Q2 - Chương 261 Chẳng ai ngờ tới. (3)
Lúc xuống lầu, Triệu Gia Thành vẫn đỡ Đơn Dũng, dù có chút đồng tình, nhưng vị trí khác biệt, hắn chưa hoàn toàn bỏ đi sự cảnh giác.
Đơn Dũng đột nhiên cười nói:" Đội trưởng Triệu, anh khách khí như thế làm tôi cảm thấy quai quái thế nào ấy."
"Tôi chỉ khách khí với hai loại người, thứ nhất là những người tuân thủ pháp luật, bọn họ là chủ lưu của xã hội, tôi phải khách khí với họ." Triệu Gia Thành cười bổ xung:" Loại thứ hai là kẻ ác, loại giỏi luồn lách qua những sơ hở, chúng còn khó đối phó hơn cả nghi phạm... Còn đối với thứ nhãi nhép rối loạn pháp kỷ thì không cần khách khí."
Nói câu này vẫn không khiến trên mặt Đơn Dũng có thay đổi gì, hắn không cam tâm truy hỏi:" Cậu thấy cậu là loại nào?"
Đơn Dũng giọng nói ôn hòa:" Là loại anh tốt với tôi, tôi chẳng để ý, anh ác với tôi, tôi chẳng để trong lòng."
Nói rồi rời khỏi cổng, để lại Triệu Gia Thành đứng đó, vẻ mặt không cách nào diễn tả.
....................
Lộ ra rồi, từ từ lộ ra khỏi mặt nước rồi.
1000 vạn kia chỉ là một góc của tảng băng mà thôi, có 60 tài khoản cấp hai liên quan, còn tài khoản cấp ba càng kinh khủng, tới mấy trăm cái, trỉa dài qua sáu tỉnh, hai mấy thành phố. Tiền ở trong đó chỉ là một con số mà thôi, người trên tỉnh càng tra càng căng thẳng, càng toát mồ hôi, bọn chúng ít nhất đưa tiền qua năm tầng, nhiều nhất là mười tầng. Thậm chí là có cả hình thức xuất nhập khẩu để đưa tiền ra nước ngoài. Với xu thế toàn cầu hóa hiện nay, tiền trang ngầm chỉ cần thiết lập ở thành phố nhỏ chẳng ai chú ý cũng có thể tiến hành rút tiền ở bất kỳ nơi nào.
Tiền bẩn đã thành một sự tồn tại mà ai ai cũng biết, chỉ là người bình thường không hiểu được phương thức tồn tại của chúng mà thôi.
"Được bao nhiêu rồi?" Tổ trưởng Quách hỏi nhân viên kỹ thuật mình mang tới, bọn họ duy động cả người nghiệp vụ tốt của cục công an tp Lộ Châu, con số thu thập được chưa thống kê:
Nhân viên kỹ thuật toát mồ hôi:" Đã 237 cái tồi, không thể tra thế này được, nếu tra tài khoản liên quan thì phải tới hơn 1000 chưa biết chừng.
Chứ không à, tài khoản liên quan tới công ty mậu dịch, công tư tư vấn, công ty đầu tư đủ các loại danh xưng tựa tựa như nhau, ít thì mấy chục vạn, động chút là mấy trăm vạn, nghìn vạn cũng có, lại ở thành phố khác nhau, tra bao giờ mới xong.
Tổ trưởng Quách hỏi thứ gần hơn:" Thế có tra được hướng đi của 1000 vạn tiền chuộc không?"
"Khả năng không cao, như tài khoản này, bên con tin gửi vào 100 vạn, mà hôm đó họ chuyển đi 320 vạn vào tài khoản khác, rồi chia ra hai khoản khác, để lại khoản dư 50 vạn... Sau đó rồi chia rồi gộp, anh nói 100 vạn kia là nằm trong số nào?" Người kia hỏi lại:
Quách tổ trưởng đau đầu, vài ba câu làm hắn hồ đồ lẫn lộn rồi.
Nhưng rất nhiều chuyện sẽ chuyển biến vào lúc không ngờ, khi tất cả đang quay cuồng trong đống con số thì tia sáng xuất hiện, có một nhân viên kỹ thuật lên tiếng:" Tổ trưởng Quách, anh xem đây có phải là manh mối không, hình như tài chính chuyển đi đều được tập trung thao tác. Mặc dù chúng ta không theo dõi được tiền đi đâu, nhưng nếu tìm ra được địa chỉ IP ban đầu phát ra những tài khoản này, có thể đó là một công ty hay một người, giao cho bên cảnh sát mạng truy tìm, vậy thì đơn giản rồi."
Một lời đánh thức người trong mộng, nếu là đại hộ rửa tiền, hắn cần địa điểm cố định bí mật, dù là định kỳ thay đổi địa điểm thì chắc chắn tồn tại một nơi như thế. Đề nghị này đáng thử lắm, Quách Văn Ba hưng phấn gọi điện cho cục công an xin chi viện.
Nửa tiếng sau có kết quả, nguồn IP phát ra là ở Lộ Châu, tức thì làm Quách Văn Ba mừng phát điên.
Một tiếng sau, tình huống báo cáo lên khiến trên tỉnh coi trọng cao độ, kết quả là sự coi trọng này là một lệnh phong tỏa tất cả nhân viên liên quan, cách tuyệt liên hệ với bên ngoài.
Gần 12 giờ trưa, mười mấy xe cảnh sát tiến vào chi đội điều tra kinh tế, cảnh sát vũ trang điều tới canh cổng, không ai biết bên trong xảy ra chuyện gì.
