Chương 646 Cái kia làm sao còn gánh nổi!
Rất nhiều người càng nguy hiểm càng hoảng hốt, nhưng Tần Tử Lăng lại trái ngược.
Càng vào thời khắc nguy hiểm, hắn càng giữ bình tĩnh.
Thậm chí lúc này, hắn còn quyết định nhanh chóng, cố ý làm yếu đi kẻ địch.
Đây là một loại nghị lực, một loại thiên phú, có thể thông qua ma luyện hậu thiên để bồi dưỡng, nhưng không phải là thứ mà linh đan diệu dược có thể tạo ra.
- Tứ cửu thiên kiếp!
- Đây là Tiên Anh Kiếp!
Chẳng lẽ lại có người muốn trở thành Địa Tiên sao?
Trên Xuyên Thiên Tiên Toa, đám tu sĩ nhìn thiên kiếp từ xa, cảm giác được khí tức kinh khủng khiến họ tê cả da đầu, lông tơ đều dựng lên, không nhịn được kinh hô thành tiếng.
- Không đúng, hắn không có khí tức Kim Đan, hắn là Huyền Sư!
- Trời ạ, Huyền Sư lại độ tứ cửu thiên kiếp, điều này sao có thể?
- Lão thiên lại giáng xuống tứ cửu thiên kiếp đối với Huyền Sư, quả là chưa từng nghe thấy.
- Hắn phải có chỗ nào đso cực kỳ nghịch thiên, Thiên Đạo mới không thể tha thứ cho hắn sống sót!
- Không sai, tứ cửu thiên kiếp, tu sĩ Kim Đan hậu kỳ muốn độ cũng là cửu tử nhất sinh.
- Một Huyền Sư căn bản không có khả năng vượt qua!
- Thiên Đạo chính là muốn xóa sổ hắn.
- Không biết hắn hiện tại đã vượt qua mấy đạo lôi đình rồi?
- Lại có thể kiên trì thêm mấy đạo!
Trên Xuyên Thiên Tiên Toa, các tu sĩ Kim Đan kinh ngạc không thôi, thậm chí quên cả sự hiện diện của Tịch Tổ Hồng.
Chỉ có Thượng Phác, Hoàng Phủ Ngưng Tuyết và Lại Ất Noãn là sắc mặt trắng bệch, một lòng chìm đến đáy cốc.
Tần Tử Lăng có thể thay đổi khuôn mặt, nhưng khí chất và khí tức của một người thì rất khó thay đổi, chí ít hiện tại Tần Tử Lăng không thể làm được.
Hơn nữa, Thượng Phác và hai người bên cạnh đã biết Tần Tử Lăng từ trước, biết hắn là một thiên tài dị bẩm.
Khi nhìn thấy thân ảnh quen thuộc từ xa, ba người Thượng Phác lập tức nhận ra đó là Tần Tử Lăng.
Họ đã từng đặt rất nhiều hy vọng vào hắn, nhưng giờ khắc này lại tan vỡ.
Tứ cửu thiên kiếp không phải là thứ mà một Huyền Sư có thể vượt qua.
Dù cho Tần Tử Lăng có long trảo làm tuyệt sát chiêu, họ cũng không tin hắn có thể vượt qua được, vì chiêu này chỉ có thể thi triển một hoặc hai lần.
Mỗi đạo thiên kiếp sau này đều mạnh mẽ như một đòn toàn lực của tu sĩ Kim Đan hậu kỳ, thậm chí đạo cuối cùng còn gần như tương đương với một đòn của Tiên Anh trung kỳ lão tổ.
Thượng Phác và hai người kia lại không biết rằng, lần trước khi Tần Tử Lăng trấn áp Thượng Phác và tiêu diệt Khương Thánh Vân, hắn mới vừa ra khỏi Long Đàm, chưa mở ra tiểu kết giới Phong Lôi, và thân thể chưa trải qua quá trình thối luyện bởi Tử Tiêu Lôi Đình.
Thêm vào đó, hắn cũng mới đạt đến cảnh giới Đại Huyền Sư, và thần hồn cũng mới bước vào cảnh giới Hiển Thánh.
Nhưng bây giờ, sau tám tháng, thân thể của Tần Tử Lăng đã trải qua ngày đêm thối luyện bởi Tử Tiêu Lôi Đình, trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.
Long trảo của hắn giờ có thể thi triển bốn đến năm lần, và uy lực cũng tăng lên.
Luyện khí và thần hồn của hắn cũng đã tăng lên rất nhiều.
Đặc biệt, luyện khí từ cảnh giới Đại Huyền Sư đến hiện tại đã dẫn động thiên kiếp, chứng tỏ sự tiến bộ rất lớn.
Chính vì vậy, Tần Tử Lăng tự tin vào khả năng vượt qua Tử Tiêu Lôi Đình trong tứ cửu thiên kiếp.
Nếu là Minh Diệt Tử Lôi tạo thành tứ cửu thiên kiếp, hắn lại không dám chắc chắn lắm.
Minh Diệt Tử Lôi có uy lực mạnh hơn Tử Tiêu Lôi Đình ba phần, đến đạo thứ ba mươi sáu thì uy lực sẽ rất khủng khiếp.
Tịch Tổ Hồng, khi biết đây là tứ cửu thiên kiếp, cũng không ngạc nhiên.
Điều khiến hắn kinh ngạc là người độ kiếp chỉ là một Huyền Sư.
Sau cơn kinh ngạc, sát ý của Tịch Tổ Hồng càng đậm.
