← Quay lại trang sách

Chương 774 Bái phỏng

Ha ha!

Phủ Trấn Tây Tướng Quân, nơi tu luyện bí địa sâu thẳm, đột nhiên vang lên tiếng cười lớn.

Tiếng cười càng ngày càng vang dội, cuối cùng như tiếng sấm cuồn cuộn từ đỉnh núi lớn truyền tới dưới chân núi Bình Tự Tây Thành.

Một khí thế mãnh liệt từ phủ tướng quân phóng lên cao, tràn ngập thiên địa.

- Chân Tiên nhị phẩm!

- Trấn Tây Tướng Quân đã trở thành Chân Tiên nhị phẩm!

Rất nhanh, toàn bộ Phủ Trấn Tây Tướng Quân và Bình Tự Tây Thành đều oanh động.

Trong đại điện của phủ tướng quân, tám mươi vị Địa Tiên đứng chỉnh tề, dẫn đầu là Bạch Bạc, người trước kia tọa trấn Phù Không Tiên Đảo.

Phù Không, cầm trong tay phất trần, với tiên phong đạo cốt, bước ra từ phía sau đại điện.

Khí tức cường đại trong nháy mắt quét qua đại điện, ép tới mức tất cả mọi người cảm giác như không thể thở nổi.

- Chúc mừng sư tôn!

- Chúc mừng tướng quân!

Mọi người nhao nhao khom người chúc mừng.

- Ha ha, miễn lễ!

Phù Không vung phất trần trong tay, sau đó lóe lên ngồi tại bảo tọa của tướng quân, tay vuốt đỡ tay trên bảo tọa, ánh mắt đảo qua người phía dưới, cảm giác quyền sinh sát trong tay tự nhiên mà sinh.

- Bản tướng quân muốn làm đại yến Chân Tiên nhị phẩm, truyền lệnh xuống, các đại thế lực phía tây của phúc địa Bình Tự Sơn phải đích thân đến đây.

- Đúng rồi, còn phải truyền lệnh cho Tần Tử Lăng của Thanh Vân Tiên Đảo, bản tướng quân cũng cho mời hắn đến.

Nói xong, Phù Không lộ vẻ đắc ý.

Hắn hiện tại đã là Chân Tiên nhị phẩm, thực lực đại tăng, lòng tự tin cũng theo đó mà tăng mạnh.

Phù Không vừa nói xong, đại điện im ắng, biểu tình của tất cả mọi người đều vi diệu.

- Có vấn đề gì sao?

Phù Không thấy thế, hơi biến sắc mặt.

- Khởi bẩm sư tôn, không có vấn đề.

- Chỉ là mười ngày trước đã xảy ra một đại sự, hiện tại Tần Tử Lăng đã khác xưa, ngài truyền lệnh mời hắn, e rằng hắn sẽ không nhận.

Bạch Huyễn tiến lên một bước, khom người nói.

- Đại sự gì?

sSc mặt Phù Không âm trầm.

Mặc dù những năm qua hắn đã ra ngoài tìm cơ duyên, nhưng độ Phong Hỏa Kiếp vẫn là hung hiểm dị thường.

Bây giờ Phù Không vượt qua trùng điệp hung hiểm, trở thành Chân Tiên nhị phẩm, thực lực đại tăng, tất nhiên muốn tìm lại uy phong.

Kết quả, Bạch Huyễn lại nói ra những lời này!

- Mười ngày trước, Tần Tử Lăng dẫn dắt thủ hạ đánh hạ Huyết Vân Tiên Đảo, hiện tại hắn đã là đảo chủ trên thực tế của Huyết Vân Tiên Đảo, thuộc quản thúc của Trấn Nam Tướng Quân.

Kim Cương Bạch trả lời.

Sắc mặt Phù Không lại biến.

Nhưng rất nhanh, Phù Không nói:

- Nhanh như vậy đã đánh xuống Huyết Vân Tiên Đảo, thật là có chút ngoài ý muốn.

