Chương 678 Nửa đường chặn giết
Ngươi nói rắm!
Tần Tử Lăng không chút khách khí nói lớn:
- Ai cũng biết ngươi là kẻ hung tàn vô đạo, ngoại hiệu là Huyết Đồ Phu.
- Người khác vô tình xông vào địa bàn của ngươi cũng bị giết, chúng ta không ngốc mà đi đến Huyết Minh Đảo, lý do tất cả đều do ngươi nói, sinh tử không phải do chúng ta!
- Đồ Liêu, ngươi cần gì phải nói nhiều lời, ngươi muốn cướp Thanh Vân Đảo, ai ở đây không biết Đồ Liêu ngươi là loại người nào, ngươi cần gì phải giả vờ làm người tử tế?
Tần Tử Lăng nói lời sắc bén, khiến mọi người ngầm đồng ý, khen ngợi.
- Tức chết bản tiên!
- Tức chết bản tiên!
Đồ Liêu bị Tần Tử Lăng mắng đến không phản bác được, giận dữ kêu gào.
Hắn xưa nay bá đạo hung tàn, cho rằng lần này có lý do công khai đánh Thanh Vân Đảo.
Kết quả bị Tần Tử Lăng mắng như vậy, lại nhìn vẻ mặt mọi người, mới nhận ra sự việc không như mình tưởng.
- Đồ trưởng lão, ngươi muốn Thanh Vân Đảo đến Huyết Minh Đảo tiếp nhận điều tra quả thực không hợp lý.
Ân hộ pháp nghe lời Tần Tử Lăng, cũng bực bội với Đồ Liêu vì độ bá đạo vô lý, nhưng vẫn phải kiềm chế cảm xúc, châm chước lời nói.
Dù sao, Đồ Liêu là thân tam đệ tử thân truyền của Huyết Vân lão tổ, tam trưởng lão của Huyết Vân Đảo, Ân hộ pháp không dám đắc tội.
- Tạ Bích hộ pháp cùng Thanh Mộng hộ pháp chính là bọn họ giết, người của Bích Thủy Cung đều tận mắt nhìn thấy!
Đồ Liêu nộ nói.
- Ha ha!
- Đồ Liêu ngươi không chỉ coi Thanh Vân Tiên Đảo chúng ta là kẻ ngu si, mà còn coi tất cả tiên hữu và hộ pháp Phù Không Đảo hộ ở đây là kẻ ngu si!
- Vừa rồi ngươi nói muốn chúng ta tới để điều tra, nghĩa là ngươi còn không có chứng cớ xác thực.
- Giờ ngươi lại nói người của Bích Thủy Cung tận mắt nhìn thấy, vậy thì lý do điều tra của ngươi là vô nghĩa!
Tần Tử Lăng cười lớn nói, vẻ mặt trào phúng.
Đồ Liêu vốn là người tu vi cường đại, tính tình bá đạo tàn nhẫn, thường giải quyết đối thủ bằng bạo lực mà không quen tranh cãi ngôn luận hay tư duy logic.
Lời nói mâu thuẫn của hắn bị Tần Tử Lăng vạch trần, khiến nhiều người cùng Thanh Vân Tiên Đảo lộ vẻ oán giận.
Ngay cả hai vị hộ pháp của Phù Không Đảo cũng trở nên âm trầm.
Ban đầu, Đồ Liêu lấy cớ Khúc Trung không chịu điều tra nên đến đánh Thanh Vân Tiên Đảo, lý do này vẫn có chút hợp lý vì tính cách bá đạo của hắn.
Nhưng giờ Đồ Liêu nói thẳng là người của Bích Thủy Cung tận mắt nhìn thấy, khiến mọi người thấy bị coi thường.
- Tiểu tử, miệng lưỡi ngươi bén nhọn, bản tiên nói không lại ngươi!
- Nhưng hộ pháp của Huyết Vân Đảo bị giết, các ngươi tuyệt đối không thoát tội.
- Đừng nghĩ rằng trận pháp hộ đảo của các ngươi lợi hại, thì bản tiên không làm gì được các ngươi!
- Ta đã báo tin về, viện quân đang trên đường tới, khi họ đến, ta sẽ san bằng Thanh Vân Tiên Đảo và hành hạ các ngươi!
Đồ Liêu vẻ mặt dữ tợn nói.
- Đồ trưởng lão, Thanh Vân Tiên Đảo dù sao cũng là hàng xóm với Phù Không Đảo, xưa nay giao hảo.
- Ngươi làm như thế...
Ân hộ pháp lên tiếng.
- Huyết Vân Đảo muốn báo thù cho hộ pháp bị giết, chẳng lẽ Phù Không Đảo cũng muốn can thiệp?
Đồ Liêu giận dữ nhìn Ân hộ pháp, mắt lộ ra huyết quang.
- Đồ trưởng lão cố ý như vậy, bản hộ pháp chỉ có thể trở về bẩm báo!
Hai vị hộ pháp thấy Đồ Liêu đã giận đỏ mắt, cau mày, nói lạnh như băng, rồi hóa cầu vồng rời đi.
- Ha ha!
Đồ Liêu thấy hai vị hộ pháp rời đi, không khỏi đắc ý cười cuồng tiếu:
- Khúc Trung, tặc tử, các ngươi mở trận pháp đầu hàng đi.
- Bản tiên còn có thể cho các ngươi một đao thống khoái, bằng không đợi viện quân tới, các ngươi sẽ không sống nổi!
