← Quay lại trang sách

Chương 720 Tiến thối lưỡng nan

Bàng Đại Khôi thấy Thanh Vân Đảo nhô ra hai vị Nhân Tiên và một vị Địa Tiên đấu lực ngang nhau cùng Sư Truyền Thanh, không khỏi cau mày, quyết định nhanh chóng:

- Yến hộ pháp, Tùy hộ pháp, hai người các ngươi đi tương trợ lục trưởng lão một tay.

- Rõ!

Một nam một nữ ra khỏi hàng, khom người nhận lệnh, đều là Địa Tiên Tiên Anh trung kỳ.

Một người tế ra một thanh phi kiếm, người kia sử dụng một cây roi da.

- Kỳ Vũ hộ pháp, Hạ Nghiên các ngươi lên đi, tương trợ đám Tiểu Cường một tay.

Tiêu Thiến thấy vậy, nhàn nhạt nói.

- Rõ!

Kỳ Vũ và Hạ Nghiên lên tiếng, đạp không mà ra.

Kỳ Vũ là một trong bảy Địa Tiên Tiên Anh trung kỳ của Vô Cực Môn.

Năm đó ở Huyền Minh Đại Lục, nếu không phải Thái Đỉnh Môn lòi ra một Địa Tiên, hắn là Bán Tiên Kim Đan lợi hại nhất luyện khí giới, bản thân lại có thiên phú dị bẩm.

Sau khi theo Tần Tử Lăng, hắn gặp nhiều cơ duyên, đột phá thành Địa Tiên Tiên Anh trung kỳ, lại được Vô Trần Tiên Đan trợ giúp, tiên lực hùng hồn, thực lực ngang ngửa Địa Tiên Tiên Anh hậu kỳ.

Hắn dậm chân tiến lên, phi kiếm bắn ra hàn khí, hóa thành Băng Ly Long, đâm tới nam tử dùng phi kiếm.

Băng Ly Long còn chưa nhào tới, nam tử kia đã cảm thấy lạnh lẽo thấu xương, tiên lực ngưng trệ, không thể vận chuyển trôi chảy.

- Coong!

- Coong!

- Coong!

Phi kiếm giao kích trên không trung, Yến hộ pháp lập tức rơi vào thế yếu.

Hạ Nghiên đạp không mà ra, thân khoác thanh sắc khải giáp, tay cầm roi da thanh sắc, rút ra đã hóa thành Thanh Long, uốn lượn rất khí thế.

Tùy hộ pháp sử dụng Hắc Tiên, hóa thành đại mãng xà màu đen.

Thanh Long và đại mãng xà màu đen chém giết trên không trung.

Hạ Nghiên, nữ nhân của Tần Tử Lăng, được rất nhiều chỗ tốt, võ giả thiện chiến, thanh sắc trường tiên biến hóa đa đoan, giết cho đại mãng xà màu đen không ngừng gào thét, liên tục bại lui.

Bàng Đại Khôi thấy vậy, trong mắt lộ vẻ ngưng trọng, thu hồi lòng coi thường.

- Năm người các ngươi, mang theo mười người, đi giết từng người ở đó.

Bàng Đại Khôi điểm năm tên Địa Tiên, hạ lệnh.

- Rõ!

Năm vị Địa Tiên, mỗi người mang theo mười vị Bán Tiên Kim Đan, tuôn ra tiên hạm.

Tiêu Thiến thấy vậy, nhìn lướt qua người bên cạnh, không phái thêm người xuất chiến.

Vô Cực Môn quật khởi trong thời gian ngắn, dù có Vô Trần Tiên Đan và Vô Trần Nguyên Đan, nhưng lực lượng trung kiên không thể so với Phù Không Tiên Đảo.

Cao thủ của Vô Cực Môn cũng bị phái đi khống chế đại trận.

