Chương 657 Tiêu diệt
Tịch Tổ Hồng cuối cùng cũng đưa quyết định:
- Tiểu tử, nếu chúng ta tiếp tục đánh, cuối cùng chỉ là lưỡng bại câu thương.
- Hơn nữa, ta nghĩ ngươi cũng không muốn thấy ái thê của ngươi và đám người Kỳ Vũtự bạo bỏ mình!
- Thế này, chúng ta đều lùi một bước.
- Ngươi không dùng kim long trảo để công kích ta nữa, chuyển qua Sơn Nhạc Ấn bên kia, ngăn cản Sơn Nhạc Ấn của ta.
- Ta sẽ để cho đám người Kỳ Vũ thoát thân, sau đó chúng ta mỗi người thối lui.
Tần Tử Lăng nghe vậy trầm mặc hồi lâu, mới mở miệng nói:
- Được!
Nói xong, móng vuốt kim long quả nhiên hướng về phía Sơn Nhạc Ấn bay đi, năm ngón tay bắt đầu nâng nó lên.
Tịch Tổ Hồng thấy vậy thở phào nhẹ nhõm, không còn lo lắng đám người Kỳ Vũ sẽ tự bạo điên cuồng nữa.
Một khi có cơ hội sống, ai lại muốn tử chiến đến cùng?
Vừa rồi đám người Kỳ Vũ tử chiến vì không còn lựa chọn, nhưng bây giờ có cơ hội chạy trốn, họ sẽ không tự bạo nữa.
Hơn nữa, móng vuốt kim long và Sơn Nhạc Ấn đều ở cùng một chỗ, nếu đám người Kỳ Vũ tự bạo, địch ta không phân, Tần Tử Lăng cũng sẽ bị thương.
Quả nhiên, khi móng to kim long nâng Sơn Nhạc Ấn lên, đám người Kỳ Vũ liền nhanh chóng thu hồi Kim Đan.
Tuy nhiên, do trước đó họ đã điên cuồng phát ra đan lực, nhiều người không thể thu hồi lại được.
Đan lực tản mác xung quanh dưới áp lực vô hình của Sơn Nhạc Ấn.
Tịch Tổ Hồng thấy vậy cũng không suy nghĩ nhiều, chờ cho Kỳ Vũ và những người khác thu hồi Kim Đan và rời khỏi phạm vi của Sơn Nhạc Ấn.
Bất ngờ, trong mắt hắn lộ ra vẻ hung ác và điên cuồng, quát chói tai:
- Tiểu tử, ngươi thật nghĩ rằng bản tiên sẽ thả ngươi đi sao?
Khi quát chói tai, hắn phun ra một ngụm tinh huyết, hòa vào hào quang tiên khí như một đạo huyết sắc xuyên vào Sơn Nhạc Ấn.
Sơn Nhạc Ấn lập tức phát ra hào quang tiên khí rực rỡ, đột nhiên bành trướng, như một ngọn núi lớn nguy nga thật sự.
Gần như đồng thời, từ đỉnh não của Tịch Tổ Hồng, Tiên Anh lộ ra toàn bộ.
Tiên Anh không ngừng bành trướng, hóa thành một đoàn hào quang tiên khí cuồn cuộn, hút lên một lượng lớn năng lượng thiên địa, tạo thành một bàn tay chọc trời khổng lồ có uy lực còn lớn hơn Sơn Nhạc Ấn, hướng về phía bản thể của Tần Tử Lăng mà trấn áp.
Nhìn thấy Tịch Tổ Hồng phun tinh huyết và tự đoạn Tiên Anh, khiến uy lực của Sơn Nhạc Ấn mãnh liệt tăng lên, trấn áp kim long.
Đồng thời, trên không trung xuất hiện thêm một bàn tay chọc trời khổng lồ vô cùng kinh khủng, hướng về phía Tần Tử Lăng mà trấn áp.
Đám người Kỳ Vũ thấy vậy thì lộ vẻ hoảng sợ và lo âu.
- Ha ha, Tịch lão ma, Tần gia đã sớm tính tới một chiêu này của ngươi!
