Chương 643 Tiên Anh đại yến
Long trảo kim sắc không ngừng trấn áp, thanh long liên tục thu nhỏ lại để chống đỡ.
Cuối cùng, long trảo kim sắc không trấn áp được mà kim quang tiêu thất, long trảo thu về.
Tần Tử Lăng vuốt nhẹ tay phải đang run, nhìn Tiêu Thiến đang thở hổn hển, trán đẫm mồ hôi, hai tay chảy máu tươi.
Trên mặt Tần Tử Lăng hiện lên nụ cười.
- Thực lực của ngươi mạnh hơn ta tưởng.
- Ngươi đã đạt đến Kim Đan hậu kỳ, có thể đối đầu trực diện với Tịch Tổ Hồng trong hai ba lần công kích mà không gặp vấn đề gì.
Tần Tử Lăng nói.
- Đáng tiếc, sau khi đạt đến cảnh giới Nhân Tiên, dù huyết nhục của dị thú lục phẩm, cảnh giới và thực lực cũng tăng lên rất chậm.
- Nếu ta đạt được thực lực nửa bước Tiên Anh, ngươi độ kiếp sẽ không còn gì phải đáng lo.
Tiêu Thiến tiếc nuối nói.
- Ngươi đúng là lòng tham không đáy.
- Ngươi vừa vượt qua thiên kiếp không lâu, luận cảnh giới, ngươi mới chỉ tương đương với Kim Đan sơ kỳ.
- Thực lực hiện tại đã vượt qua hai cảnh giới nhỏ, có thể so với Kim Đan hậu kỳ, đã là đủ.
- Về phần độ kiếp, ngươi không cần lo lắng nhiều, còn có đám Tứ Thủ.
- Hiện tại liên hiệp chiến lực của chúng nó đã không thua ngươi.
Tần Tử Lăng nói.
- Ngươi chuẩn bị lúc nào thì xuất phát tìm vị trí để độ kiếp?
Tiêu Thiến hỏi.
- Trong trong hai ngày tới, thiên đang kiếp gần kề, không phải ta muốn kéo dài là có thể trì hoãn.
Tần Tử Lăng nói.
- Lại qua ba ngày nữa là đại yến Tiên Anh của Tịch Tổ Hồng.
- Không phải là ngươi sẽ độ kiếp vào ngày đó chứ?
- Nếu là vậy, nói không chừng hắn sẽ phân tâm và không cảm ứng được thiên kiếp của ngươi.
Tiêu Thiến nói.
- Hy vọng là vậy, nếu hắn không cảm ứng được, sau này muốn giết hắn sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Tần Tử Lăng nói.
- Ừm.
Tiêu Thiến gật đầu.
Ba ngày sau.
Tại nam phương Huyền Minh Đại Lục, trên đỉnh Thái Đỉnh Sơn, trong Xích Diễm Cung.
Một hư ảnh hình người bằng hỏa diễm cao lớn hiện lên trên bầu trời Xích Diễm Cung, như một vị Hỏa Thần đang quan sát phía dưới.
Phía dưới, từng người từng người đang di chuyển dọc theo con đường được lát thanh ngọc, con đường dẫn hướng lên núi, mỗi bước mười bậc, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn về phía Xích Diễm Cung cao vút trên đỉnh núi và hư ảnh hỏa diễm hình người trên bầu trời, tựa như đang triều thánh.
Hư ảnh hỏa diễm hình người đó có diện mạo của Tịch Tổ Hồng.
Những người bước lên mười bậc ấy, kém cỏi nhất cũng là võ đạo đại tông sư, phần lớn là Huyền Sư, thậm chí có cả Kim Đan lão tổ.
Các đại tông sư và Huyền Sư xa xa ngẩng đầu nhìn hư ảnh hỏa diễm trên Xích Diễm Cung, trong mắt đầy vẻ kính sợ, như đang nhìn một vị Hỏa Thần thực sự.
Ánh mắt của các Kim Đan lão tổ thì phức tạp hơn.
Có người ước ao, có người sợ hãi, có người bất đắc dĩ...
Nhưng phần lớn là sự khuất nhục.
Mặt trời lên cao.
