Chương 658 Ba năm
Hiện tại, vấn đề không còn là hắn có thể giết Tần Tử Lăng hay không, mà là nếu hắn không trốn, sẽ bị Tần Tử Lăng giết chết.
Ngay tại thời điểm Tịch Tổ Hồng không quan tâm mà cấp tốc bỏ chạy về phía hải ngoại, bên trên mặt biển nổi lên cuồng phong gào thét, sóng lớn ngất trời nhấc lên, cuồn cuộn thủy linh lực tụ lại, thành một dải lụa màu đen.
Thủy linh lực cuốn lên nước biển, rất nhanh biến thành từng vị Lam Hắc hòa vào nhau, tạo thành một thủy nhân to lớn, chặn đường đi của hắn lại.
Trên mặt nước rộng lớn bắt đầu xuất hiện những đợt sóng, đôi khi nước đổ ầm ầm như thác, bắn tung lên những cơn sóng cao.
- Trốn ở đâu!
Tiếng quát lớn như sấm từ các thủy nhân vang lên, vang vọng không ngừng trên biển rộng.
Tịch Tổ Hồng thấy thế thì sắc mặt tái nhợt, nhưng lúc này không dám dừng lại.
Hào quang tiên khí cuồn cuộn bung ra từ cơ thể, bao quanh thân mình, sau đó lao thẳng về phía trước.
- Bành!
- Bành!
- Bành!
Các thủy nhân khổng lồ lần lượt bị đụng vào tan vỡ, biến thành những cơn sóng nước đổ rầm rầm như một dải Ngân Hà quay về biển cả.
Nhưng từng thủy nhân khổng lồ tiếp tục xuất hiện, như thể sóng biển hóa thành đại quân hình người, từng đợt từng đợt ập tới.
Mặc dù mỗi thủy nhân không mạnh mẽ, bị Tịch Tổ Hồng đụng phải liền tan vỡ, nhưng chúng liên tục xuất hiện, làm tốc độ của Tịch Tổ Hồng chậm lại đáng kể.
Liền trong khoảnh khắc ngắn ngủi, một chiếc long trảo khổng lồ màu vàng đã xuất hiện, chụp xuống phủ đầu Tịch Tổ.
Vừa rồi Tịch Tổ Hồng quá nóng lòng bỏ chạy nên chưa kịp thu hồi lại Sơn Nhạc Ấn.
Giờ đây, đối diện với chiếc long trảo khổng lồ đang rơi xuống, hắn chỉ có thể nổi giận gầm lên, hào quang tiên lực cuồn cuộn tuôn trào, hóa thành một bàn tay khổng lồ nhằm ngăn cản.
Ngay lúc đó, một ánh sáng lạnh lẽo màu đen xé gió bay tới, chính là một thanh đao đen khổng lồ.
Tần Tử Lăng từ trên cao như rồng bay xuống, tay cầm Liệt Thiên Đao đâm thẳng vào ngực Tịch Tổ Hồng.
- Ngươi!
Tịch Tổ Hồng kinh hãi khi thấy Tần Tử Lăng và kim long trảo đồng thời xuất hiện.
Hắn chợt nhớ lại rằng trước khi độ kiếp, Tần Tử Lăng không chỉ giỏi về luyện khí mà còn rất mạnh về võ đạo.
Mắt hắn lóe lên một tia sợ hãi, hào quang tiên khí xung quanh cơ thể xoay tròn dữ dội, Hỏa Nha Kiếm bay ra nỗ lực ngăn chặn Liệt Thiên đại đao.
Ngay lúc đó, Tịch Tổ Hồng cảm thấy một cỗ uy lực khổng lồ từ trên trời giáng xuống, khiến hắn nhìn thấy ảo giác.
Một cung điện vàng lộng lẫy xuất hiện từ trời cao, trên cung điện đó, một thiên thần khổng lồ đang ngồi ở đó.
