Chương 779 Nhiều lắm chỉ có thể coi là hắn nửa phần
Còn có Huyết Sát Điện, bất quá vấn đề Huyết Sát Điện ngược lại không lớn như vậy.
- Nơi này là địa bàn Chu Tuấn đại vương, bọn họ muốn động thủ, khẳng định cần Chu Tuấn đại vương gật đầu, hơn nữa cũng nhất định phải có ngươi, người trong cuộc ở đây.
Kim Dục nói.
- Ta hiện tại cùng Trấn Nam Tướng Quân có giao tình khá tốt, nơi này là địa bàn của nàng, chỉ cần ta không đến phía tây hải vực, Phù Không cũng không có biện pháp.
Tần Tử Lăng nói.
Hắn sẽ không nói, bây giờ Vô Cực Môn có nhân cường mã tráng, nhân vật cấp Chân Tiên thì có hai vị, một trong đó có thể hoàn toàn trấn trụ Phù Không vừa tấn thăng Chân Tiên nhị phẩm.
Không chỉ có như vậy, hắn trong hơn ba tháng ngắn ngủi,đã đem Huyết Vân Tiên Đảo cùng hơn một trăm hòn đảo nối thành một mảnh, bày ra Tiểu tTiên Địa Sát Đại Trận cùng Tứ Tượng Tru Tiên Trận, đừng nói Phù Không, ngay cả Đại Điện Chủ Huyết Sát Điện đến đây cũng có thể làm cho hắn chịu không nổi.
- Vậy thì tốt!
Kim Dục và Cù Giao nghe Tần Tử Lăng nói như thế, chỉ đành gật đầu, tâm lý vẫn có điểm nghi ngờ.
Rất nhanh, ba người rời khỏi Vô Cực Điện, một đường tách ra nước biển đi đến Bích Thủy Cung.
Tất Đằng thấy chủ tử nhà mình cũng tới rồi, sao dám không đáp ứng!
Rất nhanh, Tất Đằng gọi tới thủ hạ bàn giao một phen, sau đó bốn người cùng rời đi Bích Thủy Cung.
Vừa rời khỏi Bích Thủy Cung, Kim Dục liền lay động thân thể, biến thân thành một con Long Kình khổng lồ như núi.
- Lên đây đi!
Hóa thân Long Kình, Kim Dục mở miệng nói với Tần Tử Lăng và hai người kia.
Ba người lên lưng Long Kình.
Long Kình đảo qua cái đuôi to lướn, nhất thời sóng biển cuồn cuộn, chỉ chớp mắt đã bơi tới mấy chục dặm.
Ba vị hải yêu cấp Chân Tiên luân phiên biến hóa chân thân, một đường không gián đoạn lướt sóng mà đi, mỗi ngày di chuyển được hai ba trăm ngàn dặm.
Tần Tử Lăng là Nhân Tộc, hơn nữa mới chỉ là cảnh giới Tiên Anh hậu kỳ, nên một mực làm "hành khách".
Sau bốn ngày, Tần Tử Lăng đứng trên thân một con Bích Thủy Kim Tình Thú giống như núi nhỏ, xa xa nhìn thấy một đạo vực sâu màu đen.
Cái vực sâu ấy vắt ngang biển rộng, liên miên không biết bao nhiêu vạn dặm, căn bản không nhìn thấy điểm cuối.
Đứng từ xa nhìn lại, trông giống như toàn bộ đáy biển thế giới đều bị đạo vực sâu này phân thành hai.
Trong lúc Tần Tử Lăng đang nhìn về phía vực sâu, Kim Dục lấy ra máy truyền tin.
Máy truyền tin sử dụng chịu khoảng cách bên bị hạn chế, nên Kim Dục không sử dụng, mãi đến khi có thể nhìn thấy Loạn Lưu Thâm Uyên mới lấy ra.
- Đã liên hệ được với tộc nhân của ta, bọn họ hiện đang ở Tam Đô Lĩnh.
Kim Dục nói, đồng thời lấy ra một tấm địa đồ không biết được chế tác từ tài liệu gì, chỉ vào hai điểm trên đó.