Tần Tử Lăng thấy vậy không hề sợ hãi mà ngược lại vui mừng, cất tiếng cười to.
Ngay lúc đó, khí tức trên người Tần Tử Lăng liên tục tăng lên, trong nháy mắt thậm chí vượt qua cả Tịch Tổ Hồng.
Tần Tử Lăng nhanh chóng đột phá đến Kim Đan trung kỳ, sau đó lại luyện hóa Kim Đan của Khương Thánh Vân, chỉ bằng vào luyện khí nhất đạo, thực lực đã vượt qua Tịch Tổ Hồng một chút.
Tuy nhiên, muốn giết hắn, dù có dùng thượng thần hồn chi lực cũng rất khó.
Do đó, Tần Tử Lăng cùng đám Kỳ Vũ đã diễn một vở tuồng, để cho đám Kỳ Vũ bày ra tư thế tự bạo Kim Đan muốn liều mạng, còn hắn thì cố ý áp chế một phần tu vi, khiến Tịch Tổ Hồng rơi vào tình thế khó xử, không ngừng tiêu hao tiên lực.
Nếu như ngay từ đầu Tần Tử Lăng đã biểu lộ thực lực vượt qua Tịch Tổ Hồng, thì Tịch Tổ Hồng sẽ biết rằng đám Kỳ Vũ chỉ là đang hư trương thanh thế.
Khi khí tức của Tần Tử Lăng kịch liệt kéo lên, có bảy đạo hào quang từ não của hắn phóng lên cao, hóa thành một bàn tay to lớn.
Bàn tay này có năm ngón với màu trắng, xanh, đen, đỏ, vàng, và lòng bàn tay là hai màu đen trắng, giống như một cái Thái Cực Đồ đang xoay tròn, tản ra áo nghĩa sinh tử luân hồi huyền diệu.
Gần như cùng lúc, Tần Tử Lăng phun ra một ngụm tinh huyết, dung nhập vào kim long trảo.
Kim long trảo lập tức phát ra kim quang rực rỡ, mạnh mẽ bành trướng, lập tức nâng Sơn Nhạc Ấn lên, không cho nó trấn áp xuống.
Ngay lúc đó, đan lực tản mác xung quanh dưới Sơn Nhạc Ấn như bị một bàn tay vô hình ràng buộc, liền thu dọn lại, hóa thành một đoàn năng lượng đa sắc, gào thét bắn về phía Tịch Tổ Hồng.
- Bành!
- Bành!
- Bành!
Bàn tay bảy màu không ngừng giao kích với cự chưởng biến từ Tiên Anh của Tịch Tổ Hồng.
Lòng bàn tay đen trắng diễn hóa Thái Cực Đồ của bàn tay lớn bảy màu không ngừng xoay tròn, hút vào từng tia hào quang tiên khí.
Mỗi lần ngón tay ngũ sắc chụp xuống, năm loại năng lượng Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ cùng phát, khiến Tịch Tổ Hồng hóa giải vô cùng khó khăn.
- Coong!
- Coong!
- Coong!
Ở một bên khác, kim long trảo không ngừng va chạm với Sơn Nhạc Ấn trên không trung, bộc phát ra hỏa diễm bao quanh như hai tòa núi mạnh mẽ đang đụng vào nhau.
- Bảy loại Kim Đan chi lực khác nhau, điều này sao có thể!
Sắc mặt Tịch Tổ Hồng lập tức trắng bệch.
Khi hắn thấy Kim Đan chi lực của đám người Kỳ Vũ kết lại và tụ thành một đoàn bắn nhanh về phía mình, trong mắt hắn không kìm nổi hiện lên vẻ kinh hoảng, như người phàm gặp ác quỷ ban ngày.
Tuy nhiên, Tịch Tổ Hồng cuối cùng cũng là Tiên Anh lão tổ, rất nhanh liền ổn định tâm thần.
Tiên Anh trên đầu lại mọc ra lần nữa, nhưng rõ ràng co lại rất nhiều, như thể dinh dưỡng không đầy đủ.