- Đồ Liêu, ngươi đừng càn rỡ, chúng ta không sợ chết!
- Dù các ngươi công phá đại trận, chúng ta cũng sẽ khiến các ngươi trả giá đắt!
Tần Tử Lăng mabg vẻ mặt bi phẫn dứt khoát nói.
Những người quan chiến đều động lòng, muốn tiến lên hỗ trợ nhưng không dám.
Huyết Vân Đảo quá cường đại và hung tàn, có thù tất báo.
Mọi người chỉ biết nhìn về phía Phù Không Đảo và Huyết Vân Đảo, hy vọng Phù Không Đảo sẽ ngăn cản, và lo lắng đại quân Huyết Vân Đảo sắp đến.
…
Tại Huyết Vân Đảo, thông qua Thanh Vân Tiên Đảo, bầu trời ở thông đạo hải vực, trong một đoàn mây mù hiện lên hình bóng của một nữ tử áo trắng.
Nữ tử này có khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, tóc đen bay lên, tư thế hiên ngang.
Đôi mắt nàng nhìn xa xăm, ánh mắt sắc bén như điện.
- Bọn họ đang đến, hướng về đông nam 1500 dặm.
Một vị Địa Tiên Tiên Anh trung kỳ, năm vị Địa Tiên Tiên Anh sơ kỳ, hai mươi vị tu sĩ Kim Đan.
Đội hình này quả thật lớn!
Nữ tử cất giọng nói, mắt vẫn nhìn xa xăm.
Trước mặt nàng, không gian bỗng nhiên rung động và vặn vẹo, xuất hiện khuôn mặt của một nam tử chính là Tần Tử Lăng.
- Không có vấn đề gì lớn.
- Hiện tại thực lực của ta đã ngang với Tiên Anh hậu kỳ.
- Chỉ cần bất ngờ tấn công, tiêu diệt Địa Tiên Tiên Anh trung kỳ cũng không khó.
- Lại có sự phối hợp của Lại lão sư và đám Tứ Thủ, việc nhanh chóng tiêu diệt những người khác cũng sẽ không gặp trở ngại gì.
- Hơn nữa, có ngươi yểm hộ, chỉ cần tốc độ đủ nhanh, khả năng bị phát hiện là rất nhỏ.
Nữ tử, cũng chính là Tiêu Thiến, trầm giọng nói.
Khi Đồ Liêu tấn công Thanh Vân Tiên Đảo, Tần Tử Lăng đã đoán trước rằng Đồ Liêu sẽ phái người đến trợ giúp.
Vì vậy, Tần Tử Lăng sớm đã sắp xếp Tiêu Thiến mang theo Càn Khôn Hoàn ra biển mai phục.
Tất nhiên, Tiêu Thiến hiện tại chưa thể kiểm soát Càn Khôn Hoàn hoàn toàn, nên không thể quản lý phạm vi lớn của hải vực giữa Huyết Vân Đảo và Thanh Vân Đảo.
Do đó, cùng với Tiêu Thiến còn có một phần hồn của Tần Tử Lăng.
Những phần hồn này, giống như những bóng ma, ẩn nấp trong mây mù trên biển, giám sát các khu vực hải vực.
Đang khi nói chuyện, mây mù nơi Tiêu Thiến đứng đã nhanh chóng bay về hướng đông nam.
Tại một vùng biển mênh mông phía đông nam của Thanh Vân Tiên Đảo, một nhóm người điều khiển bảo quang, mạnh mẽ, không chút kiêng kỵ, gào thét phá vỡ không khí, bay nhanh về phía Thanh Vân Tiên Đảo.
Người dẫn đầu nhóm này chính là vị nữ Địa Tiên tóc tím, Liêu hộ pháp.
Khi nhóm người này bay nhanh, đột nhiên biển rộng nổi gió, mây mù cuồn cuộn từ mặt biển bốc lên, nhanh chóng tạo thành một lớp mây mù dày đặc bao phủ xung quanh vài chục dặm hải vực, che phủ nhóm người đang bay đi.
- Là thủy yêu phương nào, dám ở đây làm mưa làm gió, ngăn cản đường đi của tiên nhân Huyết Vân Tiên Đảo?
Liêu hộ pháp lớn tiếng quát.
Lời Liêu hộ pháp chưa dứt, đột nhiên, mây mù trước mặt nàng đã cuộn ngược, một luồng hàn quang sắc bén như điện nhanh chóng lao tới.
Hàn quang chưa đến, Liêu hộ pháp đã cảm nhận được luồng sát khí băng lãnh kinh khủng, khiến khí huyết và tiên lực trong cơ thể nàng suýt nữa ngưng trệ.
Liêu hộ pháp dựng đứng, lớn tiếng quát:
- Cẩn thận, có mai phục!
Trong tiếng hét, Liêu hộ pháp vội vàng lui về phía sau, đồng thời tế ra một thanh phi kiếm màu tím.
Phi kiếm màu tím mới vừa xuất hiện, mây mù bao phủ hải vực này như thông linh, ngưng tụ thành một dải lụa quấn quanh phi kiếm màu tím.
Dù mây mù không thể ngăn cản phi kiếm, nhưng ít nhiều cũng ảnh hưởng đến tốc độ và phương hướng của nó.
Sự lệch nhỏ này khiến hàn quang thoáng qua phi kiếm màu tím, lập tức lao đến gần Liêu hộ pháp.