Chương 775 Thẳng thắng thành khẩn
Phù Không giật mình, mặt biến sắc, nói:
- Ngươi đang nói tới Tần Tử Lăng?
- Đúng vậy, hắn đã hẹn trước sẽ tới bái phỏng ta vào hôm nay.
- Không ngờ rằng, Trấn Tây Tướng Quân cũng ghé thăm.
- Dạng này cũng tốt, oan gia nên giải không nên kết.
- Hai người gặp nhau hôm nay, chi bằng ngồi xuống tâm sự, xem có thể hóa giải ân oán không.
Vưu Hồng Linh nói.
- Trấn Nam Tướng Quân, ngươi đùa hơi quá!
- Hắn giết bốn đệ tử của ta, ngươi muốn ta hòa giải với hắn?
Sắc mặt Phù Không âm trầm.
- Chấp là chấp không, Trấn Tây Tướng Quân thừa hiểu điều đó.
- Thế giới này là vậy, cá lớn nuốt cá bé, người mạnh là vua.
- Bốn đệ tử của ngươi bản lĩnh không bằng người, bắt nạt người trước, sau lại tấn công chỗ nương thân của hắn.
- Theo ta, chết cũng tốt.
- Nếu không, một ngày nào đó, ngươi trêu chọc phải người còn lợi hại hơn, làm sư phụ cũng phải bồi táng theo.
- Giờ đổi lại là Tần Tử Lăng, hắn chí ít biết đạo lý, không phải loại khát máu dễ giết.
- Ngươi dù là Chân Tiên nhị phẩm, nhưng hắn có thể giết Huyết Vân, trấn áp Tất Đằng, tâm lý ngươi thừa hiểu, đối phó hắn không dễ.
- Huống hồ, giờ ngươi là Trấn Tây Tướng Quân, nên lấy đại cục làm trọng.
- Đại vương muốn tìm hiểu lần Phong Hỏa Kiếp lần thứ ba, không muốn phúc địa Bình Tự Sơn tái khởi loạn lạc gì.
Vưu Hồng Linh nói.
- Ta không thu thập hắn, sẽ có người trừng trị hắn.
Phù Không đứng lên, chắp tay nói:
- Trấn Nam Tướng Quân có khách quý, Phù Không xin cáo từ!
- Ta có ý tốt, nếu Trấn Tây Tướng Quân không lĩnh tình, ta không giữ ngươi!
Vưu Hồng Linh bình tĩnh đứng lên, tiễn Phù Không ra phủ.
Hai người vừa ra ngoài, xa xa đã thấy một tiên thuyền bay tới.
Phù Không mắt như đao nhìn về phía thuyền, sát khí lạnh lùng từ thân hắn phát ra, tràn ngập thiên địa.
- Đó là Phù Không!
Hùng Hiểu Lực rùng mình, nói nhỏ với Tần Tử Lăng.
- Nguyên lai là hắn!
Tần Tử Lăng giương mắt nhìn Phù Không, thần sắc bình tĩnh, không chút để ý về việc Chân Tiên nhị phẩm thả ra sát khí đối với hắn.
Một chiến xa được sáu con yêu cầm lôi kéo bay lên, lơ lửng giữa không trung.
- Một Địa Tiên Tiên Anh hậu kỳ, vậy mà làm ra động tĩnh lớn như vậy, ngươi cũng coi như là thiên tài trăm năm khó gặp!
- Chỉ tiếc, thiên tài thường chết vì quá lộ phong mang, không biết tiến thối.
Phù Không nói.
- Cảm ơn Trấn Tây Tướng Quân khích lệ, nhưng ta muốn thanh minh, không phải ta không biết tiến thối, mà là có người giết đến tận cửa, không có đường lui, chỉ có thể khẽ cắn môi giết ra một đường máu.
Tần Tử Lăng nói.
- Hy vọng lần sau ngươi cũng có thể giết ra một con đường máu!
Phù Không lạnh giọng nói.
- Ta nhất định sẽ không phụ lời chúc của Trấn Tây Tướng Quân!
Tần Tử Lăng chắp tay đáp.
- Hừ!
Phù Không lạnh lùng hừ một tiếng, sáu con yêu cầm kéo chiến xa phá không rời đi.
- Xem ra ân oán giữa hai người các ngươi không thể giải khai!
Vưu Hồng Linh tiến lại gần, cau mày nói.
- Làm phiền Vưu tướng quân quan tâm, nhưng cũng không còn cách nào khác.
Tần Tử Lăng chắp tay nói.
- Vào phủ rồi nói sau!
Vưu Hồng Linh bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó mời Tần Tử Lăng vào phủ tướng quân.
Hai người vào sảnh đãi khách trong phủ tướng quân, phân chủ khách ngồi xuống.
- Mới đến, một chút tâm ý, mong tướng quân vui lòng nhận cho!
Tần Tử Lăng tự tay dâng lên một phần danh mục quà tặng cùng một chiếc nhẫn trữ vật.
- Tần đảo chủ thật khách khí.
Vưu Hồng Linh không từ chối, nhận lấy danh mục quà tặng nhìn lướt qua, mí mắt hơi giật lên, sau đó cất cả danh mục quà tặng lẫn nhẫn trữ vật, lòng thầm nghĩ Tần Tử Lăng quả là hiểu chuyện và đại khí.
- Cần phải thôi, nếu không có Vưu tướng quân chủ trì công đạo, ta cũng không dám khởi binh đánh Huyết Vân Tiên Đảo.
Tần Tử Lăng khiêm tốn nói.
Gặp Tần Tử Lăng nhắc tới việc đánh Huyết Vân Tiên Đảo, biểu tình Vưu Hồng Linh có chút biến hóa vi diệu.