- Nhưng từ một khía cạnh khác, đây cũng nằm trong dự liệu.

- Tần Tử Lăng nửa năm trước có thể khốn sát nhiều người như vậy, thậm chí về sau Huyết Vân cũng bị hắn đánh chết, có thể thấy hắn và thủ hạ của hắn có thực lực không kém.

- Huyết Vân Tiên Đảo đã suy yếu, lòng người tan rã.

- Trong tình huống này, Tần Tử Lăng chiếm Huyết Vân Tiên Đảo cũng không quá ngoài ý muốn, nhưng muốn đối kháng với bản tướng quân, vẫn là kém một chút.

Mọi người nghe vậy, biểu tình càng thêm vi diệu nhưng không dám mở miệng phản bác.

- Sao?

- Các ngươi cho rằng hắn có thể đối kháng với bản tướng quân?

Sắc mặt Phù Không bỗng nhiên trầm xuống, khí thế cường đại quét qua đại điện, như một con hổ gầm rú đối với bách thú.

Tất cả mọi người cúi đầu không nói.

Cuối cùng, Bạch Huyễn lấy can đảm, thấp giọng nói:

- Sư tôn, khi Tần Tử Lăng đánh Huyết Vân Tiên Đảo, Tất Đằng của Bích Thủy Cung mang theo mười tám vị Cự Phủ Vệ cũng tham chiến.

- Kết quả, Tần Tử Lăng và người của hắn cùng Bích Thủy Cung và Huyết Vân Tiên Đảo giáp công, không chỉ không bị thua, trái lại còn bắt được Tất Đằng, khiến Bích Thủy Cung phải rút lui.

- Cái gì?

Phù Không nghe vậy sắc mặt đại biến.

Tất Đằng là Bích Thủy Kim Tình Thú Tộc, tiên lực hùng hồn, thể phách cường đại.

Nếu không phải hiện tại đã đột phá trở thành Chân Tiên nhị phẩm, Phù Không tự tin không phải là đối thủ của hắn.

Nhưng Bạch Huyễn hiện tại nói rằng, Tần Tử Lăng đã bắt giữ Tất Đằng, điều này làm Phù Không kinh ngạc vô cùng.

- Hắc Thủy Quốc không quản sao?

Phù Không hỏi gấp.

- Trước khi Tất Đằng tham chiến, Tần Tử Lăng đã bắt hắn lập chứng từ dưới danh nghĩa Trấn Nam Tướng Quân, nói rõ đây là ân oán cá nhân, sống hay chết đều không liên quan tới Hắc Thủy Quốc.

Bạch Huyễn trả lời.

Phù Không nghe vậy cảm thấy sống lưng lạnh toát, không nói gì trong một lúc.

- Sư tôn, hay là để cho tiểu tử kia càn rỡ thêm một thời gian.

- Huyết Sát Điện sớm muộn cũng sẽ ra tay…

Bạch Huyễn cẩn thận kiến nghị.

- Được rồi, các ngươi đi xuống hết đi!

Mặt Phù Không âm trầm, vung tay nói.

- Sư tôn, đại yến Chân Tiên nhị phẩm...

- Sau mười tám ngày, làm theo!

- Thế còn Tần Tử Lăng?

Hai mắt Phù Không như đao nhìn thủ tịch đại đệ tử, hận không thể trực tiếp đá hắn bay ra ngoài, nhưng cuối cùng vẫn áp chế nộ hỏa, nhàn nhạt nói:

- Tất nhiên hắn hiện tại là đảo chủ Huyết Vân Tiên Đảo, thuộc về quản thúc của Trấn Nam Tướng Quân, chuyện đó thì coi như thôi.

Mười ngày sau đó.

Khi một vòng mặt trời hồng từ biển khơi dần dần nhô lên, phúc địa Bình Tự Sơn, hải vực Bình Tự Nam Thành xuất hiện một chiếc tiên thuyền.

Trên tiên thuyền đứng năm người.

