← Quay lại trang sách

Chương 778 Xuất phát

Hai ngày sau, Kỷ Duyên và sáu người đến đại điện.

Chỉ ba ngày ngắn ngủi, thực lực của họ đều biến đổi lớn.

Kỷ Duyên trở thành Tiên Anh hậu kỳ.

Một Tiên Anh sơ kỳ đột phá lên Tiên Anh trung kỳ.

Mộ Dung Sở có một Tiên Anh hậu kỳ, năm Tiên Anh trung kỳ, một Tiên Anh sơ kỳ, trong đó một người đã nửa chân bước vào Tiên Anh hậu kỳ.

- Tiểu nhân bái tạ chưởng giáo lão gia!

Bảy người vừa vào đại điện, liền quỳ bái.

- Ừm, không tệ!

Tần Tử Lăng thấy bảy người tăng mạnh tu vi, vui mừng gật đầu, nói:

- Hiện tại ta truyền phương pháp bày trận cho các ngươi, sau đó là trách nhiệm của các ngươi.

- Vâng!

Bảy người đứng dậy, khoanh tay cung kính đứng hai bên.

Ba ngày sau, Tần Tử Lăng rời Khai Minh Tiên Đảo.

Ngay sau đó, Khai Minh Tiên Đảo trở nên bận rộn.

Kỷ Duyên và sáu người mỗi người dẫn dắt một đội, tập trung tìm kiếm tài liệu, khắc phù, chế tác trận khí...

Mộ Dung Sở nắm toàn cục.

Khai Minh Tiên Đảo có tài lực hùng hậu, hàng năm củng cố trận pháp, nên động tĩnh lần này tuy lớn hơn thường ngày nhưng tin tức hạch tâm đều do Mộ Dung Sở và đệ tử nắm giữ, không gây chú ý lớn, cũng không khiến Phủ Trấn Tây Tướng Quân nghi ngờ.

Thậm chí khi tin tức truyền tới tai Phù Không và Bạch Huyễn, họ còn cười nhạt.

Họ tin rằng nửa năm sau, dù Mộ Dung Sở củng cố trận pháp thế nào, họ vẫn có thể quét ngang qua.

Tần Tử Lăng trở về Vô Cực Tiên Đảo, bế quan tu luyện, thỉnh thoảng so chiêu với Tiêu Thiến.

Ba tháng trôi qua nhanh chóng.

Nhờ lượng lớn nhân lực và vật lực được đầu tư, Tiểu Thiên Cương Địa Sát Trận và Tứ Tượng Tru Tiên Trận cuối cùng đã hoàn thành.

Với hai trận pháp này, Tần Tử Lăng không còn lo lắng gì nữa và quyết định thực hiện một chuyến đi tới đáy biển thế giới để tìm kiếm thêm Vô Trần Nguyên Đan vì số lượng hiện tại đã gần cạn.

Trùng hợp, ngay khi Tần Tử Lăng chuẩn bị khởi hành, cung chủ Long Kình Cung, Kim Dục, và cung chủ Ngân Giao Cung, Lương Giáo, dắt tay nhau đến thăm.

Tần Tử Lăng đích thân ra nghênh tiếp hai người.

- Tần huynh, Huyết Vân Tiên Đảo dưới tay ngươi thật khác biệt.

- Chim hót hoa nở, sinh cơ bừng bừng, tiên vụ lượn lờ, đây mới là tiên đảo.

- Không như Huyết Vân lão nhi, biến một tòa tiên đảo tốt thành nơi có huyết khí lượn lờ, u ám.

- Ta đến một lần liền không muốn đến lần thứ hai.

Kim Dục vừa bước lên Vô Cực Tiên Đảo, không kiềm được mà tán thưởng, giọng to như chuông.

Trong khi đó, hình thể cao lớn của Cù Giao thì một mực quan sát Tần Tử Lăng, trong mắt đầy tò mò về danh tiếng mới tăng lên của hắn.

- Kim huynh quá khen.

Tần Tử Lăng khiêm nhường đáp, sau đó ra dấu tay mời hai người vào bên trong.

- Hai vị, xin mời.

Vào Vô Cực Điện, phân chủ khách ngồi xuống.

Tần Tử Lăng chưa kịp mở miệng, đã thấy vẻ mặt thán phục nói:

- Tần đảo chủ lấy cảnh giới Tiên Anh hậu kỳ, vậy mà trước hết giết Huyết Vân, sau bắt giữ Tất Đằng, nếu như hai chuyện này không phải phát sinh ở bên cạnh, ta khẳng định cho rằng chỉ là nghe đồn, không thể coi là thật.

- Chỉ là ỷ vào pháp bảo lợi hại mà thôi.

Tần Tử Lăng khiêm tốn lắc đầu.

- Tần huynh ngươi cái này là quá khiêm nhường, ta là Long Kình, trước khi trở thành Chân Tiên, ở cảnh giới Tiên Anh cũng không làm được như ngươi.

Kim Dục nói.

Tần Tử Lăng cười cười, không khiêm tốn nữa, mà là hỏi:

- Không biết Kim huynh cùng Cù cung chủ hôm nay đại giá quang lâm có quý sự gì?

- Lần trước không phải nhắc qua với ngươi chuyện săn giết ma thú sao?

- Hôm nay ta và Cù Giao tới, chính là vì việc này.

Kim Dục trả lời.

- Chẳng lẽ ma thú ở Tiêu Khư Uyên muốn đi ra rồi?

Tần Tử Lăng nghe vậy hai mắt không khỏi sáng ngời, mặt lộ vẻ vui mừng.

Hắn hiện tại đang cần tài liệu luyện chế Vô Trần Nguyên Đan!

- Không phải Tiêu Khư Uyên, là Loạn Lưu Thâm Uyên.

Kim Dục nói.

- Loạn Lưu Thâm Uyên?

Tần Tử Lăng lộ vẻ hỏi thăm.

- Loạn Lưu Thâm Uyên cách chúng ta ở đây đại khái hơn trăm vạn dặm.

- Hơn trăm vạn dặm, đây chẳng phải là đã ra khỏi hải vực của phúc địa Bình Tự Sơn?

- Nói xác thực, Loạn Lưu Thâm Uyên tính là nằm ở hải vực biên giới của phúc địa Bình Tự Sơn.

- Bất quá Loạn Lưu Thâm Uyên rất đặc thù, bên trong có lực lượng hỗn loạn, khắp nơi ám lưu hung dũng, thậm chí có vết nứt không gian, có nhiều chỗ sâu thẳm, không ai có thể dò xét tra tới cùng.

- Không chỉ có như vậy, Loạn Lưu Thâm Uyên vắt ngang biển rộng cuối cùng 7- 8 triệu dặm, nơi lần chúng ta đi, chỉ là một đoạn Loạn Lưu Thâm Uyên nằm trong phúc địa Bình Tự Sơn.

Cù Giao giải thích.

- Ta có hai vị tộc nhân kết giao, bọn họ tại Loạn Lưu Thâm Uyên phát hiện một con Tái Di Huyết Ma.

- Tái Di Huyết Ma này đầu rắn thân cá, bên dưới bụng dài có sáu trảo, so với Huyết Kỳ Lân Ma còn lợi hại hơn một chút.

- Bọn họ trấn giết không được, liền phái thủ hạ đi cả ngày lẫn đêm đến đây thông tri ta, mời ta tìm mấy người có thể tín nhiệm được đi tương trợ, ta liền lập tức nghĩ tới Tần huynh.

Kim Dục nói.

Nghe nói Tái Di Huyết Ma so với Huyết Kỳ Lân Ma còn lợi hại hơn một chút, Tần Tử Lăng lập tức động lòng, hướng Kim Dục chắp tay nói:

- Kim huynh tín nhiệm ta, ta tất nhiên là muốn đi chung.

- Thật tốt quá!

Kim Dục đại hỉ, mặt lộ một tia khó xử:

- Tái Di Huyết Ma kia không thể coi thường, hoàn cảnh Loạn Lưu Thâm Uyên lại cực kỳ phức tạp, chúng ta muốn săn giết nó rất khó, cho nên ta muốn mời Tất Đằng cũng đi chung.

- Tần huynh yên tâm, có ta Kim Dục ở đây, tuyệt đối sẽ không cho phép Tất Đằng giở trò quỷ sau lưng ngươi, nếu hắn dám, ta là người thứ nhất không tha hắn!

- Ha ha, có câu này của Kim huynh, ta còn có cái gì mà không yên lòng.

Tần Tử Lăng cười nói.

- Cù Giao ngươi nhìn xem, ta nói không sai chứ, chỉ cần ta mở miệng, Tần huynh bên này khẳng định không có vấn đề!

Kim Dục đắc ý nói với Cù Giao.

- Ừm, Tần đảo chủ so với Huyết Vân lão nhi mạnh hơn nhiều lắm!

Cù Giao đồng ý nói.

- Tất nhiên néu chuyện này đã quyết định, không biết Tần huynh lúc nào có thể lên đường?

- Việc này càng nhanh càng tốt, bằng không chậm thì sinh biến!

- Hơn nữa, chuyến này bởi vì phải cấp tốc đi đường cho nên, chúng ta không mang theo tùy tùng.

Kim Dục nói.

- Được, các ngươi chờ chốc lát, ta tìm người bàn giao một phen, lập tức đi với các ngươi.

Tần Tử Lăng nói.

- Được!

- Tần đảo chủ làm việc dứt khoát, không dài dòng, ta thích!

Hai mắt Cù Giao sáng ngời, nhìn Tần Tử Lăng đầy vẻ tán thưởng.

Tần Tử Lăng nghe Cù Giao nói "ta thích", nhìn thân hình của nàng khôi ngô cao lớn, trong lòng không khỏi run run, vội vã xin lỗi một tiếng, rời khỏi Vô Cực Điện.

Ra khỏi Vô Cực Điện, Tần Tử Lăng tìm đến Tiêu Thiến, Kiếm Bạch Lâu cùng vài vị quản sự Vô Cực Môn.

- Ta đi chung với ngươi.

Tiêu Thiến nói.

- Loạn Lưu Thâm Uyên quá xa xôi, một khi Vô Cực Tiên Đảo có chuyện, ta coi như không quản liều mạng đi đường, cũng cần một hai ngày.

- Ngươi cần tọa trấn Vô Cực Tiên Đảo.

Tần Tử Lăng trầm giọng.

- Tử Lăng nói không sai, người của Huyết Sát Điện lúc nào cũng có thể xuất hiện.

- Vô Cực Tiên Đảo dù có đại trận phòng hộ, vẫn cần một vị nhân vật lợi hại để tọa trấn.

Kiếm Bạch Lâu nói.

- Được, ta ở lại.

Tiêu Thiến gật đầu.

Thấy Tiêu Thiến thẳng thắn đáp ứng, Tần Tử Lăng lại thông báo vài câu, rồi trở về Vô Cực Điện.

- Có vấn đề gì không?

Thấy Tần Tử Lăng trở lại, Kim Dục và Cù Giao nghĩ hắn gặp khó khăn gì đó.

- Không có, chúng ta bây giờ liền có thể đi.

Tần Tử Lăng nói.

- Cái gì?

- Ngươi đã bàn giao xong mọi chuyện rồi?

Kim Dục và Cù Giao nghe vậy đều mặt lộ vẻ giật mình.

Bọn họ đều biết tình cảnh hiện tại Tần Tử Lăng vẫn còn rất phức tạp.

Huyết Vân Tiên Đảo bị đánh bại chỉ mới hơn ba tháng, trong đảo tất có rất nhiều công việc phải làm.

Mà ở ngoài đảo, Phù Không vừa tấn thăng Chân Tiên nhị phẩm với hắn lại có cừu oán, người của Huyết Sát Điện cũng rất có thể sẽ đến trả thù.

Hắn muốn rời đi trong khoảng thời gian này, khẳng định cần phải bố trí an toàn

- Chỉ là đi một đoạn thời gian, bàn giao vài câu là được rồi.

Tần Tử Lăng hời hợt nói.

- Không nên khinh thường, ta nghe nói, Phù Không trước đó vài ngày đã đột phá trở thành Chân Tiên nhị phẩm.

- Hắn là người gian trá giảo hoạt, một khi tin tức ngươi rời đi tiết lộ ra ngoài, rất khó bảo đảm hắn sẽ không làm mấy chuyện xấu!

Cù Giao hảo tâm nhắc nhở.