← Quay lại trang sách

Chương 4 Nước Ý là nhà

Nước Ý đã trở thành nhà của tôi và tôi yêu nước Ý bằng cả trái tim. Tôi yêu gia đình chồng và yêu luôn cả vùng đất Sicily yên bình, nơi luôn tràn ngập ánh nắng mặt trời với những người Sicily hiếu khách, nồng hậu và thân thiện. Nước Ý đẹp với rất nhiều điểm du lịch nổi tiếng nhưng hầu như mọi người chỉ biết đến Roma với đấu trường La Mã, tòa thánh Vatican, biết đến Venice – thành phố của những con kênh chằng chịt, với thuyền gondola lãng mạn hay biết đến Florence, tháp nghiêng Pisa hay Toscana với những thung lũng trồng nho rộng khắp. Với tôi Sicily còn đẹp hơn cả những giấc mơ. Chưa đâu ở Ý có được một tổng thể những nét văn hóa, kiến trúc đa dạng như ở Sicily khi đi mỗi nơi sẽ thấy một quần thể kiến trúc độc đáo, những nét chạm khắc tinh xảo và đẹp đến mê hồn. Tôi say đắm trước Modica cổ tích trong đêm khi cả thành phố Barouque hiện lên dưới ánh đèn vàng truyền thống khiến bạn thực sự bị lạc vào một thế giới thần tiên khác đúng như những gì tôi tưởng tượng về Sicily.

Tôi bước đi mê mải ở thị trấn Erice, thị trấn được đặt tên theo vị anh hùng Hy Lạp Eryx, ở độ cao 750m của tỉnh Trapani. Kiến trúc Hy Lạp vẫn được giữ nguyên vẹn qua nhiều năm tháng đã làm nên một thị trấn cổ kính dưới nắng chiều vàng nhạt bao phủ đẹp vô cùng. Tôi lại bị cuốn theo hơi muối mặn mòi tại đồng muối Trapani với những cối xay gió truyền thống như một châu Âu trong cổ tích ngày nào. Bước chân ấy lại tiếp tục chạy qua thung lũng gió Marsala, qua hồ Mazara del Vallo để ngắm nhìn đàn hồng hạc bình yên đi kiếm ăn trong hoàng hôn đỏ rực. Và rồi là Ragusa Ibla khi đứng trên cao có thể nhìn cả thành phố phía dưới trải dần đều theo sườn núi, là Siracusa với Ortigia với Duomo đẹp và hoành tráng nhất Sicily là Catania với Etna hùng vĩ mà chạy xe từ chân núi lên đỉnh sẽ cảm nhận được nhiệt độ thay đổi từ 20 o C xuống còn 7,8 o C. Tuyết vẫn phủ trắng đỉnh núi nhưng vẫn có khói tro bụi quanh năm mịt mù. Ở chân núi lá xanh lên cao dần là lá vàng và đến gần đỉnh thì cây trơ trụi lá như bốn mùa chỉ tập trung ở một nơi. Núi lửa vẫn còn phun trào nên tro bụi chính là loại phân bón tốt nhất cho vùng Catania dưới chân núi. Rau củ và hoa quả của vùng này vốn được xem là tươi ngon nhất Sicily. Và dĩ nhiên không thể không kể đến Palermo thủ đô kinh tế – chính trị văn hóa của Sicily, nổi tiếng với văn hóa, kiến trúc và ẩm thực giàu truyền thống gắn liền hơn 2.700 năm lịch sử.

Nước Ý nổi tiếng với gelato nhưng không nhiều người biết Sicily chính là quê hương của gelato. Không đâu gelato ngon và rẻ như ở Sicily. Các quán gelato ở các vùng khác thường chỉ có khoảng 10 vị cơ bản nhưng đến với các quán gelato ở Sicily bạn sẽ hoa mắt khi thấy quầy gelato trải dài với 30 thậm chí 40 vị làm bạn bối rối không biết nên chọn loại nào. Người Sicily chuộng đồ ngọt vì đồ ngọt luôn khiến họ thấy lạc quan và yêu đời. Vùng làm bánh ngọt nổi tiếng nhất Sicily là Trapani và mỗi loại bánh trái đều có tên riêng mà chính người Ý đến đây cũng không tài nào nhớ hết.

