Q3 - Chương 122 Người buồn người vui. (1)
Sự kiện ở công trường Ngũ Châu nổ tung rồi, hơn nữa ảnh hưởng từ xã tới trấn tới huyện, thậm chí là thành phố cũng có người hay tin. Tiết Diệc Thần đang chiêu đãi một đám lãnh đạo ở nhà hàng Thiên Thánh Hoa hay tin hoảng lên, liên hệ tổ y tế, dẫn mười mấy xe cứu hộ tới trấn Thạch Thành. Tới ngày cả các đoạn thi công trong chu vi mấy chục km đều kinh động, hơn 200 công nhân đều nằm xuống, dù xảy ra ở đâu cũng là chuyện kinh khủng. Ngay lập tức chi đội hình sự, trung tâm pháp y trực thuộc cục công an thành phố được lệnh tới hiện trường.
Nhóm người đầu tiên xuất hiện triệu chứng được đưa tới trạm y tế xã, không thể kiểm tra ra nguyên nhân trúng độc, lập tức chuyển viện. Sau đó ở công trường lần lượt xuất hiện triệu chứng, không biết có triệu chứng thật hay là bị thế trận lớn kia làm sợ hãi sinh triệu chứng. Dù sao thì xe cấp cứu, xe cản sát qua lại vận chuyển người không dứt.
Đại đội hình sự huyện tới hiện trường đầu tiên, chỉ thị phong tỏa hiện trường, lấy vật chứng, theo lối tư duy thông thường thì hẳn là ở thức ăn. Thế là toàn bộ lương thực, dầu mỡ, gia vị trong nhà bếp lớn đều được lấy mẫu. Còn có vật bài tiết của bệnh nhân, cái này thì dễ, hơn 200 người ỉa đái mất kiểm soát, công trường biến thành nhà xí đâu cũng là vật chứng.
Mẫu vật phẩm được đưa tới huyện, việc kiểm tra này cần thời gian.
Khi cốt cán của trung tâm pháp y thành phố tới hiện trường thì là hai tiếng sau, tình hình đã được tìm hiểu đại khái, các vụ án đầu độc ở nông thôn chẳng qua là thuốc chuột, thuốc trừ sâu mà thôi. Có điều không phải, triệu chứng không phù hợp, hỏi rất nhiều công nhân, khi ăn không thấy có mùi vị gì.
Phó đội trưởng chi đội hình sự thành phố nhận được tin tức qua điện thoại, mặt âm trầm gọi tất cả cảnh sát đồn công an trấn, đội hình sự huyện, còn cả Đường Hướng Vinh đội trưởng đội công trình tới, câu đầu tiên là:" Bột mì, đỗ tương, dầu các anh mua ở đâu?"
"Ở trên trấn, hiệu lương thực Yên Tâm, phố Đông." Đội trưởng Đường sợ hãi, nghĩ điểm mua sắm có vấn đề:
Đội trưởng hình cảnh huyện hỏi:" Thứ nào có vấn đề?"
"Không phải thứ nào có vấn đề mà tất cả có vấn đề, pháp y vừa bắt đầu kiểm tra đã phát hiện cả đống vấn đề rồi, có sáu loại chất hóa học vượt tiêu chuẩn, đây là sản phầm của các xưởng gia công nhỏ... Các anh mua đầu cống cho công nhân ăn chứ gì?" Phó chi đội trưởng Dương mắng Đường Hướng Vinh, dẫn mọi người tới bếp, nhìn một cái là không che giấu được, thùng dầu 30 lít là loại không có nhãn. Bột mì, gia vị v..v..v.. Đều đựng trong những bao tải bình thường trống trơn, ai cũng biết mấy thứ không nguồn gốc này rẻ.
"Đội trưởng, lãnh đạo lãnh đạo... Trong này chắc chắn không có độc, công trường nào cũng ăn như thế cả, mọi người gọi là dầu chuyên dụng cho dân công. Đám công nhân quanh năm suốt tháng ăn như vậy, độc bình thường không ngã xuống được, chắc chắn là có kẻ hạ độc.... " Đường Hướng Vinh nói xong mới phát hiện mình nói thế không ổn, một đám cảnh sát đang phẫn nộ nhìn hắn, con mẹ nó, chuyện này sao dám nói công khai chứ, đành cắn răng nói:" Nếu anh bảo có độc, được, tôi lấy dầu rán bánh ăn cho anh xem."
Chẳng ai để ý tới hắn, thằng khốn này ngang nhiên không coi sức khỏe công nhân ra gì, ai cũng phẫn nộ. Phó chi đội trưởng Dương gọi hai lãnh đạo cảnh sát huyện trấn tới thương lượng. Kết quả kiểm nghiệm chính xác còn cần thời gian, mà thời gian điều tra tốt nhất cũng bị lãng phí trong thời gian này, bọn họ tuy khó chịu với đám đốc công không ăn cùng với công nhân, nhưng án vẫn phải làm.
Bọn họ trao đối với nhau phát hiện của mình, nhưng phát hiện cái gì cũng là nghi vấn, mua sắm là người chuyên môn của đội công trình, vận chuyển là xe chuyên dụng của đội. Dù thực phẩm không hợp cách thì như Đường Hướng Vinh nói, công trường nào chẳng ăn thế, tạm thời bài trừ vấn đề hoàn toàn do thực phẩm.
