Q1 - Chương 140 Thoáng chốc bốn năm ngày tốt nghiệp. (1)
Bốn năm đại học chớp mắt đã qua, những ngày tháng vĩ thanh chỉ còn đếm trên đầu ngón tay.
Thi vấn đáp, viết lưu bút, bạn bè cùng lớp cùng phòng mời nhau đi chơi, hận không thể dạo khắp một lượt Lộ Châu đã sống bốn năm. Không ít sinh viên trong thành phố thậm chí đã có đơn vị tiếp nhận rồi. Sau đó nữa còn chụp ảnh tốt nghiệp, chụp ảnh bằng, những chuyện vụn vặt tạo thành cuộc sống bận rộn, làm sinh viên tốt nghiệp ứng phó không xuể.
Ngày 19, thứ hai.
Tân nhiệm trưởng ban bảo vệ Quách Chiến Phong sau cuộc họp hàng tuần cầm một xấp tư liệu và laptop, rời ban bảo vệ tới tòa nhà văn phòng. Dọc đường như sợ cái gì quay đầu lại không bị bám theo, lại nhìn khu phòng học cao mười mấy tầng. Ngày hôm đó hắn không có mặt, nhưng chỉ xem camera giám sát cũng khiếp hãi, không thể không phục đám sinh viên gây chuyện, đồng thời càng phục sự quyết đoán của trường, bây giờ bình yên thế này, ai ngờ được từng xảy ra chuyện lớn như thế.
Đai vào khu văn phòng, thi thoảng có người chào hỏi, quan mới nhậm chức nhưng chẳng lập uy, ở cơ cấu giáo dục khổng lồ này, Quách Chiến Phong biết vị trí của mình, nên biểu hiện rất khiêm nhường. Không khiêm nhường không được, nói không chừng công nhân quét rác lâm thời là thân thích nghèo của ai đó, còn đầu bếp nấu cơm cho sinh viên có thể có quan hệ gì đó với lãnh đạo trường. Ở trong cơ cấu quan liêu mạng lưới quan hệ dày đặc này cứ an phận là tốt nhất. Dù đám sinh viên cũng không dễ chọc, không chừng thằng sinh viên khùng nào đó dám cho anh viên gạch, thậm chí hắn nghi ngờ sự kiện Quách Khải Thâm có liên quan tới sinh viên.
Có điều hắn chẳng có lo lắng ấy, trưởng ban quách tự tin gõ cửa văn phòng hiệu trưởng Vương, mỗi tuần ông ta chỉ ở văn phòng vào giờ này. Khi đẩy cửa đi vào thì hiệu trưởng Vương đang ký giấy cho mấy cấp dưới, ra hiệu Quách Chiến Phong ngồi xuống, hồi lâu sau đuổi mấy n gười kia đi, Quách Khiến Phong vội đem kết quả điều tra hai tháng qua lên bàn hiệu trưởng.
Mặc dù có hơi muộn một chút, nhưng vẫn tốt hơn là không làm, hơn nữa có chứng cứ lý lẽ đầy đủ, rất tỉ mỉ, hơn đứt tên trưởng ban Cẩu. Hiệu trưởng Vương xem sơ qua, thi thoảng nhìn vị tân trưởng ban này, nói ra gốc rễ cũng ở trong trường, nếu không khó làm người ta phục.
"Nói suy nghĩ của anh đi." Hiệu trưởng Vương nói xong dựa mình vào lưng ghế:
Trưởng ban Quách biết lãnh đạo khảo sát khả năng quan sát của mình rồi, chỉnh lại ý nghĩ, nói:" Theo tôi điều tra, đây là chuyện có dự mưu có tổ chức, tổng hợp tình huống có thể phán đoán thế này, người này đồng thời chi huy ba nhóm, mang mô hình người giả nhảy lầu, mở rộng thanh thế thu hút người vây quanh, đồng thời đột nhập đài phát thanh trường gây ảnh hưởng ác liệt. Một điểm dễ dàng nắm chắc, ai có bản ghi âm, đó là người tổ chức, hoặc ít nhất là biết người tổ chức là ai."
Rõ ràng, ngắn gọn, vậy cái tên kia hiện ra, thực ra là chuyện đơn giản, hiệu trưởng Vương chỉ nói hai chữ:" Đơn Dũng?"
Trưởng ban Quách gật đầu, đây là đáp án chẳng có gì bất ngờ, không chỉ có Đơn Dũng, hắn còn liệt kê một danh sách, Đơn Dũng, Lôi Đại Bằng, Bao Thiết Cương, Triệu Hướng Dương, Ma Tam Dương, Từ Song Quân, Bành Vĩnh Lập.... Thậm chí có hai tên khoa Điện Tử ẩn mình rất sâu, khả năng là người mở cửa vào phòng phát thanh, phát ghi âm, dù sao chuyện này ít nhiều cần kiến thức chuyên nghiệp.
"Nói suy nghĩ của anh đi." Hiệu trưởng Vương nói giống hệt lần trước:
Trưởng ban Quách rất cẩn thận:" Như quả muốn tra cũng không khó, đám sinh viên phá hoại này nghiêm khắc mà nói là ở mặt tâm trí còn chưa trưởng thành, tôi nghĩ động cơ là tâm lý nổi loạn, cho nên đột phá phòng tuyến tâm lý của chúng không khó. Cái khó duy nhất là liên quan tới mấy đứa sinh viên tốt nghiệp khóa này, chúng sắp rời trường rồi, tôi lo thời gian không kịp... Nếu hiệu trưởng hạ quyết tâm tra tới cùng, tôi đảm bảo trong vòng một tuần có kết quả.