Xung quanh thiên thần là những dòng tinh hà mênh mông vô tận.
Thiên thần đó chính là Tần Tử Lăng.
Thiên thần đưa ra một bàn tay lớn, hướng về phía Tịch Tổ Hồng.
Khi bàn tay thiên thần duỗi ra, quần tinh đều bị đánh rơi, thiên địa tan vỡ, trở nên đen kịt hỗn loạn.
Tâm thần của Tịch Tổ Hồng bị run rẩy, tuyệt vọng tột cùng, cả người suýt chút nữa quỳ phục xuống đất để lễ bái.
Nhưng chỉ trong chốc lát, hắn liền nhận ra đây chỉ là ảo giác.
Tất cả ảo giác tiêu tan.
Nhưng đã quá muộn.
Những biến đổi liên tiếp khiến tâm thần Tịch Tổ Hồng xuất hiện kẽ hở, và Tần Tử Lăng đã nhanh chóng bắt được khoảnh khắc này.
Trong chớp mắt, thần hồn Tần Tử Lăng chấn nhiếp và mê hoặc Tịch Tổ Hồng một lần nữa.
Chỉ một lần này, Tịch Tổ Hồng hoàn toàn mất đi cơ hội chạy trốn.
Liệt Thiên Đao xoay vòng, dễ dàng vượt qua Hỏa Nha Kiếm đang trở nên "dại ra", sau đó "xoẹt xẹt”!
Phá vỡ hộ thể cương tráo đang bị suy yếu nhiều, rồi đâm mạnh vào lồng ngực Tịch Tổ Hồng.
Khi Liệt Thiên Đao đâm vào ngực của Tịch Tổ Hồng, kim long trảo cũng lộ ra một ngón tay đâm xuống đỉnh đầu của Tịch Tổ Hồng.
Tịch Tổ Hồng dùng đôi mà trợn trừng, tràn đầy khiếp sợ và không cam lòng!
Ba năm sau.
Một con chim có hai cánh dài bảy tám trượng, bên trong cánh chim kẹp theo một ít điểm kim quang, hai móng vuốt sắc bén có thể xuyên thủng đá vàng, giương cánh bay lượn trên không trung.
Trên lưng chim là một nam một nữ, quan sát biển rộng mênh mông vô ngần, chính là Tần Tử Lăng và Tiêu Thiến.
Con chim này tên là Kim Quang Bằng, là dị cầm lục phẩm trung giai, không chỉ hung mãnh không gì sánh được mà tốc độ còn cực nhanh, được cho là mang một tia huyết mạch của thượng cổ thần cầm Kim Sí Đại Bằng Điểu.
Tần Tử Lăng đã mang con chim này ra từ tiểu kết giới Phong Lôi.
- Tử Lăng, chúng ta những ngày này luôn luôn bay về hướng đông, nếu ta đoán không sai thì đã bay được khoảng mười vạn dặm, trừ trên đường có chút tiểu đảo lẻ tẻ, vậy mà đến giờ vẫn chưa gặp được đại đảo hoặc đại lục nào.
Tiêu Thiến nói.
- Đúng vậy, biển rộng mênh mông, không biết nơi nào là bến bờ, trách không được người đi ra rồi cơ bản không quay trở lại.
Tần Tử Lăng cảm thán.
Trong khi nói chuyện, Tần Tử Lăng vỗ vỗ đầu Kim Quang Bằng.
Kim Quang Bằng biến mất, tiếp theo là một đạo thanh hồng quang mang lóe lên.
Dưới chân Tần Tử Lăng và Tiêu Thiến xuất hiện một con chim ưng lớn, cánh chim màu xanh với một ít lông đỏ, tên là Thanh Diễm Ưng, cũng là dị cầm lục phẩm trung giai.
Đoạn đường này liên tục phi hành, ngay cả dị cầm lục phẩm cũng không thể chịu đựng.
