che phủ qua năm tháng.
Nhờ thần hồn nhạy cảm có thể cảm nhận và xuyên qua tường đất, Tần Tử Lăng mới phát hiện và thu thập được chúng.
- Ngươi cảm giác thế nào?
Một ngày nọ, Tần Tử Lăng đến gặp Tiêu Thiến, đang ngồi xếp bằng bên bờ sông Ly Long, vận chuyển tiên thiên khí huyết để trui luyện và dưỡng thân.
- Đã triệt để ổn định cảnh giới, thực lực so với trước kia còn cường đại hơn rất nhiều.
- Nhưng cụ thể đạt đến mức nào, không có ai để so sánh thì rất khó nói.
Tiêu Thiến trả lời.
- Vậy ngươi thử so với ta xem.
Tần Tử Lăng nói.
- Ngươi muốn độ kiếp?
Tiêu Thiến nghe vậy, mặt hơi biến sắc.
- Ừm, đã mơ hồ có cảm ứng.
Tần Tử Lăng gật đầu.
Tiêu Thiến nghe được câu trả lời khẳng định, thần sắc trở nên nghiêm trọng.
Nàng rất rõ Tần Tử Lăng là năm hệ cùng tu, hơn nữa năm hệ tương sinh tương khắc, tạo thành một vòng tuần hoàn, cân bằng vi diệu.
Thiên kiếp của hắn tuyệt đối sẽ không đơn giản, nhất định là tam cửu thiên kiếp.
Đối với việc Tần Tử Lăng độ kiếp, Tiêu Thiến không lo lắng, nàng chỉ lo lắng Tịch Tổ Hồng.
Tịch Tổ Hồng là Địa Tiên, dường như có chút cảm ứng đối với biến hóa khí cơ Thiên Đạo ở Huyền Minh Đại Lục.
Lần trước hắn có thể cảm ứng được khi nàng độ kiếp, lần này cũng rất có thể sẽ cảm ứng được Tần Tử Lăng đang độ kiếp.
- Được, thử một lần đi.
Tiêu Thiến bình tĩnh gật đầu.
Rời khỏi Càn Khôn Động Thiên, tiếp tục rời khỏi Vô Cực Điện.
Hai người đến một đảo nhỏ không người ở giữa Vân La Hồ.
- Tới đi!
Tiêu Thiến tay cầm Thanh Long Thương, nghênh gió mà đến, thần sắc bình tĩnh nhìn Tần Tử Lăng.
- Tốt!
Tần Tử Lăng gật đầu, giơ tay trái lên, biến thành một bàn long trảo được bao phủ bởi lớp vảy màu vàng óng, chụp về phía Tiêu Thiến.
Tiêu Thiến thấy thế vung lưỡi lê để đối kháng.
- Coong!
Coong!
Coong!
Thương trảo giao kích, Tần Tử Lăng liên tục bại lui.
- Ta là Nhân Tiên, ngươi như thế này là không được đâu.
- Dùng chiêu mạnh nhất của ngươi đi, để ta xem có thể chống đỡ được hay không!
Tiêu Thiến nói.
- Được!
Tần Tử Lăng nhàn nhạt trả lời, tay phải rốt cuộc cũng động.
Khi tay phải khẽ động, trên bầu trời xuất hiện một bàn long trảo kim sắc như núi, gào thét trấn áp xuống Tiêu Thiến.
Mỗi đầu ngón tay của kim trảo như một cột trụ khổng lồ đang nâng trời, kim quang lấp lánh, nặng nề cứng rắn không gì sánh được.
Chỉ cần rơi xuống, đừng nói là người, ngay cả núi rừng trên đảo nhỏ này cũng sẽ đổ nát trong nháy mắt.
- Tới hay lắm!
Tiêu Thiến hét lớn, toàn thân khí huyết dâng trào, hai tay nắm chặt thương.
Trong nháy mắt, hai tay hiện đầy vảy rồng màu xanh.
Thanh Long Thương tăng vọt ánh sáng, biến thành một con thanh long to lớn.
Lân phiến của thanh long dưới ánh mặt trời chiếu xạ hàn quang, phát ra khí tức tang thương, uy nghiêm bá đạo cuốn sạch qua thiên địa, khó phân thật giả.
Thanh long gào thét nhằm phía kim sắc long trảo, sau đó vung thân thể khổng lồ.
- Oanh!
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Thanh thế to lớn.
Long trảo kim sắc như núi bị thanh long vung vào, hơi hơi chấn động nhưng không thể rơi xuống.
Một vệt huyết khí trào trên mặt Tần Tử Lăng, tay phải bỗng nhiên đè mạnh xuống.
Long trảo kim sắc phát ra kim quang, lần nữa trấn áp xuống.
- Gào!
Một tiếng long ngâm vang lên.
Thanh Long bỗng nhiên bỏ rơi thân.
- Oanh!
- Oanh!
Liên tiếp mấy tiếng nổ vang lên.