"Ha ha ha." Hiệu trưởng Vương đột nhiên cười một tràng dài, làm trưởng ban Quách đứng nghiêm rất thiếu tự nhiên, cười rất lâu mới nói:" Tiểu Quách, tình huống ở trường học khác với tính chất công tác của anh trước kia, đừng nói một tuần, tới một tháng cũng không tra ra được đâu, có khi là cả năm ấy chứ."
Một gáo nước lạnh lớn hất xuống làm trưởng ban Quách tự tin vào trình độ chuyên nghiệp của mình nản chí, vất vả hơn hai tháng trời bị lãnh đạo phủ định hết.
Thấy cấp dưới không hiểu, hiệu trưởng Vương bật một video trong máy vi tính, ra hiệu trưởng ban Quách xem.
Đó là một đoạn thời sự, mỹ nữ MC của ĐTH Lộ Châu đang phỏng vấn ở trường, chuyện xảy ra ngày hôm qua... Nguyên nhân là học viện Lộ Châu phái mấy chục sinh viên tốt nghiệp khóa này tạo thành đội ngũ tình nguyện chi viện giáo dục, đi sâu vào các địa khu cách mạng cũ như Vũ Hương, Thấm Huyện, Thấm Nguyên. Hoạt động này được quần chúng các địa khu cách mạng cũ nhiệt liệt hoan nghênh.
Đoạn này thì chẳng có gì đáng xem, nhưng vừa chuyển cảnh một cái mắt Quách Chiến Phong mở to hết cỡ, đó là cảnh buổi quyên tặng tưng bừng, lời giới thiệu là tổ chế tác Sức hút Lộ Châu quyên tặng, rồi lại chuyển cảnh, đặc tả một chàng trai, không phải ai khác, chính là cái tên được nhắc nhiều nhất trên báo cáo của mình.
"Còn cái này nữa, anh xem đi." Hiệu trưởng Vương di chuột:
Hình ảnh buổi biểu diễn, một chàng trai nông dân thổi kèn, bối cảnh là thiết hoa rực rỡ, người kia là ai không cần phải nói. Quách Chiến Phong ngạc nhiên không thôi, hình như người mình chú ý chỗ nào cũng có mặt, từ chuyện xấu tới chuyện tốt làm không sót cài nào.
"Anh có nghĩ đó là trùng hợp không?" Hiệu trưởng Vương hỏi:
"Chẳng lẽ..." Trưởng ban Quách nói bỏ lửng, có người cố ý để anh ném chuột sợ vỡ đồ:
Đây là nhân vật bán công chúng được đưa lên, ai dám đụng vào gây ra động tĩnh gì, không thể không cân nhắc. Thời buổi này nhìn người không thể nhìn tướng mạo, phải nhìn bối cảnh người ta trước.
"Đúng vậy, có người bảo vệ cậu ta." Hiệu trưởng Vương mở một kẹp tài liệu trên bàn, lấy ra nào là thư biểu dương của ủy ban giáo dục trấn, của trường trung học xã, thư mời của tổ chế tác Sức hút Lộ châu, vừa lấy ra vừa nói:" Chắc cậu chưa biết, hôm qua giáo sư Tống ra viện, do Đơn Dũng và con gái giáo sư Tả đưa về."
"Vậy tin đồn là thật sao?" Trưởng ban Quách thầm hô may mắn là mình chưa chọc vào cái tổ ong kia.
"Thật thật giả giả ai mà biết nữa, nhưng người ta đã có đề phòng, truy cứu tiếp cũng không còn mấy ý nghĩa. Dừng lại đi, thêm một chuyện chẳng bằng bớt một chuyện, huống hồ hiện giờ thanh danh trường có lợi. Tiểu Quách, cậu có biết vì sao cậu được làm trưởng ban bảo vệ không?" Hiệu trưởng Vương đột nhiên hỏi:
"Đó là do hiệu trưởng nâng đỡ, tôi luôn cảm kích trong lòng."
"Sai rồi, vì cậu có cái gốc rễ rất sau trong trường, có không ít người tại chức và rời chức là chú bác của cậu, đây là chuyện tốt, nhưng cũng chưa chắc đã là tốt. Có vài việc cậu phải đứng ở tầm cao nhất định mà nhìn, phải có quan niệm đại cục, ví như Cẩu Quốc Bình thiếu cái này, thực ra đâu cần phải thế, nếu không cho Đơn Dũng cơ hội, cậu ta gây ra được sóng gió gì chứ? Nhưng mà cậu ta lại đi cho người ta cơ hội, kết quả bị lật rồi... Cậu sẽ không đi vào vết xe đổ đó chứ?... Cẩu Quốc Bình tới khi tóc sắp bạc mới ngoi lên được cái trưởng ban, vì chút việc nhỏ, vì vài đứa sinh viên, có đáng không?"
"Không đáng, tôi biết phải làm gì rồi, hiệu trưởng cứ yên tâm." Trưởng ban Quách thu dọn tài liệu, hơi xấu hổ, dũng khí lúc mới nhậm chức mất sạch: