← Quay lại trang sách

Q3 - Chương 061 Tán được em gái dữ ăn năm mới. (2)

Phát hiện đối phương đều quyến luyến căn nhà này, cả hai cùng bật cười, Sài Chiêm Sơn vươn vai phát ra tiếng kêu thoải mái:" Nơi này đúng là tốt, yên tĩnh. Mà hạng mục của chúng ta bị nhiều người nhìn trúng rồi, Mân Liên nói trong hội sở có mấy nhà đầu tư đang bàn bạc đầu tư vào đây, thậm chí mua lại, còn có một ông chủ than cũng rất thích, muốn nhập cổ phần. Tôi nghĩ, cái thôn nghỉ dưỡng này nói không chừng thành mốt thời thượng ở Lộ Châu ấy."

"Nhiều người thì chẳng yên tĩnh nổi." Đơn Dũng nghe hắn nói thế quay đầu, nhìn thấy một người bộ dạng ông chủ, cầm di động nói oang oang, lại có hai chiếc xe đi tới, từ trên xe nhảy xuống bảy tám nam nữ ăn mặc lòe loẹt, tuổi chừng 20. Chắc là ở thành phố quen rồi, đột nhiên tới nơi thế núi hùng vĩ, phong cảnh tú lệ thế là giơ hai tay lên, đón ánh nắng la hét như môn lũ điên làm Đơn Dũng muốn giơ ngón giữ lên chửi một câu: F*ck!

Nổi tiếng rồi, khó tránh khỏi gặp phải những loại khách thế này.

"Cho dù là ở nơi này cậu cũng không yên ổn được đâu." Sài Chiêm Sơn nhìn xuống dưới núi, hắn đã nhìn thấy một cái xe cảnh sát đi lên:

Quả nhiên là có chuyện, là Trương Vệ Hoa và Đổng Vĩ, ở dưới núi đã hô hét:" Đản ca, mau xuống đây, có chuyện tìm anh."

"Đi thôi, tôi thấy tôi đúng là chẳng nhàn nổi rồi." Đơn Dũng đi xuống, bình thường gặp đám kia không có chuyện còn thành có chuyện nữa là có chuyện tìm mình:

Trương Vệ Hoa có vẻ sốt ruột lắm đã sớm chạy tới trách Đơn Dũng về Lộ Châu mà không nói cho bọn họ, làm đám anh em nhớ. Chẳng những có Đổng Vĩ đi theo mà ngay cả Đại Béo Lật Tiểu Lực lộ diện trên TV cũng ở trong xe. Đơn Dũng hỏi có chuyện gì, Lật Tiểu Lực rùng mình một cái trước khi tiết lộ:" Nói ra tới anh cũng không tin, hôm nay Lôi ca đi xem mắt, anh có muốn đi xem không?"

"Hả?" Đơn Dũng kinh hãi tới há hốc mồm, tròn xoe mắt, đúng là không tin:

"Nhìn đi, tôi nói chuyển này dứt khoát sẽ làm Đản ca khiếp sợ mà." Dự đoán ứng nghiệm, Trương Vệ Hoa vui vẻ lắm:

Ba tên kia cười hí ha hí hửng, cứ như Lôi ca đi xem mắt còn làm người ta ngạc nhiên hơn cả gà trống đẻ trứng, ngay Đơn Dũng cũng bất ngờ:" Phải rồi, một tháng anh không ở nhà, thằng đó rất ít gọi điện cho anh, nói đi, rốt cuộc có chuyện gì? Đi cướp dâu một lần mà đã thèm vợ tới điên lên rồi à?"

"Chuyện này nói ra dài lắm." Trương Vệ Hoa làm ra vẻ thần bí nhìn Sài Chiêm Sơn:

"Đúng, đề tài này không thể kể ra ngoài, nếu không mẹ Lôi ca thế nào cũng đánh chết em." Đổng Vĩ cũng nhìn Sài Chiêm Sơn:

"Đừng nhìn tôi chứ, liên quan gì tới tôi?" Sài Chiêm Sơn không hiểu:

Ấy vậy mà liên quan đấy, ba tên tranh nhau kể ra, kỳ thực Lôi ca là người đói thì ăn, mệt thì ngủ, cơn dâm dục dâng lên thì kiếm gái chơi cho thống khoái, tuyệt đối không vội lấy vợ,vậy xảy ra vấn đề ở đâu? Lật Tiểu Lực tiết lộ, vấn đề ở em gái A Lương.

Đúng rồi, Đơn Dũng biết em gái tiểu thư làm việc ở trung tâm mát xa Duy Đặc đó, quan hệ không tệ với Lôi Đại Bằng, vừa nghe vậy liền khẩn trương hỏi: "Mẹ cậu ta biết không?"

Nếu bà Lôi biết con trai mình lêu lổng với tiểu thư, không cần nói cũng biết kết quả thế nào, cực kỳ nghiêm trong."

"Ài, tên đó chẳng những đốt cả tiền lương vào, còn trộm tiền của cha mẹ, làm sao không phát hiện cho được?" Trương Vệ Hoa cười khùng khục:

Đổng Vĩ nhảy vào bổ xung:" Là cha hắn phát hiện, cục trưởng Lôi cảm giác con trai mình khang khác, lén lút tra di động. Úi cha phí di động một tháng cùng em gái kia đã vài trăm, tra chủ máy, thế là tra tới chỗ anh Sài, ha ha ha."

