Chương 711 Ta cái người này vẫn là tương đối trung hậu thành thật
Ùng ùng!
Khi mọi người bị lời nói nghiêm nghị của Tần Tử Lăng làm rung động, Sơn Nhạc Ấn với phong lôi lượn lờ, sóng lớn vững tâm, khí thế như rồng nghiền ép không gian, trong nháy mắt đã đến trên bầu trời nơi Đoan Mộc Tùng đang đứng.
Đoan Mộc Tùng chợt biến sắc mặt.
Phi kiếm màu tím của hắn đang chiến đấu cùng Phong Tử Lạc và Khúc Trung, không có cách nào điều động thêm lực lượng.
Bất đắc dĩ, Đoan Mộc Tùng phải nhất tâm nhị dụng.
Một điểm hắc quang lao ra từ thân hắn, hóa thành một tấm cự thuẫn, pháp bảo phòng thân của hắn, một kiện huyền bảo cực phẩm.
- Oanh!
Sơn Nhạc Ấn trấn áp xuống.
Cự thuẫn không chịu nổi lực lượng kinh khủng kia, không ngừng rơi xuống, phía trên xuất hiện từng vết nứt.
- Phốc!
Đoan Mộc Tùng phun ra một đạo huyết tiễn vào cự thuẫn.
Hắc mang trên cự thuẫn tăng mạnh, hình thành một con hắc tê giác to lớn đang cúi đầu, sống lưng đầu vai hướng lên trên, nỗ lực nâng Sơn Nhạc Ấn lên.
Nhưng phẩm chất của Sơn Nhạc Ấn đã thẳng bức tiên khí trung phẩm, uy lực mạnh hơn cự thuẫn của Đoan Mộc Tùng một mảng lớn.
Bây giờ Tần Tử Lăng cố ý hiển lộ thực lực thẳng bức đến chuẩn Chân Tiên, mạnh hơn Đoan Mộc Tùng một mảng lớn, hơn nữa Đoan Mộc Tùng lại nhất tâm nhị dụng.
Vì vậy, dù Đoan Mộc Tùng không tiếc tiêu hao tinh huyết, bạo phát uy lực từ cự thuẫn, nhưng dưới tình huống pháp bảo và thực lực cyả Tần Tử Lăng đều chiếm ưu thế tuyệt đối, Đoan Mộc Tùng chỉ phản kháng vô ích.
- Oanh!
Một tiếng vang thật lớn.
Hắc tê giác bị trấn áp dưới Sơn Nhạc Ấn, hóa thành một điểm hắc quang, giải khai, cuốn lên trận trận cuồng phong.
Sơn Nhạc Ấn tiếp tục trấn áp xuống.
Cự thuẫn mất hết ánh sáng, hóa thành một bàn tay lớn, như vỏ rùa, rơi xuống, bị một cự thủ hào quang thu đi, ném vào Hỏa Đỉnh.
Tại thời khắc cự thuẫn bị thu lấy, Sơn Nhạc Ấn tiếp tục trấn áp.
- Đùng đùng!
Tử sắc lôi đình đánh vào hào quang tiên lực đang vòng quanh người Đoan Mộc Tùng, tạo ra điện quang du xà.
Phong nhận chém vào cương tráo hộ thể, văng lên hào quang, như hoa mỹ pháo hoa.
Đoan Mộc Tùng lung lay, cái trán nổi lên gân xanh, khóe môi nhếch máu tươi, thân thể không ngừng chìm xuống, cương tráo hộ thể bắt đầu xuất hiện vết nứt, như sắp tan vỡ.
Lúc này, Sơn Nhạc Ấn còn chưa rơi xuống.
- Tần đạo hữu, chuyện gì cũng từ từ!
Đoan Mộc Tùng lộ vẻ kinh hoảng và bất đắc dĩ, lớn tiếng kêu lên.
- Oanh!
Trả lời Đoan Mộc Tùng là sự trấn áp của Sơn Nhạc Ấn.
Tiên lực hộ thể nổ ra.
Đoan Mộc Tùng bị trấn áp dưới Sơn Nhạc Ấn, máu tươi chảy ra từ thất khiếu, nhìn đến vô cùng dữ tợn đáng sợ.
Thân thể hắn be bét máu thịt, nhiều chỗ lộ ra bạch cốt, nhìn mà rùng mình.
- Cái này cần gì phải như vậy?
- Ta đã nói rồi, ngươi tốt nhất là bồi lễ xin lỗi, mọi người đều có mặt mũi.
- Nhưng ngươi không vâng lời, hiện tại thì thôi!
Tần Tử Lăng nhìn Đoan Mộc Tùng dưới Sơn Nhạc Ấn, lắc đầu liên tục, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Xem cuộc chiến, mọi người cảm thấy một luồng hơi lạnh từ bốc lên sống lưng.
- Đây chính là Đoan Mộc Tùng!
- Gia hỏa này nói trấn áp liền trấn áp, hơn nữa trấn áp thảm như vậy!
- Hắn thật sự không sợ khi Phù Không lão tổ giận dữ, phái binh tiến công đánh Thanh Vân Tiên Đảo sao?
- Hay là, gia hỏa này đã đắc tội Huyết Vân Đảo, điếc hết sợ súng rồi, muốn vò đã mẻ lại sứt?
- Không giống!
- Gia hỏa này nói lời cùng thần thái rất rõ ràng, sắc bén như đao, không giống với vò đã mẻ lại sứt.
- Đúng rồi, gia hỏa này có thực lực chuẩn Chân Tiên, nếu hắn tìm Trấn Tây Tướng Quân để nương tựa, cống hiến sức lực, làm thủ hạ, khẳng định Trấn Tây Tướng Quân rất hoan nghênh!
- Lúc đó, Phù Không lão tổ có thể làm gì hắn?
- Cao, cao thật!
- Gia hỏa này hiển nhiên đã sớm suy nghĩ xong đường lui, trách không được vừa rồi luôn mồm đem đại vương ra để nói chuyện!
Những người xem chiến đều có chút tu vi, sống đến từng tuổi này, nếy bình tĩnh lại suy nghĩ mọi chuyện, vẫn hiểu rất nhiều điều phức tạp.
Chẳng qua, hầu hết thời gian họ chuyên tâm tu hành, lại quen dùng thực lực để nói chuyện, lười suy nghĩ mưu tính.
Bây giờ, họ trầm xuống suy nghĩ, liền tự cho rằng đã nhìn thấu kế hoạch của Tần Tử Lăng.
Những người xem chiến suy nghĩ ra được, lúc này Đoan Mộc Tùng cũng tự nhiên tỉnh ngộ, âm thầm hối hận không thôi.
Chính mình nên sớm nghĩ tới điều này, không nên đánh cược hắn không dám trấn áp mình!
Hiện tại, mọi chuyện đều đã muộn!
- Các ngươi thì sao?
- Muốn ta động thủ, hay tự mình làm?
Ánh mắt Tần Tử Lăng chuyển qua hướng đám người Địa Tiên, hỏi.
Chúng Địa Tiên nghe vậy thì giật mình, sau đó mỗi người mang vẻ mặt cầu xin nói:
- Tự chúng ta làm, tự mình làm.
- Tất nhiên tự mình làm, vậy còn không thu pháp bảo, sau đó xóa đi ấn ký trên đó?
- Chẳng lẽ còn muốn ta động thủ sao?
Tần Tử Lăng nghe vậy sầm mặt nói.
- Đúng, đúng!
Mọi người gật đầu, nhưng không dám thu hồi pháp bảo.
Không còn cách nào, Trịnh Tinh Hán và hai người kia đang chiến đấu rất say sưa, không chịu dừng tay.
- Trịnh sư huynh, Anh Tuấn, Vân Thái, hãy khoan dung một chút!
- Bọn họ đã bằng lòng chủ động nộp lên pháp bảo, các ngươi tha cho họ một lần đi!
Tần Tử Lăng nhìn về phía Trịnh Tinh Hán và hai người kia, bất đắc dĩ lắc đầu.
Võ giả quả nhiên chỉ biết đánh đánh giết giết, thật thô bỉ!
Trịnh Tinh Hán và hai người kia nghe Tần Tử Lăng mở miệng, đành thu thần binh, lui về Xuyên Thiên Tiên Toa.
Khi họ lui về, Tần Tử Lăng nhìn đám người Địa Tiên.
Mỗi người mang vẻ mặt cầu xin nhìn pháp bảo trong tay, sau đó cắn môi, xóa đi lạc ấn của mình.
Tần Tử Lăng rất hài lòng thu hồi hơn mười món huyền bảo vô chủ, bao gồm món tiên khí dây thừng.
Những pháp bảo khác bị hắn thu nhập nhẫn trữ vật, riêng tiên khí dây thừng thì hắn tế luyện tại chỗ, rồi hỏi vị Địa Tiên có lông mi dài:
- Vị tiên hữu này, tiên khí này gọi là gì?
- Khốn Tiên Tác!
Địa Tiên lông mi dài trả lời.
- Ngươi cũng rất biết đặt tên, gọi là Khốn Tiên Tác!
- Nhưng ta thích cái tên này, mặc dù uy lực quá nhỏ, nhưng tốt xấu gì cũng trói được Địa Tiên Tiên Anh!
Tần Tử Lăng nói, khiến phúng Địa Tiên lông mi dài và những người còn lại không biết nên nói gì.
Họ không biết, tại thế giới trước kia của Tần Tử Lăng, Khốn Tiên Tác giống như Cửu Long Thần Hỏa Tráo, đều là pháp bảo tiên gia trong tiểu thuyết thần thoại.
Không như sợi dây thừng này, tùy tiện một vị Địa Tiên Tiên Anh trung kỳ là có thể nắm giữ.
Tần Tử Lăng tế luyện Khốn Tiên Tác.
Sau đó Khốn Tiên Tác giống linh xà xuyên toa qua hư không, quấn quanh Đoan Mộc Tùng dưới Sơn Nhạc Ấn, rồi bỗng nhiên co rút lại, hai đầu dây thừng cột nút, trói chặt hắn.
Khốn Tiên Tác một khi bị cột nút hai đầu, tương đương với việc đã hoàn thành trói tiên pháp, người bị trói không chỉ thân thể bị buộc lại, tiên lực Tiên Anh cũng bị một lực lượng vô hình trói buộc, khó động đậy thoát thân.
Tất nhiên, điều này phụ thuộc vào tu vi của người thi triển và đối tượng bị thi triển.
Với tu vi biến thái Địa Tiên Tiên Anh của Tần Tử Lăng, uy lực Khốn Tiên Tác đương nhiên sẽ không thể so sánh với khi Địa Tiên mi dài thi triển.
Ngược lại, với một Địa Tiên Tiên Anh hoặc Chân Tiên cường đại, dù Địa Tiên mi dài thi triển hoàn toàn trói tiên pháp, một khi đối phương bạo phát tiên lực, vẫn có thể thoát.
Hiện tại, Khốn Tiên Tác trong tay Tần Tử Lăng, uy lực to lớn, đừng nói Đoan Mộc Tùng, ngay cả Chân Tiên nhất phẩm không cẩn thận cũng khó tránh thoát.
Nên khi Khốn Tiên Tác cột nút hai đầu, Đoan Mộc Tùng lập tức cảm giác toàn thân không thể động đậy.
Tần Tử Lăng khẽ vẫy tay, Đoan Mộc Tùng liền bay lên, rơi xuống trước mặt hắn.
- Ta là người trung hậu thành thật, hiện tại ngươi đã rơi vào tay ta, ta có thể cướp sạch tất cả tài phú của ngươi, nhưng ta không phải kẻ chuyên làm việc ác.
- Ta khinh thường hành vi như vậy.
Tần Tử Lăng nói với Đoan Mộc Tùng.
Đoan Mộc Tùng nghe vậy, sắc mặt dù khó coi nhưng trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói:
- Thắng làm vua, thua làm giặc.
- Ta đã thua, rơi vào tay ngươi, ngươi nói một trăm khối Tiên Thạch thượng phẩm cùng một trăm viên Dưỡng Anh Tiên Đan, ta sẽ...
Khúc Trung, Liên Trường Phong cùng đệ tử Bán Tiên Kim Đan của Thanh Vân Tiên Đảo nghe vậy, mắt sáng lên, tim đập nhanh hơn.
Họ biết, Thanh Vân Tiên Đảo năm năm tiến cống một lần chỉ có năm nghìn khối Tiên Thạch hạ phẩm, tương đương năm mươi khối Tiên Thạch thượng phẩm.
Bây giờ Tần tiên sinh chỉ động nhẹ, đã kiếm được mười năm tiến cống Tiên Thạch của Thanh Vân Tiên Đảo và chín đảo phụ thuộc.
Những người quan chiến, thấy Đoan Mộc Tùng khuất phục, trong lòng đều giật mình, nhìn Tần Tử Lăng với ánh mắt hâm mộ.
Một trăm khối Tiên Thạch thượng phẩm cùng một trăm viên Dưỡng Anh Tiên Đan, khấu trừ tiêu hao thường ngày, cần tích góp bao nhiêu năm mới có được nhiều như vậy!