- Chúng ta ở đây, Tam Đô Lĩnh ở đây, dự tính cũng chỉ cách một hai chục nghìn dặm.
Nghe nói Tam Đô Lĩnh chỉ cách một hai chục nghìn dặm, Tần Tử Lăng cùng hai người kia không khỏi hơi phấn chấn.
Họ tiếp tục di chuyển, từ xa xa nhìn lại, Loạn Lưu Thâm Uyên chỉ là một dãy hắc tuyến không biết dài bao nhiêu vạn dặm.
Tuy nhiên, càng tiến gần, Tần Tử Lăng mới phát hiện Loạn Lưu Thâm Uyên rộng đến phi thường, một mắt căn bản không thể nhìn hết.
Bên trong vực sâu, dòng nước có ám lưu hung tợn, tùy ý có thể thấy được những vòng xoáy to lớn, và còn xuất hiện nhiều vết nứt màu đen, lực lượng không gian ở bên trong đã bị làm loạn, lộ ra một cỗ khí tức nguy hiểm.
- Vết nứt màu đen kia là vết nứt không gian, là nơi hung hiểm nhất trong Loạn Lưu Thâm Uyên.
Một khi bị hút vào, coi như hữu tử vô sinh.
Đến nay, chưa nghe nói có người nào bị hút vào mà sống sót đi ra.
Kim Dục nói khi dẫn đường dọc theo biên giới Loạn Lưu Thâm Uyên.
- Loạn Lưu Thâm Uyên rộng lớn và hung hiểm như vậy, có Địa Tiên cùng thế lực sinh trưởng ở đây không?
Tần Tử Lăng hỏi.
- Loạn Lưu Thâm Uyên là nơi rất hỗn loạn, thậm chí còn trộn lẫn rất nhiều ma khí, không thích hợp để tu hành.
- Sinh vật ở đây đều bị ảnh hưởng bởi lực lượng hỗn loạn và ma khí, không chỉ không mở được linh trí mà còn hung tàn máu tanh.
Cù Giao giải thích.
- Khu vực cách Loạn Lưu Thâm Uyên mấy vạn dặm cũng bị ảnh hưởng, không thích hợp để tu hành.
- Thì ra là vậy, nên khi đến gần Loạn Lưu Thâm Uyên ta hầu như không thấy người tu hành.
Tần Tử Lăng nói.
- Đúng vậy, khu vực này không chỉ không thích hợp để tu hành, còn rất hung hiểm, không phải Địa Tiên thì không dám tùy tiện tới đây.
Kim Dục nói.
Hơn khoảng cách vạn dặm, đối với Kim Dục và ba người không tính là gì.
Bốn người vừa đi vừa nói chuyện, sau một canh giờ đã tới Tam Đô Lĩnh.
Tam Đô Lĩnh là ba tòa ngọn núi lớn tạo thành một sơn lĩnh dưới đáy biển.
Khi bốn người đến, đã có bốn người đang chờ họ.
Trong bốn người có một nam một nữ, giống Kim Dục, khôi ngô cao lớn, thân cao gần trượng, huyết khí dâng trào mãnh liệt, hiển nhiên là Long Kình Tộc, bằng hữu của Kim Dục.
Hai người còn lại cũng là một nam một nữ, dung mạo rất gầy nhưng so với Kim Dục còn cao hơn một cái đầu.
Cả hai đều có khuôn mặt quả chùy, mắt tam giác, môi rất mỏng, tản ra từng tia khí tức âm lãnh.
- Vạn Thành, Vạn Phỉ, đây là trợ thủ các ngươi tìm đến sao?
- Sao còn tìm một Nhân Tộc Địa Tiên cảnh giới Tiên Anh?
- Chúng ta săn giết Tái Di Huyết Ma, đem một Nhân Tộc Địa Tiên cảnh giới Tiên Anh tới làm gì?
- Làm đồ tiến bổ cho nó sao?
Nam tử có vóc dáng rất cao gầy chưa đợi Kim Dục và nhóm người tiến lên chào hỏi, đã dùng thanh âm lanh lảnh nói.