Tất cả mọi người đều chỉnh tề đứng trước Xích Diễm Cung, trong tay cầm danh mục quà tặng.
- Thái thượng trưởng lão Huyền Thủy Môn, Kỳ Vũ đến chúc mừng, dâng lên hai mươi khối Pháp Huyết Tinh!
- Tông chủ Thiên Thi Tông, Tà Mạch đến chúc mừng, dâng lên ba trăm khối Pháp Tinh Thạch thượng phẩm, một kiện huyền bảo trung phẩm!
- Thái thượng trưởng lão Thiên Diễn Tông, Thượng Phác đến chúc mừng, dâng lên…
-...
Trước cửa Xích Diễm Cung, hai vị tu sĩ tiếp khách đứng hai bên, thanh âm liên tiếp tuân lệnh.
Theo từng tiếng tuân lệnh, từng người cao quý nhất của Huyền Minh Đại Lục và phụ cận vạn dặm hải vực đều lần lượt tiến vào, giống như thần tử yết kiến hoàng đế, từng người bước vào đại điện.
Trong đại điện, Tịch Tổ Hồng ngồi tại bảo tọa cao, trên người tỏa ra khí thế cường đại, bao phủ toàn bộ đại điện, tỏ rõ tư thế bễ nghễ thiên hạ, duy ngã độc tôn.
Mọi người lần lượt tiến đến, cúi người chào, sau đó mới được dẫn đi ngồi xuống.
Trước mặt mỗi người đều bày sẵn rượu và linh quả.
Khi mọi người đã đông đủ, sau một phen mời rượu chúc mừng, thanh âm uy nghiêm của Tịch Tổ Hồng vang lên trong đại điện.
- Hôm nay bản tiên triệu tập các ngươi đến đây, một là để chúc mừng bản tiên tấn thăng Địa Tiên; thứ hai là để lập ra một số quy củ.
Thanh âm của Tịch Tổ Hồng vọng lại trong đại điện, khiến không khí trở nên im ắng, kìm nén.
- Bắt đầu từ hôm nay, Huyền Minh Đại Lục cùng vạn dặm hải vực sẽ do Thái Đỉnh Môn làm chủ.
- Tất cả Kim Đan tu sĩ không thuộc Thái Đỉnh Môn đều phải làm hộ pháp cho bản môn, nghe lệnh bản tiên.
Bất cứ ai không tuân lệnh hoặc tự ý rời khỏi Huyền Minh Đại Lục và vạn dặm hải vực, bản tiên sẽ tiêu diệt cả nhà hắn.
- Tịch chưởng giáo, bây giờ ngài đã tấn thăng Địa Tiên, thế lực khắp nơi của Huyền Minh Đại Lục và vạn dặm hải vực tự nhiên sẽ coi Thái Đỉnh Môn là chủ.
- Nhưng ngài muốn chúng ta làm hộ pháp, nghe lệnh ngài, thậm chí không được tự ý rời khỏi Huyền Minh Đại Lục và vạn dặm hải vực, có phải là ép buộc?
Một nam tử thân hình cao lớn, tóc đỏ mở miệng nói.
Người này không ai khác chính là tông chủ Xích Mãng Yêu Tông, Xích Tiêu, Kim Đan trung kỳ.
- Nói như thế, Xích Tiêu ngươi không muốn nghe hiệu lệnh của bản tiên?
Tịch Tổ Hồng nghe vậy, nhìn về phía Xích Tiêu, mặt mang một tia khinh thường, mỉm cười nói.
- Tịch chưởng giáo, ta là tu sĩ Kim Đan, tông chủ một tông.
- Nếu làm hộ pháp Thái Đỉnh Môn, nghe hiệu lệnh ngài phái đi, thậm chí muốn tự do rời khỏi Huyền Minh Đại Lục và vạn dặm hải vực cũng không có, thì ta, Xích Mãng Yêu Tông...
Xích Tiêu nói.
- Nói tới nói lui, ngươi không muốn nghe hiệu lệnh bản tiên!
- Cũng được, đã ngươi không muốn nghe hiệu lệnh bản tiên, bản tiên giữ ngươi có ích lợi gì!