Tôi có hỏi một người Sicily rằng nếu chỉ dùng một từ để định nghĩa về người Sicily đó là gì. Anh trả lời: Đấy có lẽ là sự hào phóng. Người Sicily rất phóng khoáng và rộng rãi. Nếu bạn đến chơi nhà một gia đình người Sicily thì sẽ được mời ăn uống, ở lại, trong nhà có gì cũng được lấy ra để thiết đãi khách thậm chí bạn muốn đi chơi có thể mượn cả ô tô hay xe máy của chủ nhà để đi. Sicily là cửa ngõ của dân tị nạn châu Phi và Trung Đông vào châu Âu nhưng người Sicily không hề kỳ thị mà vẫn đón nhận như một điều rất bình thường. Ngôi làng nhỏ nơi tôi đến lần đầu tiên có rất nhiều người da đen ở nhưng người dân ở làng không sợ hãi hay xa lánh mà còn nhiệt tình giúp đỡ. Họ xót xa thở dài cho thân phận những con người phải bỏ quê xa xứ cũng như chính những người Sicily xa xưa đã phải bỏ quê ra đi lập nghiệp ở vùng đất mới vậy. Sicily không phải là vùng đất của mafia như mọi người vẫn nghĩ mà là xứ sở của tự do, của ánh nắng mặt trời, của tình yêu, lòng nhiệt thành và lòng kính Chúa vô hạn. Người Sicily có niềm tin vào tôn giáo mãnh liệt vì trải qua nhiều đau thương, chiến tranh, mất mát họ vẫn giữ một niềm tin sâu sắc rằng, hãy cứ cho đi yêu thương và lạc quan đón nhận những gì Chúa ban tặng rồi cuộc đời sẽ nở hoa hạnh phúc. Với niềm tin và tình yêu cuộc sống mãnh liệt, Sicily đã thực sự thành quê hương của tôi tự bao giờ. Nước Ý hay bất kỳ một đất nước nào khác đều có những vấn đề của riêng nó như những mảng màu sáng – tối, như một điều rất đỗi hiển nhiên. Nhưng tôi sẽ chỉ giữ cho mình một tình yêu nước Ý trong sáng và thuần khiết nhất như tình yêu Việt Nam qua những chuyến đi, qua những nẻo đường. Và thứ tình yêu đã biến đất lạ thành quê hương để tôi có thể tự hào khi nói rằng tôi đến từ Sicily, tôi đến từ nước Ý.

Tôi đã từng nghĩ sẽ phải từ bỏ giấc mơ du học vì rất nhiều khó khăn của gia đình nhưng tôi vẫn giữ được ước mơ của mình và cuối cùng cũng đã làm được. Tôi đã từng nghĩ sẽ từ bỏ tình yêu xa với khoảng cách là 14 giờ bay như một điều không tưởng nhưng cuối cùng thì tôi cũng đã làm được. Tôi đã từng nghĩ rất nhiều thứ là không thể, cũng tự nghi ngờ khả năng của bản thân, nhưng rồi cuối cùng tôi cũng đã vượt qua và hoàn thành được khóa thạc sĩ của mình. Rất nhiều người nói rằng tôi thật may mắn hay cuộc sống của tôi lúc nào cũng tươi đẹp và đầy sắc màu. Nhưng tin tôi đi, hạnh phúc hay may mắn tất cả đều là do mình tạo ra. Ước mơ có thực hiện được hay không cũng là từ chính bản thân mình có đủ khát khao, đủ kiên trì và nhiệt thành để biến nó thành sự thật hay không mà thôi. Đừng bao giờ tự giới hạn khả năng của mình và phải nói câu: giá mà, ước gì… Hãy thực hiện nó, bằng cách này hay cách khác, nhất định nó sẽ thành hiện thực một ngày nào đó.

Tôi đã có những tháng ngày tồi tệ ở đất Milan khi không thể hòa nhập nổi với môi trường học tập nhiều sức ép và đã từng nghi ngờ về năng lực của bản thân. Nhưng khi bắt đầu đi thực tập tại Bỉ, gặp các bạn đến từ khắp nơi trên thế giới cùng chia sẻ về những hoài bão, cuộc sống khó khăn, niềm vui, hạnh phúc… trên đất châu Âu này tôi đã hiểu ra rất nhiều điều. Rằng tôi không hề nhỏ bé hay thấp kém mà chỉ là tôi không thuộc về nơi ấy. Như những người bạn tôi gặp ở Bỉ đã chào đón tôi và chia sẻ với tôi về thế giới của họ. Về những đất nước tôi thậm chí còn chưa được nghe tên bao giờ. Về văn hóa, lịch sử, ý nghĩa quốc kỳ, ẩm thực, con người, tôn giáo… của từng quốc gia, dân tộc. Mỗi người tôi may mắn được gặp trên hành trình của mình quả thật là một kho tàng những câu chuyện thú vị và hấp dẫn, rất đời và cũng rất thơ. Những ước mơ của tôi cứ thế lần lượt xuất hiện từ những câu chuyện như thế. Và chẳng bao giờ là quá muộn để bắt đầu mơ và thực hiện giấc mơ của cuộc đời mình. Tôi mới chỉ sang học tập và sống ở Ý một thời gian ngắn đến giờ tôi vẫn chưa làm được gì nhiều. Tôi vừa hoàn thành xong chương trình học và bắt đầu tìm kiếm cho mình một công việc. Tôi không muốn dựa dẫm vào bất kỳ ai vì tôi muốn sống cuộc đời của chính mình. Con đường mình chọn thì mình cứ dũng cảm kiên trì mà bước tiếp. Cứ vui vẻ lạc quan sống, cố gắng mỗi ngày nhất định sẽ có duyên lành tới và chẳng có gì để tôi phải sợ hãi hay lo lắng cho con đường phía trước cả.

Vì với tôi, nước Ý chính là NHÀ.