May mắn là Tần Tử Lăng mang theo một cái động thiên thế giới, bên trong nuôi dưỡng không ít dị cầm để thay đổi khi cần.
Trong ba năm, động thiên thế giới đã biến hóa nghiêng trời lệch đất, không gian bên trong đã phát triển thành một cái huyện nhỏ.
Bên trong có núi, sông, nông trại, ruộng đất, trang viên, đường phố, cùng nhiều người nhàn nhã sinh hoạt: câu cá bên bờ sông, đọc sách dưới cây già, uống trà đánh cờ.
Một cảnh tượng như thế ngoại đào nguyên, động thiên phúc địa, không tranh quyền thế, nhàn nhã tiêu dao.
Những người sống trong động thiên thế giới của Tần Tử Lăng bao gồm thân nhân của hắn, đệ tử và gia quyến của Vô Cực Môn, cùng với nhóm tu sĩ Kim Đan đã đồng hành và chiến đấu cùng hắn trong trận đánh độ kiếp ba năm trước.
Trước đó vài ngày, Tần Tử Lăng thông báo sẽ rời khỏi Huyền Minh Đại Lục và đi phiêu lưu hải ngoại, từ biệt nhóm tu sĩ Kim Đan.
Nhóm này nài nỉ Tần Tử Lăng dẫn họ cùng đi vì họ hiểu rõ rằng đi theo Tần Tử Lăng là đại cơ duyên của họ, mang lại hy vọng tu tiên.
Tần Tử Lăng đã chuyển họ vào động thiên thế giới và mang theo.
Ba năm trước, sau trận đánh độ kiếp, Vô Cực Môn chính thức nổi bật tại Huyền Minh Đại Lục và Tần Tử Lăng trở thành đệ nhất cường giả là điều không thể chối cãi.
Tuy nhiên, hắn không thực hiện những hành động bá đạo như Thái Đỉnh Môn, mà ngược lại, nghiêm túc quản lý đệ tử, không cho phép họ ỷ mạnh hiếp yếu.
Bản chất của Tần Tử Lăng vốn không hợp với những hành động bá đạo, hơn nữa ý chí của hắn đã không còn ở Huyền Minh Đại Lục mà hướng về những vùng đất xa xôi nơi hải ngoại.
Do đó, sau trận đánh độ kiếp, hắn không chỉ không xưng bá xưng vương mà còn hỗ trợ bảy thế lực lớn khác.
Từ Thái Đỉnh Môn, hắn thu được nhiều lợi ích và chia sẻ không ít cho bảy thế lực còn lại.
Thậm chí, Tần Tử Lăng còn chia sẻ một ít kim sắc Lôi Kiếp Dịch cho đám Kỳ Vũ, giúp họ hồi phục sau những thương tích nặng nề, ngay cả khi Kim Đan của họ đã tan vỡ.
Trong ba năm này, Tần Tử Lăng vừa tiềm tu vừa nghiên cứu các huyền diệu của không gian thần hồn và một số pháp tắc thiên đạo cấm chế, tìm kiếm các cơ duyên thượng cổ tại Huyền Minh Đại Lục như chiến khư, tiểu kết giới Phong Lôi, long mạch.
Trong thời gian này, hắn đã tìm được không ít cơ duyên quý giá.
Tần Tử Lăng đã di chuyển một số long mạch, một ít ngũ hành địa mạch, và những ngọn núi đầy linh khí nồng nặc, cùng với lượng lớn linh thảo linh thụ các loại vào động thiên thế giới.
Nhờ những thứ này, động thiên thế giới dần dần mở rộng, linh khí tràn đầy, khắp nơi chim hót hoa nở.
Tuy nhiên, thay đổi lớn nhất của động thiên thế giới xảy ra khi Tần Tử Lăng vượt qua Nhân Tiên Kiếp và trở thành Nhân Tiên cảnh giới Thoát Thai.