Vậy có người đầu độc à, hình như không phải, mười vị đầu bếp đều ngã xuống không sót một ai, có người chưa kịp ra khỏi bếp đã ỉa té re rồi, chắc không phải đầu độc nội bộ. Nhưng nếu là bên ngoài đầu độc thì làm thế nào? Đây là công trường thi công khép kín vì nhiều lần mất trộm mà canh phòng rất nghiêm ngặt, từ tối qua tới giờ căn bản không có người ngoài nào đi vào.
"Hay là nguồn nước?" Đội trưởng hình sự huyện chỉ ống nước dẫn vào nhà bếp:" Đội công trình đào một cái giếng ngầm, một phần lấy nước cho công trình, một phần nước sinh hoạt, có điều canh phòng rất nghiêm."
"Tôi cũng xem rồi, nếu đầu độc vào đó chỉ cần vượt qua tường cao 1m8, nắp xi măng cũng không phải là vấn đề. Vấn đề là nếu đầu độc vào giếng thì rất khó tìm, đây là kẻ nguy hiểm, có khuynh hướng chống lại xã hội." Đồn trưởng đồn công an trấn đã tiếp xúc với nhiều vụ án đầu độc ở nông thôn, những vụ án như thế rất dễ phá, chẳng qua là hàng xóm tranh chấp là chính, tính mục tiêu rất cao, nhưng vụ án này 200 người bị đầu độc, đến cảnh sát cũng sợ:
"Rút nước." Phó chi đội trưởng Dương lệnh:
Lệnh vừa ra liền có người thực thi, lái xe của Đường Hướng Vinh rút nước lên rửa xe. Mấy cảnh sát chạy tới xem, xã Đường Lê là khu vực không ô nhiễm hiếm hoi của Lộ Châu, nước trong vắt, hút lên còn ấm. Đừng nói là vị là, nhìn nước như thế ai cũng muốn uống.
Không giống, mấy vị cảnh sát lẩm bẩm trong lòng. Đường Hướng Vinh đi góp vui, khẳng định:" Nước tuyệt đối không có vấn đề."
"Sao ông biết?" Phi chi đội trưởng Dương không ưa tên đốc công mặt mày bặm trợn này:
"Vừa rồi tôi còn lấy nước đun một ấm trà, trà uống hết rồi, anh xem đi, tôi không sao hết. Nước ở đây còn ngon hơn cả nước đóng chai." Đường Hướng Vinh ít nhiều cũng đoán ra vấn đề, nhỏ giọng nói với cảnh sát:" Tôi nói cho các anh nhé, nếu nơi này xảy ra chuyện thì chắc chắn là có người giở trò trong bếp. Mà người làm việc này trừ đám điêu dân thôn Đường Lê ra thì không còn ai vào đây cả. Bọn điêu dân đó muốn hại chúng tôi đấy."
Chẳng ai thèm để ý tới lời mách lẻo của hắn, mỗi người theo đuổi ý nghĩ riêng của mình.
Chuyện này quá tà môn, trước tiên cứ tra từ trong nội bộ đã, nhưng phải có động cơ chứ? Động cơ nội bộ là cái gì? Phó chi đội trưởng Dương bực bội, một vụ án không manh mối, không biết bắt đầu từ đâu. Phía huyện thì nói là tra đầu bếp, trên trấn nói nên triệu tập người bán hàng, đợi chỉ đạo của cấp trên.
Đang nói chuyện thì có chuyện hay xảy ra, có người úi úi liên hồi, mấy viên cảnh sát quay đầu, chỉ thấy Đường Hướng Vinh ôm bụng, mặt mày nhăn nhó kêu đứt quãng:" Trong... Nước... Có.... Độc!"
Nói rồi chạy mất, lái xe phun nước rửa xe sợ hãi ném vòi, sợ dĩnh độc vào người. Còn Đường Hướng Vinh chưa chạy được bao xa thì phẹt một tiếng rõ to, làm ai nấy phì cười.
Ỉa ra trong quần rồi.
Có điều hiệu quả rất tốt, không cần kiểm tra nữa, vấn đề ở trong nước.
Bất ngờ xuất hiện không hết, mục tiêu xác định, kiểm tra nhắm vào nước, một tiếng sau đưa ra kết quả: Không thể xác định.
Phương pháp kiểm tra hóa học chủ yếu nhắm vào kiểm nghiệm thành phần hóa học trong nước, mà nước được đưa tới kiểm tra ra kết quả rất tốt. Chỉ có ít vật trôi nổi lơ lửng không xác định được thành phần.
Hai chuyên gia trung tâm pháp ý trực tiếp lấy nước lên kiểm tra tại chỗ, bất ngờ là, chất nước còn tốt hơn cả nước đem đi kiểm tra. Phân tích nước hiện trường hai lần mới hiểu, vì rửa xe rút nước, nước bên trên lấy đi, nước phía dưới dâng lên, lượng nước ngầm phong phú đã trung hòa nội dung chứa trong nước bên trên rồi.