Hắn không chấp nhận sự tồn tại của một người nghịch thiên như vậy.
Tuy nhiên, hắn cũng hiểu rõ uy lực của tứ cửu thiên kiếp.
Nếu không có tiên khí Sơn Nhạc Ấn, hắn cũng không thể vượt qua được.
Dù Tần Tử Lăng có tài năng đến đâu, Tịch Tổ Hồng cũng không tin hắn có thể vượt qua thiên kiếp này.
Coi như qua được thiên kiếp, Tần Tử Lăng cũng sẽ ở trong tình trạng hấp hối, và lúc đó, Tịch Tổ Hồng có thể giết hắn dễ như trở bàn tay.
Vì vậy, hiện tại hắn quan tâm hơn đến việc truy tìm nữ tử đã vượt qua Nhân Tiên tam cửu thiên kiếp.
- Kỳ quái, nữ tử kia lại không ở đây?
Tịch Tổ Hồng dùng ánh mắt nhìn quét xung quanh, từng luồng tiên thức như những xúc tu vô hình càn quét khắp nơi, nhưng không phát hiện ra Tiêu Thiến.
- Mấy người các ngươi đi tìm kỹ càng ở xung quanh, xem có thấy nữ tử Nhân Tiên nào ẩn nấp không!
Tịch Tổ Hồng chỉ tay vào mấy tu sĩ Kim Đan, ra lệnh.
- Nữ tử Nhân Tiên!
Mấy Kim Đan tu sĩ nghe vậy, mặt đầy vẻ kinh ngạc, nhưng vẫn nhanh chóng tuân lệnh và rời khỏi Xuyên Thiên Tiên Toa.
- Ầm ầm!
Khi mấy tu sĩ Kim Đan vừa bước ra khỏi Xuyên Thiên Tiên Toa, một đạo lôi đình khổng lồ và chói mắt như rồng rắn rơi xuống.
Khi lôi đình rơi xuống, các tia lôi đình như rễ cây tỏa sáng lan tràn khắp bầu trời, chậm rãi lan rộng ra bốn phía.
Chỉ với các tia lôi đình này cũng đã có thể so với uy lực của đạo lôi đình cuối cùng trong nhị cửu thiên kiếp.
Khí tức kinh khủng tràn ngập thiên địa trong nháy mắt.
Mấy tu sĩ Kim Đan vừa bước ra khỏi Xuyên Thiên Tiên Toa run rẩy vì sợ hãi.
Uy lực này thực sự quá cường đại!
- Giết!
Ngay lúc này, một bàn kim sắc long trảo phóng lên cao.
Long trảo tụ lại, hình thành một quả đấm, như một tòa kim sơn đánh mạnh về phía lôi đình.
Tần Tử Lăng đã lấy được long trảo từ di cốt của một kim long cực mạnh, đây có thể là pháp bảo trời sinh.
Sau khi tế luyện, nhờ vào huyết mạch và thân thể cường đại, hắn có thể dung nhập nó vào xương tay phải, mượn nó thi triển biến hóa thần thông với uy lực lớn hơn.
Đồng thời, vì long trảo là pháp bảo nên Tần Tử Lăng có thể truyền pháp lực vào, sử dụng nó như một pháp bảo để chiến đấu.
- Oanh!
- Oanh!
- Oanh!
Long trảo biến thành núi vàng không ngừng va chạm với lôi đình.
Núi vàng dần chìm xuống, còn lôi đình thì đứt đoạn, nổ tung và hóa thành lôi quang, tiêu tán.
Mỗi lần va chạm tạo ra trận cuồng phong, không gian chấn động dữ dội, giống như sơn băng địa liệt.
Khuôn mặt Tần Tử Lăng căng đỏ rực, khóe miệng không ngừng chảy máu, gương mặt vặn vẹo vì đau đớn.
Mọi người chứng kiến cảnh tượng này, ai nấy đều tái mặt.
Họ không thể tin nổi, nếu chính mình đối mặt với lôi đình này sẽ ra sao.
- Chưởng giáo, đây là đạo lôi đình thứ mấy rồi?
Một vị trưởng lão Thái Đỉnh Môn nhịn không được hỏi.
- Phải là đạo thứ ba mươi hai!
Tịch Tổ Hồng trả lời, nhìn long trảo với ánh mắt đầy tham lam.
Long trảo này hiện tại có uy lực tương đương với Sơn Nhạc Ấn của hắn.
Tuy nhiên, Tịch Tổ Hồng nhận ra rằng, Tần Tử Lăng không thể phát huy được toàn bộ uy lực của nó.
Nếu long trảo này rơi vào tay hắn, với cảnh giới Tiên Anh của mình, hắn chắc chắn có thể phát huy uy lực vượt qua cả Sơn Nhạc Ấn.
- Đạo thứ ba mươi hai!
- Còn bốn đạo nữa sao?
- Làm sao có thể gánh nổi!
Mọi người nghe vậy đều rùng mình.
Ba người Thượng Phác, Hoàng Phủ Ngưng Tuyết và Lại Ất Noãn một lòng chìm đến đáy cốc, nhất là khi nhìn thấy Tần Tử Lăng đang chịu đựng đau đớn tột cùng, họ càng bi quan tuyệt vọng.
Đáng tiếc, Kiếm Bạch Lâu không có mặt.
Nếu hắn ở đây, với sự hiểu biết về Tần Tử Lăng, có lẽ hắn sẽ rất yên tâm.