Bàng Đại Khôi lập tức phái ra toàn bộ Bán Tiên Kim Đan và năm vị Địa Tiên, nhân thủ bên Tiêu Thiến không đủ, trừ phi nàng tự mình xuất chiến.

Nhưng giờ này không phải lúc để nàng cao điệu.

Tiêu Thiến nhìn lướt qua người bên cạnh, quyết định lấy ra lệnh kỳ vung lên, quát:

- Mở Thất Sát Kiếm Trận!

Tiêu Thiến vung lệnh kỳ, bảy ngọn núi trên Thanh Thương Phong có bảy đạo kiếm khí bén nhọn phóng lên cao, đâm thẳng mây xanh.

Bảy đạo kiếm khí sắc bén nhanh chóng hóa thành bảy người.

Bảy người lăng không đạp trên các ngọn núi, khí thế ngất trời, chiến ý liệt liệt, bễ nghễ bát phương, tựa như bảy vị sát thần hàng thế.

- Giết!

- Giết!

- Giết!

Bảy người đồng thanh hét lớn, ý sát phạt vọng lại thiên địa.

Trên bầu trời Thanh Thương Phong, một nam tử áo lục to lớn xuất hiện, phía sau lộ ra hư ảnh Long Quy, giơ lên long trảo, trấn áp một vị Địa Tiên và mười vị Bán Tiên Kim Đan.

Long trảo lớn như trời, ngũ trảo sắc bén như kiếm.

Vị Địa Tiên và mười Bán Tiên Kim Đan lập tức cảm thấy như có ngọn núi nặng nề trấn áp, sắc bén như kiếm đâm vào cơ thể.

Sắc mặt bọn họ chợt biến, vội vàng tế pháp bảo oanh kích long trảo.

Mười một món pháp bảo đánh vào long trảo, phát sinh âm thanh núi kêu biển gầm, năng lượng nổ mạnh tứ phía, để lại một cái hố lớn trên long trảo.

Nhưng ngay lập tức, năng lượng từ Thanh Thương Phong phun trào, xuyên vào nam tử áo lục và hư ảnh Long Quy.

Long trảo to lớn nhanh chóng được phục hồi.

Một đạo kiếm khí biến thành nam tử áo lục và Long Quy, chặn một vị Địa Tiên và mười Bán Tiên Kim Đan.

Đồng thời, lỗ xoáy đen, núi vàng, bút lớn và đào hoa đầy trời xuất hiện, chặn bốn vị Địa Tiên và bốn mươi Bán Tiên Kim Đan khác.

Còn lại hai người nam tử.

Một người đội kim khôi, khoác kim giáp, tay cầm kim sắc cự qua, phá vỡ hư không bay thẳng đến tiên hạm.

Một người mặc y phục cổn miện, hùng vĩ như núi, tay cầm cự kiếm đạp không tiến lên, giơ cự kiếm thật cao, chặt xuống tiên hạm.

Sắc mặt Bàng Đại Khôi biến đổi, vung tay lên, năm vị Địa Tiên cuối cùng đạp không mà ra, hai người ngăn chặn kim sắc cự qua, ba người khác ngăn cự kiếm.

Trong nháy mắt, Địa Tiên và Bán Tiên Kim Đan của Bàng Đại Khôi toàn bộ xuất chiến, chỉ còn lại một mình hắn đứng lẻ loi trên tiên thuyền, sắc mặt khó coi, ánh mắt ngưng trọng.

Lần này tiến đánh Thanh Vân Đảo, đây là tình thế bắt buộc của Phù Không Tiên Đảo, Bạch Huyễn phái hai vị trưởng lão, mười hai vị Địa Tiên và năm mươi vị Bán Tiên Kim Đan.

Đội hình này vốn nghĩ rằng không có Khúc Trung và Tần Tử Lăng trấn giữ Thanh Vân Đảo, chỉ sợ họ chỉ có trận pháp hộ đảo lợi hại, muốn san bằng Thanh Vân Đảo dễ như trở bàn tay.

