← Quay lại trang sách

Chương 731 Luyện hóa

Đại vương, có phải chuyện này là do quốc chủ Huyền Uy của Hắc Thủy Quốc làm không?

- Cả phúc địa Bình Tự Sơn và một triệu dặm hải vực, ngoài đại vương ra, chỉ có Huyền Uy mới có thể trong thời gian ngắn như vậy giết được Câu Hoàn và bốn mươi tên Xích Lân Vệ của hắn.

Đàm Vu Hạo do dự rồi mở miệng nói.

Lời của Đàm Vu Hạo vừa dứt, bốn phía đột nhiên trở nên im lặng.

Vưu Hồng Linh và Ngao Tú càng thêm lo lắng, ánh mắt tràn đầy lo âu.

Nếu như đại vương Chu Tuấn của Hỏa Viên Quốc là bá chủ của phúc địa Bình Tự Sơn và một triệu dặm hải vực xung quanh, thì quốc chủ Huyền Uy của Hắc Thủy Quốc chính là bá chủ của thế giới dưới đáy biển quanh phúc địa Bình Tự Sơn.

Trước đây, Ma Bích Thủy Cung, Long Kình Cung, và Ngân Giao Cung liên thủ với Huyết Vân lão tổ để săn Huyết Kỳ Lân đều quy phục dưới danh nghĩa của Hắc Thủy Quốc.

Huyền Uy, một Chân Tiên tam phẩm, chính là hậu duệ của Hắc Long, có thực lực không thua kém gì Chu Tuấn, dưới trướng có nhiều tướng giỏi và binh lính.

Năm trước, Hắc Thủy Quốc và Hỏa Viên Quốc đã nổ ra một trận đại chiến, cả hai bên đều tổn thất nặng nề, cuối cùng ước định Hỏa Viên Quốc cai quan lục địa, Hắc Thủy Quốc cai quản đáy biển, đồng thời cách lục địa vạn dặm hải vực, người của Hắc Thủy Quốc không được phạm tội, nếu không người của Hỏa Viên Quốc sẽ có quyền đánh giết bọn chúng.

- Hỏa Viên Quốc chúng ta và Hắc Thủy Quốc đã bình an vô sự qua nghìn năm, mọi người nước giếng không phạm nước sông, đều thấy không sai.

- Bản vương và Huyền Uy mấy năm nay cũng có khi giao du, thảo luận nghiên cứu đại đạo, hơn nữa không quản là bản vương hay Huyền Uy, bây giờ then chốt nhất đều là độ Phong Hỏa Kiếp lần thứ ba, làm gì có lòng riêng đi đánh úp môn hả của nhau.

Chu Tuấn xua tay nói.

- Đại vương nói rất có lý, chỉ là nếu như không phải Huyền Uy, thì trong một triệu dặm hải vực và lục địa này, còn ai có bản lĩnh đó?

Vưu Hồng Linh nói, biểu tình rõ ràng buông lỏng một ít.

Nếu phải đại chiến cùng Hắc Thủy Quốc, dù nàng là Chân Tiên nhị phẩm cũng có thể mất mạng.

- Việc này không phải do Huyền Uy làm.

- Bản vương từng giao thủ với hắn, quen thuộc với lực lượng khí tức của hắn.

- Trận chiến giữa hai bên vừa mới qua đi không bao lâu, trong thiên địa này vẫn còn phiêu đãng một tia lực lượng khí tức tàn dư.

- Nếu kẻ giết người phải là hai người, thì là cường giả đạo võ song tu.

- Bản vương có thể cảm nhận được cường đại từ khí tức tinh thuần của hắn, còn có một tia khí tức hỏa hệ vô cùng hỏa hệ đang lảng vảng quanh đây.

Thiên địa này rộng lớn vô biên, cường giả vô số.

Nếu chợt có cường giả đi ngang qua, Câu Hoàn không biết nặng nhẹ chống đối, dẫn đến va chạm, sau đó bị đối phương thuận tay giết chết rồi chuồn mất, cũng rất có thể.

Chu Tuấn nói, đôi mắt đỏ thẫm nhìn ra xa xa, thật lâu không thu hồi, không biết đang nhớ tới thứ gì.

Vưu Hồng Linh và hai người nghe vậy trong lòng hơi chấn động, sau đó cười khổ nói:

- Nếu là như vậy, việc này cũng không đến lượt chúng ta tìm hiểu!

Chu Tuấn nhìn ba người một cái, thoại phong nhất chuyển nói:

- Bình Tự Tây Thành không thể vô chủ, Đàm Vu Hạo, ngươi đi một chuyến đến Phù Không Tiên Đảo, lệnh Phù Không tới vương cung gặp bản vương.

- Tuân lệnh!

Trong lòng Đàm Vu Hạo hơi chấn động, nhanh chóng khom người nhận lệnh mà đi.

- Vưu Hồng Linh, ngươi tạm thời ngươi kiêm chức vụ Trấn Tây Tướng Quân, chờ bản vương xem xét nhân sự rồi lại phái người đến lãnh chức vụ Trấn Tây Tướng Quân.

Chu Tuấn lại hạ lệnh nói.

- Tuân lệnh!

Vưu Hồng Linh khom người nhận lệnh.

Chu Tuấn hạ hai đạo mệnh lệnh, sau đó nang hỏa vân bay lên không.

- Cung tiễn đại vương!

Vưu Hồng Linh và Ngao Tú khom người.

- Không ngờ Câu Hoàn lại chết như vậy!

Ngao Tú nói, biểu tình hơi phức tạp.

- Đúng vậy.

Vưu Hồng Linh cảm thán một tiếng, rồi thoại phong nhất chuyển nói:

- Nhưng hắn hoang dâm vô độ, có người nói hắn thích nữ nhân thì liền cướp về, chết cũng không có gì đáng tiếc.

- Vậy cũng đúng, hắn chết đi ngược lại đã hời cho Phù Không lão nhi, mà Phù Không lão nhi cũng không phải cái dạng tốt lành gì.

Ngao Tú cau mày nói.

- Tốt hay không tốt không phải do chúng ta định đoạt, hơn nữa phía tây hải vực chỉ có Phù Không là Chân Tiên, đại vương chỉ có thể trọng dụng hắn.

Vưu Hồng Linh nói.

- Vậy cũng đúng.

Ngao Tú gật đầu, sau đó hóa thành một đạo hắc quang, bay về phía bắc.

Ngao Tú trở về Bình Tự Bắc Thành, Vưu Hồng Linh không trở về Bình Tự Nam Thành, mà là đến Bình Tự Tây Thành.

Vưu Hồng Linh ngồi tại Phủ Trấn Tây Tướng Quân, gọi đến bốn đại đô úy dưới trướng của Câu Hoàn.

- Huyết Vân vậy mà tự thân xuất mã, muốn tới đánh Thanh Vân Đảo, trách không được Câu Hoàn muốn dẫn người đi quan chiến.

- Thanh Vân Đảo này thật là cổ quái, vậy mà lập tức trở nên mạnh mẽ như vậy!

Vưu Hồng Linh nghe xong bốn đại đô úy bẩm báo, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc suy tư.

Rất nhanh, Vưu Hồng Linh đứng dậy, nói:

- Bây giờ Câu Hoàn đã chết, Bình Tự Tây Thành tạm thời do bốn người các ngươi trấn thủ.

- Nữ nhân của Câu Hoàn, nguyện ý ở lại thì ở lại, không nguyện ý thì cho một vài chỗ tốt, để cho các nàng rời đi, không được làm khó dễ các nàng.

Nói xong, Vưu Hồng Linh đạp xuống bảo tọa.

- Ti chức tuân lệnh!

Bốn đại đô úy hoảng sợ vội vàng khom người nhận lệnh.

Vưu Hồng Linh không để ý đến bốn đại đô úy, trực tiếp vung tay áo, bước ra đại điện, hóa thành một đạo hồng quang hướng tới Thanh Vân Tiên Đảo....