Hào quang tiên khí từ Tiên Anh lại phun ra, cuốn lên thiên địa chi lực, hóa thành một cánh tay lớn chụp lại đoàn năng lượng đa sắc đang bắn nhanh về phía hắn.
Nhưng đúng lúc đó, thiên địa nổi lên một hồi âm phong, cuốn lên bùn đất và toái thạch đầy trời.
Lại có thổ hệ linh lực cuồn cuộn từ mặt đất đang xông lên, bùn đất và toái thạch cùng thổ hệ linh lực ngưng tụ chung một chỗ, biến thành một vị cự nhân cao hơn trăm trượng, tản ra hào quang màu vàng đất.
Cự nhân nắm chặt ngọn đất lại thành một quả đấm, mạnh mẽ oanh kích về phía hào quang tiên khí của Tịch Tổ Hồng.
- Oanh!
Một tiếng vang thật lớn vang lên.
Nắm đấm của cự nhân nổ ra mãnh liệt, thậm chí cả cánh tay đều rối rít nổ tung.
Đồng thời, hào quang tiên khí trên năm ngón tay cũng nhao nhao nổ tung, làm ánh sáng trên bàn tay trở nên mờ nhạt.
Ngay lúc đó, đoàn năng lượng đa sắc phá vỡ lòng bàn tay và ngay lập tức lao tới trước mặt Tịch Tổ Hồng.
Trên đoàn năng lượng mơ hồ hiện ra một gương mặt trẻ tuổi anh tuấn.
Gương mặt này lộ ra một nụ cười quỷ dị hướng về Tịch Tổ Hồng.
Tịch Tổ Hồng ngửi thấy một cỗ khí tức nguy hiểm cực kỳ nồng nặc, lông tơ dựng đứng lên, muốn vội vàng thối lui, nhưng đã muộn.
Đoàn năng lượng bỗng nhiên bành trướng, sau đó "Oanh" một tiếng rồi nổ ra.
Đoàn năng lượng này là do đám người Kỳ Vũ đã phóng xuất, họ đã xóa đi ấn ký bản nguyên của bản thân trong đan lực và lưu giữ bên ngoài.
Sau đó, Tần Tử Lăng dùng thần hồn và mượn Hiển Thánh Thuật để ngưng tụ thành một khối năng lượng, mặc dù bên trong tích chứa đan lực ít hơn tổng số Kim Đan củađám Kỳ Vũ v, nhưng vẫn đủ để tạo nên uy lực kinh khủng.
Vụ nổ mạnh mẽ lan tỏa, khiến Tịch Tổ Hồng không kịp phản ứng.
Cả không gian bị chấn động bởi sức mạnh khủng khiếp này.
Hào quang và bụi đất phủ kín bầu trời, tạo thành một cảnh tượng hỗn loạn và đáng sợ.
Tuy Kim Đan của đám người Kỳ Vũ bị phân tán, những những bản nguyên đan lực này lại bị Tần Tử Lăng dùng thần hồn chi lực hội tụ thành một đoàn, lực bạo tạc càng thêm tập trung vào một điểm.
Do đó, khi vụ nổ xảy ra, một đoàn ánh sáng to lớn chói mắt và đủ mọi màu sắc lập tức tràn ngập toàn bộ thiên địa, nuốt chửng cả Tịch Tổ Hồng.
- A!
Một tiếng hét thảm vang lên từ trung tâm vụ nổ lớn.
Ngay sau đó, một đạo thân ảnh lao ra như điện, hướng về phía hải ngoại xa xôi.
Đạo thân ảnh này chính là Tịch Tổ Hồng.
Lúc này, Tịch Tổ Hồng đã mất đi vẻ hăng hái và liều lĩnh ban đầu, tóc tai bù xù và cả người đẫm máu.
Đặc biệt, vùng bụng và lồng ngực của hắn bị thương nặng, máu tươi không ngừng chảy ra.
Vụ nổ vừa rồi đã khiến Tịch Tổ Hồng trở tay không kịp, để hắn bị trọng thương, cũng khiến hắn nhận ra Tần Tử Lăng cường đại và âm hiểm hơn nhiều so với tưởng tượng.