Tịch Tổ Hồng không đợi Xích Tiêu nói hết lời, đã cười lạnh một tiếng.
Một điểm hào quang từ não hắn vọt lên, hóa thành một tòa hào quang nở rộ, đầu đầu tiên khí lượn quanh pháp ấn.
Pháp ấn này tên là Thành Sơn Ấn, chính là Tịch Tổ Hồng đoạt được từ động phủ Tán Tiên, một kiện tiên khí.
Đầu đầu tiên khí nhìn lên giống như mây sương mù, nhưng mỗi một đầu đều tản ra lực lượng kinh khủng, như một con giao long quay quanh pháp ấn.
Sơn ấn vừa bay lên, liền hướng về phía Xích Tiêu trấn áp tới.
- Tịch chưởng giáo, ngươi!
Xích Tiêu thấy thế sắc mặt đại biến, trong tay xuất hiện một cây Chấn Thiên Chùy.
Xích Tiêu không dùng pháp lực tế lên Chấn Thiên Chùy, mà trực tiếp dùng hai tay nắm chặt chùy, pháp lực khí huyết dâng lên một chỗ, nâng chùy hung hăng ném về phía sơn ấn.
Chấn Thiên Chùy đập về phía sơn ấn, một con đại mãng màu đỏ quay quanh đại chùy, cũng hung hăng đánh tới sơn ấn.
Xích Mãng yêu tộc là trời sinh thần lực, khí huyết hùng hồn.
Xích Tiêu dùng pháp lực cùng khí huyết bạo phát một cái, chiến lực trong nháy mắt đã tăng vọt.
- Hừ, bằng vào ngươi cũng xứng chống lại bản tiên sao!
Tịch Tổ Hồng thấy Xích Tiêu không lập tức quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, trái lại nỗ lực đối kháng, khinh thường cười lạnh một tiếng.
- Oanh!
Một tiếng vang thật lớn.
Sơn ấn rơi xuống.
Xích mãng đại mãng tan vỡ trong nháy mắt, Chấn Thiên Chùy cũng theo đó mà chìm xuống dưới.
Xích Tiêu nắm chùy, bắp thịt và mạch máu trên hai tay đều bạo liệt.
- Coong!
Chấn Thiên Chùy rơi xuống.
- Gào!
Xích Tiêu rống giận, hiện ra chân thân, chính là một con đại mãng dài hơn mười trượng, toàn thân che lấp bởi lớp vảy màu đỏ.
Đại mãng mở miệng, trong miệng máu có xích sắc quang mang lộ ra, tản ra lực lượng khí tức kinh khủng.
- Tông chủ!
Thấy Xích Tiêu hiện ra chân thân, đồng thời mở miệng muốn phun ra Kim Đan, mỗi người đệ tử của Xích Mãng Yêu Tông đều lộ ra vẻ mặt bi phẫn, hoặc tế xuất pháp bảo, hoặc trực tiếp biến ra chân thân, mở miệng muốn phun ra Kim Đan liều mạng.
Yêu tộc không có sự thông minh và ngộ tính như nhân tộc, cho nên khi luận về đạo pháp hay thi triển biến hóa, yêu tộc so với nhân tộc còn phải kém hơn không ít.
Tuy nhiên, rất nhiều yêu tộc được trời sinh là hình thể khổng lồ, thân thể cường hãn, khí huyết hùng hồn.
Do đó, bọn họ thường thường có sức mạnh lớn, hơn nữa có thể chứa pháp lực nhiều hơn nhân tộc.
Với những ưu thế tự nhiên này, cùng với thiên tính cho phép, yêu tộc thường tin rằng một lực có thể hàng mười hội, thích trực tiếp dùng lực lượng mạnh mẽ để quét ngang.
Và thủ đoạn liều mạng mạnh mẽ nhất của yêu tộc chính là Kim Đan!
Tịch Tổ Hồng thấy cảnh tượng trước mắt, sắc mặt hơi biến đổi, tiên lực trong cơ thể dâng lên.
Sơn ấn phồng lớn mãnh liệt, những đầu tiên khí lượn quanh sơn ấn này cũng bắt đầu vung vẫy, đánh về phía đệ tử Xích Mãng tông.