Trên biển mênh mông, một đoàn mây mù bao bọc một tia sáng tím, phi hành với tốc độ như sao băng.

Trên Tử Vân Kiếm, sắc mặt Tần Tử Lăng tái nhợt như tờ giấy, phảng phất như bệnh nặng một trận.

Nhưng hai mắt hắn lộ vẻ phấn khởi, máu nóng trong cơ thể đang sôi trào.

Thành công rồi!

Câu Hoàn cường đại hơn so với dự liệu của hắn, hắn mang theo nhiều cường giả, cũng vượt quá dự liệu của hắn.

Thế nên Tần Tử Lăng phải cải biến kế hoạch, sớm thi triển tiên lực, tế xuất Sơn Nhạc Ấn.

Hiện tại Sơn Nhạc Ấn là chiêu bài pháp bảo của hắn, một khi tế xuất, thân phận sẽ lộ rõ.

Khi đó, chỉ cần một người chạy thoát, hắn cũng chỉ có thể "bỏ mạng tại giang hồ".

Vì vậy, kế hoạch ban đầu của Tần Tử Lăng là dùng võ đạo chi lực để làm Câu Hoàn và người của hắn bị thương nặng, sau đó mới tế xuất Sơn Nhạc Ấn để đánh bọn họ trở tay không kịp.

Đến lúc đó, Cửu Long Thần Hỏa Tráo ra tay, không ai có thể thoát được.

Nhưng kế hoạch này bị buộc phải thay đổi, thân phận của Tần Tử Lăng bị tiết lộ, nguy hiểm lập tức tăng nhiều.

Tuy nhiên, Câu Hoàn không ngờ rằng Tần Tử Lăng sẽ có mảnh vụn Cửu Long Thần Hỏa Tráo trong tay, bị Sơn Nhạc Ấn ép một cái, không cần nghĩ ngợi dã đưa Tiên Anh thoát xác.

Như vậy, Tần Tử Lăng chộp được cơ hội, dùng Cửu Long Thần Hỏa Tráo vây khốn bọn họ.

Cửu Long Thần Hỏa Tráo tạo thành một thế giới khác, bên trong có liệt diễm hừng hực, Tiên Anh của Câu Hoàn nhảy ra thể xác, không thể điều động năng lượng thiên địa, hơn nữa mất đi tiên phủ bảo hộ, thực lực giảm xuống.

Thân thể Câu Hoàn không có Tiên Anh tọa trấn, thực lực cũng giảm xuống.

Nguyên bản, nếu Tiên Anh của Câu Hoàn không nhảy ra khỏi thể xác, cả hai hợp nhất làm một Chân Tiên nhất phẩm, không bị thương, thực lực ở đỉnh phong.

Tiên Anh nhảy ra thể xác, không mượn được thiên địa chi lực, thực lực giảm xuống như Địa Tiên Tiên Anh hậu kỳ.

Cửu Long Thần Hỏa Tráo vây khốn bọn họ, lúc đầu còn rung động mạnh, như muốn văng tung tóe, nhưng khi Tần Tử Lăng thêm một ít thần hồn chi lực cho Hỏa Long, Cửu Long Thần Hỏa Tráo mạnh mẽ phát lực, khốn trụ bọn họ, Tần Tử Lăng nhân cơ hội chuyển Cửu Long Thần Hỏa Tráo vào động thiên thế giới.

Nếu Câu Hoàn còn giữ được thực lực đỉnh phong, Cửu Long Thần Hỏa Tráo vây khốn bọn họ cũng sẽ bị phá vỡ.

Hơn nữa, khi Cửu Long Thần Hỏa Tráo kịch liệt rung chuyển, Tần Tử Lăng cũng không có cách nào chuyển nó vào động thiên thế giới.

- Vận khí!

- Vận khí a!

Trong mắt Tần Tử Lăng lóe lên vẻ hưng phấn, dù đau đầu sắp nứt, vẫn không kiềm chế được hiếu kỳ, cố ý phân tâm quan sát động thiên thế giới.