Đùng 12 giờ, tầng 4 tòa nhà khách sạn Kim Uy nằm khu thành bắc, hai gian văn phòng treo biển công ty tư vấn đầu tư Đằng Đạt, người địa cầu đều biết đây là công ty vỏ bọc tiêu chuẩn. Một bàn, một ghế, treo biển đóng giả xí nghiệp đầu tư nước ngoài, giám đốc là nữ nhân, không mấy khi tới, chỉ có bốn nghiệp vụ viên hay tới, nói thế chứ cả tháng cũng chẳng thấy nghiệp vụ gì.
Bảo án khách sạn nhìn thấy giám đốc Cty Đằng Đạt bất ngờ xuất hiện, dù là người chẳng có kiến thức xã hôi cũng biết đây chẳng phải là giám đốc gì, thuần túy là gái bao mà thôi.
Nhìn đi, lái Mercedes nhé, vai đeo túi xách L V nhé, tay cầm Iphone nhé, mặt trắng phát lóa, đi qua bên cạnh anh, mùi nước hoa khiến người ta hắt hơi.
Kiều Tái Liễu đi nhanh vào thang máy, giống như có nghiệp vụ gì thật ấy, bảo an bĩu môi. Lên tầng 4, giám đốc Kiều đẩy cửa văn phòng, ba nam một nữ đồng loạt đứng lên, vì đứng đầu đưa bảng biểu cho giám đốc. Giám đốc Kiều xem một cái tái mặt.
Bốn người kia mặt bờ phờ, bọn họ ra soát sổ sách cả sáng mà không khớp, nhưng không phải thiếu mà là tăng lên, tăng lên rất nhiều, nhiều tới mức giám đốc Kiều muốn khóc không nổi:" Lão Cố, không phải già tới hồ đồ rồi chứ, sao lại sai tới mức này cho được. Mọi người có chắc không?"
"Không sai được, chúng tôi tra mấy lượt rồi, còn chạy tới ngân hàng, còn gọi điện cho giám đốc Cổ, ông ấy xác nhận, tài khoản không hề có vấn đề gì về tín dụng, tuyệt đối không thể là đa cấp." Người đứng đầu đáp:
"Có nghĩa là hôm qua chúng ta có thêm 1000 vạn?" Giám đốc Kiều vẫn không tin:
"Đúng vậy, thêm 1000 vạn." Bốn người đồng loạt gật đầu xác nhận:
Giám đốc Kiều lật xem tài liệu, lẩm bẩm:" Sao thế được, chẳng lẽ có người ngớ ngẩn tới chưa đánh tiếng mà đã gửi tiền vào... Mọi người ăn cơm đi, tôi xử lý chuyện này, nói sau."
Đuổi mấy người kia đi rồi, giám đốc Kiều đi vào văn phòng mình không mấy khi tới, cẩn thận khoa cửa, ngồi xuống ghế giám đốc, đổi sim điện thoại bấm số.
"Chồng à, em biết anh thương em mà, không cần cho người ta niềm vui bất ngờ lớn thế đâu... Bất ngờ gì à? Anh nói xem? Em vừa mới nói tới chúng ta mua tài sản ở nước ngoài, anh gửi vào 1000 vạn rồi, có phải để em toàn quyền xử lý không?.... Hả? Không phải anh? Vậy thì ai?... Cái gì, có vấn đề gì?.... Chuyển đi sao, em biết rồi."
Kiều mỹ nữ sợ tới rơi điện thoại.
Đúng lúc này cô nghe thấy tiếng bước chân dồn dập, cảm giác nguy dâng lên trong lòng, chuyện đầu tiên Kiều mỹ nữ làm là mở cửa sổ, ném điện thoại đi thật xa. Chuyện thứ hai là bật máy tính, khởi động trình tự tiêu hủy, lúc này cô đã nghe thấy tiếng xô cửa. Chuyện thứ ba là đem đống tài liệu trên bàn cho vào máy cắt giấy.
Vừa mới bắt đầu làm chuyện thứ ba thì uỳnh một tiếng, cửa bị phá tung, mấy người mặc áo đen tay cầm súng xông vào, có người hét không được động đậy, người xông vào cứu tài liệu, người không chút thương hoa tiếc ngọc ấn Kiều mỹ nữ xuống đất, còng tay, chùm đầu. Tiếp đó bọn họ nhanh chóng, đi theo cầu thang chuyển hàng rời đi, đợi xe đi không xa, Kiều mỹ nữ nghe thấy tiếng khóc thút ít của nhân viên, tiếng còi xe cảnh sát.
Tới quá nhanh, xong rồi!
Tầng bốn khách sạn Kim Uy lập tức bị phong tỏa, rất nhiều người mặc thường phục đang tìm kiếm gì đó.
Cảnh sát là vậy đó, thường ngày họ có thể bị người dân chửi rủa, bị kẻ có tiền tác động, bị lãnh đạo bên trên bắt làm việc trái lương tâm, nhưng một khi bộ máy này thực sự hoạt động, tốc độ hiệu quả khiến tất cả phải chấn kinh.
Ở nơi phong tỏa, cảnh sát liên hợp hai cấp tỉnh thành đang hoan hô, hành động sét đánh không kịp bưng tai này đã tra ra một tụ điểm rửa tiền, bốn kế toàn và một giám đốc, tài chính thao túng theo thống kê sơ bộ đã hơn 100 triệu, còn số tiền qua tay không biết bao nhiêu mà kể, số dư trong tải khoản có 1000 vạn tiền chuộc ý đồ đem rửa sạch...