Kết quả, Bàng Đại Khôi không ngờ, Thanh Vân Đảo có nhiều cường giả hơn tưởng tượng, lập tức chặn được Sư Truyền Thanh và hai vị Địa Tiên Tiên Anh trung kỳ, hơn nữa trận pháp hộ đảo còn mạnh hơn tưởng tượng, chặn được mười Địa Tiên và năm mươi Bán Tiên Kim Đan.

Trong số đó, có hai vị Địa Tiên Tiên Anh trung kỳ.

Trước đây, khi Đồ Liêu tới đánh Thanh Vân Tiên Đảo, Tần Tử Lăng mới vừa đặt chân tại đây, tu vi môn hạ có hạn, Thất Sát Kiếm Trận chỉ là sơ cụ hình thức ban đầu, uy lực cũng có hạn, chỉ khó khăn chống đỡ được một mình Đồ Liêu.

Hiện tại, hơn hai năm trôi qua, Thất Sát Kiếm Trận đã có hai kiếm là tiên khí, địa mạch liên kết mạnh hơn, tu vi người khống trận tăng mạnh.

Trước đây, bảy người khống trận đều là tu sĩ Kim Đan.

Hiện tại, một vị Địa Tiên Tiên Anh trung kỳ, một vị Địa Tiên Tiên Anh sơ kỳ, năm vị Bán Tiên Kim Đan hậu kỳ.

Thất Sát Kiếm Trận uy lực theo đó tăng mạnh, không thể dùng uy lực trước kia để so sánh.

Thất Sát Kiếm Trận, với sáu vị hộ pháp Vu Sĩ Tân và năm vị khác tọa trấn tại các trận môn Cự Môn, Lộc Tồn, Văn Khúc, Liêm Trinh, Võ Khúc, và Phá Quân, đã hoàn toàn ngăn chặn tất cả kẻ địch ngoại trừ Bàng Đại Khôi.

Sự cường đại này khiến các hộ pháp của Thanh Vân Tiên Đảo như phát sáng mắt, tâm lý dâng lên như cơn sóng thần.

Phải biết rằng Thất Sát Kiếm Trận hiện còn phối hợp với Ngũ Hành Âm Dương Đại Trận của Vô Cực Môn, và Ngũ Hành Âm Dương Đại Trận vẫn chưa khởi động!

Nếu kích hoạt, cùng với những người chưa xuất chiến như Tần phu nhân, chẳng phải sẽ có thể giữ lại toàn bộ người của Phù Không Tiên Đảo sao?

- Tam sư huynh, Thanh Vân Đảo này mạnh hơn chúng ta tưởng tượng rất nhiều, hiện tại phải làm sao?

Sư Truyền Thanh, khi lùi về phía Bàng Đại Khôi, vừa tiếp tục điều khiển pháp bảo chống lại Toan Nghê và Lưu Tiểu Cường, vừa hỏi với sắc mặt khó coi.

- Không ngờ Đoan Mộc Tùng báo tin rằng tiểu tử kia dám đánh cướp bọn họ không chừa lại gì, hóa ra bọn họ thâm tàng bất lộ, nội tình mạnh hơn nhiều so với chúng ta tưởng tượng, nên mới dám gan to như vậy!

- Hiện tại, bằng vào chúng ta mà muốn công phá Thanh Vân Tiên Đảo là không thể.

- Vì vị nữ tử dẫn đầu kia còn chưa xuất thủ, phía sau nàng còn có người.

- Nếu ta đoán không lầm, thực lực của nàng dù kém hơn ta, cũng sẽ không chênh lệch quá nhiều.

- Bây giờ, chúng ta phải rút lui và báo tin cho đại sư huynh, mời hắn lập tức triệu tập nhân mã, trước khi Tần tiểu tử và Khúc Trung trở về, đến trợ giúp, một lần hành động công phá Thanh Vân Đảo.

Bàng Đại Khôi nói.