Ba tên kia lại cười rũ rượi, Sài Chiêm Sơn mắng:" Cười cái gì, tôi thấy một người si tình vẫn tốt hơn một đám phụ lòng các cậu:

"Chuyện này..." Đơn Dũng cũng không cười nổi nhìn Sài Chiêm Sơn:

Sài Chiêm Sơn phất tay:" Giải quyết rồi, tôi bảo Tiểu Vũ cho A Lương một khoản tiền đuổi đi, lúc đi còn khóc lóc sướt mướt. Tuy nói một nửa vì tiền, có điều tôi nghĩ cô ấy cũng có chút chân tình, dù sao Lôi Đại Bằng cũng không có chút tâm cơ nào, tốt với ai thì hận không thể móc tìm cho người ta, không cảm động cũng khó."

Trương Vệ Hoa lại kể, chính vì chuyện này mà Lôi Đại Bằng suốt một thời gian dài không có chút tinh thần nào. Có điều ông bà Lôi cũng được gợi mở, thằng này lớn rồi không sợ cha mẹ nữa, phải nghĩ cách kiếm vợ để quản, có vợ quản, cha mẹ bớt lo, đúng không? Vì thế hai ông bà lại giống như trước kia xin học, tìm việc cho con, huy động toàn bộ mạng lưới quan hệ, tìm đối tượng cho con trai.

"Thôi xong, với tính cách của Đại Bằng, thế nào cũng bị đả kích." Đơn Dũng lo sợ, sợ nhà gái chê bai Lôi đệ của mình:

Lật Tiểu Lực vỗ tay:" Không, không, Lôi ca không bị đả kích mà những cô gái kia bị đả kích. Lôi ca cực ngầu luôn, một tháng đi xem mắt 12 lần, mà không nhìn trúng một ai:

"Không thể nào." Đơn Dũng thấy phải ngược lại mới đúng chứ:

"Thế mà đúng đấy anh, gia cảnh Lôi ca thế nào chứ, mẹ anh ấy khỏi nói, mua căn hộ ba phòng hai sảnh không thành, chỉ cần gả cho con bà, chủ nhà viết tên phía nữ cũng không sao. Kèm theo mua chiếc xe là chuyện nhỏ. Bằng vào điều kiện như thế, đứng nói trông Lôi ca còn trông giống con người, dù trông như gia súc thì cũng có người dám gả, các em gái bây giờ liều lắm." Tương Vệ Hoa chưa nói hết đã cười:

Ba tên kia đều là loại sứt môi lồi rốn, coi chuyện Lôi Đại Bằng xem mắt thành trò cười, nghe nói lần đầu xem mắt là ở trong nhà, cha mẹ hai nhà đưa hai người trẻ tuổi tới một chỗ, Lôi ca rút đao đâm thẳng:" Cô có phải là xử nữ không?"

Chỉ một câu thôi đã làm hỏng chuyện xem mắt rồi, cô gái kia đỏ mặt chạy luôn, về sau Lôi ca kể cho anh em còn nói: "Mẹ nó, thấy chân dạng ra rộng như thế là biết không phải."

Càng kể ba thằng khốn kiếp càng cười chảy nước mắt, Đơn Dũng phải lên tiếng cắt lời, thế thì tìm y có việc gì? Tất nhiên là có rồi, trưa nay lại có vụ xem mắt, muốn lão đại tới khuyên Lôi ca, chứ thời gian qua Lôi ca như ở phụ nữ tuổi tiền mãn kinh, thấy ai là chửi người đó, tâm trạng không tốt.

Đơn Dũng đã một thời gian chưa gặp Lôi Đại Bằng, nói ra thì cũng thấy nhớ lắm, không nhiều lời, lên xe luôn, Lão Sài thì không chơi nổi với đám người trẻ tuổi này, cho nên cười đi trước. Lên xe tất nhiên lại kể những câu chuyện đi xem mắt của Lôi ca, đủ trò đủ kiểu, nhưng mà nói chung đều là hỏng, thực sự không ai muốn gả cho Lôi Đại Bằng.

Có điều Đơn Dũng lại thấy khác, y thấy Lôi Đại Bằng làm rất khá, ít nhất không ủy khuất bản thân, cũng không ủy khuất đối phương, nếu thực sự chọn một cô gái tàm tạm cưới về, đoán chừng chẳng ai vui cả.

Đề tài ái tình không nghĩ thì thôi, một khi nghĩ tới thì đều là chuyện ngoài ái tình, còn tìm đâu ra ái tính nữa chứ?

Xuống núi, vào thành phố, tới khách sạn Ích Đông không xa thì dừng lại, Đơn Dũng lại thắc mắt, sao Lôi ca đi xem mắt mà cả đám đều biết. Đổng Vĩ trả lời, đúng là ai cũng biết thật vì thời gian qua cứ gọi điện cho Lôi Đại Bằng thì hắn sẽ đáp là, đi xem mắt, không rảnh.

Lại hỏi, xem mắt xong chúng ta cùng ăn cơm nhé.

Lội Đại Bằng rất thống khoái đồng ý ngay, bảo tới đâu đợi, chẳng tốn bao nhiêu thời gian đâu.

Thế là lộ luôn cả địa chỉ xem mắt rồi, đi học thì Lôi ca đối phó với giáo viên, xem mắt thì đối phó với cha mẹ. Gần tới trưa, đám anh em trông đợi mãi mà không thấy Lôi ca, muốn gọi điện hỏi lại không dám, sợ Lôi ca tức giận, cứ thế ngồi đợi.