- Cơ Hình, im ngay cái miệng thối của ngươi!
- Huynh đệ của lão tử còn chưa tới phiên ngươi nói ba nói bốn.
- Có tin không, lão tử dùng phương thiên họa kích xé ngươi ra thành mảnh vụn!
Kim Dục mắng lớn trước khi Tần Tử Lăng kịp mở miệng.
- Khụ khụ, Kim Dục, ngươi đừng khoác lác nữa!
- Đến đây, có muốn chúng ta đánh một trận để xem ai xoắn ai thành thịt nát!
Nam tử cao gầy, mặt đầy vẻ kinh ngạc nhưng dữ tợn, thách thức.
- Được rồi, mọi người tới đây để săn Tái Di, cần hợp tác chứ không phải lục đục!
Vạn Thành và Vạn Phỉ nhanh chóng can ngăn khi thấy Kim Dục và Cơ Hình tranh cãi.
- Vạn Thành, Vạn Phỉ, không phải phu quân ta muốn gây chuyện, nhưng săn Huyết Ma là việc nghiêm trọng, có thể gây nguy hiểm tính mạng.
Ngươi mời Kim Dục tới, chúng ta không phản đối, nhưng mang theo một Nhân Tộc Địa Tiên cảnh giới Tiên Anh để làm gì?
Sau khi săn di Huyết Ma, cũng muốn chia phần cho hắn sao?
- Chúng ta không đồng ý!
Cơ Vũ lên tiếng.
- Đúng vậy, nhiều lắm chỉ chia nửa phần cho hắn thôi.
Cơ Hình phụ họa, thực sự muốn hạ giá trị của Tần Tử Lăng.
Vạn Thành và Vạn Phỉ nhìn Kim Dục với ánh mắt có chút trách móc.
Kim Dục thấy vậy, vốn định nổi giận nhưng cuối cùng kiềm chế, nói:
- Huyết Vân của phúc địa Bình Tự Sơn, các ngươi nghe qua chưa?
Bốn người sững sờ rồi gật đầu.
- Nghe qua!
- Vợ chồng ta còn từng giao đấu với hắn, là nhân vật hung ác.
- Hơn nửa năm trước, Huyết Vân bị giết!
Kim Dục nói.
Bốn người chấn động, nhìn Tần Tử Lăng, buột miệng:
- Bị giết?
- Không chỉ có Huyết Vân bị Tần đảo chủ giết, Tất Đằng ta cũng từng bị hắn trấn áp!
Tất Đằng thừa nhận.
Không khí lập tức yên tĩnh.
Bọn họ hiểu rằng Kim Dục mang Tần Tử Lăng tới không phải không có lý do.
Tần Tử Lăng dù không phải Chân Tiên nhất phẩm, cũng rất gần.
Cơ Hình và phu nhân cũng không nghĩ Tần Tử Lăng lợi hại như vậy.
- Ha ha, đã như vậy, Tần đảo chủ cũng coi như được tính một phần.
Vạn Thành cười nói.
- Hắc hắc, Tần đảo chủ là chân nhân bất lộ tướng a, vợ chồng ta có chỗ đắc tội!
Cơ Hình ngượng ngùng.
- Không sao, Tái Di Huyết Ma đâu?
Tần Tử Lăng không quan tâm, hỏi mục tiêu chính.
- Tại vực sâu, nơi đó có áp lực cực lớn, vết nứt không gian và sức mạnh hỗn loạn, rất nguy hiểm.
- Chúng ta đang đợi Tái Di Huyết Ma bơi lên.
Vạn Thành trả lời.
- Mỗi ngày Tái Di Huyết Ma đều bơi lên một lần.
- Chúng ta từng giao thủ nhưng không trói được nó.
Vạn Phỉ bổ sung.
- Tái Di Huyết Ma không sợ vết nứt không gian sao?
Tần Tử Lăng hỏi.
- Không, chúng có thể chống đỡ lực lượng vết nứt không gian và thậm chí đi ra từ đó.
Vạn Phỉ trả lời.
- Tái Di Huyết Ma đang lên!
Cơ Hình nói.