Người đứng đầu mặc thanh y nho nhã, chính là Tần Tử Lăng.

Hai bên trái phải theo thứ tự là Lưu Tiểu Cường, Tần Hưng Bảo, Hùng Hiểu Lực và Kim Nhất Thần.

Hai vị Nhân Tiên, hai vị Địa Tiên.

- Chưởng giáo, đó chính là Bình Tự Nam Thành.

- Tòa núi cao kia là Nam Uy Sơn, Phủ Trấn Nam Tướng Quân nằm trên đỉnh núi.

Hùng Hiểu Lực chỉ phía trước xa xa, bên cạnh Tần Tử Lăng thấp giọng nói.

Hùng Hiểu Lực vừa nói xong, từ Nam Uy Sơn vang lên tiếng chuông du dương.

Tiếp đó, từ Nam Uy Sơn có một nữ tử dẫn một đám người bay tới.

Nữ tử khí độ uy nghiêm, là một vị chuẩn Chân Tiên có tiên lực hùng hậu.

- Tổng quản phủ tướng quân Tả Oánh phụng mệnh tướng quân tới đón tiếp Tần tiên nhân.

Nữ tử tiến lên, chắp tay nói đối với Tần Tử Lăng, đôi mắt xếch thầm bên trong lợi hại như kiếm, liên tục đánh giá hắn.

Nửa năm trước, Phù Không phi ngựa nhậm chức Trấn Tây Tướng Quân, mười ngày trước lại thành công vượt qua thiên kiếp, trở thành Chân Tiên nhị phẩm, danh tiếng nhất thời vang dội.

Nhưng so với vị nam tử nho nhã trước mắt này, vẫn là thua kém không ít.

Giết Huyết Vân, bắt giữ Tất Đằng, chiếm lĩnh Huyết Vân Tiên Đảo!

Mỗi một thành tích đều oanh động phúc địa Bình Tự Sơn và thế giới dưới đáy biển.

- Làm phiền Tả tổng quản.

Tần Tử Lăng khách khí chắp tay hồi lễ.

Tả Oánh hơi sững sờ, sau đó vội nói:

- Tần tiên nhân khách khí, mời!

Nàng vốn nghĩ Tần Tử Lăng, người đánh chết Huyết Vân lão ma và trấn áp Tất Đằng, sẽ mang ngạo khí sát khí, nhưng lại thấy hắn tao nhã, một chút kiêu ngạo cũng không có.

- Tả tổng quản, mời!

Tần Tử Lăng xua tay nói.

Sau đó, Tần Tử Lăng cùng Tả Oánh cưỡi Xuyên Thiên Tiên Toa bay qua Bình Tự Nam Thành, hướng về Phủ Trấn Nam Tướng Quân trên đỉnh Nam Uy Sơn.

Đứng sau lưng Tần Tử Lăng, Lưu Tiểu Cường nhìn về phía trước càng ngày càng gần Phủ Trấn Nam Tướng Quân, nhớ lại lần trước họ tới tiến cống cho Phủ Trấn Tây Tướng Quân.

Khi đó, không ai chuyên môn nghênh đón, họ không có tư cách phi hành tại Đại Lang Sơn, phải bước bộ vào sáng sớm từ giữa sườn núi tới Phủ Trấn Tây Tướng Quân.

Bây giờ chỉ mới qua hơn nửa năm, đãi ngộ đã hoàn toàn khác biệt, tâm lý không khỏi cảm khái vô cùng.

Trấn Nam Tướng Quân Phủ, tại sảnh đãi khách.

Vưu Hồng Linh và Phù Không ngồi đối diện nhau, không phân chủ khách.

- Chẳng lẽ hôm nay Trấn Nam Tướng Quân còn có khách quý tới chơi?

Phù Không tò mò hỏi khi nghe tiếng chuông du dương không ngừng vang lên bên ngoài.

- Không sai, có một người từng có ân oán với Trấn Tây Tướng Quân sắp tới.

Vưu Hồng Linh trả lời.