Hơn nửa năm trước, Vưu Hồng Linh không ngờ rằng Tần Tử Lăng thực sự khởi binh đánh Huyết Vân Tiên Đảo.
- Ngươi bây giờ chắc đã biết Huyết Vân là một trong bảy điện chủ của Huyết Sát Điện?
Vưu Hồng Linh hỏi.
- Đúng thế.
Tần Tử Lăng gật đầu, thần sắc trở nên nghiêm trọng.
- Hơn nửa năm trước, ngươi dùng Thanh Vân Tiên Đảo làm căn cứ, là có thể khốn sát Huyết Vân.
- Hiện tại chiếm lĩnh Huyết Vân Tiên Đảo, điều kiện vượt xa Thanh Vân Tiên Đảo, nếu bố trí tốt, có thể chống đỡ được công kích của Chân Tiên nhị phẩm.
- Nếu như Huyết Sát Điện chỉ cử Nhị Điện Chủ trở xuống, ngươi chiếm thiên thời địa lợi nhân hòa, ta không lo lắng.
- Nhưng nếu Đại Điện Chủ hoặc Nhị Điện Chủ đích thân đến, đó sẽ là chuyện khác.
Vưu Hồng Linh nói.
- Phúc địa Bình Tự Sơn là địa bàn của đại vương, ta nghĩ đại vương sẽ không khoanh tay đứng nhìn chứ?
Tần Tử Lăng hỏi.
- Đại vương đương nhiên không khoanh tay đứng nhìn.
- Nếu ai cũng có thể tới phúc địa Bình Tự Sơn giết người, thì đại vương sao có thể phục chúng?
- Nhưng đại vương cũng cần có lợi ích riêng.
- Huyết Sát Điện có thế lực mạnh, đại vương đang chuẩn bị cho lần Phong Hỏa Kiếp thứ ba, hắn không muốn xung đột lớn với Huyết Sát Điện.
- Nếu Nhị Điện Chủ trở xuống tới đây, dù ngươi không địch lại, đại vương sẽ ra mặt chấn nhiếp.
- Nhưng nếu Đại Điện Chủ hoặc Nhị Điện Chủ tới, đại vương sẽ cân nhắc lợi ích.
- Ngươi phải chứng tỏ giá trị để đại vương ra mặt, nếu không, chỉ có thể tự lo.
Vưu Hồng Linh thẳng thắn nói.
Nàng thẳng thắn vì biết Tần Tử Lăng cực kỳ thông minh, cố lộng huyền hư không có ý nghĩa, hơn nữa nàng hơi có hảo cảm với Tần Tử Lăng, phần quà tặng càng tăng thêm thiện cảm này.
- Giá trị, ý người là thực lực?
Tần Tử Lăng hỏi.
- Không sai.
- Chúng ta có thực lực càng mạnh, thế lực đại vương càng lớn, có thể giúp hắn nhiều việc, giá trị càng cao.
- Huyết Vân lão ma vì thân phận đặc thù, chúng ta mới ngồi xem ngươi khốn sát hắn, đánh Huyết Vân Tiên Đảo.
- Nhưng nếu là Nam Ly hoặc Phù Không, chúng ta chắc chắn sẽ nhúng tay, tránh hao tổn Chân Tiên.
Vưu Hồng Linh nói.
- Đa tạ Vưu tướng quân chỉ điểm, ta đã hiểu.
Tần Tử Lăng chắp tay nói.
- Ngươi là người thông minh, việc này ta nói hay không ngươi cũng hiểu.
Vưu Hồng Linh nói.
Tần Tử Lăng tại Phủ Trấn Nam Tướng Quân dừng chân một chút, rồi đứng dậy cáo từ, tiếp đó đi bái phỏng hai vị tướng quân Trấn Đông, Trấn Bắc, nhưng chỉ hơi dừng lại.
Còn về đại vương Chu Tuấn, Tần Tử Lăng không có ý định tới bái kiến.
Thân phận của hắn hiện tại vẫn chưa đủ để vào gặp Chu Tuấn, chỉ khi nào được Chu Tuấn triệu kiến, hắn mới có thể tiến vào.
Sau khi dạo qua một vòng, Tần Tử Lăng trở lại Huyết Vân Tiên Đảo.
Huyết Vân Tiên Đảo lúc này là một cảnh tượng bận rộn.
Có người đang khắc vẽ bùa triện trên các Pháp Tinh Thạch lớn nhỏ, có người chế tác kiếm phù, có người khắc vẽ bùa triện trên các trụ Huyền Mẫu Tinh Thạch, có người cải tiến địa mạch dưới đất, có người đặt các trận pháp khí tài vào các vị trí trong địa ngục, có người đang đào mỏ, và có người thi pháp mưa xuống trên dược sơn...
Người người đều đang bận rộn, phần lớn là bố trí Tiểu Thiên Cương Địa Sát Trận và Tiểu Tứ Tượng Tru Tiên Trận.
Tần Tử Lăng vừa về đến Huyết Vân Tiên Đảo, cũng phân ra một phần tinh lực để bố trí trận pháp.
Huyết Sát Điện sắp tới rất có thể sẽ cử người tới, Tần Tử Lăng không thể đặt hy vọng vào Chu Tuấn đại vương, mà phải tự mình chuẩn bị.
Thời gian ngày lại ngày trôi qua, tiến độ trận pháp cũng tăng lên nhanh chóng.
Rất nhanh, đã đến giờ Trấn Tây Tướng Quân tổ chức đại yến Chân Tiên nhị phẩm.
Thanh Vân Tiên Đảo không phái người đi tham gia, thậm chí không gửi quà.
Phù Không đương nhiên rất tức giận, suýt chút nữa không chịu nổi muốn cử binh chinh phạt Thanh Vân Tiên Đảo, nhưng cuối cùng cũng thôi.